Thân cận - Kha San Thiên Thiên Lạc: Hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🍵🐺🦊🍵

Lúc Cố Ngụy dừng xe ở bãi đỗ xe của Cục Dân Chính, Trần Vũ vẫn hơi lờ mờ.

Cậu nhìn nhìn cửa chính của Cục Dân Chính ở cách đó không xa, liền bắt lấy bàn tay còn chưa kịp rời khỏi tay lái của Cố Ngụy: "Bác sĩ Cố, anh nói thật với tôi, có phải chai rượu kia đập vào đầu tôi rất nghiêm trọng không, sao tôi cứ xuất hiện ảo giác?"

Cố Ngụy nhìn khuôn mặt nhíu chặt cực đáng yêu của cậu, nghiêng người dùng một bàn tay khác nhéo nhéo má sữa của cậu, sau đó nhanh chóng hôn lên miệng cậu một cái.

Trần Vũ cảm nhận được xúc cảm dịu dàng lướt qua giây lát trên môi, đầu càng bối rối.

Sau đó cậu vốn không nhớ nổi mình xuống xe như thế nào, vào Cục Dân Chính như thế nào, ký tên như thế nào.

"Này, tiểu soái ca bên phải, kết hôn mà, cười lên một cái đi."

Đây là Trần Vũ đang ngồi trên ghế sô pha của nhà Cố Ngụy, trong đầu chỉ có thể nhớ đến một câu duy nhất. Trong tay cậu cầm cuốn sổ nhỏ màu đỏ kia, nhìn phía trên có hai người cười xinh đẹp trong phông nền đỏ.

"Đúng rồi, sao anh lại có sổ hộ khẩu của tôi?" Trần Vũ đột nhiên hoàn hồn, hình như sổ hộ khẩu của mình là do Cố Ngụy lấy ra.

"Hồi sáng ba đưa đến bệnh viện cho em."

"Ba? Ba tôi?"

Cố Ngụy không tỏ ý kiến.

Trần Vũ nghe anh sửa miệng nhanh như vậy, kết hợp với vòng bạn bè lúc trước của anh, cuối cùng cũng tỉnh táo lại.

"Tôi nói này Cố Ngụy, mẹ nó có phải anh đã sớm để ý tôi rồi không? Trước kia anh đã gặp tôi sao?"

"Đúng a, vậy chi bằng rèn sắt khi còn nóng, gạo nấu thành cơm nhé?"

Lúc Cố Ngụy hôn lên, ý niệm đầu tiên trong đầu Trần Vũ là: "Bây giờ hợp pháp rồi, sẽ không bị đại đội đồng nghiệp càn quét tệ nạn bắt đi nữa."

Sau đó ngay lập tức nắm giữ quyền chủ đạo của nụ hôn này.

Trần Vũ vẫn chỉ là thằng nhóc to xác hai mươi mấy tuổi, tình dục dâng lên liền như chó đực nổi điên, gặm môi Cố Ngụy vừa đỏ vừa sưng, lột quần Cố Ngụy, bẻ chân anh ra, đầu gối liền muốn chen vào trong.

"Con bà nó con bà nó con bà nó Trần Vũ chờ một chút, khuếch trương, khuếch trương, nếu không sẽ rất đau a!"

Trần Vũ không biết, tuy cậu từng xem không ít phim AV khi ở đại đội càn quét tệ nạn, nhưng lúc làm thực tế lại thật sự không biết xuống chim từ đâu.

Cố Ngụy liếc mắt cam chịu số phận, chỉ huy Trần Vũ ôm anh vào phòng ngủ, lấy một gel bôi trơn từ tủ đầu giường ra, sau đó nằm trên giường đưa lưng về phía Trần Vũ, đầu lót trên gối đầu, chổng mông khuếch trương cho mình.

Mông của Cố Ngụy vốn vừa trắng vừa tròn, giờ phút này nhiễm tình dục hồng nhạt, giống như quả đào thơm ngọt, giữa kẽ mông có một cái miệng nhỏ vừa mở vừa khép, hút hai ngón tay ra ra vào vào của Cố Ngụy, lúc rút ra còn phát ra tiếng "pốc". Thỉnh thoảng có nước rơi xuống tí tách theo ngón tay của anh. Dương vật đã cứng rũ trên khăn trải giường, cọ xát drap giường theo động tác của Cố Ngụy, mắt nhỏ phía trước cũng có dòng nước chảy ra. Bên tai còn có tiếng rên rỉ không ngừng được của Cố Ngụy, eo nhỏ lõm xuống, thon thon một tay có thể ôm hết.

Trần Vũ nhìn hình ảnh khiến người phụt máu trước mặt, liền thật sự phụt máu. Trong mũi chảy xuống một dòng nước nóng, cậu giơ tay lên lau theo bản năng, sau đó ngây ngốc tại chỗ.

Không ngờ lần đầu tiên làm tình lại khiến chính cậu cả đời khó quên.

Đương nhiên, Cố Ngụy cũng vậy.

Lúc anh quay đầu nhìn thấy Trần Vũ ngồi quỳ phía sau mình, giữa đũng quần căng phồng một cái túi, nhưng đầu lại gục xuống, giữa mũi và miệng có một vệt đỏ, đôi mắt còn trừng lớn, đáng thương vô cùng nhìn anh, quả thật giống hệt sói con trên nền bạn bè của anh, khiến Cố Ngụy cảm thấy giây tiếp theo cậu cũng có thể khóc ra.

"Trần Vũ, sao anh lại đáng yêu như vậy a!" Cố Ngụy duỗi tay lôi một tờ giấy từ đầu giường ra, xoay đầu dở khóc dở cười nâng mặt Trần Vũ lên cho anh lau máu mũi.

"Em đừng khinh thường anh được không Cố Ngụy..." Trần Vũ vừa nói vừa hít hít mũi, Cố Ngụy cảm giác nước mắt của cậu đang đảo quanh hốc mắt.

"Em thích anh muốn chết!" Cố Ngụy bóp hai má của Trần Vũ ép vào giữa, hung hăng hôn lên cái miệng đang bĩu môi của cậu.

Cố Ngụy biết Trần Vũ không có kinh nghiệm, vì thế chủ động đi cởi lưng quần của Trần Vũ, lúc nắm dương vật trong tay, Cố Ngụy hơi hối hận, chậc chậc, phát dục quá tốt rồi.

Cố Ngụy bắt đầu lo lắng cho thể lực của mình, dù sao cũng lớn tuổi hơn Trần Vũ, còn hay trực ca đêm, Cố Ngụy cũng không biết thể lực này có thể chống đỡ bao lâu, chỉ hy vọng đừng bị Trần Vũ chịch ngủ hoặc là dứt khoát ngất xỉu.

Nghĩ như vậy, anh quyết định khẩu giao cho Trần Vũ trong chốc lát trước. Anh cúi người nắm phần cuối của dương vật, phun chút nước bọt vào quy đầu, sau đó chậm rãi nuốt vào.

Xúc cảm ấm nóng trong vách trong của khoang miệng khiến Trần Vũ cảm thấy vô cùng tuyệt vời, không tự chủ mà thở gấp ra tiếng. Cố Ngụy nghe được liền nhếch khóe miệng, sau khi qua lại vài cái liền cố ý nuốt mạnh một cái, Trần Vũ suýt chút nữa liền không nhịn được mà bắn ra. Cố Ngụy vừa lòng, liếm liếm tinh hoàn của Trần Vũ, xoay người định đỡ dương vật sưng to của Trần Vũ đẩy vào trong miệng huyệt của mình.

Nhưng lần đầu tiên Trần Vũ muốn nhìn cậu tự làm. Vì thế kéo Cố Ngụy trở mình, một tay bắt lấy cổ chân của Cố Ngụy, kẹp vào trên hông mình, phong cảnh của lỗ thịt nhìn không sót gì. Cố Ngụy xấu hổ muốn dùng tay che, kết quả lại bị một tay của Trần Vũ bắt ngược lại cổ tay giam trên đỉnh đầu.

"Che cái gì mà che, mẹ nó vừa rồi đã chổng mông cho anh nhìn rồi, sao bây giờ lại ngượng ngùng a?" Âm thanh thì uất ức nhưng giọng điệu lại cứng rắn.

Vào lần thứ ba Trần Vũ mới chen quy đầu của mình vào nhục huyệt của Cố Ngụy được, không biết nên trách Cố Ngụy quá chặt, hay là Trần Vũ quá lớn, tóm lại hai người kẹt ở đó, hơi nửa vời.

"Con mẹ nó, sao lại không chen vào được! Cố Ngụy em mẹ nó đừng kẹp a, em lại không phải là kẹp giấy!"

"Mẹ nó, em còn chưa nói anh quá lớn đâu!"

"Lớn không tốt sao? Lấp đầy em để em ăn no."

"Anh chưa từng làm tình, lời cợt nhả này học từ đâu?"

"Chưa làm qua nhưng anh xem qua, hơn nữa, năng lực học tập của anh rất mạnh, nhìn thấy em cũng có thể không thầy dạy cũng hiểu."

"Đừng mẹ nó nhiều lời nữa, mau di chuyển."

"Đến đây bảo bối nhỏ, kiên nhẫn một chút!"

Cố Ngụy thật sự không ngờ túi khóc nhỏ còn muốn rớt nước mắt vừa rồi, bây giờ chịch người lại tàn nhẫn như vậy, cậu thay đổi biểu cảm cũng quá nhanh, không cho cậu làm nam diễn viên tốt nhất thật lãng phí thiên phú của cậu, chịch người còn nói lời cợt nhả đầy miệng, Cố Ngụy hoài nghi cậu muốn vãn hồi mặt mũi của mình, vừa rên rỉ phối hợp cậu vừa nghe cậu nói.

"Lại mẹ nó nhào vào trong ngực, lại mẹ nó hôn môi trên giường, sướng chết em đi, mẹ nó kêu như chó cái động dục vậy, thật muốn chụp hình lại cho em tự xem em chổng mông lên cho anh chịch lẳng lơ thế nào!"

"Mẹ nó, thật chặt, xem anh có chịch chết em không."

"Con mẹ nó có phải đã khẩu giao cho người khác rồi không, hả? Mẹ, hầu hạ người sướng như vậy?"

"Chỉ có thể lẳng lơ như vậy trước mặt anh thôi, em mẹ nó nếu dám trêu chọc người khác thì anh sẽ trói em về chịch chết em."

Cố Ngụy nghe thấy lời này cảm thấy không vui, cố gắng thanh minh cho mình: "Chưa từng làm với người khác, em chỉ muốn làm với anh, chỉ thích anh, Tiểu Vũ."

Trần Vũ chịch đỏ mắt, cảm thấy đi vào không đủ sâu, sau đó gấp một chân của Cố Ngụy lên, một chân khiêng lên vai, cậu quỳ trên giường, trên đùi nổi gân xanh, mông và hông hình thành một đường cong đẹp, trứng dái vỗ bạch bạch vào mông thơm mềm của Cố Ngụy, kích thích từng cơn sóng thịt.

Lúc dương vật đi ra ngoài, huyệt nhỏ của Cố Ngụy bị cọ lật hai mảnh thịt ra ngoài, lúc cắm vào lại cọ xát với nhau trở về. Lỗ thịt bị chịch vừa ướt vừa tím, chỗ giao nhau giữa hai người lầy lội một mảnh.

Cố Ngụy thật sự cảm thấy eo già của mình chịu không nổi rồi, nhưng lần đầu tiên Trần Vũ còn cố tình kéo dài như vậy, vì thế bắt đầu xin tha: "Trần Vũ, Tiểu Vũ, Tiểu Vũ tốt, anh tha cho em đi."

"Chồng ơi, cảnh sát Trần, hu hu tha cho em đi."

Cố Ngụy rõ ràng cảm giác được lúc Trần Vũ nghe thấy từ "Cảnh sát Trần" này liền tạm dừng một chút.

Quả thật, Cố Ngụy không nói thì Trần Vũ cũng quên mất, mặc kệ cậu là ai, lúc đắm chìm vào dục vọng nguyên thủy nhất không khác gì kẻ điên.

Vì thế ngoài miệng Cố Ngụy tiếp tục kêu, còn cố ý kéo dài âm thanh: "Cảnh sát Trần, cảnh sát Trần tốt, tha cho em đi, em không phải phạm nhân của anh a, đừng làm vậy với em, em là vợ của anh a!"

"Cảnh sát Trần, em thề đời này của em chỉ cho một mình anh chịch, tương lai còn dài a, anh đừng giày vò em."

Lúc tiếng thở gấp của Cố Ngụy càng ngày càng nhỏ, cuối cùng Trần Vũ cũng bắn ra, từng luồng từng luồng bạch trọc phun lên bụng nhỏ của Cố Ngụy, lên bắp đùi, lên miệng huyệt......

Trần Vũ chịch phía trên, quỳ gối trên giường thở hổn hển từng hơi từng hơi, lúc cậu phục hồi tinh thần lại, Cố Ngụy đã mệt ngủ rồi. Cậu vội vàng ôm Cố Ngụy đi rửa sạch cho anh một chút, rồi nhét anh về lại trong chăn.

"Bảo bảo, xin lỗi, làm em mệt như vậy." Trần Vũ hôn nhẹ lên giữa chân mày của Cố Ngụy.

Cố Ngụy nhíu mi một chút, rất nhanh lại cười nhẹ nhàng, Trần Vũ không biết có phải anh đang nói mớ hay không. Nhưng cậu nhớ đến vòng bạn bè kia của Cố Ngụy, vừa nghĩ liền hiểu rõ.

Cố Ngụy nói chính là: "Ừm, thành công rồi."

- Hết -

🍵🐺🦊🍵

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro