Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thi cuối cùng cũng đến và ngay từ khi thức dậy, Seungkwan đã cảm nhận được nhịp đập trái tim mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cậu dành hàng giờ chuẩn bị cho ngày trọng đại này, từ việc kiểm tra lại từng chi tiết nhỏ nhất trên bản thiết kế đến việc chỉnh sửa trang phục sao cho hoàn hảo nhất. Bộ sưu tập mà Seungkwan dự thi là một sự kết hợp độc đáo giữa nét đẹp truyền thống và sự tinh tế của hiện đại, với chất liệu lụa mềm mại tạo nên vẻ ngoài vừa thanh lịch vừa sang trọng.

Khi chuẩn bị rời khỏi nhà, Seungkwan bất ngờ khi thấy Hansol đã đứng đợi cậu từ lúc nào. Hansol với vẻ điềm tĩnh thường ngày, hôm nay lại có chút gì đó khác lạ, dường như anh đã gạt bỏ đi sự nghiêm túc thường ngày để dành trọn tâm trí cho việc ủng hộ cậu. Anh không mặc bộ vest nghiêm túc thường ngày mà thay vào đó là trang phục giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ lịch lãm. Ánh mắt anh ánh lên sự dịu dàng và ấm áp khi nhìn thấy Seungkwan.

"Chú...sao chú lại ở đây?" Seungkwan hỏi, mắt mở to ngạc nhiên.

Hansol mỉm cười, tiến lại gần và đặt tay lên vai cậu.

"Tôi muốn đưa cậu đi thi, hôm nay là ngày quan trọng và tôi nghĩ rằng cậu sẽ cần một người bạn đồng hành"

Seungkwan cảm thấy một luồng cảm xúc ấm áp lan tỏa trong lòng. Cậu không hề biết rằng Hansol đã dời lịch họp quan trọng của mình chỉ để ở bên cạnh cậu.

Từ trước đến giờ cậu luôn biết rằng Hansol là người bận rộn, công việc của anh quan trọng đến mức mỗi giây phút đều quý giá. Vậy mà hôm nay anh đã dành thời gian để đến bên cậu, để ủng hộ và tiếp thêm động lực cho cậu.

"Nhưng công việc của chú thì sao?" Seungkwan lo lắng hỏi lại.

Hansol chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt anh kiên định "Không gì quan trọng bằng cậu hôm nay. Tôi muốn ở bên cạnh để tiếp thêm sức mạnh cho cậu"

Lời nói của Hansol như một làn gió mát lành xua tan mọi lo lắng trong lòng Seungkwan. Cậu mỉm cười, một nụ cười hiếm hoi nhưng đầy chân thành. "Cảm ơn chú, em thật sự rất cảm động"

Hansol chỉ mỉm cười đáp lại rồi anh nhẹ nhàng đặt tay lên vai Seungkwan "Nào, chúng ta đi thôi. Tôi tin rằng cậu sẽ làm tốt nhất có thể"

Cả hai cùng bước ra ngoài và lên xe, hướng về nơi tổ chức cuộc thi. Trên suốt hành trình Hansol luôn tìm cách xoa dịu những lo lắng trong lòng Seungkwan. Anh kể cho cậu nghe những câu chuyện thú vị, những lời khuyên bổ ích và cả những trải nghiệm áp lực mà anh đã từng trải qua. Dù không nói ra nhưng Seungkwan hiểu rằng Hansol đang cố gắng hết sức để giúp cậu cảm thấy an tâm và tự tin hơn.

Khi họ đến nơi, không khí cạnh tranh của cuộc thi lập tức ập vào tâm trí Seungkwan. Cậu có thể thấy những thí sinh khác đang tất bật chuẩn bị, mỗi người đều mang theo niềm đam mê và hy vọng riêng. Áp lực của cuộc thi chợt trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, nhưng khi quay lại nhìn Hansol, Seungkwan thấy anh đang mỉm cười với cậu, ánh mắt anh chứa đựng sự tin tưởng tuyệt đối.

Hansol khẽ nắm lấy tay Seungkwan, giữ chặt như muốn truyền cho cậu sự vững tin "Hãy nhớ rằng cậu đã làm việc chăm chỉ đến nhường nào, bây giờ chỉ cần tin vào bản thân và tỏa sáng thôi"

Seungkwan nhìn vào đôi mắt ấm áp của Hansol, lòng cậu như được tiếp thêm sức mạnh. Cậu gật đầu, rồi hít một hơi thật sâu, tự nhủ với bản thân rằng cậu có thể làm được.

Khi Seungkwan bước vào phòng hội trường, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cậu. Cậu hít một hơi thật sâu rồi tự tin trình bày ý tưởng, quy trình thực hiện và ý nghĩa sâu sắc đằng sau bộ trang phục của mình. Từng lời cậu nói ra đều toát lên niềm đam mê và sự tự hào về sản phẩm mà cậu đã dày công tạo ra.

Sau khi kết thúc phần trình bày, Seungkwan bước ra khỏi phòng, lòng cậu tràn ngập cảm giác nhẹ nhõm nhưng cũng đầy hồi hộp chờ đợi kết quả. Ngay khi vừa ra ngoài, cậu đã thấy Hansol đứng đợi, ánh mắt anh sáng lên sự tự hào và vui mừng.

"Cậu làm tốt lắm, Seungkwan" Hansol nói, giọng anh tràn ngập sự hài lòng.

"Nhưng em chưa nói cho chú biết là em có hoàn thành tốt hay không mà"

"Chỉ cần là cậu thì mọi thứ đều tốt hết"

Seungkwan mỉm cười, cảm giác hạnh phúc lấp đầy trong lòng. Cậu biết rằng dù kết quả có ra sao, cậu cũng đã làm hết sức mình và điều đó mới là quan trọng. Quan trọng hơn, cậu nhận ra rằng có một người luôn tin tưởng và ủng hộ mình trong mọi bước đi.

Và người đó không ai khác chính là Hansol.

-

Sau khi hoàn thành phần thi của mình, Seungkwan và Hansol quay lại ngồi trong hội trường, nơi cuộc thi vẫn tiếp tục diễn ra. Seungkwan ngồi yên lặng mắt dõi theo từng thí sinh khác đang trình bày, nhưng trong lòng cậu không thể bình tĩnh nổi. Cảm giác hồi hộp lo lắng dường như càng lúc càng lớn, khiến cậu không ngừng suy nghĩ về phần thi của mình.

Cậu đã dồn hết tâm sức vào bộ trang phục dự thi nhưng vẫn không thể tránh khỏi cảm giác sợ hãi về việc liệu mình có làm đủ tốt hay không. Bên cạnh cậu, Hansol chăm chú quan sát, nhận thấy sự căng thẳng hiện rõ trên khuôn mặt cậu.

Không một lời nói nào thốt ra, Hansol nhẹ nhàng nắm lấy tay Seungkwan, bàn tay lớn của anh bao bọc lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu. Sự ấm áp từ cái nắm tay ấy như lan tỏa khắp cơ thể Seungkwan khiến cậu có chút ngạc nhiên. Cậu quay sang nhìn Hansol, trong ánh mắt đầy ngạc nhiên và biết ơn. Dường như cậu đã tìm thấy một chỗ dựa vững chắc, một nguồn sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn.

"Tôi ở đây rồi, không sao đâu" Hansol thì thầm, giọng anh trầm ấm và vững vàng như một lời hứa bảo vệ cậu.

Khi phần công bố kết quả đến gần, bầu không khí trong hội trường dường như đặc lại, mọi người đều nín thở chờ đợi. Ban giám khảo gồm những chuyên gia hàng đầu trong ngành thời trang bước lên sân khấu với biểu cảm nghiêm túc, ánh mắt dò xét lướt qua các thí sinh. Một trong những giám khảo, bà Song Sohee, một nhà thiết kế kỳ cựu với nhiều năm kinh nghiệm và uy tín trong ngành, cầm lấy micro. Bà nở một nụ cười nhẹ, phá vỡ sự im lặng đang bao trùm.

"Trước tiên, tôi muốn gửi lời chúc mừng đến tất cả các thí sinh. Các bạn đã mang đến cho chúng tôi những bộ sưu tập đầy sáng tạo, mỗi tác phẩm đều có dấu ấn cá nhân rõ rệt và thể hiện sự đầu tư công phu"

Giọng bà Park dừng lại đôi chút, tạo ra một khoảng lặng đầy hồi hộp trước khi tiếp tục.

"Nhưng có một bộ trang phục đã thực sự khiến chúng tôi phải trầm trồ khen ngợi. Không chỉ vì sự tinh tế trong thiết kế mà còn bởi cách mà nhà thiết kế đã khéo léo kết hợp giữa yếu tố truyền thống và phong cách hiện đại. Bộ trang phục này không chỉ đơn thuần là một tác phẩm thời trang mà còn là một tác phẩm nghệ thuật, phản ánh sâu sắc giá trị văn hóa và sự tôn trọng đối với cội nguồn"

Seungkwan nghe thấy lời nhận xét mà tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Những lời nói ấy như đang đánh thẳng vào tâm can cậu, mỗi từ như một giọt nước ngấm vào trái tim đang đập loạn nhịp của cậu.

Bà Song tiếp tục, giọng nói của bà trở nên trầm ấm hơn, như muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của tác phẩm.

"Chúng tôi cảm thấy thực sự ấn tượng với sự lựa chọn chất liệu lụa truyền thống, vừa mềm mại vừa sang trọng nhưng lại được cắt may với những đường nét hiện đại và tinh tế. Sự kết hợp giữa màu sắc nhã nhặn và các chi tiết thêu tay tỉ mỉ đã tạo nên một tác phẩm hoàn hảo, mang lại cảm giác vừa gần gũi vừa cao cấp. Không chỉ thế, bộ trang phục này còn thể hiện một tầm nhìn xa, khi dám thử nghiệm những yếu tố mới mẻ nhưng vẫn giữ được nét đẹp cổ điển"

Lời khen ngợi vang vọng khắp hội trường nhưng đối với Seungkwan, từng lời nói như một bản nhạc vang lên trong lòng cậu. Cậu cảm nhận được ánh mắt của mọi người đang dồn về phía mình, trong đó có ánh mắt tự hào của Hansol, người đang ngồi bên cạnh.

Bà Song dừng lại một chút rồi nở một nụ cười hài lòng, giọng bà vang lên rõ ràng và mạnh mẽ.

"Và chủ nhân của bộ trang phục xuất sắc này chính là Seungkwan từ Đại học Seoul"

Khoảnh khắc ấy, cả hội trường như bùng nổ với tiếng vỗ tay không ngớt. Seungkwan cảm thấy như cả thế giới đang xoay quanh mình, cậu không thể tin rằng tên mình vừa được xướng lên. Mọi nỗi lo lắng căng thẳng suốt bao ngày qua như tan biến, nhường chỗ cho niềm hạnh phúc và tự hào.

Cậu quay sang Hansol, ánh mắt đầy sự biết ơn và vui sướng. Hansol với một nụ cười đầy tự hào vẫn nắm chặt tay cậu, nhẹ nhàng nói.

"Tôi đã biết cậu có thể làm được. Tôi tự hào về cậu, Seungkwan"

Những lời nói đó cùng với cái nắm tay ấm áp như một lời khẳng định chắc chắn cho tất cả những gì Seungkwan đã trải qua và đạt được. Với một cảm giác hạnh phúc tràn ngập, Seungkwan đứng dậy, bước từng bước lên sân khấu, đôi mắt ngấn nước nhìn khắp mọi người. Cậu biết rằng mình đã không chỉ hoàn thành một tác phẩm mà còn chứng minh được giá trị của bản thân.

Khi cậu nhận cúp từ ban giám khảo, những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má. Cậu nhìn xuống phía dưới, ánh mắt dừng lại nơi Hansol đang ngồi, người đã luôn ở bên cậu trong suốt quá trình này. Ở khoảnh khắc đó, Seungkwan cảm thấy mình thật may mắn khi có được sự ủng hộ và tin tưởng từ mọi người, đặc biệt là từ Hansol.

Bước xuống sân khấu với chiếc cúp trong tay, Seungkwan biết rằng đây chỉ là khởi đầu của một hành trình mới và cậu sẽ luôn có Hansol bên cạnh, người đã giúp cậu tin vào bản thân và đạt được giấc mơ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro