_Chap16_Ai cho phép cậu ra khỏi nhà!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn uống xong JungKook cùng Taehyung xem ti vi, mặt cậu không vui là mấy, chiếc điều khiển bị cậu bấm đi bấm lại đến nóng cả tay mà vẩn không ngừng chuyển kênh này sang kênh khác. Kế hoạch chọc giận hắn không thành ức chế không xem nữa ra chiêu năm nỉ-"Taehyung! Anh cho toi ra ngoài chơi nha!? Ở trong này khó chịu quá.

Hắn không nhìn cậu hờ hửng xem ti vi nói -"Không!"

-"Năn nỉ anh đó, không ra ngoài ngồi ở đây tôi hoá đá mất thoi, một chút thôi cũng được!"

JungKook đưa đôi mắt to trong nhìn hắn, nhưng cũng không thể làm hắn chuyển ý nghĩ sắt đá và mắt rời khỏi chiếc ti vi mỏng kia. Bực mình đứng phắt dậy cậu đi ra ngoài, nhưng một bàn tay khác kéo cậu lại làm cậu ngã sóng soài ra ghế Sofa.

Hắn nhíu màu cất giọng lạnh lùng-"Tôi đã bảo cậu đang mệt không thể ra ngoài, lo mà ngồi yên trong nhà cho chống khỏi bệnh, không thì đừng mong ra ngoài nữa!"

Nghe cái chất giọng lạnh âm kia của Taehyung, bao nhiêu quất ức cậu đành nuốt hết, ngoan ngoãn im lặng xem ti vi.

Sao mà ốm khổ thế!? Ăn chỉ được ăn cháo, muốn ăn thịt gà cũng không được ăn! Đến cả đi ra ngoài hít thở không khí cũng không được sao!?

"Taehyung đáng ghét, anh là tên chết tiệt, xấu xa..... Tôi nguyền rủa anh suốt đời này ế vợ... Híc sao không cho tôi đi chơi chứ!? Đến lúc anh bị ốm thì anh thử coi có khó chịu không? Tôi mong anh liệt giương luôn...." (Au: Đúng rồi ảnh không lấy vợ vì ảnh đã có anh rồi kkk-Kook: Không đời nào tao lấy hắn nhé-Au: để xem anh à truyện là em viết anh có ý kiến gì liu liu-Kook: Aaaaaa. I HATE YOU. Cả mày cũng ăn hiệp tao-Au: Em không có nha -_--Kook:Tao nguyền rủa mày thằng kia)

Đây không biết đây là chuyến du lịch của cậu hay chuyến đi đày!? Sao cứ gặp chuyện xui xẻo!? Đúng là thảm họa lịch sử, từ khi gặp hắn đến giờ không có gì tốt lành hết, đúng là sao chổi, khắc tinh của đời JungKook.

Đây là điển hình thảm họa của thảm họa! Sau khi lăn lộn trên giường mấy vòng cuối cùng cậu cũng nghĩ ra được một cách tẩu thoát khỏi bàn tay ác ma của Taehyung, hắn không cho đi thì cậu lại càng quyết tâm đi.

JungKook này là ai chứ, đại ca siêu quậy nổi danh tại trường Busan mà phải đầu hàng trước tảng đá kia sao? (Au: Tao phóng đại thôi-Kook: Tiếp đi mày à )

Hừ... Không bao giờ có chuyện đó, nếu lọt ra ngoài thì mất mặt JungKook này sao! Hắn đám cho người canh ở cửa để tránh JungKook tẩu thoát à!? Để xem ai lợi hại hơn ai không cho tôi đi bằng cửa chính tôi đi bằng cửa sau!

Nở nụ cười đểu giả, ngụy tạo ít chứng cứ sau lấy sợi dây thừng đai thủ sắn trong cặp ra buột vào song cửa sổ, roiif từ từ như một con sóc nhỏ linh hoạt leo xuống khỏi ban công không ai hay biết.

Sau khi tiếp đất an toàn, nhìn phía trước mặt là bức tường cao khoảng hai mét JungKook nhếch môi cười lạnh. Chuyện nhỏ hồ ở Busa cậu leo tường cai hon cái này nhiều, thế leo tường đối với JingKook như cơm bữa. (Kook: sao mày giống kể tội anh vậy!?-Au: anh bảo phóng tiếp cơ mà??-Kook: Tao bó tay..ARMY à anh không có như nó nói nhé)

-Phịch- nhảy xuống may là chỗ này có cái cây che chắn tầm nhìn của mọi người chứ không người ta nghĩa cậu là ăn trộm đột nhập nhà người ta. Đến lúc đó đừng nói là ra khỏi nhà mà muốn ra khỏi phòng cũng khó. Quay đầu nhìn lại căn biệt thự JungKook nhếch môi nở nụ cười đắc thắng, muốn giữ cậu lại đâu có dễ.

---------

-"Haha không ngờ gặp mày ở đây nha!"

Chơi ở bãi biển một hồi, đang suy nghĩ không mình nên đi đâu chơi thì một giọng nói châm chọc đầy mỉa mai vang lên phía sao JungKook. Ngước mặt lên cậu bắt gặp ánh mắt đầy thù hằn đang hướng về mình, JungKook không nhớ cô ta là ai, chỉ thấy hơi quen mắt(Au: Cô là ai!? Cháu không biết-Kook:Cô đi ra đi!!!!)

-"Cô là ai!?"

Nghe cậu nói vậy cô ta có vẻ tức giận, mặt hơi biến sắc nhưng rất nhanh lấy lại được vẻ kiêu ngại nhìn cậu nhếch mép nói-"Mày đúng là thằng hay quên, đã vậy để tao nhắc cho màu nhớ. Hôm thứ hai ở căn tin chính này đã đánh tao và đàn em của tao, mày nhớ chưa!? Chưa nhớ thì về nhà đập cái đầu rác rưởi đó ra mà nhớ lại đi."(Au: Đánh ở chap nào quên mịa rồi!????)

"À hoá ra là cô ta!"(Au: Anh nhớ hả?-Kook: nhớ sao không! Mới vô trường anh màu tát bắt đầu tiên chứ ai)

Là con nhỏ cậu đụng lần đầu tiên đến trường. Phía sao cô ta là mấy người hôm bửa, nhưng khác lần này kéo theo mất tên khác mặt đầy bậm trợn, tay cầm vũ khí nữa chứ.

Chắc không phải trùng hợp như cô ta nói rồi! Đây là chuyện có sự chuẩn bị trước hừ..... Nếu đoán không lầm thì cô ta muốn trả thù chuyện lầm trước đây mà.

-"Mày nhớ chưa thằng ranh!? Nếu này không nhớ ra thì cũng không sao, tao sẽ cho mày nhớ ngay tức khắc! Người đâu bắt cậu ta lại.

---------

Cắt 😜

Dạo này hơi bận chuyện học hành nên ra chap hơi chậm mong mấy bạn ủng hộ mình cho xin lỗi nha. 😔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro