Chương 3: Đi biển​ - Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái gì?

Ưm, thật ra, ban nãy cô có thoáng nhìn Shinichi, lúc nào cũng thấy anh cười...

Ê ê, sao lại nghĩ tới Shinichi?

"Không có anh ạ." Ran cười trừ.

Cả hội trường thở dài thất vọng, bất chợt có một giọng nói vang lên: "Kudo, là Kudo đấy ạ."

Thế là cả đám người hùa theo: "Đúng vậy, Kudo và Mori là một cặp mà!"

"Mori à, sao bạn lại nói là không có chứ."

"!@#$$%"

"À, Kudo là ai thế?" Anh MC tò mò hỏi.

"Là Shinichi Kudo, thám tử lừng danh đó, anh không biết sao?" Một bạn học chớp chớp mắt nhìn anh MC.

"Shinichi Kudo? Shinichi? Kudo?..." Anh MC hơi ngờ ngợ, rồi bỗng sáng mắt, "Là thám tử trung học Shinichi Kudo, đúng không?"

"Em là bạn gái của cậu ấy sao?" Anh MC quay sang hỏi Ran.

"Dạ? Đâu có, chúng em chỉ là bạn, là bạn thôi." Cô giải thích.

Shinichi bên dưới cũng ngại ngùng không kém cô >o<

Miệng lưỡi của thế gian, có giải thích cũng không hề có tác dụng, giống như tình trạng của Ran bây giờ.

Sau đêm đó, chuyện tình của Shinichi và Ran bỗng vượt lên trang nhất diễn đàn trường, còn có ảnh chụp hai người buổi sáng đi học cùng nhau. Chủ đề nóng hổi này còn vượt mặt cả fan club của bạn Kaito, khiến bạn ấy căm phẫn không thôi ~ ==

***

"Mệt quá đi mất." Ran nằm phịch xuống giường, kêu ca, "Cái gì mà chuyện tình thanh mai trúc mã, cái gì mà Shinichi và Ran cơ chứ?"

"Bớt oán đời đi cô nương, đi tắm mau rồi ngủ, gần mười giờ rồi đấy." Kazuha quăng cái mền trùm kín cả người Ran lại.

"Kazuha~!!!!!" Ran la lớn trong chăn khiến ba người còn lại cười khúc khích.

Cả bốn bạn nữ đều đã thay đồ xong, làm chuyện của con gái nên làm buổi tối cũng đã mất gần nửa tiếng, thế là gần mười một giờ mới trèo lên giường được.

"Woa! Ngủ thôi~!"

"Chúc ngủ ngon nhá!"

Đèn tắt, cả căn phòng lại chìm vào tối thui.

Ran nhắm mắt, nằm một hồi cũng không ngủ được, cô bắt đầu suy nghĩ về chuyện hôm nay, khóe miệng cong lên mỉm cười.

"Píp...píp..."

Í, âm báo tin nhắn!

"Ran, cậu ngủ chưa?" Là Shinichi nhắn.

.

"Chưa, có gì không?"

.

"Ra biển đi dạo không? Tớ không ngủ được."

.

"Có ma không?"

.

"Đồ ngốc, ban đêm mát lắm, à mà nhớ mặc đồ dày một tí, lạnh đấy."

.

"Được rồi, đợi tớ tí."

.

Ran trèo xuống giường, quan sát, thấy mấy chị em của mình đã ngủ hết, mới lấy thêm một cái áo khoác dày, mặc lên người, rồi rón rén đi ra khỏi phòng.

Cô vừa đóng cửa phòng lại, xoay người thì đã thấy Shinichi đứng ở đó.

"Cậu tính hù chết tớ hả?" Ran vuốt vuốt ngực. Sợ hết hồn à!~

Shinichi nhìn lướt trên người cô một cái, gật đầu: "Tốt lắm! Mặc thế này đỡ lạnh."

"Hừ, đi thôi."

Bãi biển vào buổi tối chỉ có vài ánh đèn le lói từ resort, không khí thật sự rất lạnh.

"Lạnh không?" Anh hỏi.

"Ừm, hơi hơi." Ran ôm cánh tay.

"Thôi này!" Shinichi cười haha: "Tớ biết thế nào cũng vậy, nên đem theo một cái áo khoác dự phòng nè."

Cô bây giờ mới để ý, thì ra anh có đem theo một cái túi.

"Cảm ơn cậu." Ran mỉm cười ngọt ngào.

Cô mặc áo khoác vào rồi nhích người đứng cạnh Shinichi, thế này đỡ lạnh hơn ~

Shinichi mỉm cười, đưa tay vòng qua vai Ran, kéo sát cô vào anh.

"Sao thế? Cậu ngại à?"

"Cậu lúc nào cũng có một câu ấy." Cô liếc xéo anh, nói.

"Không phải vậy sao?" Anh nghiêng đầu.

"Đương nhiên là ngại rồi, con gái mà."

"Con gái đai đen Karate cũng thế sao?"

"Hứ..."

Hai người vẫn đi song song với nhau, dọc theo bờ biển.

Tiếng sóng vỗ rì rào, hòa chung với nhịp đập của con tim.

"Này, vậy thì theo cậu, Best Friend với Boyfriend trong bài hát của cậu là ai thế?"

Ran không nghĩ anh lại hỏi vấn đề này, ngẩn ra: "Hả?"

"Không trả lời cũng được." Nói xong, anh lại vu vơ nhìn đi nơi khác.

"Thám tử ngốc." Ran quýnh nhẹ anh một cái, "Là cậu đấy."

"Hả?"

"Ngốc." Cô bật cười khúc khích.

Gió biển vẫn tiếp tục thổi, dù có lạnh, nhưng hai người nào đó vẫn rất ấm áp
–*–

Chuyện ngoài lề – Chương 3

Cuộc phỏng vấn

Mirawa (tên giang hồ trên kenhsinhvien.net là ran_angel_1826) – chủ trì cuộc phỏng vấn.

Mirawa: Xin chào các bạn, sau đây chúng ta sẽ có một cuộc phỏng vấn về các bạn trong fic của tôi ~

Cảm giác của các bạn trong khi trượt trên đồi cát thế nào? (Chỉ riêng ba bạn nam)

Heiji: Tôi rất vui khi Mirawa tạo điều kiện cho chúng ta được trải nghiệm những điều mới, được đắm mình trong cát, được.... bla...bla

Mirawa: *lau mồ hôi* Cảm ơn anh Heiji ạ.

Kaito: *lẩm bẩm* Kinh khủng, kinh khủng, kinh khủng...

Mirawa: *tức giận* Anh...anhhhh...

Shinichi: Rất tuyệt, tuyệt vời.

Mirawa: Anh không tuyệt thì ai tuyệt nữa, nhiều đất diễn thế cơ mà, nhiều cảnh với ai kia thế cơ mà.

Shinichi: E hèm!

Mirawa: Hì hì!!! *cười trừ*

...

Giới thiệu chương sau:

Shinichi: Tôi sẽ được nhiều đất diễn hơn thì phải...

Kaito: Tôi không biết tôi có vai trò gì...

Heiji: Tôi sẽ phá được một vụ ánnnnnn!!!

Ran: Tôi là người... ưm nói sao nhỉ, tôi không biết từ để diễn tả. *Mirawa lau mồ hôi lần hai*

Kazuha: Chúng tôi sẽ phải ở trong một căn phòng kinh khủng.

Aoko: Đúng vậy...

Sonoko: Tôi sẽ đóng vai trò quyết định

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro