c13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Thoáng chốc mọi người đã đi về, ai nấy đều mệt mỏi. Rất thèm một chỗ ngã lưng, nhưng vẫn lên thăm cậu đầu tiên. Vừa vào đã thấy hắn và Jimin ôm nhau, cậu nằm gọn gàng trong lòng hắn, cả hai cùng nhau xem điện thoại say sưa mà chẳng để ý tới có người vào phòng. Mọi người vô thức nở một nụ cười tươi, thật hạnh phúc. Một lúc sau Jungkook mới cất tiếng mè nheo

"Jimin huyng"

"h-hã"

Jimin giật bắn mình, vội vả ngồi dậy cố đẩy Taehyung ra khỏi người mình. Nhưng hắn chả có miếng liêm sỉ gì, kiềm chặt cậu lại rồi nhẹ nhàng nhoẻn miệng cười. Cậu thì đỏ mặt vùng vẫy, hắn thì kéo cậu sát vào lòng.

"C..ậu làm gì vậy..thả tớ ra"

"ais cậu nằm yên coi"

"mấy huyng về khi nào vậy ạ?"

"tụi anh mới về "

"em không cần ngồi đâu Jimin"

"bọn anh nghe em sốt nên xem em thế nào thôi"

"gì chứ Jimin huyng sốt sao? sao không ai nói cho em vậy?"

Jungkook bất mãn biểu môi, rõ ràng là anh nó bệnh mà chẳng ai thèm nói cho nó lấy một tiếng?

"thôi nào Jungkook, anh không sao mà"

"không chịu đâu"

"thôi nào, ra ăn tối với mấy hyung nào Jungkook"

"em bế anh nha"

"cũng được"

"thôi để anh bế Jimin xuống"

"ơ?"

"ấy vậy Jungkook bế anh đi, không có gì đâu mà"

"Nae"

Nhóc vui vẻ nhấc Jimin ra khỏi chiếc giường nhỏ, nhưng lại hốt hoảng khi nhận ra cậu chỉ mặc mỗi underwear và áo sơmi tay ngắn . Jimin đỏ tía mặt, hắn thì ngồi đó đắc ý

"đó để tớ bế đi thay đồ thì đâu có chịu"

"thôi xuống đi mấy đứa"

Mọi người cùng nhau xuống bếp, Jimin được Jungkook đỡ nhẹ xuống ghế cạnh mình. Quay quần bên nhau mà thưởng thức một tô cháo ấm nóng giữa mùa đông lạnh buốt. Taehyung chẳng ăn, mà hắn lại thổi từng miếng cháo đút cho Jimin

"Mấy đứa ở nhà thế nào"

Hoseok không nhịn được tò mò mà hỏi

"Tae Tae chỉ toàn bắt nạt em thôi"

Jimin lập tức giở trò mè nheo, nhõng nhẽo với mấy hyung

"kìa sao em lại bắt nạt nhóc ấy"

Joon thừa biết rằng hắn sẽ không bắt nạt cậu đâu nhưng cũng hùa theo cậu mà chọc hắn

"không có đâu, cậu ấy bệnh em chăm xong dậy lại la toáng lên"

Taehyung ấm ức nói với mọi người, rõ ràng hắn bị oan

"cậu ấy nạt em"

"tớ không có nạt cậu đâu nha"

Mọi người rất vui, đã từ rất lâu họ chẳng thấy một Jiminie vui vẻ thật sự, không phải là một nụ cười gượng, càng không phải là một nụ cười chua chát.

Kim Taehyung hôm nay cũng rất khác, thằng bé luôn quan tâm đến Jimin, không phớt lờ, không từ chối, không gượng gạo. Hoàn toàn đặt tâm trí mình vào đối phương

"sao Jiminie lại mặc đồ của Taehyung thế?"

Jin trêu ghẹo cậu làm cậu ngượng chín mặt.

"trể rồi , Taehyung em bế Jimin lên ngủ đi, rồi xuống đây anh bảo tí"

Joon đột nhiên cất lời bảo bắt cậu đi ngủ dĩ nhiên Jimin không hề thích tí nào, cả ngày hôm nay chỉ nằm trên giường, đấu khẩu với tên Taehyung nên khiến cậu rất chán

"Nae"

"không chịu đâu"

Không chịu thì hắn cũng đã bế Jimin lên, làm cho cậu sợ đến hồn bay phách lạc, ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng hắn

Dỗ cậu ngủ cũng mất 30', sau đó hắn mới mon men đi xuống chỗ mọi người. Vừa xuống đã thấy các huyng ngồi ngay ngắn trong phòng khách. Ai nấy cũng cười đùa vui vẻ.

"sao vậy ạ?"

"em cũng biết sắp tới ngày gì mà"

"sinh nhật Jimin, sao vậy Joon huyng?"

"điều quan trọng là chúng ta không thể mừng sinh nhật Jimin trễ được, nhưng nếu không thì fan sẽ nháo nhào lên"

"cho dù như nào em cũng không để cậu ấy tuổi thân"

Taehyung khẽ chau mày, nghiêm túc mà nói.

"nhưng nếu chúng ta up lên, fan sẽ lo lắng, thằng bé cũng không vui đâu Taehyung"

Jin biết thằng em này vốn rất cứng đầu, nên chỉ dùng một tone giọng nhẹ nhàng khuyên nhủ nó

"anh nghĩ xem nhé, ngày đó Jimin biết Hoseok hyung thích giày nên đã tặng giày chelsea boots cho huyng ấy vào sinh nhật"

"..."

"chiếc áo khoác vào sinh nhật Yoongi huyng, hay là chiếc bánh Ryan tặng sinh nhật anh Joon"

"..."

Mọi người đều im lặng, Taehyung nói đúng thật sự là ngày đó Park Jimin rất quan tâm đến mọi người, em ấy để tâm từ những cái nhỏ nhặt nhất, nếu không có em thì sẽ chẳng có bangtan như hôm nay

"Taehyung a, anh hiểu, anh biết em suy nghĩ gì. Nhưng thằng bé sẽ không vui nếu nó thấy Army lo lắng cho nó"

"em hiểu chứ Yoongi hyung, hơn ai hết em biết rõ tính cách cậu ấy. Nhưng nếu là mọi người sẽ cảm thấy như nào khi sinh nhật mọi người mình luôn là người lăn xăn nhất. Ấy vậy mà sinh nhật mình, chẳng một ai nhớ đến. Cậu bé ngốc của em sẽ suy nghĩ như nào đây huyng?"

"..."

"cho dù không quay clip thì cũng tổ chức một cái sinh nhật đàng hoàng cho cậu ấy. Nếu không hôm đó em xin phép mang cậu ấy đi"

hắn nói một câu rồi một mạch bỏ lên lầu. Mọi người thừa biết nhóc rất giận, nhưng thật sự Taehyung vẫn chưa hiểu vấn đề của mọi người đang nói.

trở về phòng với tâm trạng mệt mỏi, nhưng đột nhiên hắn nhìn thấy Jimin ngủ đang nằm đã khiến hắn quên đi cơn buồn phiền trong lòng. Hắn vốn thích ngắm cậu ngủ, rất khả ái. Nhẹ nhàng kéo chăn đắp lên cho Jimin, khéo cậu vào lòng mà tham lam tẩn hưởng sự ấm áp mà Jimin mang lại. Mùi hương cậu thật dễ chịu, thoang thoảng nhẹ nhàng khiến hắn say đắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vmin