Chương 3: Tỷ tỷ Tô Bích Nhu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Một tháng đã qua, Tô Đường đang cho cá ăn.

       Kiến Hào liền chạy đến: " Tam tỷ, nhị tỷ và Bảo Bảo về rồi, mau ra xem đi". Y kéo tay nàng đi về phía cửa phủ. Một chiếc xe ngựa làm bằng gỗ đã dừng một lúc, một cô nương tầm hai mươi ba tuổi ngũ quan tinh tế, nhìn là biết thục nữ, tay dẫn đứa bé khoảng 4 tuổi, nhẹ nhàng được bà tử dìu xuống xe.

       Bảo bảo thấy nàng và A Hạo, buông tay mẫu thân chạy nhanh đến ôm nàng. Tô Đường vô cùng bất ngờ, đứa trẻ này dường như rất thích nàng : " Tam di, ta về rồi, người phải đưa ta đi lấy tổ chim, người không được thất hứa".

      Tiếng nói phát ra từ Tô Doanh Chính: " Tiểu tử thối, con chỉ nhìn đến tam di, còn ta và mọi người thì sao". Cả nhà cười trêu chọc.

      Tô Bích Nhu quở trách: " Bảo bảo, mong chào ngoại tổ phụ, đại cửu cửu, thẩm thẩm, tiểu cửu cửu đi".

      Bảo Bảo cười ngọt ngào: " Bảo Bảo chào cả nhà ạ".

       Ai nấy điều phì cười. Tô Kiến Đình tỏ vẻ chiều chuộng : " Để cửu cửu bế cháu, tam di vừa mới khỏi bệnh khong bế cháu được, cửu cửu sẽ dẫn cháu đi chơi được không". Bảo bảo dù gì cũng là đứa trẻ nhanh chóng gập đầu đồng ý.

       Diệp Hàm đi chuẩn bị đồ ăn, cả nhà dùng bửa xong thì cùng nhau hàn huyên.

       Bích Nhu cầm tay Tô Đường ôn nhu nói : " Hôm đó về đi vội, muội đã khỏe hẳn chưa, phải ăn nhiều vào, muội ốm đi nhiều rồi".

       Tô Đường nghe mọi người kể, tỷ tỷ rất để ý nàng, cũng phối hợp : " Đa tạ tỷ, muội đã khỏe hơn nhiều rồi, tỷ an tâm đi ạ". Nói xong cô gắp thức ăn vào bát Bích Nhu và Bảo Bảo.

       Đã nghe đại ca nói về sự thay đổi của Tô Đường từ sau khi trãi qua sinh tử. Bích Nhu đánh giá nàng, hài lòng xem ra tính tình thay đổi không ít, hiểu chuyện, trầm ổn hơn rồi. Nhẹ nói muội cũng ăn nhiều vào. Tiếp đó Tô Doanh Chính hỏi thăm nữ nhi sống bên nhà phu quân có tốt không, trang nguyên lang từ khi nạp thiếp đối xử với nàng ra sao. Thì ra cuộc sống tỷ tỷ với nhà chồng không quá tốt, đối với phu quân tương kính như tân. Phụ mẫu lang quân không tốt cũng không bạc đãi nàng. Đúng lúc, A Triệt, A Lệ đã học về, Diệp Hàm nói: " Mau chào hỏi nhị cô nào".

       Bích Nhu: " Qua đây, nhị cô có mua cho hai cháu kẹo hồ lô này". Hai đứa trẻ vui mừng cầm lấy

       Kiến Hào xụ mặt, vẻ mặt chờ mong: " Còn đệ, tỷ không có quà cho đệ sao".

        Mọi người phá lên cười, Bích Nhu : " Có chứ, đệ một cây, A Đường một cây". Nhận kẹo hồ lô, Kiến Hào cưới híp mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro