Bên nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( 6:00 tối )
Tại quán ăn .
- Em gọi món đi !
Anh đưa Menu cho cậu , cười nhẹ nhàng nhưng vẫn pha chút sót xa . Cậu cầm rồi chỉ chỉ vài món . Phục vụ nhìn rồi chăm chỉ ghi lại ghi xong rồi nhẹ cúi đầu cậu và anh lịch sự cúi chào lại .
- Sao anh biết em hay đến quán này mà đến vậy ?
- Quán tính , anh cảm thấy nơi đây có hình ảnh của em , nên anh đã chọn .
- Ồ , trước đây lúc còn đá bóng em với anh , bọn thằng Toàn đều đến đây cả .
- Vậy sao ? Anh thì không thể nhớ được trước đây như thế nào ?
- Trước đây anh là đội trưởng , anh rất phong độ ai cũng nghe anh hết đấy ...
Cậu cười hào hứng kể lại , anh nhìn cậu kể như đứa trẻ vừa được mẹ cho kẹo rất đáng yêu . Lúc sau đồ ăn được mang ra ...
- Anh Trường , anh Phượng đồ ăn đây , lâu rồi mới thấy hai anh đi cùng nhau ghé quán em ăn đấy !
- A.Hầu lâu rồi mới gặp em lên chức ông chủ rồi à ?
- Vâng , lúc nãy đứa em của em báo những món này em ngờ ngợ nên quyết định mang ra không ngờ là hai anh thật .
- Lâu không gặp A.Hầu !
Anh cười với A.Hầu , cậu cũng nhìn anh không quá đỗi bất ngờ , anh nhớ thất cả mọi người mà nhưng chỉ trừ cậu là anh quên . Cậu cười nhạt , cậu em A.Hầu cũng bước vào để lại không gian cho hai người .
- Tôm nè , em ăn đi , anh bóc cho không bẩn tay .
Anh bỏ con tôm được bóc sạch vỏ vào bát cậu . Cậu nhìn con tôm mà mắt lại rưng rưng . Cậu cố gắng không để mình rơi nước mắt , nở nụ cười nhìn anh rồi cũng ăn . Không gian lúc ấy thật bình yên , bình yên đến lạ thường . Nhưng bên kia đã có người nhìn thấy anh và cậu khoé môi bỗng nở nụ cười lạnh , mỉa mai ....
- Lương Xuân Trường , Nguyễn Công Phượng ... Hai người hãy hưởng thụ nốt hôm nay trong hạnh phúc đi , mai tôi sẽ cướp Xuân Trường của tôi về . Lại một lần nữa cậu lại thua tôi thôi , không ai có thể thắng được Minh Khuê này cả . Hahaha
Ăn xong đến quầy trả tiền thì ...
- Tiền nong gì , lần này em bao hai người , lâu rồi mới thấy hai anh đi lại với nhau và cũng lâu mới đến quán sao em lại lấy được .
- Như vậy rất không hay .
- Anh Phượng này , em phải nói câu đó mới đúng , nếu anh thấy ngại thì hôm sau dẫn nhiều người đến quán em ăn được rồi .
- Nhất định , cảm ơn cậu về bữa ăn , đồ cậu nấu ngon lắm .
Anh cười rồi khoác vai cậu chào tạm biệt rồi đi về , trên đường ánh sáng đường phố phả xuống hai con người này . Dòng người tấp nập đi lại , gió thổi lá cây xào xạc , anh cầm tay cậu ngồi xuống ghế đá .
- Như vậy thật êm đềm , Phượng nhỉ ?
- Vâng , em ước em với anh mãi như vậy .
- Nhất định rồi , sẽ mãi mãi như vậy .
Cậu dựa vai anh , ánh mắt anh nhìn thấy nơi chụp ảnh lấy ngay liền kéo cậu vào chụp , cả hai cười vang trong đó ... Chụp xong anh dắt cậu đến tiệm cắt tóc , rủ bỏ mái tóc dài ấy đi .
- Phải cắt sao ? Em thấy để vậy cũng đẹp mà ?
- Dài quá rồi , như vậy làm một số chuyện rất khó !
- Ví dụ như ...
- Trên giường .
Anh nói nhỏ vào tai cậu , cậu hơi sững người .
- Không nói tử tế được câu thứ hai , xớ . Tui hờn rồi nghen .
Anh cười xoa đầu cậu rồi dẫn cậu vào trong . 10' sau mái tóc dài đã được rủ bỏ , bây giờ nhìn cậu rất soái , soái rất nhiều so với để tóc dài . Anh trả tiền rồi nhanh kéo cậu ra ngoài , đi được một lúc cậu không hiểu vì sao anh lại lôi cậu nhanh như vậy ...
- Sao vậy ?
Anh không trả lời , nhìn cậu ghé mặt xuống hôn lên cánh môi anh đào của cậu , anh hôn như muốn ăn luôn môi cậu ,môi cậu mềm , dẻo ... như kẹo anh hôn mãi không thôi chỉ khi nhận được người kia sắp ngất đi anh mới luyến tiếc rời đi ...
- Anh hôn ...mà cứ như ... Ha ... Giết người khác ấy ...
- Anh xin lỗi , anh sẽ cố gắng kiềm chế ...
Anh vuốt nhẹ lên môi cậu rồi cả hai cùng nhau về nhà anh ...
( 7:00 tối )
- Về nhà rồi , em lên tắm đi , anh pha sữa cho em rồi sẽ lên phòng .
- Ừ , em biết rồi .
Cậu thơm má anh rồi nhanh chân đi lên phòng . Anh đưa tay chạm lên chỗ cậu hôn rồi cười nhẹ .
Lúc cậu tắm xong cũng vừa lúc anh vào phòng , cơ thể cậu lấp ló qua áo sơ mi đen của anh , anh nuốt nước bọt rồi đi lại giường đặt cốc sữa lên bàn đi lại chỗ cậu kéo tay cậu lại bàn , lấy máy xấy tóc xấy cho cậu ...
- Ừmmmmmmm ... Thích quá đi ~~~
- Phượng , em đẹp lắm .
- Hửm , em biết mà ~~~ Moe~~~
Anh cười , tóc cậu cũng đã khô , anh dừng xấy , ghé đầu xuống cổ cậu cắn mạnh tạo nên một Heikey .
- Đau em !
- Đánh dấu chủ quyền xong giờ đi ngủ thôi mèo nhỏ .
Anh bế cậu lại giường đặt cậu xuống ôm chọn cậu trong vòng tay to lớn của anh .
- Uống sữa đã .
Cậu xị mặt , anh lấy sữa đưa cậu , cậu uống xong khéo môi còn dính sữa , anh hôn lên rồi ôm cậu , anh và cậu chìm vào giấc ngủ .
_________________ Giấc mơ của Anh _______________
CLB HAGL ngày nhập thành viên trong đội ...
- Xin chào cậu tên gì ? . Cậu nhóc 12 tuổi với nụ cười rực rỡ chạy đến hỏi
- Xuân Trường , mình tên là Lương Xuân Trường , còn cậu ?
- Nguyễn Công Phượng , rất vui được gặp cậu .
Nụ cười rạng rỡ đó đã làm trái tim anh rung động nó đập liên tục khi thấy cậu . Cậu mảnh người , rất hoạt bát , nhanh nhẩu , chỉ vài phút sau đã làm quen hết với tất cả mọi người trong đội , anh chỉ quan sát nhìn cậu , khoé môi nở nụ cười tươi lắm , híp cả mắt lại ... Nhìn anh như đang ngủ vậy ... Lúc chia phòng , rất may mắn anh cùng phòng với cậu . Lòng anh vui như tết , anh cùng cậu ngủ chung một giường , mặt anh đỏ lên nhìn cậu ngủ ngon lành như một nàng công chúa ... Từ lúc ấy anh toàn gọi cậu là công chúa , cậu chỉ cười và chẳng nói gì , cả đội quay lại hỏi anh sao gọi cậu là công chúa , anh cười cho qua , cũng từ đó cả đội đều gọi cậu như vậy ..

Mình sắp thi rồi , nên cũng không biết có viết tiếp nữa không ! Có khi thi xong mới viết tiếp được . Cảm ơn các  bạn đã đọc truyện của mình viết ạ .
Gặp lại vào một ngày không xa ạ . ❤❤❤♥♥♥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro