Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungkwan và Mingyu tiếp tục trò chuyện sôi nổi. Mingyu tỏ ra rất quan tâm và thích thú với những gì Seungkwan chia sẻ, trong khi Seungkwan cũng rất thoải mái và tự tin khi nói chuyện với Mingyu. Họ bàn luận về những xu hướng mới trong ngành thời trang, những thách thức và cơ hội trong nghề và không quên pha thêm một chút hài hước vào cuộc trò chuyện.

Hansol ngồi gần đó, thưởng thức ly rượu vang đỏ của mình. Anh nhìn Seungkwan với sự hài lòng trong ánh mắt. Mặc dù không tham gia vào cuộc trò chuyện, anh cảm nhận được sự dễ chịu và sự kết nối giữa Seungkwan và Mingyu. Cảnh tượng này khiến Hansol cảm thấy thoải mái, chứng tỏ rằng Seungkwan hoàn toàn phù hợp và tự tin khi xuất hiện cùng anh.

Sau một thời gian, buổi tiệc chính thức bắt đầu với phần chia sẻ từ ông Min. Ông đứng trên sân khấu, phát biểu về những thành tựu của công ty trong suốt 50 năm qua và gửi lời cảm ơn tới các đối tác và khách mời. Mọi người bắt đầu tham gia vào các hoạt động của buổi tiệc: một số khiêu vũ, số khác trò chuyện và thưởng thức các món ăn và đồ uống.

Không khí của buổi tiệc vừa thanh lịch lại vừa sôi nổi, mọi người tận hưởng những giây phút vui vẻ và thư giãn. Đột nhiên Lina xuất hiện. Cô ta bước vào với dáng vẻ tự tin và di chuyển một cách đầy uyển chuyển. Nhìn thấy Hansol đang ngồi một mình, Lina nhanh chóng tiếp cận và ngồi xuống cạnh anh không kịp để ý đến sự bất ngờ của Seungkwan và Mingyu.

Lina nở một nụ cười tươi, cố gắng làm cho bản thân nổi bật trong ánh sáng của buổi tiệc.

"Anh Hansol, chào anh. Thật vui khi gặp anh" Cô ta nói với giọng nói ngọt ngào nhưng có phần phô trương.

Hansol chỉ khẽ gật đầu, đáp lại bằng một câu ngắn gọn "Chào cô"

Lina dường như cảm nhận được sự lạnh lùng trong cách trả lời của Hansol nhưng cô ta quyết định không để điều đó làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mình. Thay vào đó, cô ta chuyển sự chú ý của mình sang Seungkwan, người đang ngồi đối diện và chăm chú quan sát tình hình.

Lina cố gắng tạo ra một cuộc trò chuyện thân thiện với Seungkwan.

"Chào cậu, tôi là Lina. Tôi thấy cậu cùng đi với anh Hansol. Rất vui được gặp cậu"

Seungkwan không khỏi ngạc nhiên khi Lina tiếp cận mình. Cậu cố gắng giữ sự lịch sự và trả lời. "Chào cô, tôi là Seungkwan"

Lina quan sát Seungkwan với sự tò mò, đồng thời cảm thấy một chút bực tức vì không thể hiểu được lý do tại sao một người như cậu lại có thể đi cùng Hansol.

"Thật thú vị khi thấy cậu có mặt ở đây. Cậu có phải là một người trong giới doanh nhân không?" Lina hỏi, cố tình để lộ sự băn khoăn và cảm giác hơn thua trong giọng nói của mình.

Seungkwan cười nhẹ nhàng, giữ thái độ điềm tĩnh. "Tôi chỉ là một sinh viên thiết kế thời trang thôi"

Lina có vẻ không hài lòng với câu trả lời đơn giản của Seungkwan, nhưng cô ta không muốn làm mất lòng Hansol nên chỉ nở nụ cười xã giao. Trong khi đó, Hansol âm thầm quan sát, nhận thấy sự không thoải mái trong cuộc trò chuyện giữa Lina và Seungkwan, cậu đang cố gắng giữ cho mọi thứ không đi quá xa.

Lina tiếp tục với câu hỏi sắc sảo hơn "Vậy cậu có kế hoạch gì cụ thể cho sự nghiệp trong tương lai của mình không? Cậu có cảm thấy mình đang được ưu ái vì mối quan hệ với chủ tịch Hansol?"

Seungkwan không để bị áp lực, trả lời nhanh chóng "Tôi không nghĩ rằng sự ưu ái từ ai đó là điều quan trọng, điều quan trọng là tôi đang cố gắng học hỏi và phát triển bản thân. Tôi tin rằng sự nỗ lực và kiên trì của mình sẽ mở ra những cơ hội trong tương lai"

Lina nhướn mày, mỉm cười với vẻ mặt đầy mỉa mai "Nhưng đôi khi không phải ai cũng có cơ hội như cậu, đúng không?"

Seungkwan cảm thấy câu hỏi của Lina hơi quá đáng nhưng vẫn giữ được sự điềm tĩnh. Cậu quyết định không tiếp tục tranh luận và chỉ mỉm cười đáp lại.

Lúc này, Hansol mới tỏ vẻ không hài lòng. Anh cảm thấy sự bất mãn khi Lina không ngừng đặt câu hỏi khó khăn cho Seungkwan. Hansol quyết định can thiệp để bảo vệ Seungkwan khỏi những câu hỏi không cần thiết này.

Anh đứng dậy đến chỗ Seungkwan sau đó đặt tay lên vai cậu một cách nhẹ nhàng.

"Lina, cảm ơn cô đã quan tâm. Nhưng có vẻ như đã đến lúc chúng ta nên tiếp tục thưởng thức bữa tiệc. Nếu cô không phiền, cô có thể đi tham quan một số khu vực khác trong buổi tiệc"

Lina có vẻ không hài lòng với sự can thiệp này, nhưng cô ta cố gắng giữ thái độ lịch sự "Được, em biết rồi"

Hansol nhìn Seungkwan, mỉm cười và nắm tay cậu kéo cậu rời khỏi khu vực đó. Anh cảm thấy cần phải bảo vệ Seungkwan khỏi những tình huống không thoải mái và đảm bảo rằng cậu có thể tận hưởng buổi tiệc mà không bị làm phiền thêm nữa.

-

Hansol chào tạm biệt Mingyu để đưa cậu về trước, anh không muốn ở đây tiếp. Hansol nhờ Mingyu chuyển lời đến ông Min về việc đột ngột rời đi trước này. Seungkwan sau đó cũng tạm biệt Mingyu và theo Hansol ra về.

Không khí trong xe trở nên căng thẳng khi Seungkwan ngồi yên lặng bên cửa sổ, ánh mắt cậu không rời khỏi cảnh vật bên ngoài. Hansol ngồi cạnh, cảm nhận được sự im lặng của Seungkwan và không khí nặng nề bao trùm.

Hansol quay sang nhìn Seungkwan, ánh mắt của anh thể hiện sự quan tâm.

"Cậu có vẻ không vui"

Seungkwan vẫn giữ im lặng một lúc rồi mới quay sang nhìn Hansol với vẻ mặt hơi nhăn nhó.

"Chú... cô gái đó, Lina, là ai vậy? Tại sao cô ta lại có thể ngồi cạnh chú và hành xử như vậy?"

Hansol hơi ngạc nhiên trước câu hỏi đột ngột này. Anh không ngờ Seungkwan lại bị ảnh hưởng nhiều như vậy từ Lina.

"Lina là người trước đây mẹ tôi đã giới thiệu để tôi xem mắt, vì từ chối cô ta nên tôi đã bảo cậu làm người yêu tạm thời của tôi để đối phó với cô ta"

"Thế sao?" Seungkwan hỏi lại, giọng nói vẫn có chút bực bội "Nhưng cô ta cứ tỏ vẻ như mình có quyền và muốn tiếp cận chú. Em cảm thấy như mình không được tôn trọng khi cô ta liên tục hỏi em những câu khó chịu"

Hansol quan sát cậu, sự khó chịu của Seungkwan dường như ngày càng rõ ràng. "Gì vậy Seungkwan? Cậu có vẻ như bị ảnh hưởng nhiều từ chuyện này"

Seungkwan nhíu mày, cảm giác bực tức không thể kìm nén được "Cô ta hỏi em những câu như thể em không thuộc về nơi này, như thể em không xứng đáng với chỗ ngồi bên cạnh chú. Em cảm thấy rất không thoải mái"

Hansol mỉm cười nhẹ nhàng, cảm thấy sự ghen tuông đang trỗi dậy trong Seungkwan.

"Cậu không cần phải cảm thấy như vậy, cô ta không là gì với tôi đâu"

Seungkwan thở dài, ánh mắt cậu vẫn lộ rõ sự khó chịu. "Nhưng tại sao em lại cảm thấy như vậy? Em không thể hiểu được cảm giác của mình, khi thấy cô ta ngồi cạnh chú và tỏ vẻ gần gũi, em cảm thấy không thoải mái"

Hansol nhìn Seungkwan với sự hiểu biết và thấy rõ sự ghen tuông trong cảm xúc của cậu.

"Ghen tuông là cảm giác tự nhiên, đặc biệt khi cậu quan tâm đến ai đó. Điều quan trọng là cậu đã chia sẻ cảm xúc của mình với tôi. Đừng cảm thấy xấu hổ vì điều đó"

Seungkwan cảm thấy xấu hổ hơn khi nghe Hansol nói vậy.

"Chắc em đã quá nhạy cảm, có lẽ em không nên cảm thấy như vậy. Cơ mà khi thấy cô ta tỏ vẻ thân thiết với chú, em cảm thấy như mình bị bỏ rơi"

Hansol nhẹ nhàng giải thích.

"Cô ta không có mối quan hệ gì đặc biệt với tôi, cậu không cần phải lo lắng về việc đấy"

Seungkwan cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn khi nghe vậy nhưng vẫn có chút xấu hổ vì cảm giác ghen tuông của mình.

"Em cảm thấy xấu hổ khi biết mình lại có phản ứng như vậy, có lẽ em đã quá nhạy cảm về mối quan hệ của chúng ta"

Hansol mỉm cười nhìn Seungkwan với ánh mắt ấm áp.

"Seungkwan, không cần phải cảm thấy xấu hổ. Sự chân thành và quan tâm của cậu là điều tôi trân trọng nhất. Tôi hiểu cảm giác của cậu và điều đó chỉ chứng tỏ cậu quan tâm đến tôi"

Xe dừng lại trước cửa nhà Seungkwan và Hansol nhìn cậu với một nụ cười dịu dàng.

"Chúc cậu ngủ ngon, Seungkwan. Nếu có gì cần nói, đừng ngần ngại liên lạc với tôi"

Seungkwan mỉm cười đáp lại, cảm giác trong lòng đã dịu đi nhiều.

"Cảm ơn chú, Hansol. Chúc chú ngủ ngon"

Seungkwan bước ra khỏi xe, ánh mắt cậu vẫn theo dõi Hansol khi anh rời đi. Cảm giác ghen tuông và khó chịu đã được giải tỏa phần nào và cậu cảm nhận được sự thấu hiểu và gần gũi từ Hansol. Sự lo lắng về mối quan hệ với Lina đã được giảm bớt, cậu cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn khi biết rõ mối quan hệ giữa Hansol và Lina.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro