Chương 2: Ai sẽ không vương vấn những dịu dàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cậu muốn mượn nhiều tiền như vậy làm gì?" Lâm Hành giúp anh băng bó chỉnh tề trên đầu,  lúc đứng dậy còn trộm nhặt lọn tóc trên sô pha.

Một ngàn tệ, dù là đối với người trưởng thành thì đây cũng không phải là một con số nhỏ.

Nếu cho mượn, thì phải biết mục đích rõ ràng, nhỡ đâu người ta cầm đi làm chuyện xấu.

Tông Khuyết nhìn thanh niên cầm điện thoại thấp thỏm: "Không phải dùng để làm chuyện xấu."

Chỉ là tạm thời có chút xấu hổ, không chỉ không xu dính túi, ngay cả di động cũng bị lấy mất, không mượn tiền, đêm nay ở đâu cũng là cả vấn đề.

Lâm Hành bị đâm trúng tim đen, có chút ngượng ngùng: "Tớ không có ý này, vậy khi nào cậu trả?"

Tông Khuyết bình tĩnh nhìn cậu, dựa theo năng lực làm việc và nghỉ ngơi của học sinh phổ thông mà suy nghĩ, trừ khoảng mua sắm vài thứ ra thì khi nào mới có thể kiếm đủ một ngàn tệ.

Lâm Hành ngồi trên sô pha nhìn vẻ mặt trầm ngâm của thanh niên, cảm thấy mình hơi lắm chuyện, cậu cũng biết một số tin đồn của Tôn Khuyết ở trường, nào là trèo tường trốn học đi chơi net, nào là ẩu đả đánh nhau, ngoài ra còn đi chặn tiền bảo kê nữa.

Tuy nói mắt thấy tai nghe chưa chắc là đúng sự thật, nhưng mà người ta cũng nói có lửa mới có khói, nói mượn, nhưng có lẽ là muốn lấy luôn.

Đối với cậu một ngàn tệ cũng không nhiều, cha mẹ cũng lo rằng cậu gặp phải những chuyện này, của đi thay người mới là cách giải quyết tốt nhất.

"Lần này tớ có thể......" Cho cậu.

"Một tháng sau trả lại cho cậu." Tông Khuyết trầm ngâm nói.

"Hả?" Lâm Hành nâng giọng, lộ ra một chút ngạc nhiên.

Tông Khuyết vẻ mặt bình thản: "Cậu tưởng tôi sẽ quỵt nợ?"

"Không có." Lâm Hành bị nhìn thấu tâm tư, tầm mắt khẽ dời, vành tai ửng đỏ.

Cậu cảm thấy mình đã ác ý suy đoán lòng người, mang theo chút cảm giác xấu hổ sau khi nghi ngờ người ăn trộm rìu*.

(*) Nghi người trộm rìu:

Có một người làm mất cái rìu, bèn nghi ngờ đứa con của người hàng xóm ăn cắp, ông ta nhìn nó đi trên đường giống như người ăn cắp cái búa rìu của mình, cách nói năng đi đứng của nó cũng giống như người ăn cắp, thái độ động tác của nó cũng không có chút gì là không giống người ăn cắp cái búa rìu...Về sau, người bị mất trộm tìm được cái búa rìu lúc đang sàng sẩy thóc. Ông ta lại nhìn đứa con của người hàng xóm, từ thái độ động tác của nó không có một chút gì là giống người ăn trộm cái búa rìu!

"Tôi có thể viết giấy vay nợ." Tông Khuyết nói.

【 Ký chủ nói như vậy, cậu ấy chắc chắn sẽ ngại kêu anh viết. 】1314 căn cứ vào kinh nghiệm quan sát nhân loại nhiều năm nói.

"Được, đợi một lát." Lâm Hành lấy giấy bút từ bàn học ra.

Tông Khuyết viết giấy nợ, Lâm Hành dò hỏi: "Tớ chuyển vào đâu cho cậu?"

Tông Khuyết dừng tay lại: "Có tiền mặt không?"

"Tiền mặt dễ bị mất, hiện giờ tớ cũng không có nhiều tiền mặt như vậy." Lâm Hành hơi sửng sốt nói, "Nếu cậu cần tiền mặt thì ngày mai tớ đi rút."

"Tôi không có di động." Tông Khuyết nói, "Chuyển khoản cũng không dùng được."

"Thẻ ngân hàng cũng không có sao?" Lâm Hành thử hỏi.

"Những thứ có giá trị đều bị lấy hết rồi." Tông Khuyết nói đúng sự thật.

Lâm Hành là đối tượng nhiệm vụ, thông tin được ghi chép tương đối rõ ràng trong bản ghi chép của thế giới cội nguồn, trước khi bị chặt mất hai chân trong vụ bắt cóc, cậu có một gia đình hạnh phúc, ưu tú hơn rất nhiều người, tính tình lại dịu dàng, là con nhà người ta trong mắt người khác.

Bản ghi chép của thế giới cội nguồn cũng không hoàn toàn chính xác, muốn hiểu một người như thế nào vẫn cần phải tận mắt nhìn.

Hoàn cảnh túng quẫn của anh, trước mặt người cứu giúp mình, không cần phải nói dối làm gì.

Lâm Hành kinh ngạc, trong ánh mắt lóe lên vài phần thương tiếc, cậu suy nghĩ, hít nhẹ một hơi, đứng dậy mở ngăn kéo bàn học, lấy một cái di động ra đặt lên bàn trà.

"Đây là di động trước kia của tớ, có hơi cũ, nếu cậu không ngại thì cầm tạm đi." Lâm Hành cười nói.

Di động nhìn qua rất sạch sẽ, chỉ là màn hình hơi nhỏ, kiểu dáng cũng có chút cũ, nhưng đã tốt hơn điện thoại của nguyên chủ rất nhiều rồi.

"Cảm ơn." Tông Khuyết nhìn thoáng qua nụ cười của cậu, duỗi tay cầm nói.

Sự dịu dàng của người trước mắt cũng không phải chỉ là biểu hiện giả dối ngoài mặt, mà là phát ra từ nội tâm, cậu tràn ngập thiện ý đối với thế giới này, đáng ra không nên bị đối xử tàn nhẫn như vậy, có lẽ chính bản thân nhiệm vụ cũng muốn bảo vệ sự ôn nhu này của cậu.

"Đừng khách sáo, nhưng mà chắc không có pin đâu, để tớ tìm đồ sạc." Lâm Hành đứng dậy nói.

Đợi di động sạc đủ pin khởi động máy khá lâu, Tông Khuyết lăn dấu văn tay của mình lên giấy nợ, Lâm Hành đem gấp lại cất vào bàn học.

Bầu trời đã tối sẫm không còn nhìn thấy ánh mặt trời, cách cánh cửa sổ vẫn nghe được âm thanh tí tách.

【 Ký chủ, tui cảm thấy người có thể để anh viết giấy nợ trong tình huống này, ừmmmm, không hổ là đối tượng nhiệm vụ. 】1314 nói.

【 Cậu dùng mạng 2G sao? 】 Tông Khuyết khởi động di động nói.

【 Đó là gì á? 】1314 tìm tòi trong cơ sở dữ liệu, phát hiện ra có khả năng là ký chủ đang mắng nó ngốc, 【 Ký chủ, anh đối xử với hệ thống như vậy, không sợ tui trừ tích phân của anh hả? 】

【 Các cậu có tiêu chuẩn đánh giá chuyên nghiệp. 】 Tông Khuyết tải một số phần mềm xuống, đăng nhập vào.

Một ngàn đã được chuyển vào, đợi di động sạc thêm chút pin, anh sẽ rời khỏi chỗ này.

Lúc nãy là bất đắc dĩ, nhưng nếu còn ở lại muộn như vậy thì chính là đang quấy rầy người ta.

1314 vô cùng kinh ngạc: 【 Anh, sao anh biết?! 】

Thời buổi này kí chủ mới khó lừa quá đi mất, uy nghiêm của hệ thống còn đặt ở đâu nữa?

【 Tôi đã thông qua hai thế giới nhiệm vụ. 】 Tông Khuyết nói.

Trước hai thế giới đó, anh vẫn là một người vô cùng bình thường trong muôn vàn chúng sinh, một lần ra ngoài chụp ảnh, xui xẻo gặp phải bão cát, anh bị cát vàng chôn vùi cùng chiếc máy ảnh của mình.

Vốn dĩ cho rằng mình sẽ chết ở đó, tài sản của anh cũng đủ cho người nhà sống sung túc nửa đời, lại không ngờ rằng trong đầu sẽ vang lên âm thanh của hệ thống.

Chỉ cần làm nhiệm vụ, là có thể tiếp tục sống, đương nhiên Tông Khuyết đồng ý.

Đến mức mục đích của nhiệm vụ là để làm gì, điểm chung là gì, trải qua hai thế giới nhiệm vụ anh cũng mơ hồ phát hiện một chút.

Hệ thống đều chọn thân thể cho anh tiến vào là cơ thể vừa mới chết, hệ thống nói sẽ đàm phán với người chết, cho họ một sự bồi thường tương ứng.

Nếu nguyên thân là người đức hạnh xuất chúng, công đức vô lượng thì sẽ được bồi thường rất phong phú, cuộc đời sau khi chuyển kiếp sẽ rất suôn sẻ, nhưng nếu nguyên thân là kẻ ác độc, ngay cả khi được tái sinh, cũng không thoát khỏi kiếp làm gia súc.

Nếu nguyên thân không đồng ý, có thể bỏ qua chọn người khác.

Trong thế giới này, mỗi giây mỗi phút đều có vô số người chết đi, nên hầu hết mọi người vẫn chấp nhận. 

Không phải là Tông Khuyết không nghi ngờ, chỉ là cái hệ thống này không được thông minh cho lắm, nói lời sáo rỗng cũng tin răm rắp.

Ngoại trừ hạn chế kí chủ làm những việc vi phạm quy tắc thế giới, cũng không có trừng phạt gì cụ thể, nhiệm vụ đều do nhiệm vụ giả tùy ý phát huy, chỉ là sẽ có hệ thống đánh giá tiêu chuẩn, hoàn thành xong nhiệm vụ sẽ nhận được tinh tệ từ thế giới hệ thống.

Hệ thống nói, tinh tệ này có thể đổi được một số loại thuốc cứu mạng, sức mạnh và thông tin để thông qua thế giới nhiệm vụ.

Mà đây chỉ mới là điều cơ bản nhất, còn có thể di chuyển tự do giữa các thế giới, chi phối sinh mệnh, bản thân nó chắc chắn cao siêu hơn nhiều thế giới, những tinh tệ tích lũy này có lẽ cũng liên quan mật thiết đến thế giới mà hệ thống tồn tại. 

【 Mới hai thế giới thôi mà, nói không chừng tinh tệ của anh ở thế giới trước là do tui trừ. 】1314 nói.

Hệ thống ở thế giới cội nguồn đa số sẽ đồng điệu với ký chủ của thế giới cội nguồn, nhưng cũng có một ít hệ thống thích sự khiêu chiến, ví dụ như nó, chọn một người xuất chúng trong muôn vàn thế giới làm ký chủ của mình, trải qua trắc trở, bồi dưỡng thành tài, sau đó đem người đó tới thế giới cội nguồn, hãnh diện nhìn nhãi còn mà mình chọn...... ừm thì, không phải ký chủ.

Nó không phải là chưa từng đồng hành cùng ký chủ khác, nhiệm vụ giả năng lực xuất chúng thông thường đều hoàn thành công việc rất xuất sắc, chỉ là năng lực thừa nhận tình cảm của con người cũng yếu kém như hệ thống. 

Có những người không chỉ tìm được tình yêu đích thực trong một thế giới nào đó, mà còn mong muốn gắn bó trọn đời, không muốn chia ly kể cả cái chết. Cũng có những người mang trong mình quá nhiều cảm xúc, tiễn biệt quá nhiều người khiến họ không thể chịu đựng được mà chọn ở lại. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, họ chỉ có thể xóa bỏ ký ức liên quan đến hệ thống, cắt đứt liên lạc rời đi.

Hệ thống cũng không tắm hai lần trên một dòng sông, cho nên lần này nó đã lựa chọn ký chủ thoạt nhìn vô cùng vô dục tắc cương*, rất có tiềm chất tiến vào thế giới cội nguồn.

(*)无欲则刚: vô dục tắc cương- không mang dục vọng ắt sẽ kiên cường.

Nhưng một câu nói có thể mang nhiều nghĩa, ngôn ngữ của con người quá phức tạp đối với hệ thống được lập trình sẵn, lơ đãng một chút liền bị lừa, nhiều lúc còn tự mình đào hố nhảy xuống.

【 Cuộc sống về già của đối tượng nhiệm vụ thế giới trước không đạt tiêu chuẩn. 】 Tông Khuyết nói.

Có lẽ vì để anh chậm rãi thích ứng với thế giới nhiệm vụ, hệ thống đã lựa chọn thế giới có trình độ kỹ thuật ngang bằng với thế giới thực nơi anh sống.

Thế giới đầu tiên liên quan đến game online, khá đơn giản, thế giới thứ hai là về giới giải trí.

Là người quản lý của đối tượng nhiệm vụ, anh cần phải đưa người có vận mệnh bất hạnh này lên vị trí đỉnh lưu, gột rửa bụi bẩn, không chỉ giúp cậu ta bộc lộ con người thật mà còn phải mài giũa cẩn thận để cậu tỏa sáng rực rỡ.

Đối tượng nhiệm vụ cũng rất nỗ lực, luyện tập cường độ cao, dùng từng chiếc cúp đưa mình tới vị trí cao nhất trên sân khấu. 

Cậu ta không cần phải nề hà bất kỳ ai, có thể tự do chọn lựa kịch bản mà mình muốn, có thể tùy ý thể hiện kỹ năng diễn xuất của mình.

Đến đây tất cả đều hoàn hảo, cho đến khi Tông Khuyết ký hợp đồng với ngôi sao khác.

Lần đầu tiên làm người quản lý, đương nhiên phải làm tốt, ở một thế giới thay nguyên thân sống đến già, là cả đời, anh thay đổi cuộc đời của đối tượng nhiệm vụ, cũng phải sống cuộc đời mình thật tốt.

Thiên phú và kỹ năng đổi từ hệ thống cũng chỉ có thể sử dụng giới hạn trong thế giới đó, tự mình học mới là của mình.

Tuy chỉ có một cuộc đời, nhưng anh lại có vô số kiếp sống trong từng thế giới nhiệm vụ, không ai biết trước tương lai sẽ ra sao, bởi vì ngay cả việc xuyên không cũng đã trở thành hiện thực.

Có lẽ đây chỉ là một giấc mộng sau khi anh chết, nhưng giấc mộng cũng có thể biến thành sự thật, có cơ hội trải nghiệm, đương nhiên phải làm thật tốt.

Mà một người quản lý tài năng muốn tạo dựng vị thế vững chắc sẽ không chỉ lăng xê một ngôi sao, mối quan hệ họ xây dựng cũng tuyệt đối không chỉ giới hạn cho một mình người đó.

Giữa lúc bận rộn như vậy, đối tượng nhiệm vụ đã tỏ tình với anh.

Đối phương rất đẹp, ở trong đám đông chắc chắn là đẹp xuất sắc, hoàn toàn cân được kiểm nghiệm nhan sắc dưới ánh đèn flash.

Vô số người vì cậu ta mà hò hét cổ vũ, được người như vậy thích chắc hẳn là rất hạnh phúc, nhưng Tông Khuyết không có cảm giác gì với cậu ta, bọn họ có thể là bạn bè, nhưng chắc chắn không thể là người yêu.

Từ 'người yêu' này đối với anh rất xa vời, thân mật làm bạn với một người, thổ lộ tình cảm, thực hiện lời hứa mãi mãi ở bên nhau, với anh mà nói là không cần thiết.

【 Sau khi bị ký chủ từ chối, đến cuối đời cậu ấy cũng không tìm người bạn đời nào nữa. 】1314 thở dài nói.

Ở thế giới giải trí, thu nhập cả đời của một siêu sao tương đối khả quan, lúc trẻ còn tốt, nhưng khi về già, thân thích không biết từ đâu nhảy ra đều thò lại muốn chia một chén canh, mà đối tượng nhiệm vụ kia cũng rất kiên cường, thà đem tài sản từ thiện hết cũng không cho đám người tự nhận là thân thích kia một đồng một cắc nào.

【 Không thích mà còn không từ chối là vô trách nhiệm với cậu ấy. 】 Tông Khuyết nói.

【 Vậy ký chủ không định yêu ai hết sao?】1314 chống cằm nói, 【 Thật ra tổ cứu vớt của chúng ta cho phép yêu đương mà, có thể ở bên nhau cả đời, nếu không muốn chỉ ở bên nhau một đời......】

【 Thì sao? 】 Tông Khuyết hỏi.

【 Thì cố gắng hoàn thành nhiệm vụ là được. 】1314 lag một chút rồi lẩm bẩm nói, 【 Anh đừng có mà dụ tui, bây giờ anh có biết nhiều cũng vô dụng. 】

Không yêu đương nè he, biết đâu một ngày muốn ở lại thế giới nào đó cũng không chừng, thế giới cội nguồn cũng không thể nói lộ là lộ được.

【 Vậy tổ nào không được yêu đương? 】 Tông Khuyết đổi chủ đề.

1314 ồ một tiếng, theo bản năng trả lời: 【 Tổ tàn sát. 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro