Chương 14: Gặp Lại Người Cũ (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Triệu Tấn bảo giúp việc đến phòng giúp cô, bản thân không nói lời tạm biệt với cô, lại ra về không một lời.

Lúc giúp việc chăm sóc cô, nói rằng anh ở đây gần nửa ngày, cuộc gọi của công ty bảo đến họp cũng không đi chỉ ngồi bên giường. Chân An biết, cũng có chút rất động lòng, anh ta sao lại hết mình với mình như vậy chứ?

Triệu Tấn anh ta, xem ra cũng là một người đàn ông tốt.

" Tiểu thư, nếu cô mệt hãy nghỉ ngơi " Giúp việc nói.

" Tôi biết rồi, chị đi nghỉ đi " Cô mỉm cười nói.

Giúp việc gật đầu rồi quay đi ra khỏi phòng.

Cô ngồi dựa vào đầu giường , nhìn bầu trời, thật khó chịu và chán nản mọi thứ.

Đang suy tư, bỗng điện thoại reo lên, cầm điện thoại lên, là chị Nhĩ gửi tin?

Mở hộp thư ra, dòng tin nhắn đó là:" Nghe nói em bị bệnh, khỏe chưa? "

Cô mỉm cười, nhắn lại:" Em khỏe rồi, chị yên tâm "

Phấn Nhĩ sao chị ấy biết vậy nhỉ? Giúp việc báo sao?

Lát sau, tin nhắn lại reo lên:" Được rồi, nghỉ ngơi tốt, mai chị đến thăm em"

Đọc dòng tin nhắn, cô lại cười rất tươi, bỏ điện thoại xuống, mau khỏe nào, mai chị ấy đến thăm mình rồi!

Ngẫm nghĩ, người chăm sóc mình, bên cạnh giường mình bỏ cả cuộc họp, cô nên cảm ơn anh một lời chứ nhỉ?

Nhắn tin? Có vẻ không thành ý quá, nên gọi điện trực tiếp vậy.

Cô cầm điện thoại lên lần nữa, bấm số anh, gọi điện thoại.

[ Alo? ] Đầu dây bên kia bắt máy.

" Anh … cảm ơn anh " Chân An vào thẳng vấn đề.

[ Không có gì, cô nghỉ ngơi tốt đi ] Anh đầu dây bên kia nhẹ nhàng nói.

" Cảm ơn anh rất nhiều, Triệu Tấn"

[…]

Hôm sau, buổi sáng Triệu Tấn anh đã đến thăm cô, mang cho cô một bó hoa.

Nhìn sắc mặt cô đã tươi tắn và ổn hơn, anh cũng yên tâm.

Chân An cũng nhìn anh im lặng. Lời cảm ơn nói hôm qua rồi, hôm nay nên nói gì đây chứ?

Ngồi, cả hai im lặng với nhau như tờ, bộ lúc trước hai người này học không giỏi môn ngữ văn sao? Sao im lặng như vậy chứ? Từ ngữ cũng không có để ghép vào để trò chuyện sao?

" Anh/ cô " Cả hai bỗng đồng thanh lên.

" Nói trước đi " Anh nói.

" Cảm ơn " Chân An cúi mặt nói.

" Cái này hôm qua em nói rồi " Triệu Tấn nói.

Đang tìm từ để ghép, để nói bỗng cửa phòng cô bị ai đó mở ra...

" Chân An … ủa? Triệu Tấn? " Phấn Nhĩ nhìn thấy anh và cô, hai người này, chưa kết hôn mà sao lẹ thế?

" Chị Nhĩ " Chân An giật mình , sao sao chị ấy lại đến lúc này chứ?

" Em quen cô ấy sao? Tiểu Nhĩ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#langman