Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/cạch

"Nrom gọi con?"

Cô mở cửa bước vào phòng từ sáng sớm, khi nãy đang chuẩn bị vào phòng thì đã có người nhắc cô lên đây, dù không biết lí do nhưng cô vẫn đến, Nrom nhìn cô và cũng tự biết còn rất sớm, ông dẹp điếu thuốc trên tay và đẩy ly cà phê về phía cô, cô cũng không chối từ mà ngồi xuống ghế

"Để xem..con ở đây bao lâu rồi nhỉ?"

"Cũng sắp sửa một năm, vấn đề gì ạ?"

"Không, chỉ hỏi thôi, dạo này con cũng không nhận nhiều nhiệm vụ là đang muốn rửa tay gác kiếm nhỉ?"

"Đang bị thương ạ, nên không muốn vận động nhiều, khi nào khỏe hẳn sẽ tiếp tục thôi"

Ông Nrom nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt sắc lẹm nhưng lại không gây cho cô một chút áp lực nào. Lấy ra từ trong ngăn kéo bàn một sấp hồ sơ bên trong, ông đưa nó về phía cô

"Khá quan trọng. Con có 1 ngày để giải quyết người này và đem cái món đồ trong hình về đây, đó là ngày mai"

"Hm..một mình con làm thôi à?"

"Ừ, nếu con nghi ngờ bản thân thì cứ việc không đi"

"À..chắc là không, con sẽ hoàn thành sớm, về phòng trước nhé, buổi sáng tốt lành"

"Phải rồi, giết tất cả những người cản trở con, nhé"

"Vâng"

Sau khi thu gọn đống hồ sơ để trên tay mình cô cũng cúi đầu rời đi, chỉ còn lại Nrom cứ nhìn theo bóng cô mà không nói thêm lời nào, ông thở dài, cứ như giữ trong lòng một bí mật nào đó mà không thể nói ra

.

.

.

.

.

.

.

"Milk"

Trở về phòng với tâm trạng không mấy vui vẻ, cô tạ ơn trời vì thấy Milk đã dậy chứ không chắc cô phải tự độc thoại với chính mình

"Gì?"

Milk trả lời cô trong tình trạng còn mơ ngủ, chỉ là bị người yêu đánh thức giờ này mới phải tự ép bản thân ngồi dậy chứ không chắc Milk đã ngủ đến tối. Cô nhìn Milk, khuôn mặt chán nản vô cùng, ném về một sấp hồ sơ kèm những tấm ảnh lộn xộn

"Điều tra dùm đi, nghề nghiệp gì, có tiền án hay không, anh em xã hội là những ai, và..tìm nguồn gốc của cái món đồ trong hình đi"

"Gì đây? nay mày làm nhà thám hiểm à? truy tìm kho báu?"

"Điên, nhiệm vụ Nrom đưa đấy, tao có 1 tháng, tao đoán là vụ này khó nếu không Nrom đã không đưa ra giới hạn thời gian với tao"

Cô vừa nói vừa cởi áo khoác ngoài của mình, chỉnh lại tóc tai sau đó lại ngã người úp xuống chiếc giường thân yêu của mình

"Để tao nhờ Love"

"Ờ, cảm ơn nhiều"

"Nghe giọng chán nhỉ? Sao? Muốn về Thái Lan rồi hả?"

"Không..từ từ rồi về ơ, mày cứ hối làm gì, tao lại chả thèm về"

"Cứng đầu, chú Zot dạo này đang điên lên vì không có ai quản lý tốt vấn đề về hàng lậu"

"Ừ..không phải việc của tao"

"Gì đây.? Vô tâm thế à, không phải trước mày cũng kêu bằng cha à?"

"Thành chú lại rồi đó, đừng quan tâm nữa, tao không nói nhiều về vấn đề tao không thích"

"Thế thì nói về June nhỉ?"

"Để tao ngủ, Milk! June mà biết mày nhắc chị ấy nhiều như vậy thì lại chả chửi tao"

"Hơ..mày im à? Ngồi im nghe người khác chửi mình rồi về trách tao à?"

"Không phải ngồi im, mà là không nỡ, mày thì biết gì?"

"Phải rồi..tao chả biết gì nhưng tao cua được gái"

"Cút đi Milk, để tao ngủ"

"Sao?? bạn giận à?"

"Cút"

.

.

.

.

.

/cạch

"June đây"

"À June, có nhiệm vụ cho con đây"

"Ai ạ?"

"Lần này không cần phải giết ai cả, nếu ta nói ta cần con bảo vệ một người, con làm được không?"

"Bảo vệ?"

Nrom đưa về phía nàng một hồ sơ trùng khớp với cô, trùng mục tiêu và cả món đồ

"Con phải bảo vệ người này bằng mọi cách và đem thứ này về đây, sau vụ này con có thể đi đâu tùy thích mà không cần phải ngại việc bản thân bị hạn chế"

Nàng nhìn vào hình ảnh mục tiêu, lòng có chút không hiểu, xưa nay chưa từng được phổ cập rằng sẽ có nhiệm vụ bảo vệ, chỉ có giết, và giết. Nhưng sẵn tiện nàng cũng đang muốn đi biển, nhận thấy lợi ích của việc này không nhỏ nên cũng chấp nhận

Còn về phía Nrom, ông đang để cô và nàng đối đầu với nhau, lí do là gì chắc chỉ có mỗi mình ông biết rõ

.

.

.

.

.

.

"View"

"View"

"Dậy coi"

Trời cũng đã đến đêm, Milk đang cố gắng kêu người nằm kế mình dậy còn cô thì cứ ngủ và chẳng quan tâm trời đất gì nhưng sau cùng cũng phải mở mắt

"Yah, giờ này sao mày không lo nói chuyện với Love của mày đi? Kêu tao làm gì?"

"Có kết quả rồi"

"Kết quả gi?"

"Thì mày nhờ tao tra đó"

Milk vừa dứt câu cô đã ngồi bật dậy, chăm chú nhìn vào chiếc laptop của Milk

"Mục tiêu trong ảnh là doanh nhân, không có tiền sử tiền án gì về hối lộ hay là làm ăn phi pháp. Nhưng tao soi profile của con trai ông ta thì thấy bức ảnh gia đình thì mặt ông đều bị che đi, tao đoán là người tệ bạc với gia đình"

"Dạng như lo công việc hơn người nhà à? Đánh đổi tất cả để đổi lấy sự thành công"

"Ừ chắc cũng tầm thế, còn món đồ trong ảnh Nrom đưa cho mày chủ yếu là một hộp đựng tranh cổ truyền"

"Vãi, giết người chỉ để lấy hộp đựng tranh à?"

"Ngu vừa phải thôi, chắc tranh bên trong có giá trị lớn đó"

"Ừm..xem ra vậy còn được"

"Haha, thú vị thật đó, này, nếu mày không hoàn thành nhiệm vụ thì mày sẽ bị gì?"

"Tao không biết, nhưng sẽ không đến nổi bị giết"

"Ồ.."

"Mày tính làm gì?"

"Này..giả sử tao cũng muốn bức tranh đó thì sao?"

"Kệ mày"

"Nghe hờ hững thế, hay là như này đi"

"Nói"

"Mày cứ đi giết ông kia, tao và mày sẽ cược với nhau xem ai là người tìm thấy bức tranh đó trước?"

"Ai thấy trước có quyền lấy, ý mày là vậy đúng chưa?"

"Tuyệt vời, mày thông minh hơn rồi"

"Mày khỏi phải khen đểu"

Cuộc cá cược lập lên ngay trong đêm đó, cả cô và Milk đều đang chờ đợi tới ngày mai vì thật sự muốn biết mình và đối phương ai sẽ nhanh hơn. Còn về phía nàng, nàng vẫn ngồi chuẩn bị vũ khí trong phòng, cả ba người đều không nghĩ được đến việc sẽ gặp nhau trong tình cảnh oái ăm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro