19.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ta sợ hãi, lấp ba lấp bấp nói.

"Là vì tôi thích cậu, thích cậu rất nhiều, từ lúc ta mới vào học tôi đã để ý đến cậu. Cứ nghĩ mình sẽ có thể được cậu đáp trả tình cảm nhưng từ khi Jungkook xuất hiện thì một tia hy vọng nhỏ cũng không còn, tôi cứ cho rằng cậu ta cướp người tôi yêu nhưng hoá ra là có rất nhiều thứ phải tận mắt chứng kiến mới chịu tin là nó không thuộc về mình Taehyung nhỉ."

"Tôi dùng tất cả sự chân thành của mình để đổi lấy một cái xoay người của cậu nhưng chắc là tưởng bở hơi nhiều rồi thì phải, cách cậu lo lắng cùng những hành động cưng chiều kèm theo những lời ngọt ngào dành cho Jungkook khiến tôi rất ghen tị. Nhưng một cánh cửa không nguyện ý mở nhưng nếu ta gõ cửa mãi thì là bất lịch sự đúng chứ. Tôi sẽ không phiền cậu nữa, cứ cho là giải thoát cho cả hai đi, mãi mãi tôi sẽ không chạm đến cậu được rồi."

Giọt nước mắt của cô thiếu nữ ấy lần nữa rơi xuống vì người cô thương, sớm biết đã có kết cuộc như vậy nhưng cô vẫn đâm đầu vào tội lỗi để rồi bị một vết nhơ trong lòng, nhưng vẫn may là Taehyung và Jungkook đã không hận cô, đó là lòng tốt cuối của hai người họ đối với cô và rất mong là Aera thay đổi.

Lee Aera trước giờ chưa từng được nói chuyện nhiều như vậy với Taehyung, nhưng đây cũng là cuộc hội thoại đau lòng nhất và lần cuối mà cô được bày tỏ với hắn vì tháng sau Aera sẽ định cư ở Mỹ.

"Cảm ơn vì cô thích tôi nhưng tình cảm này tôi không thể nhận, một phần là tôi đã có Jungkook phần còn lại là nếu như không có em ấy thì trái tim của tôi vẫn không hướng về cô, xin lỗi rất nhiều, tôi mong chúng ta vẫn là bạn bè, bọn tôi không ghét cô đâu nhưng xin đừng vì tôi mà ghét Jungkook."

"Cậu không ghét tôi thật sao?" Aera ngạc nhiên, hỏi lại lần nữa.

"Ừm, nếu cô biết sửa đổi bọn tôi sẽ không coi cô là người xấu. Cố gắng làm lại tất cả và tìm một người xem cô là cả thế giới nhé."

"Cảm ơn cậu đã một lần nữa tha thứ tôi, gửi lời xin lỗi đến Jungkook nhé, tôi nợ em ấy rất nhiều và tôi cũng mong rằng sau sự ngu ngốc này Jungkook không hận tôi."

"Được, giờ thì về đi, tôi cũng phải đi rồi, tạm biệt." Nói rồi Taehyung đứng dậy bỏ đi.

Aera lưu luyến, chần chừ chốc lát rồi ngập ngừng gọi tên hắn một lần nữa.

"Kim Taehyung."

"Chuyện gì." Hắn ngoảnh đầu lại và hỏi.

"Từ trước giờ ước nguyện của tôi là được ôm cậu, tôi có thể làm điều đó với cậu lần cuối chứ. Tháng sau tôi sẽ phải đi Mỹ định cư rồi."

Ánh mắt ngấn nước mong chờ sự chấp nhận của con người không có tình yêu này khiến hắn đau lòng mà gật đầu. Nhận được sự đồng ý, cô vui mừng chạy về phía Taehyung, ôm hắn thật chặt. Thực hiện được ước nguyện của mình xong, cô đặt hai tay lên vai hắn, dặn hắn phải hạnh phúc rồi chào tạm biệt.

"Phải thật hạnh phúc nhé Kim Taehyung-thanh xuân của tôi, chào cậu."

Tôi là người tha thiết mong cậu được hạnh phúc hơn bất kì ai, chỉ có điều khi nghĩ đến niềm hạnh phúc đó không có phần mình, trái tim có phần hơi nhói một chút.

___________________________________

Vừa ra khỏi nơi đó, hắn liền thay đổi thái độ, như một đứa trẻ con to xác, vui vẻ bước chân sáo rồi leo lên xe. Yoongi vừa lăn bánh thì cũng là lúc Taehyung bật công tắc luyên thuyên.

"Em có bị thương ở đâu không thỏ nhỏ, có sợ lắm không em, bọn người đó có đánh em không, bọn họ bỏ đói em tới bây giờ luôn hả?" Hắn ân cần hỏi han em từng chút một.

"Từ từ anh từ từ, em không sao hết chỉ có hơi đói thôi, em biết anh lo cho em rồi nhưng mà anh làm gì mà hỏi lắm thế." Jungkook cười khổ vì một tràn chữ được phun ra từ miệng Taehyung nhưng vẫn không thể phũ nhận là vì lo cho cậu nên hắn mới hỏi tới tấp như vậy.

"Hôm nay tôi có nấu canh gà hầm sâm cho em í, về đến nhà rồi cùng ăn nhé, còn Yoongi thì tự mua đồ ăn nha bạn hiền, dù gì thì cũng cảm ơn mày đã giúp tao." Taehyung vừa nói xong thì nở nụ cười thật tươi.

"Gì??? NẤU ĂN" Cả Yoongi và Jungkook cùng đồng thanh la lớn vì ngạc nhiên, Taehyung nói hắn nấu canh gà hầm sâm nhưng trước giờ có bao giờ thấy hắn lăn vào bếp đâu mà nấu, không biết ngon hay dở nữa.

"Ừm, bộ lạ lắm hả, hôm nay bảo em đi chơi để tôi lén đi học nấu ăn tạo bất ngờ cho em mà ai dè thành ra như vậy, xin lỗi nhé bé con."

"Không sao, anh muốn nấu canh gà cho em nhưng em lại không may mắn nên bị vậy thôi, nhưng mà anh có bỏ mặt em đâu chứ, lại còn tới cứu em nữa mà, anh giỏi số một, Taehyung là người hùng trong lòng em. Moah..moah..moah..moah..moah." Jungkook dùng tay ôm hai cái má của Taehyung, hôn chi chít vào khắp khuôn mặt để an ủi hắn.

"Hai người có thôi đi không thế, cố gắng để ý mọi người xung quanh xíu đi..hức..có phải là chốn không người đâu mà hôn hít đủ kiểu như thế hả? Mặt tôi đen như đít nồi rồi mà còn tình tứ như..hức..vậy nữa. Không cho ăn canh gà thì thôi đi tự nhiên bắt người ta ăn cơm chó là sao..hức..con người ta cũng biết tủi thân vậy..huhuhuhuhu." Yoongi nhìn cảnh này hết chịu nổi liền ấm ức khóc như đứa trẻ rồi nói một lèo để thể hiện là người con trai trong trắng trinh nguyên này cũng biết đau.

Thấy Yoongi khóc to như vậy cả hai cũng yên phận ngồi ngay ngắn. Tầm 15p thì cũng tới nhà Taehyung, y chào tạm biệt hai người rồi lấy xe mình đi về.

"Tắm rửa đi, tôi hâm canh lại rồi cùng ăn nhé."

"Dạaa."

"Anh ơi xong rồi nè, đồ ngủ của bé đẹp không ạ?" Jungkook tắm xong thay cho mình bộ đồ ngủ hình con thỏ gặm cà rốt rồi vui vẻ xoay một vòng để khoe nó.

"Ừm đẹp lắm, lại đây ăn nào."

Thấy em khi nãy vẫn rất sợ mà bây giờ lại vui đùa ngây ngô như đứa trẻ tôi vừa thương lại rất đau lòng. Phải chi em cáo hơn một chút thì tốt hơn, cứ tính tình con nít như vậy khi không có tôi em phải làm sao.

"Nói a nào." Taehyung yêu chiều đưa muỗng canh đến gần miệng Jungkook, bảo em nói a để mình bón cho.

"Aaa,..hụa..hụa..hụa.."

Biển hay canh vậy. Mặn quáaaa.

"S-sao thế bộ không ngon à."

Thấy Jungkook ho sặc sụa thì hắn sốt sắn hỏi nhưng cậu thì nói do trời lạnh nên ho thôi chứ đồ ăn "rất ngon".

"Dạ canh ngon lắm á anh, nhưng mà giờ em hơi buồn ngủ, anh ăn đi rồi lên giường ngủ cùng em." Sợ Taehyung buồn, cậu diện cớ rằng muốn đi ngủ.

"Em ráng ăn đi để đỡ đói chứ sáng giờ em ăn có miếng bổng ngô mà."

"Dạ thôi em không ăn nữa đâu."

"Ăn đi mà, tôi nấu em không ăn tôi làm thử thách 6 ngày 6 đêm giãy đành đạch bây giờ."

"Dạ để em ăn."

"Ngon quá à..hụa..hụa." Jungkook vừa ăn vừa ho như bị ho gà nhưng vẫn cố ăn cho hết để anh người yêu vui.

"Hì hì tôi cũng thấy ngon, đúng là Kim Taehyung cái gì cũng biết làm."

Tại sao mình ăn thấy mặn chát mà Taehyung vẫn ăn ngon lành vậy nhỉ, bộ anh ấy là thần biển hả, một đống muối trong đây mà ăn tỉnh bơ, bái phục.

"Ho dữ quá để tôi đi pha chanh ấm cho em rồi mai đi mua thuốc uống, giờ khuya người ta nghỉ hết rồi." Taehyung thấy em ho như vậy lòng cũng cồn cào khó chịu nhưng bảo pha nước cho em thì em lại không cần làm hắn càng thêm lo.

"Dạ không cần đâu em hay bị rồi ngủ một đêm là hết à."

"Hay mai để tôi đi học món khác rồi nấu cho em nha." Taehyung đầy hưng phấn bảo rằng mai mình sẽ đi học tiếp.

"KHÔNG, à..ừ..ý là anh chứ để em nấu cho kho cần em sẽ bảo anh phụ em, anh đừng học tốn công lắm, nếu xảy ra chuyện như hôm nay nữa thì sao."

"Tôi sẽ học, tôi không muốn em cực nhọc như vậy đâu."

"Kh..ưm"

Không để Jungkook nói hết câu, hắn nhanh chân đi về phía Jungkook. Một tay đỡ gáy, một tay kéo eo Jungkook sát lại gần hơn rồi đem cậu vào một nụ hôn sâu khiến thỏ bông không kịp trở tay. Hắn dùng lưỡi mình cạy hàm răng thỏ của Jungkook ra, thành công len lỏi chiếc lưỡi vào khoang miệng ấm nóng của cậu, tham lam càn quét hết sạch mật ngọt trong miệng thỏ con. Kookie không đoán được mình sắp bị cưỡng hôn, ban đầu có hơi giật mình, sau vài giây bình tĩnh cậu cũng bụng về phối hợp theo. Hai chiếc lưỡi cứ như thế quấn lấy nhau thật nồng nhiệt cho đến khi cả hai hết dưỡng khí mới luyến tiếc rời khỏi môi của đối phương để hít thở .

Jungkook cố hết sức ngăn cản chuyện hắn học nấu ăn hắn lại dùng chiêu chết người này để dụ cậu, đúng thật là đánh trúng tâm lý rồi, cậu cười khổ một cái rồi bảo Taehyung đi ngủ.

Haiz chắc phải ăn thêm cả tấn muối trong một tháng tới nữa rồi.

___________________________________

Otp đẹp quá mng ơiii, xem Yet To Come xong mình thấy nó rất ý nghĩa luôn, mv đánh dấu mấy mv đáng nhớ từ trước giờ vào đợt comback lần này đặt biệt là mấy anh đẹp xĩu. Lúc viết chap 18 mình viết xong chap 19 luôn òi nhưng mà muốn cái thời gian đăng nó giãn giãn ra rồi sau khi xem xong mv mình sẽ đăng mà bận đi làm luôn hehe mới làm về là mình đăng liền luôn nè mng đọc có khúc nào ko hay thì góp ý cho mình nhaa. Chúc mng đọc fic vui vẻ,yêu mng💗💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro