4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


START WHAT !!!

————

Dòng nước ấm áp không ngừng chảy ta từ vòi nước tinh xảo, quanh mình tràn ngập hơi nước, trong không khí ướt át càng lộ ra ham muốn, giống như một khu ngã vào bên trong, chỉ có thể sa vào, vĩnh viễn tránh không ra.

Quần áo đều bị cởi đi, tiện tay vứt trên sàn nhà bằng gạch men sưa đẹp đẽ, Joohyun cảm thấy xót xa vô hạn, thân thể ngọc ngà trần trụi của cô như sinh ra vì anh, mặc dù nghĩ tới phải chống lại, nhưng vẫn bị người đàn ông này thần phục nắm trong tay

Dưới nước ấm áp, đùi ngọc của cô mở rộng dạng chân trên đùi tráng kiện của Taehyung, hai người đã sớm kết hợp chặt chẽ cùng một chỗ, không chút khe hở, bộ phận cứng rắn của anh đột ngột căng ra chỗ tinh tế của cô, đào vào chỗ sâu nhất, mà cô không có chỗ có thể trốn.

"Thích không? Joohyun..." Taehyung xấu xa hỏi, bàn tay đầy vết chai cứng bưng lấy vú đẹp khẽ dao động trong nước, bừa bãi mà vuốt ve, vặn nắn, khi cô không kiềm chế được mà phát ra ngâm nga thì anh cúi đầu ngậm lấy nụ hoa đỏ thẫm đã sớm căng trướng vểnh lên dưới trêu đùa của mình, tận tình mà mút lấy.

"..." Joohyun cảm thấy đau đớn mà nhíu mày, mùi vị điên cuông này luôn vừa đau vừa sướng.

"Nếu tôi lại dùng thêm chút sức thì sao?" Anh vừa liếm láp vẻ ngọt ngào của cô vừa hỏi, không đợi câu trả lời của cô, bàn tay to đã tuỳ ý nắm bóp vú cô, lực tay này không dịu dàng.

"A...a.." Cô thở nhẹ, ngửa khuôn mặt nhỏ lên thật cao, cung cấp mảng lớn da thịt mềm mại trước ngực cho nam nhân nhấm nháp, sinh mệnh cường tráng lại phong phú xoay tròn trong cơ thể cô, luật động lên, đẩy vào trong ấm áp nữ tính, cũng mang hồn vía của cô lên không trung.

Sau một trận xâm lược kịch liệt, người đàn ông cuối cùng cũng khẽ chậm lại lực và tốc độ.

"Nếu tôi cũng làm chuyện này với những người phụ nữ khác, em sẽ để ý sao?" Khẽ cắn vai mềm của cô, Taehyung đột nhiên hỏi

Tại sao lại hỏi cô? Cô có tư cách để ý sao? Cô có thể để ý à...

Joohyun thở hổn hển, yếu ớt mở mắt ra, mơ mơ màng màng nhìn khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc.

"Có sao?" Anh tiếp tục ép hỏi

"Em... không sao cả...anh muốn cũng một chỗ với ai,.... đó là... là quyền tự do của anh, em, em không quản được..." Là cô can tâm tình nguyện theo anh, ngay từ đầu đã không công bằng.

Tin bát quái về anh chưa từng đứt đoạn, chỉ có điều cô vẫn tồn tại tâm lý đà điểu, lựa chọn không nghe không hỏi, núp trong bóng tối tự lừa gạt mình mà thôi.

Tại sao lại khơi lên hỏi cô? Muốn cô trả lời vẫn đề như vậy, lòng cô đau, đau quá...

Không biết chuyện gì xảy ra, sắc mặt Taehyung trở nên trầm thâm.

Anh tập trung theo dõi từng biểu hiện nhỏ trên mặt cô, mắt đen thâm thuý hiện lên vẻ hung ác nham hiểm, dường như dưới hàm đẹp càng căng chặt hơn.

"Rất tốt, em có thể nghĩ như vậy là tốt nhất"

Anh đột nhiên hôn miệng nhỏ của cô, mang theo ý tứ trừng phạt nồng đậm, hôn đến suýt nữa cô không thở nổi.

"Ưm... ưm..." Tay trắng nõn của Joohyun bám lấy vai rộng của anh, khuôn ngực mềm mại để lên lồng ngực cường tráng, bị động mà thừa nhận công kích của anh.

Mười ngón tay anh giữ chặt eo nhỏ của cô, dưới nước, động tác của anh càng lúc càng lớn, đụng chạm kịch liệt khiến sóng nước dữ dội, vẩy đầy ướt cả nền.

"A..a.. Taehyunggg" Joohyun vẫn gào thét, có cảm giác đáng sợ, giống như nước bao quanh đều sôi sùng sục, bọn họ đặt mình vào tronh nhiệt độ cao, không chỉ có thân thể, ngay cả linh hồn cũng đang thiêu đốt.

"Vì thưởng cho em hào phóng, tôi nên hầu hạ em thật tốt, mang đến vui vẻ cho em, không phải sao?"

"Không... không nên như vậy...." loáng thoáng, cô cảm nhận được người đàn ông này bị chọc giận, cô không rõ nguyên nhân chính.

Tại sao tức giận với cô?

Cô đã cố gắng dồn nén bản thân không muốn tạo thành phiền phức cho anh, anh muốn cô làm như thế nào?

Cô không hiểu. Không hiểu nổi....

"Tại sao không cần? Joohyun thân ái của tôi, em sẽ thích, tôi hiểu rõ, chúng ta luôn có thể chơi rất vui vẻ, không phải sao?" Giọng nói cười của anh mang theo áp bức khó hiểu, không để cho cô có thể thở dốc.

Anh bị cô chọc giận sao? Không.. cô không muốn trải nghiệm một lần nữa, chút 'thủ đoạn' kia sẽ ép cô điên hoàn toàn....

"Em không muốn, Taehyung.... buông em ra, em không muốn..." Cô bắt đầu từu chối lồng ngực của anh.

Cánh tay phái nam mạng mẽ mà có lực khoá cô lại, môi mỏng của Taehyung vừa phun, giọng nói đầy truyền cảm giống như từ trong địa ngục truyền đến: "không còn kịp rồi, Joohyun, sao tôi lại cam lòng buông em ra? Chúng ta vừa mới bắt đầu chơi thôi mà.."

"Hu..." Cô tuyệt vọng khóc nức nở, trốn cũng trốn không thoát.

Đau đớn tột cùng lại cực kỳ hưởng thụ.

Bay tán loạn tới lui giữa địa ngục với thiên đường, hết lần này đến lần khác, không có ngày không có đêm, chỉ có một dục vọng như vực sâu không đáy, dâm loạn, điên rồ, thoát khỏi cùm đạo đức, dùng hết các tư thế hạ lưu, Taehyung bất chấp tất cả mà muốn thiên hạ nhỏ dưới người, lực lượng mạnh mẽ khiến Joohyun hoàn toàn thần phục, triệt để giao ra thể xác và tinh thần.

Anh đòi hỏi cô vô độ, hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau cả đêm, quay cuống trong dâm dục, mãi cho đến khi ngoài cửa sổ hơi lộ ánh sáng, anh mới thoát khỏi chỗ sâu nơi ấm áp của cô, không biết tìm được cao trào lần thứ bao nhiêu, một bộ phận của anh thậm chí còn chôn giữa đùi cô, hai thân thể mệt mỏi lại thoả mãn mới rốt cuộc nặng nề tạm nghỉ.

Joohyun tỉnh khi ánh mặt trời xán lạn sau buổi trưa.

Thể lực hoàn toàn cạn kiệt, nếu không phải nhu cầu sinh lý thúc giục, nói không chừng cô còn tiếp tục bỏ mặc bản thân mình thiếp đi.

Đầu vẫn còn hơi choáng váng, cô kéo thân thể bị dày đến khắp nơi đều là dấu "ô mai", cố hết sức xuống giường, dựa vào hai chân như nhũn ra, chậm rì rì đi vào phòng tắm

Trong phòng tắm, đầu tiên cô mở một bồn nước ấm vì mình, như người máy không có cảm xúc làm một loạt động tác, sau khi tắm xong, tinh thần cũng tốt lên rất nhiều.

Lấy khăn tắm lớn trên kệ lau đi thân thể ướt át, cô mặc áo choàng tắm, lại chậm chạp đi tới, đi qua trước gương to, cô không tự chủ được mà dừng lại, khuôn mặt hơi nghiêng, kinh ngạc mà nhìn người phụ nữ tái nhợt trong gương.

Đây là cô sao? Đôi mắt đau thương, chân mày và lông mi buồn bã, cánh môi bị hôn sưng đỏ, da thịt phần cổ và trước ngực trần trụi in vô số vết đỏ.

Tất cả đều là do người đàn ông kia lưu lại, anh mút, gặm cắn, gieo xuống từng đoá hoa hồng trên làn da trắng tuyết của cô, không chỉ thế, ngay cả bụng bằng phẳng và bên đùi được áo choàng tắm che kín của cô cũng toàn dấu vết do anh lưu lại.

Đây là cô sao?

Tại sao nhìn cô không sung sướng như vậy?

Chẳng lẽ đây là nguyên dạng của tình yêu ?

Yêu một người, nhất định chịu khổ, mặc dù bị anh tổn hại, cũng không thể hận anh, thật sao?

Tâm tư hỗn loạn, cho tới bây giờ cô vẫn chưa tìm được đáp án.

Hai chân đột nhiên mềm nhũn ra, cô thở dài, dựa trêm gương to ở vách tường mềm yếu ngồi xuống, như động vật nhỏ bị oan ức đến tận cùng cuộn người lại, cúi thấp đầu, hai tay ốm lấy mình.

Mệt mỏi quá... cô thật sự mệt mỏi quá....

Khi Taehyung bước vào phòng ngủ một lần nữa thì nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Anh ức hiếp cô. Anh thừa nhận.

Lúc này nhìn cô bất lực mà co rúc ở đây, lồng ngực cao lớn của anh khó nói nên lời hết sức căng cứng, cảm thấy đau lòng khi chính mình 'tàn bạo' đủ kiểu trên người cô.

Dù vậy, anh sẽ không nói lời xin lỗi cô.

Hít một hơi thật sâu, anh đặt khay để đĩa thức ăn và đồ uống lên bàn, ngay sau đó dừng trước mặt cô.

"Cần giúp không"

Nghe tiếng, Joohyun vội ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nhìn thấy là anh, ánh mắt vội vàng nghiêng qua bên cạnh.

Không đợi cô trả lời, Taehyung đã chủ động cúi người xuống, cánh tay cường tráng vòng chắc sau lưng và giữa đùi cô, dễ dàng ôm cô lên khỏi thảm đất.

"Không cần, tự em có thể đi, em..." Cô sợ hết hồn, nhưng dưới ánh nhìn thâm trầm soi mói của anh, cự tuyệt tự động ngắt lời.

Thân thể mới vừa tắm rửa tản ra mùi thơm mát mẻ, nhàn nhạt, ngọt ngào, Taehyung dùng mũi cao cọ nhẹ lên gò má mềm mại của cô, mặc sức ngửi mùi thơm cơ thể cô.

"Đùi em bị tôi ép quá lâu, không có khí lực" Anh đường đường chính chính nói, phát hiện dáng vẻ trong ngực đỏ bừng cả mặt, trong lòng hơi đắc ý, biết không phải cô hoàn toàn không thích anh 'hung ác' suốt cả đêm qua.

Joohyun mắc cỡ không thốt lên lời, đành phải lẳng lặng để anh ôm mình đến giường.

Có thể tám phần thấy cô thực sự yếu ớt, động tác của anh rất yên phận, sau khi đặt cô xuống xong, chỉ kéo chăn mỏng đắp lên cho cô, không có tiếp một bước "ức hiếp" người.

"Đói bụng rồi sao?" Taehyung cũng ngồi xuống bên giường, không định rời đi.

Cô gật đầu. Sao có thể không thể đói bụng? Từ tối hôm qua đến giờ, cô vốn không ăn gì, còn bị anh giằng co suốt đêm.

Theo bản năng nắm chặt chăn mỏng cô không nhịn được trộm dò xét anh, không ngờ vừa vặn đối diện với ánh mắt nóng rực của anh, ngực lại đập loạn theo.

Ánh mắt của anh để cho cô nhớ tới mỗi một cảnh đêm qua, giống như cô vẫn không mảnh vải che thân, điên cuồng khong khuỷa tay anh.

"Tôi kêu phòng bếp làm một phần cơm hải sản, có salad trái cây em yêu thích nhất và bánh pudding, dì Lee cũng cố ý pha một bình trà oải hương cho em" Nói xong, anh kéo khay vừa bưng vào trong phòng đến gần, đặt thẳng lên giường.

"Anh... hôm nay không đi làm sao?" Đối mặt với anh đột nhiên mềm mại, lòng cô kích động, sợ lộ ra quá nhiều tình cảm, chỉ có thể miễn cưỡng bản thân nhịn xuống.

Taehyung cười như không, môi mỏng thật gợi cảm.

"Tôi là chủ, bao giờ cao hứng đi làm, thì đi làm" Công ty anh tuyển dụng không ít người có năng lực, có những người hỗ trợ chuẩn bị, thật ra anh không càn chiến đấu như vậy.

"Muốn tôi cho em ăn không" Anh nhạt nhẽo hỏi, thú hoang điên cuồng thu lại trong cặp mắt sâu.

Joohyun cắn cắn môi mềm, hơi không biết làm sao.

Thật ra cô rất hi vọng anh rời đi, để lại cho cô không gian không chấn động, cô vốn không muốn đối mặt với anh nhanh như vậy.

Trong đầu thoát ra vô số rối bời, còn không nghĩ ra một đầu mối, Taehyung đã cầm muỗng bạc, xúc một muỗng cơn hải sản đưa đến bên môi cô.

"Ăn..." anh bình tĩnh ra lệnh

Đừng mong chờ từ chối. Ánh mắt toả ra tin tức như vậy.

Lúc này đây, Joohyun đã có kinh nghiệm, chịu đựng mắc cỡ và mê hoặc, đôi môi khẽ mở, ngậm thìa thức ăn anh đưa tới

"Ngon không ?" Anh hờ hững hỏi, lại đưa muỗng thứ hai.

"Ngon.." Nhỏ giọng ngập ngừng, cô ngoan ngoãn nhai, nuốt, chỉ có tiếng muỗng va nhẹ vào đĩa sứ, một lát sau, đĩa cơm hải sản đã ăn hết một nửa, salad trái cây cũng gần hết, Joohyun không ăn nổi nữa.

"Em no bụng... không ăn được, em muốn uống chút trà, có thể chứ ?" Cô thật sự sợ anh ép ăn.

"Dạ dày em giống như chim nhỏ" Taehyung nửa đùa nửa thật. Anh khó có được không ép buộc cô, sau khi buông muỗng bạc, anh rót một ly oải hương đặt vào trong bàn tay nhỏ của cô.

Joohyun cắn môi, vô cùng mắc cỡ mà nói nhỏ: "Cảm ơn.."

Bá đạo của anh làm cho cô không có cách từ chối, mà mềm mại của anh càng khiến cho tim cô đập nhanh khó đều.

Cô yêu người đàn oing này như vậy, là thử thách nghiêm khắc nhất trong cuộc đời cô, làm thế nào cũng không đúng, cuối cùng dẫn đến bản thân đau lòng.

Cần gì chứ? Cần gì phải như vậy? Joohyun không chỉ hỏi một lần, thật sự hiểu được, nếu quả thật tìm được đáp án, bản thân cũng không càn khổ sở như vậy.

Bưng lấy ly sứ trắng lộng lẫy, cô lẳng lặng uống trà, giống như tất cả đều kém quan trong hơn uống trà.

Taehyung không nói lời nào, yên tình ngồi bên cạnh cô, hai ánh mắt mịt mờ khó hiểu, cất giấu vô số thứ.

Anh cố ý nhiều loạn cô sao? Joohyun hơi buồn bực, mỗi tế bào trên cơ thể đều giữ kích thích dữ dội mang đến bủn rủn của đêm hôm qua, sự có mặt của anh khiến những hình ảnh thân mật dày đặc lại dâm đãng hiện rõ gấp bội. Rốt cuộc anh muốn cô như thế nào? Chính là nhất nhìn cô xấu hổi mới bằng lòng bỏ qua.

"Tại sao anh không đi bận rộn công việc khác?"
Cô hết chịu nổi, hơi hờn dỗi.

Taehyung nhếch mép: "tôi lo lắng cho em"

Hả?! Trái tim cô chấn động mãnh liệt, đôi mắt không khỏi ngước lên, trong thấy dáng vẻ cao ngạo của anh.

"Sao, tôi lo lắng cho em có gì không đúng?" Môi mỏng đẹp mắt của phái nam lại nhếch lên, giọng điệu lười biếng dễ nghe.

"Anh...anh, anh..." Trong lúc nhất thời Joohyun nói không ra lời, dù sao anh cũng hiếm khi dùng lời nói như vậy quan tâm cô.

Taehyung đưa tay khẽ vuốt gương mặt cô, lòng bàn tay thô ráp lại ấm áp di chuyển xuống cái cằm đẹp, tiếp tục chạy lên vết đỏ trên xương quai xanh, hai mắt nhắm lại.

Trong lòng anh đương nhiên rõ ràng mình tạo ra bao nhiêu dấu ấn trên cơ thể mềm mại của cô, đêm qua mang theo chút tức giận chính bản thân anh cũng không rõ.

Anh đang phát tiết cảm xúc trên người cô, muốn cô hoàn toàn dưới sự điều khiển của anh, muốn nếm mỗi tấc da thịt mềm của cô, uống cạn mỗi phần ngọt ngào của cô.

Anh muốn cô kêu gào anh, cầu khẩn anh, anh muốn cô tự đánh mất mình, chỉ cảm giác được anh, cũng dục vọng điên cuồng của bọn họ.

Nhưng giờ phút này, khi tỉnh táo, nhìn thấy cô yếu ớt, trái tim anh lại đau đớn vô cùng.

"Tối qua, em mệt đến chết rồi" Anh lạnh nhạt nói, bá đạo lấy cái ly trong tay cô, cúi đầu xuống, dán nụ hôn lên đoá "dâu tây" trên xương quai xanh của cô.

Trong nháy mắt, toàn thân Joohyun như bị điện giật, cố sức mà cắn, gần như muốn thốt ra thờ dài.

Anh quá dịu dàng, dịu dàng khiến cô muốn khóc, dịu dàng cứu giúp khiến cô thoáng cáu muốn bỏ qua đối xử xấu tính và thô bạo đột nhiên xuất hiện của anh tối hôm qua.

Nụ hôn của người đàn ông mang theo thương yeu nồng đậm, đầu lưỡi liếm lên bắp thịt thơm ngát của cô, cô run rẩy, đến khi bàn tay của anh chụp lên vũ sưng của cô, thuần thục mà xoa nắn, cô mới miễn cưỡng kéo tinh thần về.

"Không cần... không muốn nữa... van xin anh" Thân thể cô vẫn chưa phục hồi, vừa tê dại lại đau, mà lực lượng của anh vẫn khiến cho cô sợ hãi.

Lúc này đây, Taehyung lại rất quân tử dừng tay.

Anh không vượt qua thành trì nửa bước, nhưng cũng không hoàn toàn để cô tự do, mà ôm lấy cô cùng nằm xuống.

"Nhắm mắt lại, nghỉ ngơi nhiều một chút" Anh ném lại một câu, bàn tay to mang theo sức nóng đặt ngang trên eo cô, yên ổn mà khoá cô gái nhỏ xinh xắn vào trong ngực.

Joohyun lại một lần nữa lặng lẽ cắn môi, ngực tràn ra vẻ khó diễn tả thành lời.

"Anh, anh cũng cần nghỉ ngơi sao? Giường rất lớn... em có thể ngủ một mình, như vậy sẽ thoái mái hơn!"

Hình như có một vấn đề rất buồn cười, bởi vì lồng ngực của phái nam dán chặt cô đột nhiên nhẹ nhàng phập phồng, tiếng cười trầm thấp dễ nghe vang lên trên đỉnh đầu cô.

"Nhưng tôi lại thích ngủ như vậy" Anh lạnh nhạt nói

"Nhưng... ưm..." lời của cô kết thúc trong cái hôn nóng bỏng của anh.

Anh hôn thật sâu, gắn bó với nhau, không để cho cô có bất kì ý kiến nào khác, thật lâu, cuối cùng anh "tốt bụng" mà buông miệng cô ra, tróng mắt đen loé ra ánh sáng.

"Nếu em không yên tĩnh nghỉ ngơi, kế tiếp chuyện gì xảy ra, tôi không dám đảm bảo!"

"A ?!" Mặt Joohyun đỏ bừng, vội vàng vùi mặt vào trong ngực anh, không nhìn anh nữa, cũng không dám lại có bất kì đẩy ra nào.

Tim cô đập loạn thình thịch, được hơi thở phái nam quen thuộc bao vây, có một luồng huyết dịch nóng bỏng ấm áp lì lạ, toàn than cô khô nóng, hoàn toàn không có cách nào đối phó với Taehyung vào giờ phút này.

Trong lòng âm thầm thở dài, cô ngoan ngoãn nhắm mắt, co rúc vào trong ngực cường tráng của anh.

Lại rơi lệ kích thích, cô cắn môi, thân thể cảm thấy dựa sát vào, lẳng lặng ôm nhau cùng anh.

Đây là mộng, mộng ngắn ngủi mà đẹp đẽ, cô cũng vui bẻ chịu đựng......

-kthxbjh-

Zi: H cũng không nặng lắm đâu hihi 😌😌

Zi: à tui quên, mấy mem nhớ cày Monster nhé, ẻm đỉnh vãi đạn.

#LoveYa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro