Chuong 3: Tiểu dã miêu, cô trốn không thoát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Phòng tổng thống lúc này đã có điện.
Cung Thiếu Thần ôm nơi nào đó bị thương nặng cuộn tròn trên mặt đất thật lâu mới đứng dậy được.
Tiểu dã miêu kia thế nhưng đá nơi đó của hắn...... Thật đáng chết!
Đứng dậy gọi một cuộc điện thoại, Cung Thiếu Thần lập tức gọi giám đốc khách sạn lên.
"Vừa rồi tại sao lại mất điện? Khách sạn Cung gia chưa bao giờ có tình huống này!"
Không sai, đây chính là hoàng tử Ninh quốc, cũng là gia chủ Cung gia.
Đầu Thế kỷ 20, Ninh Quốc nội theo Anh quốc, Nhật Bản chính thức thay đổi sang chế độ quân chủ Lập hiến.
Thành viên hoàng thất vẫn ở trong cung Istana Nurul Iman, tuy không tham gia vào chính sự nhưng vẫn được tôn vinh, được nhân dân kính trọng và yêu mến, hơn nữa nắm trong tay nguồn tài nguyên dầu mỏ của Ninh quốc.
Quốc vương hiện nay vì mang trong mình hai dòng máu là người Ninh quốc và người Hoa nên mới lấy họ tiếng Trung là "Cung".
Cung thị hoàng tộc dựa vào nguồn dầu mỏ to lớn chiếm được vị trí nhỏ trong thương trường. Đến Thế kỷ 21 đã phát triển thành đế quốc thương mại khổng lồ. 
Khách sạn Lăng Vân cũng chỉ là một phần nhỏ trong khối tài sản khổng lồ đó.
Khách sạn Lăng Vân là khách sạn 6 sao duy nhất trong thành phố S, được trang bị hoàn thiện nhất. Lại được sáu chuyên gia lắp đặt 3 máy phát điện dự phòng, cho dù toàn thành phố S mất điện thì nó cũng không mất điện.
"Thực xin lỗi, vương tử điện hạ, là do lỗi của tôi". giám đốc khách sạn mặt đau khổ nói.
Phòng tổng thống ở tầng cao nhất này được cấp điện riêng với các phòng khác, bình thường cuối tuần đều có người tới kiểm tra, trước nay chưa từng xảy ra vấn đề gì.
Ai có thể nghĩ đến, thế nhưng lại xảy ra vào ngay ngày vương tử điện hạ tới.
Hơn nữa, chỉ có phòng này xảy ra vấn đề các phòng khác đều tốt, làm cho bọn họ không thể phát  hiện ra.
Giám đốc khách sạn biết tính tình của vị vương tử điện hạ này, không dám ngụy biện liền nhận sai.
"Chuyện này ngoài ý muốn, tôi không hy vọng lại có lần tiếp theo." Cung Thiếu Thần sắc mặt vẫn âm trầm như cũ.
"vâng vâng vâng." Giám đốc khách sạn vội vàng cuối đầu khom lưng đồng ý, lặng lẽ lau mồ hôi trên trán, ải này của mình coi như qua.
Chỉ là, Cung Thiếu Thần quan tâm cũng không phải là chuyện này!
"Cô gái trong phòng tối hôm nay, lập tức đem ra đây."
"A, cô gái nào?" Giám đốc khách sạn không khỏi choáng váng, ông làm gì đưa cô gái nào vào phòng vương tử điện hạ, cho mười lá gan ông cũng không dám.
Mắt Cung Thiếu Thần càng nguy hiểm hơn, "Không phải ông sắp đặt?"
Giám đốc khách sạn lập tức gật đầu như trống gõ, vương tử điện hạ nghiến răng nghiến lợi, bộ dáng quả thực như muốn ăn thịt người.
Cô gái kia là ai?
Cung Thiếu Thần cười lạnh lên, "Lập tức đi tra, đem tra camera ở ngoài phòng ."
Đáng chết, cố tình lúc ấy lại mất điện.
Cô gái kia trông như thế nào, bao nhiêu tuổi,tên gì, hắn thế nhưng hoàn toàn không biết gì cả.
Cô gái, tốt nhất đừng có ý đồ gì khác, nếu không......
Cung Thiếu Thần trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn.
Giám đốc khách sạn làm việc cũng thật nhanh, không lâu sau liền đưa hình ảnh quay lại được .
Theo hình ảnh thì có thể thấy khoảng 8 tối, một cô gái nâng một cô gái đang ngất xỉu tới rồi rời đi.
Chỉ là, cô gái kia giống như đang tránh camera, cả khuôn mặt đều bị tóc dài che, mà cô gái đang hôn mê vẫn luôn cúi đầu, không thấy được mặt.
Ba giờ sau vẫn không thấy ai xuất hiện.
Khoảng 11:30, cửa phòng được mở ra, một cô gái cả người hỗn độn chạy ra.
Đáng tiếc, lúc này camera vẫn chỉ quay được một bên sườn mặt.
Giám đốc khách sạn thậm chí cả camera thang máy và đại sảnh cũng tra, đáng tiếc không phải sườn mặt thì chính là bóng dáng, không có một ảnh chính diện.
Nhìn vương tử điện hạ sắc mặt ngày càng âm trầm, giám đốc khách sạn nhịn không được mồ hôi lạnh túa ra như tắm.
Thời khắc mấu chốt, trong đầu nảy ra một ý kiến.
"Vương tử điện hạ, chúng ta có thể đem hình theo dõi được phát ra trên mạng, báo chí đi, đăng tin tìm người." Giám đốc khách sạn hai mắt tỏa sáng, càng nói càng hưng phấn, "Chỉ cần người này tồn tại, thì sẽ có người biết nàng, chúng ta treo giải thưởng lớn, cũng không tin không ai tới báo."
"Phái người đi làm, treo giải thưởng một trăm vạn cho ai tìm được cô gái này." Cung Thiếu Thần lạnh lùng nhìn giám đốc khách sạn nói: "Đem việc này làm liền đi, chính ông đi làm."
Tiểu dã miêu, lần này...... Xem cô trốn như thế nào.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro