Vết thứ 2: Hẹn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh đi khi nào về?"

Thủy nắm lấy tay anh mà thủ thỉ, mắt ứ đọng cả một vũng buồn. Trông chờ một câu hẹn anh hứa.

Anh cũng buồn lắm, cổ họng anh nghẹn đắng có nói được gì. Anh chỉ mỉm rồi ôm Thủy vào lòng mà để dòng nhung nhớ cứ khắc mãi trong cái lần ôm hụt hẫng ấy.

Số phận của chàng lính, nhiệm vụ của anh cao cả biết nhường nào sao lại đổi cho đời gian khổ được. Anh lại càng sợ, hứa với em bao lời đẹp đến đâu thì nó lại đi theo chiều nghiệt ngã đến đó. Anh đâu dám hứa hẹn cái chi, chẳng phải nếu anh nhỡ có thất hứa thì lại trở thành kẻ bội tình bội nghĩa rồi em mang theo nỗi uất hận anh muôn đời.

Sợ lắm. Khi người ta yêu thì câu hứa câu thề có giá trị đến thế nào.

"Rồi anh đi có quay về gặp em không? Anh sẽ về chứ? Anh hãy viết thư cho em nhiều hơn nhé. Chuyện anh ở nơi đó đấy."

"Anh sẽ viết thư, mọi thứ, anh sẽ kể hết cho em."

"Anh có về gặp em hay không?"

"Đến lúc đó đất nước toàn thắng, lúc mà nhân dân giương cao ngọn cờ đi mừng ngày tổ quốc độc lập, anh sẽ về."

"Anh nói vậy thì em đợi. Em đợi nước mình dành độc lập, đợi chờ anh quay về bên em. Lúc đó sẽ là ngày hạnh phúc."

Nói là thế, nói sẽ về, sẽ về bên em khi giặc đã rút, cơ ngơi đã dựng, tổ quốc đã xây, một nước Dân Chủ Cộng Hòa. Em đâu có biết những lời nói ấy sẽ khiến em vui của thực tại rồi lại điếng đau vào tương lai không còn anh.

Anh hẹn.

"Em ở nhà giữ gìn sức khỏe, anh đi. Đừng chờ anh lâu quá em nhé."

Anh vội vàng cầm lấy chiếc ba lô cũ còn vài đường may vá xộc xệch, nối theo dòng lính mà hướng về miền cực lạc. Thi thoảng mặt còn ngoái lại nhìn Thủy rồi bóng người cũng dần xa.

Anh ra đi, niềm thương anh gửi lại.

Thủy đứng nhìn anh đi, tay lau sướt mướt đôi mắt ứa lệ tình. Người con gái ấy ôm trọn niềm thương mà chờ chàng lính quay về bồi đắp mối yêu còn dang dở.
Thủy ngây thơ đến thế nào mà cứ chờ anh mãi, Thủy đâu có biết lần chia tay này là lời từ biệt. Cô càng không biết lời hẹn trước đấy anh trao cô chỉ để an ủi cho hồn người con gái anh thương bớt phần nào lo lắng.
Thủy có biết đâu, vẫn giữ tấm lòng thủy chung son sắt ngày đêm mong chờ chàng lính quay lại.

Cho đến hiện tại, khi cách mạng tháng tám thành công, nền Dân Chủ Cộng Hòa được thành lập, ngày ngọn cờ tổ quốc phấp phới trên nền trời Hà Nội lúc Bác đọc bản tuyên ngôn đầy quang vinh.

Anh đã về.
Anh về với em là mảnh giấy báo tử còn chưa khô màu mực.
Anh về với em là đống tro hồn lãng du vào cõi vĩnh hằng thấm từng nỗi nhớ.
Anh về với em là một niềm tin dành cho dân tộc đời đời anh dũng.
Anh về với em là cả chuyện tình yêu đẹp đến xiêu người.
Hà Nội,2/9/1945.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mệnh