Chương 41 : Chạm Trán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khí tức trên người Mộc Thanh đã thay đổi, nó không còn nhẹ nhàng như trước mà xen vào đó là uy lực kinh người khiến đối phương phải run sợ. Nhưng y phục trên người hắn cũng không có chỗ nào còn nguyên vẹn …

“ A Mộc … ” Đỡ lấy thân hình cao lớn nhưng lảo đảo không vững kia vào lòng, Vũ Kỳ xót xa ôm lấy hắn, tay kia thì không ngừng truyền ma lực vào người hắn nhằm giúp hắn làm dịu đi vết thương trong người. Lần này, may mắn là Mộc Thanh vượt qua thành công. Nếu không, sống chết thế nào quả thực không thể lường được …

Bạch y thiếu niên như thường lệ lén lút chạy tới Tử Dương rót máu vào huyết liên, không ngờ chưa kịp đổ vào đã bị Mộc Thanh lao tới chặn đường. Trảm Long Kiếm đã dung hợp với tâm pháp tầng cao nhất trong người hắn, chỉ vừa mới đến gần kẻ thù đã toát ra hơi thở nguy hiểm, ma khí tản ra xung quanh mỗi lúc một nồng đậm.

Đối diện với Mộc Thanh khí thế mạnh mẽ bất thường, Bạch Hạc vẫn rất bình tĩnh, thản nhiên như không nói :

“ Lần trước nhị điện hạ và công chúa mất nửa cái mạng mới suýt chút tổn thương được ta, lần này điện hạ lại tới dâng mạng cho ta sao?”

Mộc Thanh nhếch mày, mái tóc trắng phiêu diêu trong gió càng tô điểm thêm dáng vẻ thoát tục không vương bụi trần, thanh Trảm Long kiếm trong tay run rẩy kịch liệt như muốn xuất trận ngay lập tức lại bị hắn kiềm chặt.

“ Bạch Hạc, khinh địch chính là tự đào hố chôn mình. Chuyện cơ bản như thế này mà ngươi không biết ư ?”

Lời vừa dứt, trong tay hắn liền xuất hiện một lá bùa vàng, xung quanh được bao bọc một tầng quang mang chói mắt. Bạch Hạc nhận ra mọi chuyện không ổn, vội vàng lui lại sau một bước, tay nhanh chóng kết ấn hạ kết giới. Lá bùa này không đơn giản, nét chữ trên lá bùa chính là dùng ma lực của Mộc Thanh và tiên lực của Phượng Triều Ca viết nên, uy lực tuyệt đối không nhỏ !

Không để Bạch Hạc kịp trốn thoát, Mộc Thanh nhắm mắt niệm quyết, giây phút hắn mở mắt ra, lá bùa trong tay hợp với Trảm Long kiếm phi thẳng vào Bạch Hạc với tốc độ kinh người. Trảm Long kiếm bỗng chốc dài ra như rắn, trói chặt lấy thân hình nhỏ gầy của Bạch Hạc, cũng phong tỏa hết toàn bộ sức mạnh của hắn, khiến cho hắn không cách nào tránh né lá bùa.

Bạch Hạc khuỵu xuống đất, không cam tâm phun ra một ngụm máu. Sắc mặt hắn tái xanh , hắn có thể cảm nhận được tu vi trong người không ngừng tan biến !

Không thể nào!

Mộc Thanh nhếch mày nhìn mỹ thiếu niên quằn quại dưới đất, mắt phượng lạnh lùng nhìn thẳng vào hắn :

“ Lá bùa này nếu để trên người ngươi lâu hơn nữa, chẳng mấy chốc tu vi trên người ngươi cũng không sót lại chút gì, nói cách khác , ngươi sẽ trở thành một phàm nhân yếu kém mặc người chà đạp. Ta cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt, nếu ngươi đồng ý cùng chúng ta về Yêu Quỷ hai giới, ta lập tức thả ngươi”

Bạch Hạc tức giận nhìn nam nhân uy phong lẫm liệt kia, nghiến răng khinh miệt  :

“ Muốn dùng ta để thống lĩnh hai giới ư? Chỉ dựa vào ngươi?”

Mộc Thanh cười như không :

“ Đúng vậy, chỉ dựa vào ta”

Nhân khả sĩ bất khả nhục, Bạch Hạc cụp mắt cam chịu, nhất định không thỏa hiệp, hắn không thể phản bội tôn thượng !

Mộc Thanh cũng không nói gì thêm, trực tiếp đem hắn tới thẳng Yêu – Quỷ giới, trước ánh mắt hoảng sợ xen lẫn kiêng kị của chúng yêu ma quỷ quái, dứt khoát ném Bạch Hạc xuống dõng dạc nói :

“ Vương của các ngươi nằm trong tay bản tọa, hôm nay bản tọa muốn thống nhất Yêu – Quỷ hai giới, kẻ nào không phục liền tiến lên đây, nếu như đánh thắng bản tọa, vương vị liền thuộc về kẻ đó!”

Bạch Hạc tuy rằng là Vương của hai giới Quỷ – Yêu nhưng chưa từng quan tâm đến chính sự, cả ngày đều làm việc cho Tịch Nhai khiến chúng quỷ yêu phẫn uất đã lâu nhưng lại kiêng kị sức mạnh to lớn và hậu thuẫn vững chắc của người nọ nên không dám làm loạn, chỉ đành ngoan ngoãn phục tùng, thậm chí trở thành nô lệ mặc Ma tộc sai khiến . Nay có cơ hội chuyển mình, bọn chúng há có thể bỏ qua ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro