Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, tôi xin nghỉ với quản lý nhà hàng.

Thường ngày anh ta khá lạnh nhạt với tôi, nhưng nay lại rất nhiệt tình giữ tôi lại, nói sẽ trả lương gấp đôi.

Rõ ràng bất thường.

Không lẽ Kim Thái Hanh đang tìm tôi?

Tôi từ chối lời mời của quản lý, còn phải xin nghỉ ở tổ chức kia nữa.

Nằm lì ở nhà vài ngày.

Sau khi chắc chắn Kim Thái Hanh không tìm mình, tôi mới dám ra ngoài.

Tôi đến siêu thị mua đồ ăn, tính về nhà hầm canh cho Phác Chí Duy.

Em trai tôi cũng mười bảy tuổi rồi, phải nhanh chóng khỏe lại để tham gia kỳ thi đại học nữa.

Trên tầng, có một bóng hình cao cao đang đứng ở cửa.

Anh mặc một bộ đồ thoải mái, trông chẳng hợp rơ với nơi này.

Kim Thái Hanh nhìn tôi, ánh mắt ẩn chứa lửa giận.

“Cuối cùng anh cũng tìm được em.”

“Chí Mẫn.”

Anh gằn giọng gọi tên tôi, hơi nghiến răng.

Tôi sững sờ đứng chôn chân tại chỗ, sau đó cố tỏ vẻ bình tĩnh nhìn anh.

“Anh tìm tôi làm gì, tôi không quen anh.”

“Không quen ư?’

Anh bật cười rồi lạnh lùng bước về phía tôi.

Cảm giác ngột ngạt bỗng ập tới.

Tôi lùi về phía sau một nước, sau đó bị anh ép vào góc tường.

Anh bỗng đặt tay sau gáy tôi, cúi đầu như thể định hôn tôi vậy.

Tôi sợ nghiêng đầu sang bên, muốn hét lên.

Nhưng lại bị anh bịt miệng lại.

“Em giải thích xem, phản ứng hoảng hốt hiện tại của em là sao, còn cả mùi hương trên cơ thể em nữa, tại sao lại giống vợ anh đến thế?”

“...”

“Em còn định giả vờ đến bao giờ nữa?”

Sống mũi của anh chạm lên cổ tôi.

Khoảng cách khiến người ta đỏ mặt tía tai.

“Kim Thái Hanh, anh buông tôi ra!”

“Sao vậy, giờ quen anh rồi à.”

Anh nhướng mày, ánh mắt vô cùng đắc ý.

Tôi hoảng hốt, không dám nhìn anh.

Kim Thái Hanh buông tôi ra, giúp tôi chỉnh lại cổ áo xộc xệch.

“Đừng trốn anh nữa, anh chỉ muốn nói chuyện với em thôi.”

“...”

Khóe mắt tôi đỏ ửng, bất lực gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro