_Chap18_Về trường!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SofiaLovs  cảm ơn đã bình chọn^^
JungkookckJungse  tao tag mày chap này cũng như lời cảm ơn của tao dành cho mày vì đã gt truyện của tao. Cũng như là lời xin lỗi của tao cho mày.

-------------------------

-Hứ! Anh ấy đâu mỏ nhọn như Huyng chứ!" JungKook chu môi cãi lại nhưng tay đã buông Jimin ra.

-"Huyng lớn rồi không cãi nhau với trẻ con như em. Trẻ con number one"

-"Huyng_Chim_Chim" Cậu nhìn anh, nghiến răng rằng từng chữ, làm Chim Chim sợ thỏ nhỏ xù lông lên dơ tay đầu hàng trước khi quá muộn.(Au: Ăn hiếp các hyung quá à-Kook: mày có tin....-Au: thôi em thua)

-"Thôi cho anh xin... Đến trường rồi mau xuống đi cho bác tài xế về"

-"Nae~~~ =_=

--------

Lửng lự từng bước chậm Chạp theo gót chân hai ông anh vào trường trước những cặp mắt trái tim to oạch, đấm đuối dành cho hai ông anh. Và những cặp mắt nghen ghét của lũ con gái, mến mộ si mê những nam sinh dành cho "JungKook" của chúng ta.

-"JungKook! Cậu đến rồi mau lại đây đi tớ chờ cậu mãi, mấy hôm nay cậu đi chơi ở đâu vậy!? Kể cho tớ nghe xem nào."

Vừa bước chân vào lớp chưa thấy mặt mũi đâu, nhưng giọng nói JaeHwan đã truyền đến. Kéo ngay JungKook ngồi xuống háo hức.

Nghe JaeWan hỏi vậy cậu nhớ đến khuôn mặt ai kia mà trong lòng hậm hực.

-"Chuyến đi á, một chuyến đi..." Nói tới đây không muốn nói nữa vì cang nói càng tức.

-"Vui chứ gì, đi với các hotboy đẹp trai nhất trường thì nằm mơ cũng không được, ghen tỵ với cậu chết được ý"

-"Vui cái nỗi gì, thì thì cậu sao không đi đi" JungKook lại thấy bực mình và JaeWan trở thành bao trút giận của JungKook.

-"Vui thì có vui, sao cậu lại nỗi nóng cơ chứ!?" JaeWan chu môi oan ức nhìn JungKook.

-"Hihi tớ xin lỗi cậu" JungKook mĩm cười làm hoà với cô bạn đang dỗi.

-"Vậy chuyến đi có chuyện gì sao!?"

JungKook bắt đầu kể lại toàn bộ câu chuyện xảy ra của chuyến đi dã ngoại không vui vẻ, chỉ là bớt đi đoạn hắn và Cậu"Vô tình hôn nhau"(Au: Kể gì mà ngắt ngây khúc trọng tâm của anh vực vậy!? Kì nha-Kook: Mày im đi tao mà nói ra thì anh màu không chắc là tao con nguyên vẹn không đấy-Au:À)

-"Chuyện là vậy nè..... Đó! Chuyện là vậy đó, cậu nói có tức không cơ chứ!?

-Vậy giờ cậu tính sao!?"

Nghe JungKook kể cong khoé môi JaeWan giật giật, gì mà tắm trắng, bắt nạt, ức híp..... Sự thật là JungKook có lỗi trước mà..... nhưng không muốn cậu buồn cô bạn chỉ biết giật đầu lia lại.(Au: Anh ấy sai trước thấy chưa tui nói có sai đâu-Wan: Ừ tao cũng thấy vậy)

-"Thì biết xui theo số phận chứ sao! Cậu có cách nào làm cho anh ta trả lại sợi dây chuyền cho tớ mà không là người làm cho hắn không!?"

Cô bạn nghĩa một chút rồi đưa ra ts kiến-"Chuyện này hơi khó.... À sai cậu không nhờ anh cậu xin lại cho"

-"Ừm..... Nhưng thôi tớ không nhờ nữa đâu!"

Chợt nhớ ra câu nói của Taehuyng mà JungKook đập tắt ý nghĩ nhờ hai ông anh giúp luôn hắn nói với cậu-"Cậu hãy dập tắt ý nghĩ nhờ ai lấy sợi dây chuyền đi!"

Hắn đúng là ức híp người quá đáng, nhưng sao hắn biết mình nhờ Huyng gìúp cơ chứ!? Không biết mẹ mình sinh ra mình hay hắn sinh ra mình nữa- Suy nghĩ của JungKook

-"Sao lại không hỏi!?" Mới thấy JungKook phút đầu vui vẻ, nay lại ỉu xìu JaeWan hỏi.

Lòng tự trọng không muốn nói mình bị uy hiếp, không được cầu cứu ai, chỉ biết im lặng không trả lời câu hỏi của nhỏ bạn.

-Reng...reng...reng-

<Giờ toán>

Vào học giờ toán mà dầu cậu không vô được chữ nào, trong đầu toàn nghĩ toàn là hình ảnh, suy nghĩ hỗn loạn... Nhớ đến cảnh cậu và hắn hôn nhau, mặt JungKook như trái cà chua chín....

"Chết tiệt! Sao lại nghỉ đến tảng đá đó lạnh lùng kia chứ!? Không nghĩ đến hắn nữa, không nghĩ nữa..."

JungKook lắc lắc cái đầu xua đi hình ảnh hắn trong đầu mình làm JaeWan ngồi bên tưởng bị gì, đinh hỏi thì Thầy toán đi xuống cất giọng cao vút.

-"JungKook, từ nảy đến giờ tôi để ý đài óc em thì để trên may không chú ý bài học. Em mau làm bìa cho tôi nếu không làm được thì những giờ của tôi em không cần học!"

Cả lớp đang chăm chú nhìn JungKook với ánh mắt lo lắng. Chậm chạp bước lên bảng nhìn đề một tí rồi cặm cụi viết. 5p làm xong bài toán nhanh gọn lẹ về chỗ trước ánh mắt Bái phục của lớp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro