Hồi âm của Lãnh Tranh Nghiên (03)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối 08/03/2020, như đã nói từ trước, Ngộ chụp lại những bình luận của mọi người và gửi cho Lãnh Lãnh, lần này Ngộ gửi hết một lèo nhé, cả tiếng Anh, tiếng Trung, tiếng Việt :3 tiếng Việt Ngộ dịch từng cái bình luận ra đó, pờ rồ chưa ο(=•ω<=)ρ⌒☆ 

Và đây là hồi âm của bạn ấy, à 不是你盐是你糖啦 là tên weibo của bạn ấy nhé. còn 冷爭妍 là tên lofter, cũng là tên mọi người hay gọi bạn ấy. 

Hôm nay 14/03 mới đăng được, ngại quá ahaha

Dịch ra là: 

😭💕💕💕💕💕💕 Cảm ơn bạn!!!
Cảm ơn mọi người.
Thật là vui vì mọi người thích!!!!

Tui rất mong chờ tranh của bạn ấy đấy nhé! I am looking forward to see her work!

Và è hé hé, bồ nào đã nói là sẽ vẽ minh họa cho tranh của Lãnh đại thì nhớ nhớ đó nhé, đến giờ là thấy có 3 người từng nói sẽ vẽ đó nha. Vẽ rồi thì liên lạc với Ngộ qua facebook Vong Tiện Anh Trạm nhé ^^

Như lần hồi âm từ lần trước bạn ấy đã nói đó, Lãnh Lãnh đọc hiểu tiếng Anh ổn đó nhé, nên nếu các bạn viết bình luận bằng tiếng Trung hoặc tiếng Anh là bạn ấy hiểu hết đó. mà họ Lãnh này rất để ý từng cái bình luận, đặc biệt là bình luận dài. o(* ̄▽ ̄*)ブ

Tiếng Trung của Ngộ không giỏi lắm, tiếng Anh thì lại càng loạn cào cào :v (dù là mới được giới thiệu một bộ siêu cute hiu hiu hiu một bạn đồng nghiệp người Mexico giới thiệu nhé ehehe, đang lăm le muốn dịch ía hía hía).  Do đó, nếu được, từ giờ về sau mấy bạn bình luận cảm nhận bằng tiếng Anh hoặc Trung nhé, có tiếng Hàn hay tiếng gì khác các bạn biết thì càng tốt. Chứ tiếng Việt mà viết dài quá, Ngộ dịch ra tiếng Trung nó sai toe toét ra hoặc Ngộ lười không dịch thì :> tiếc lắm.

Lãnh đại thần là một người rất cute!!!!!

Cảm ơn mọi người đã bình luận cảm nhận và cảm ơn đến Lãnh Tranh Nghiên nhé! ^^ Hi vọng mọi người tích cực bình luận hơn hen. Đủ 200 vote và 35 bình luận cảm ơn, cảm nhận là Ngộ up liền à~ Những chương sau hấp dẫn lắm đó~ mà giờ chương 12 mới chưa được 100 vote, chắc lại còn lâu mới đăng tiếp được.

Ngộ biết sẽ ít bạn đọc phần bài đăng không phải là chương truyện này nên là :> spoil trước một đoạn ở chương 13 nè, nước mắt của Ngộ!!!!!!

Vật kia oán khí ngất trời, giống như là bị ép bức ra sát tính, hơn nữa còn điên cuồng kích thích thi khí của mười dặm xung quanh. Chỉ tiếc nguyên thần của Ngụy Vô Tiện bá đạo, tu vi của Lam Vong Cơ cao siêu, bàn chân kia như biết có cường địch rình xung quanh, kinh hoảng chạy trốn. Ngụy Vô Tiện không nói hai lời, triệu hồi linh kiếm nhảy lên đuổi theo.

Một khắc sau, vẻ mặt Lam Vong Cơ biến đổi mạnh mẽ, xông lên trước, tiếp lấy bóng người áo đen không hề báo trước rơi thẳng tắp xuống, một tay ném túi càn khôn ra, nhanh chóng niêm phong thi thể quái ác kia. Chỉ thấy Ngụy Vô Tiện sắc mặt kinh ngạc lại ảm đạm rơi xuống trong ngực y, một tay đè ngực, thấp giọng nói với Lam Vong Cơ: "... Chẳng lẽ là hoa?"

Lam Vong Cơ nâng mặt hắn, giọng nói căng thẳng: "Ngươi thế nào rồi?"

Ngụy Vô Tiện không kịp trả lời, đẩy Lam Vong Cơ ra, đột nhiên nghiêng đầu sang một bên, ói ra một búng máu lớn, bắng tung tóe. Vậy mà hắn lại có tâm mình vui mừng: ...Cũng may mình không làm dơ quần áo của lt.

Lam Vong Cơ tiến lên, lạnh lùng nói: "Ngụy Anh!"

Ngụy Vô Tiện miễn cưỡng hừ một tiếng coi như trả lời, không biết làm sao, trước mắt một mảng tối mờ, linh mạch giống như bão lũ ầm ầm tuôn ra toàn bộ, kim đan điên cuồng rung động, lảo đảo muốn ngã xuống, vô số kẽ hở bò đầy vách đan, gần như vỡ vụn.

Chuyện này lúc hắn ngự kiếm đã lặng lẽ bắt đầu xuất hiện... tại sao? Nếu như là hoa có vấn đề, vậy tại sao Kim Lăng cũng uống kim tinh tuyết lãng lại không bị thương chút nào? Hắn có biết hoa này có khác thường gì không?

Như là bỗng nhiên nghĩ ra điều gì, Ngụy Vô Tiện sờ tìm đuôi mạt ngạch của Lam Vong Cơ, hơi thở mỏng manh nói: "Cẩn thận Nhiếp Hoài Tang..." lời còn chưa dứt, đã bị Lam Vong Cơ bụm miệng.

Lam Vong Cơ nghiêm nghị nói: "Đừng nói chuyện. Ngưng thần tĩnh tâm, ta giúp ngươi nhập định."

Không biết tại sao, máu tươi trong miệng người nọ cứ không ngừng trào ra từ kẽ tay trắng nõn của Lam Vong Cơ, nhiễm đỏ miếng bảo vệ cổ tay và ống tay áo trắng như tuyết của y. Y lập tức ôm Ngụy Vô Tiện vào lòng, trở lại Phục Ma động, tìm một chỗ đất trống, ngồi xuống, không chậm thêm giây phút nào điều tức cho người trong ngực, một tay cầm cổ tay rũ xuống vô lực của Ngụy Vô Tiện, bắt đầu vận chuyển linh lực.

Lại không nghĩ rằng, Ngụy Vô Tiện vốn dĩ rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê đột nhiên lúc này lại co quắp, co giật giãy dụa, sắc mặt thống khổ vạn phần.

Vành mắt hắn như muốn nứt ra, miệng phát ra những tiếng kêu thê lương làm Lam Vong Cơ như bị cứa tim đẽo xương: "Aaaaaaa!!!!!"

Hai mắt Lam Vong Cơ ngập những tia máu đáng sợ, cả người y run rẩy, gắt gao ôm Ngụy Vô Tiện không để hắn ngã xuống. Người nọ đột nhiên chấn động mạnh mẽ như bị sét đánh trúng, cả thế giới dường như an tĩnh.

Rắc.

Một tiếng vang cực nhỏ như chuông báo đòi mạng xuyên thấu màng nhĩ, Ngụy Vô Tiện giống như quả bóng xì hơi, xụi lơ trong ngực Lam Vong Cơ, thất khiếu đổ máu, hai tròng mắt tan rã ánh sáng gắt gao mở to nhìn tuấn nhan lạnh lùng không tỳ vết như trích tiên. Lam Vong Cơ ngừng hô hấp, đưa tay đặt lên chỗ đan phủ của hắn... kim đan đã sớm không còn, đan phủ hắn trống trơn, không còn một mảnh phế tích vụn nhỏ.

Lam Vong Cơ dè dặt ôm người trước mặt, xác nhận khí tức hắn vẫn còn, tim vẫn đập mới nhỏ giọng gọi bên tai hắn: "Ngụy Anh!"

Ngụy Vô Tiện không nhúc nhích, càng không phát ra một chút âm thanh.

Lam Vong Cơ chưa từ bỏ ý định, trán đụng trán người nọ, lại gọi: "Ngụy Anh!"

Ngụy Vô Tiện vẫn không trả lời, hơn nữa, nếu nhìn cẩn thận, sẽ thấy cặp con ngươi đen nhánh kia đã rời rạc.

Lam Vong Cơ đột nhiên tỉnh hồn, cong người luồn qua đầu gối Ngụy Vô Tiện, bế hắn lên, thúc giục Tị Trần định lập tức trở về Cô Tô cứ hắn y đưa tay ra khép lại đôi mắt đã mất tiêu cự của người nọ, còn định dùng tay áo lau sạch mặt cho hắn. Nhưng lau rồi lại lau, y kinh hoảng phát hiện mình lại lau cả ...

(còn nữa nhưng không đăng) Hẹn mọi người ở chương 13

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro