Chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungkwan và Hansol ngồi trên xe, trên đường đến một nhà hàng mà Hansol đã chọn. Seungkwan nhìn ra cửa sổ, nỗ lực nhớ lại những điều tốt đẹp trong ngày để tạo ra không khí vui vẻ. Cậu quay sang nhìn Hansol đang tập trung vào việc lái xe và bắt đầu kể về những trải nghiệm tích cực của mình.

"Chú, hôm nay thầy Jung đã khen em rất nhiều" Seungkwan mở lời, cố gắng giữ giọng vui vẻ. "Thầy bảo em có một phong cách thiết kế rất đặc biệt và sáng tạo. Các bạn trong lớp cũng chúc mừng em, cảm giác thật sự tuyệt"

Cậu tiếp tục hào hứng "Mẹ em cũng gọi điện cho em chiều nay. Bà rất tự hào về em và điều đó khiến em cảm thấy vui lắm. Mọi người ở trường đều khen em có triển vọng lớn, điều đó làm em thấy rất hạnh phúc"

Seungkwan quay sang nhìn Hansol với vẻ hy vọng, mong đợi một phản ứng tích cực từ anh nhưng Hansol chỉ đáp lại bằng một câu ngắn gọn "Tốt lắm" với giọng điệu thiếu sự nhiệt tình và quan tâm như mọi khi.

Cảm nhận sự khác lạ trong thái độ của Hansol, Seungkwan cảm thấy lo lắng. Cậu lấy hết can đảm, hỏi nhẹ nhàng.

"Chú, có chuyện gì không ổn sao? Hôm nay hình như chú không vui"

Hansol không trả lời ngay, chỉ tiếp tục lái xe trong im lặng. Một lúc sau anh cất tiếng, giọng nói có phần nũng nịu.

"Tại sao cậu lại giới thiệu tôi là bạn của cậu chứ không phải là người yêu?" Nói tới đây bỗng dưng Hansol như bị nghẹn lại cổ họng đôi chút "Hoặc người yêu tạm thời"

Seungkwan sững sờ, không biết phải phản ứng ra sao. Câu hỏi của Hansol khiến cậu cảm thấy lúng túng và bối rối. Cậu cúi đầu đáp.

"Em... em không nghĩ rằng có vấn đề gì với việc giới thiệu như vậy. Em chỉ không muốn làm mọi người hiểu lầm thôi"

Hansol thở dài, vẻ mặt của anh thể hiện sự thất vọng.

"Nhưng cậu không nghĩ rằng việc giới thiệu tôi là người yêu tạm thời của cậu cũng là một cách để thể hiện sự quan trọng của tôi trong cuộc đời cậu sao?"

Seungkwan cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn. Cậu không ngờ rằng một việc nhỏ như thế lại có thể làm Hansol cảm thấy như vậy.

"Em xin lỗi nếu đã làm chú cảm thấy như vậy, em thực sự không nghĩ quá nhiều về việc đó. Em chỉ muốn mọi thứ đơn giản và không gây sự chú ý"

Hansol nhìn vào mắt Seungkwan, sự mệt mỏi trong ánh mắt anh dần biến mất khi thấy sự chân thành trong lời nói của cậu.

"Tôi hiểu rồi, chỉ là tôi cảm thấy hơi khó chịu khi thấy cậu giới thiệu tôi một cách đơn giản như vậy"

Seungkwan cảm thấy sự căng thẳng trong lòng mình giảm bớt. Cậu nhẹ nhàng nắm tay Hansol, cảm giác tay anh ấm áp và vững chắc.

"Em xin lỗi vì đã làm chú buồn. Em thực sự rất quý trọng và yêu thương chú, không phải chỉ là bạn đâu"

Hansol mỉm cười nhẹ nhàng, nhìn Seungkwan với ánh mắt ấm áp.

"Không sao đâu, dù cậu có giới thiệu tôi là gì tôi vẫn sẽ quan tâm cậu"

Họ nắm tay nhau trong im lặng, cảm giác yên bình bao phủ. Seungkwan cảm thấy lòng mình ấm áp khi biết rằng Hansol hiểu và chia sẻ những cảm xúc của mình. Cùng lúc đó Hansol cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi Seungkwan đã hiểu được những cảm xúc của anh. Cả hai tiếp tục cuộc hành trình đến nhà hàng với tâm trạng dễ chịu hơn.

-

Sau bữa tối, khi bầu trời đã chuyển sang một màu đen kịt, Hansol và Seungkwan rời khỏi nhà hàng. Ánh đèn đường len lỏi qua cửa sổ xe chiếu lên khuôn mặt của cả hai, tạo ra một không gian nhẹ nhàng và lãng mạn. Hansol điều khiển xe một cách nhẹ nhàng giữ cho không khí trong xe trở nên thoải mái, tránh xa sự hối hả và ồn ào bên ngoài.

Đến trước cửa nhà Seungkwan, Hansol dừng xe lại và quay sang nhìn cậu bằng ánh mắt ấm áp.

"Cậu vào nhà đi, nhớ nghỉ ngơi thật tốt nhé"

Seungkwan cảm thấy một cảm giác ấm áp lan tỏa từ những lời nói của Hansol. Cậu mỉm cười, đôi mắt lấp lánh trong ánh đèn mờ.

"Em chỉ muốn nói rằng có chú ở bên cạnh em cảm thấy hạnh phúc và tự tin hơn rất nhiều"

Hansol không rời mắt khỏi Seungkwan.

"Chúc cậu ngủ ngon" Anh thì thầm, đưa tay ra nắm lấy tay cậu. Cảm giác tay Hansol bao bọc tay mình thật ấm áp và vững chắc. Seungkwan cảm nhận được sự yêu thương và quan tâm sâu sắc qua cái nắm tay nhẹ nhàng này.

Khi Seungkwan chuẩn bị bước vào nhà, Hansol kéo cậu vào một cái ôm ấm áp. Cái ôm không chỉ là sự chào tạm biệt mà còn chứa đựng sự an ủi và tình cảm chân thành. Đó không phải là một cái ôm vội vàng mà là một cái ôm thật sự, như muốn lưu giữ từng khoảnh khắc bên nhau. Cơ thể Seungkwan dính sát vào cơ thể Hansol, cảm nhận được sự ấm áp và vững chãi từ anh.

Seungkwan đứng yên trong vòng tay của Hansol, cảm nhận được trái tim mình đập nhanh hơn. Cậu nhắm mắt lại, hít thở hương thơm nhẹ nhàng từ cơ thể Hansol và cảm thấy một sự yên bình tràn ngập trong lòng.

"Em cảm thấy thật sự hạnh phúc khi có chú ở bên cạnh" Seungkwan thì thầm, giọng nói cậu mang theo sự chân thành.

Hansol mỉm cười dịu dàng rời tay khỏi Seungkwan.

"Đừng quên là tôi luôn ở đây vì cậu"

Khi Seungkwan bước vào nhà, cậu cảm thấy trái tim mình vẫn đang rung động. Cậu khép cửa lại và đứng lặng lẽ trong hành lang một lúc, cảm giác hạnh phúc từ khoảnh khắc vừa qua vẫn còn vương vấn. Mỗi hành động của Hansol, từ cái ôm đến những lời nói đều mang đến cho Seungkwan một cảm giác ấm áp mà cậu chưa bao giờ trải qua trước đây.

Ngồi xuống ghế sofa trong phòng mình, Seungkwan bắt đầu suy ngẫm về những kỷ niệm giữa cậu và Hansol. Từ những ngày đầu tiên khi họ mới gặp cho đến những buổi ăn uống cùng nhau, cùng đi dự tiệc lớn, cùng đi đến ngoại ô và cùng tham gia cuộc thi thiết kế. Mỗi khoảnh khắc đều trở nên đáng giá và quan trọng trong lòng cậu.

Seungkwan nhớ lại những lúc Hansol luôn ở bên cậu cổ vũ và hỗ trợ, và cậu bắt đầu nhận ra điều gì đó sâu sắc. Tình cảm mà cậu dành cho Hansol không chỉ đơn thuần là tình yêu tạm thời, cậu đã yêu Hansol một cách chân thành và sâu sắc từ khi nào không biết.

Cậu cảm thấy một làn sóng cảm xúc mạnh mẽ trào dâng, khiến trái tim cậu cảm thấy nặng nề nhưng cũng đầy hạnh phúc. Những suy nghĩ về Hansol, những hành động và lời nói của anh đều khiến cậu cảm thấy tình yêu của mình là thật sự. Seungkwan nhận ra rằng tình yêu của mình dành cho Hansol không phải chỉ là sự yêu mến thông thường mà là tình yêu mãnh liệt và say đắm.

Khi Seungkwan nằm xuống giường và nhìn lên trần nhà, cậu cảm thấy trái tim mình đã mở ra một cách đầy đủ và trọn vẹn. Những khoảnh khắc bên Hansol, từ những buổi sáng ấm áp đến những buổi tối nhẹ nhàng, tất cả đều góp phần tạo nên một tình yêu mà cậu không thể chối bỏ.

Cậu mỉm cười, cảm giác hạnh phúc và yêu thương tràn ngập trong lòng. Seungkwan biết rằng mình đã thực sự yêu Hansol và đó là một cảm xúc mà cậu không thể nào phủ nhận. Tình yêu này đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cậu và cậu sẵn sàng chấp nhận nó với tất cả trái tim mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro