_Chap19_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Lấp ló ngoài cửa lớp của hắn, ngó đầu vào xem Taehyung đang ở chỗ nào, JungKook không vui thầm nguyền rủa xối xả. Đang yên đang lành tự nhiên bị hắn ta lấy sợi dây chuyền, nhưng mà nói gì thì nói JungKook cũng có một phần trách nhiệm.

Áaaaa điên thật! JungKook ta muốn đánh người .....-JungKook

-"Cậu nhóc tìm ai đó, đi chơi với bọn anh không!?"

Đang đứng đột nhiên JungKook bị một đám đàn anh khoá trên đi lại chọc ghẹo, đã tức tên Kim Taehyung kia nay bị mấy tên điên điên khùng khùng vây quanh JungKook muốn đánh người.

"Chậc chậc... Nhìn cũng ngon mắt phết, to béo gầy nhỏ đều có, nếu mà đánh chắc sướng tay lắm đây" (Au: Anh ấy đang nỗi khùng)

Nở nụ cười gian tà nhìn mấy anh ở phía trước. Mấy tên kia phái chí cứ tưởng JungKook đang liếc mắt đưa tình cùng bọn chúng. Nhưng nhìn vào cặp mắt biến thái ghét vô cùng. Đi kề lại JungKook đưa tay định vuốt mặt

-"Em trai! Đi với bọn anh không!?" Một tên tóc vuốt cao như con nhím xù lông, trong cũng điển trai nhưng. Biến thái. Đi kề JungKook định đưa tay vuốt mặt thì JungKook nghiêng người bé tránh.




Tên kia bị JungKook né tránh, cánh tay dơ lên đang bị hụt ở không trung, bẻ mặt hắn thu tay về vuốt cằm gian xảo, đểu giả nhìn JungKook nói.

-"Á... Dám né tránh anh hả!? Biết anh đây là ai trong trường này không!?"


-"Không biết! Tôi cũng không muốn biết!"  Bạn học mấy năm còn chưa biết hết nữa huống chi là thằng oắt con như hắn.

Tên kia nghe JungKook nói vậy, sắc mặt thay đổi liên tục, hắn nổi tiếng đào hoa toàn trường chỉ sao bọn người Taehyung kia mà cậu không biết đứng là xỉ nhục cho hắn(Au: thằng này chế độ tự sướng của nó đã đạt đến level max, thông cảm cho nó)

-"Tụi bây bắt thằng nhóc này lại đúng là  xấc xược, hôm nay anh màu không xử ra ngô ra khoai thì mày sẽ không nhớ tên anh là gì!"

Cả đám khoảng 4-5 tên xong vào bắt JungKook. Nhưng đói với JungKook càng kích thích cho nấm đấm của mình, nhìn một đám đang tiến lại gần mình, JungKook giả vờ sợ sệt cho thêm kích thích và càng làm cho con nhím xù lông kia đắt ý. Có ý mềm lòng người đẹp trước mặt hắn giơ tay bẩn của mình chạm vào cậu.

-"Á...." Tiếng gắn rú lên như thú dại, đau đớn từ cánh tay truyền đến khiến hắn ta chảy cả nước mắt, tag hắn không thể cử động được nữa, tức giận hắn trừng đôi mắt hằng những tia máu đáng sợ lên nhìn kẻ dám bẻ tay hắn.

Không khí xung quanh yên ăng đến đáng sợ hơi lạnh phát ra như muốn bủa vây noi đây. Ngước lên nhung người trước mặt, hắn đọ dọa đến ngây người, mặt trắng bệt mồ hôi tuông roi như suối vì quá đau hay quá sợ.

-"Mày muốn làm gì em ấy!?" Một giọng nó lạnh lùng cất lên khiến mọi người xung quanh hít thở không thông. Đó chính là hắn-Kim Taehyung, hắn đứng đây được một lúc xem điểm biến câu chuyện. Đang định đi lại chỗ JungKook đang lấp ló thì thấy bọn này đang chọc ghẹo. Taehyung thấy trong mình tức vô cùng, trừ Kim Taehyung này ra không cho phép ai bắt nạt JungKook.



Toàn thể học sinh khối 12 kéo nhau, chen chút đến xem, ai nấy cũng đều hướng về tên đào hoa kia ánh mắt khinh bỉ cùng với sự hả hê cho chừa cái tội ghẹo con người ta.

-"Tao hỏi màu muốn làm gì em ấy!?" Taehyung không nhanh không chậm lặp lại câu vừa rồi. Lực tay mạnh thêm một chút tốt vẻ không hài lòng.

-"Á... Tôi..." Tên kia kiu một tiếng không biết nói gì ngoài sự ấp úng, Hằng không dám đối diện với Taehyung đành quay qua chỗ JungKook cầu cứu. Mông rủ lòng thương nói giúp hắn một tiếng.

JungKook nhìn hắn nhìn với ánh mắt cầu xin rồi quay sang nhung Taehyung. Lúc này có chút không quen bình thường biết hắn lạnh lùng, nổi nóng nhưng cũng không tới mức âm lạnh như thế này, trong mắt Taehyung tràn đầy sự tức giận chết chóc.

Mà Taehyung tức giận vì JungKook. Mà bè tay tên kia. Thú thực, Cậu có chút xúc động vì hành động của hắn, xen vào đó cũng hơi tức giận vì hắn đám phá việc tốt của mình.(Au: Đã giúp mà còn giận ngược lại)

Tên kia đau đớn ôm tay, mặt trắng như sắp chết nổi lòng tốt khuyên Taehyung tha cho tên kia.

-"Taehyung! Tha cho hắn đi, dù sao tôi cũng không bị gì!"

Taehyung bây giờ mới nhìn cậu ánh mắt dịu đi rất nhiều, lại chổ cậu kéo cậu ngồi dậy, không nói không rằng lôi JungKook đi trước con mắt hâm mộ của mọi người, còn đàn em của tên kia đưa hắn đi trước không thôi Taehyung lại đỗi ý.

Taehyung đưa JungKook lên ban công trường nhưng không nói gì chỉ nhìn bầu trời trong xanh rồi nhìn xuống sân trường..


Biết điều không thắc mắc không hỏi han gì không làm phiền hắn như mọi lần vì tâm trạng hắn bây không tốt. Ngồi xuống ghế đá cạnh hắn. Nhìn dáng người cao, khuôn mặt đẹp đến từng góc cạnh, đôi mắt hẹp dài, sóng mũi cao, làng môi mỏng như cánh anh đào quyến rũ, mái tóc xám khói rối bời trong gió. Đặt biệt ánh nắng lung linh rọi xuống chiếc khuyên tai màu bạc có gắng kim cương lấp lánh đến chói mắt càng làm thêm nổi bật thần bí và sức hút ma mị cho chủ nhân của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro