012

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


seungyoon ngồi trên giường, loay hoay với tờ viết lời nhạc, thì t/b đột nhiên xông vào.

"làm gì mà xông vào phòng vậy?" anh hỏi với khuôn mặt ngạc nhiên.

"tớ có ý này!" giọng em gần như tắt thở, như thể em vừa chạy với tốc độ ánh sáng vào phòng.

"cậu có thể vừa nhắn tin cho tớ mà." seungyoon phàn nàn, người vẫn đang suy nghĩ về công việc viết lời của mình.

"chúng ta sống cùng trong một ngôi nhà, tại sao tớ lại phải nhắn tin cho cậu?"

cả hai nhìn nhau trong giây lát và phá lên cười.

"xin lỗi, tớ buộc phải làm vậy."

anh vỗ vào chỗ trống bên cạnh giường và t/b ngồi xuống.

"tớ chỉ nghĩ rằng... dù sao đã sống ở đây đã được một thời gian rồi, tại sao chúng ta không tổ chức một bữa tiệc nhỏ hay gì đó?"

"một bữa tiệc? ở đâu và ai mới được?" seungyoon hỏi, không nghĩ gì về ý tưởng bữa tiệc này từ khi anh chuyển vào căn hộ.

"chúng ta có thể tổ chức ở đây hoặc thuê chỗ nào đó?"

"thôi, hãy thuê chỗ nào đó đi. nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là mời ai?"

"tớ vẫn nghĩ về taehyun, qungho và jinwoo?"

seungyoon nhướn mày và bắn cho em một cái nhìn nghi vấn.

"nhưng đó sẽ giống như một buổi tiệc dành cho các cặp đôi, cậu có thực sự muốn làm điều này với jinwoo tội nghiệp của chúng ta chứ? ít nhất nên mời sohee, seunghoon và nayoung? một bộ tứ siêu đẳng?"

một tiếng thở dài phát ra từ t/b.

"cậu nói đúng, đó là ý hay."

"hoặc có vẻ cậu không muốn như thế." seungyoon nói với chất giọng bình tĩnh.

"chỉ là... tớ không biết nữa." em lắc đầu, như thể cố gắng rũ bỏ một vài suy nghĩ không mong muốn vừa xuất hiện trong tâm trí, điều đó khiến seungyoon lo lắng; anh sẽ luôn biết ngay nếu người bạn của mình cảm thấy không khỏe.

"t/b, có chuyện gì vậy?"

"tớ không-" giọng em bỗng vỡ òa, khi một vài giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp. seungyoon ôm em thật chặt, trong khi cố gắng không khóc.

"yoon, cậu có thể làm cho tớ một điều- hay đúng hơn là hai?" em nói giữa những tiếng nức nở.

"bất cứ điều gì cậu muốn." đó là sự thật mà.

"đầu tiên, chúng ta có thể mở bữa tiệc đó không?"

"tất nhiên."

"thứ hai." em im lặng một lúc. "cậu có thể vui lòng ở đây với tớ tối nay không?"

"tớ thậm chí không có ý định rời đi, tớ sẽ ở đây nếu cậu muốn, như hồi ấy." tôi đã làm sai, rằng cậu ấy nghĩ rằng tôi để cậu ấy một mình trong tình trạng như thế này.

ý nghĩ này từ từ khắc sâu trong tâm trí anh và đó là sự tra tấn thuần túy đối với anh.

đêm đó, t/b sớm ngủ thiếp đi bên cạnh seungyoon, trên chiếc gối ướt đẫm nước mắt.

trong khi đó, seungyoon đã thức gần như cả đêm, trong khi nghĩ về cô gái, đang lặng lẽ ngủ bên cạnh anh.

cậu ấy đã như thế nào những đã thực sự xảy ra với cậu ấy trong năm qua?

seungyoon muốn tìm ra câu trả lời, nhưng, nó cứ nhắc anh về một phần quá khứ của chính mình. và một lần nữa, đó là james.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro