Tái Phát Và Lần Bình Phục Cuối Cùng 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Criara_Chanh

Tác giả: Cecilia_CC_22 (tên mới) / Sfhgj (tên cũ)

Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả.

Link bản gốc: https://archiveofourown.org/works/57711133/chapters/146870875#workskin

Couple: Hayato Suo & Sakura Haruka

-----

Văn án: Sakura đã làm tình với Suo để thoát khỏi tác dụng của thuốc kích dục, và Suo trân trọng cơ thể của Sakura bằng tất cả sự dịu dàng, luôn hỏi xem Sakura có đồng ý và có cảm thấy thoải mái hay không. Dù Sakura thực sự đang tận hưởng, cậu vẫn quá xấu hổ để thừa nhận điều đó, nghĩ rằng mình đang trở thành một kẻ điếm và đồi bại như những lời cha cậu từng nói, và rằng cậu không xứng đáng với tình yêu, càng không xứng với tình yêu của Suo.

Nhưng Suo quyết tâm chứng minh cho Sakura thấy điều ngược lại.

Ghi chú: Đây chỉ là bản nháp và có thể tôi sẽ chỉnh sửa lại một chút sau khi có thời gian. Nếu có điều gì bạn không hiểu hoặc muốn tôi thêm vào, hãy cho tôi biết và tôi sẽ cố gắng hết sức.

Cảnh báo: Nội dung chứa R18.

-----

Chương 2

Suo hít một hơi sâu, tay anh run lên khi tiến lại gần Sakura. Đôi mắt anh tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu do dự nào, bất kỳ biểu hiện nào cho thấy đây không phải là điều Sakura thực sự muốn. Anh không thấy gì ngoài một lời cầu cứu im lặng từ nhà tù của chính nỗi sợ hãi. Với những cử chỉ nhẹ nhàng nhất, Suo bắt đầu tháo áo của Sakura, từng động tác đều chậm rãi và có chủ đích. Anh cần chắc chắn rằng Sakura cảm thấy thoải mái từng bước một, rằng anh vẫn giữ được quyền kiểm soát tình hình.

"Em có thoải mái không?" Suo hỏi nhẹ nhàng, ngón cái của anh lướt qua làn da nhạy cảm ở cổ Sakura. Sakura gật đầu, hơi thở ngắt quãng. Cảm giác này là lạ, nhưng lại ấm áp. Cậu chưa bao giờ trải qua loại chạm nhẹ này trước đây, không kèm theo đau đớn hay sỉ nhục. Dù sợ hãi khi thừa nhận, nhưng nó cảm giác... dễ chịu. Tay Suo di chuyển xuống quần của Sakura, ánh mắt không rời khỏi Sakura. "Anh có thể...?

Má Sakura đỏ bừng, trái tim cậu đập nhanh. Cậu muốn nói không, muốn đẩy Suo ra, nhưng cơ thể cậu lại phản bội. Cậu cảm nhận được tác dụng thuốc, khiến da cậu tê dại và suy nghĩ bối rối lẫn xoay mòng. Cậu gật đầu lần nữa, giọng nói của cậu gần như không thể nghe thấy. "Ừ."

Đôi mắt Suo tìm bất kỳ biểu hiện đáng nghi trên Sakura, nhưng tất cả những gì anh thấy là nỗi tuyệt vọng đến lặng thinh. Anh từ từ mở cúc quần của Sakura, trái tim anh cũng đập mạnh trong lồng ngực. Anh biết đây là một tình huống nhạy cảm, cần sự kiên nhẫn và thấu hiểu. Khi anh từ từ kéo chúng xuống, chân Sakura hơi mở ra, và anh không thể không ngưỡng mộ vẻ đẹp cơ thể người yêu mình, vừa mạnh mẽ lại vừa mong manh.

"Làm nhé?" Suo thì thầm, tay anh lơ lửng trên quần của Sakura. Hơi thở Sakura nghẹn lại, nhưng cậu vẫn gật đầu, ánh mắt không rời khỏi Suo. Tay Suo run rẩy khi anh chầm chậm kéo lớp vải xuống, để lộ dương vật cương cứng của Sakura, tác dụng từ thuốc. Nhưng Suo không muốn việc họ làm là do thuốc. Anh muốn là vì họ, vì tình yêu và niềm tin mà họ trao nhau.

Suo cúi người, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán Sakura. "Chúng ta có thể dừng lại bất cứ lúc nào," anh thì thầm với giọng dịu dàng. Sakura gật đầu, nhắm mắt lại. Cậu cảm nhận được một luồng hơi ấm lan tỏa khắp cơ thể, không phải do thuốc. Tay Suo bao quanh cậu, và Sakura không thể ngăn tiếng rên rỉ bật ra từ môi mình. Cảm giác... thật sướng.

Suo di chuyển chậm rãi và cẩn thận, đôi tay anh nhẹ nhàng khi bắt đầu vuốt ve dương vật của Sakura. "Cảm giác thế nào?" anh hỏi, giọng nói chỉ vừa đủ nghe. Sakura gật đầu, mặt đỏ bừng. Từ trước tới giờ cậu chưa bao giờ trải qua cảm giác này, cái nhẹ nhàng ấy không mang đến nỗi sợ mà trái lại, nó đem đến một cảm giác an ủi lạ thường. Cậu thấy cơ thể mình phản ứng lại, hông hơi nhích theo nhịp tay của Suo. Cảm giác thật khó hiểu, khoái cảm hòa lẫn với nỗi sợ về việc mình có thể trở thành con người khác.

Đôi mắt của Suo không rời khỏi gương mặt của Sakura, đọc từng biểu cảm, từng cử động nhỏ của cơ thể cậu. Anh không muốn đi quá xa, không muốn gợi lại những ký ức đau đớn đang ẩn sâu bên dưới. Suo cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên cổ Sakura, hơi thở ấm áp phà lên làn da nhợt nhạt. Tiếng rên rỉ của Sakura trở nên lớn hơn, và Suo biết mình đang dần tiến gần đến giới hạn. Anh khẽ đưa một ngón tay vào bên trong, cái siết chặt ấy khiến trái tim anh đập nhanh. Anh biết mình phải cẩn thận, phải đảm bảo rằng Sakura cảm thấy thoải mái với từng bước.

"Được không?" Suo thì thầm lần nữa, giọng nói nhẹ nhàng như những cơn gió. Sakura gật đầu, mắt cậu nhắm chặt. Thuốc kích dục kết hợp với sự âu yếm của Suo thật say đắm, là một hỗn hợp ngọt ngào của khoái cảm xen sợ hãi khiến đầu óc cậu quay cuồng. Suo đưa Sakura vào miệng mình, lưỡi anh nhẹ nhàng lướt quanh đỉnh quy đầu mẫn cảm. Tiếng rên rỉ của Sakura tràn ngập căn phòng, là một bản giao hưởng giữa mong muốn và khao khát khiến Suo rùng mình. Anh cảm nhận được cơ thể Sakura căng cứng, các cơ bắp ở chân cậu thít lại khi cậu sắp đạt đến cao trào.

Cùng lúc đó, ngón tay của Suo nhẹ nhàng đưa vào bên trong cơ thể chặt chẽ của Sakura, hơi ấm và trơn trượt làm gia tăng kích thích chính anh. Những động tác của anh trở nên chậm rãi và cẩn thận hơn, nhịp thở của anh hòa quyện với nhịp thở của Sakura. Suo cảm nhận được bức tường quanh trái tim Sakura bắt đầu sụp đổ, niềm tin giữa họ ngày càng vững chắc theo từng khoảnh khắc trôi qua.

Hơi thở của Sakura trở nên gấp gáp, hông cậu khẽ giật lên. Bàn tay của Suo phối hợp nhịp nhàng với miệng anh, động tác của họ như một điệu vũ của tình yêu và chữa lành. Khi Sakura cuối cùng đạt đến đỉnh điểm, tiếng kêu của cậu tràn ngập nhẹ nhõm và giải thoát. "Suo!" cậu gọi, giọng nói chứa đựng tuyệt vọng cũng như biết ơn. Tên của anh từ môi Sakura thoát ra như một liều thuốc xoa dịu cho tâm hồn anh, chứng minh cho mối liên kết mà họ đã xây dựng.

Suo không dừng lại, tiếp tục hôn và cắn đùi Sakura khi anh giúp cậu dần hạ cơn cao trào. Khi hơi thở của Sakura đã đều đặn, anh ngước lên, đôi mắt tràn đầy sự quan tâm. "Em ổn chứ?"

Sakura gật đầu, mặt vùi vào tay. "Em ổn," cậu thì thầm, giọng nói nghẹn lại. Cậu không thể tin được chuyện vừa xảy ra, khoảnh khắc làm chuyện thân mật ấy đè nặng lên trái tim cậu. Cậu cảm thấy bản thân như bị phơi bày, thật non nớt và dễ bị giằng xé hơn bao giờ hết.

Suo dừng lại, mắt nhìn qua biểu hiện lo lắng trên khuôn mặt Sakura. Anh biết đây là một bước quan trọng đối với Sakura, một bước mà cậu cần phải sẵn sàng. "Em có muốn anh dừng lại không?" anh hỏi, giọng nói nhẹ nhàng.

Sakura bắt gặp ánh mắt Suo, lấp lánh nỗi khao khát và lo sợ. Cậu cắn môi, lắc đầu nhẹ. "Không," cậu thì thầm, giọng nói hầu như không nghe thấy. "Em... em muốn anh."

Suo nhìn xem có bất thường gì trong ánh mắt Sakura không. Khi không thấy gì, anh cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi run rẩy của Sakura. "Nếu chúng ta làm điều này," anh thì thầm, "thì là vì em muốn, vì chúng ta yêu nhau, không phải vì thuốc."

Sakura gật đầu, mắt không rời khỏi Suo. Cậu biết rằng ở bên Suo, cậu sẽ an toàn, rằng mọi thứ bây giờ khác xa so với những trải nghiệm đau đớn trong quá khứ. Với đôi tay run run, cậu kéo quần của mình xuống hoàn toàn, để cơ thể mình tiếp xúc với không khí mát lạnh của căn phòng. Suo dành một chút thời gian để chiêm ngưỡng vẻ đẹp trước mặt, cảm nhận niềm tin mà Sakura đặt vào anh.

Cẩn thận, Suo nâng đôi chân của Sakura lên, đặt chúng lên bờ vai của mình. Anh cúi người, môi tìm đến đùi trong của Sakura, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng khiến cậu rùng mình vì sự chờ đợi. Má của Sakura đỏ bừng, tim đập liên hồi khi cảm nhận được hơi thở ấm áp của Suo trên làn da mình. Từng nụ hôn dần trở nên mãnh liệt hơn, mỗi nụ hôn như một luồng điện lan tỏa khắp cơ thể cậu. Răng của Suo nhẹ nhàng lướt qua da cậu, để lại một dấu hôn mạnh mẽ khiến ngón chân Sakura co lại trong cơn khoái cảm. Cảm giác ấy thật quá đỗi mãnh liệt, khoái cảm gần như chạm đến ngưỡng đau đớn khi cơ thể cậu đáp lại từng cử chỉ thân mật của Suo.

Ánh mắt của Suo không rời khỏi Sakura, cẩn thận quan sát từng dấu hiệu lo âu của cậu. Anh biết đây là vùng đất mới đối với người yêu mình, không muốn đi quá xa. Thế nhưng, hông của Sakura hơi nhấp nhô, hơi thở trở nên gấp gáp, và má cậu đã đỏ rực. Rõ ràng là cậu đang tận hưởng cảm giác này, cảm giác được trân trọng và khao khát bởi một người thực sự quan tâm đến mình. Với một nụ cười nhẹ nhàng, Suo tiếp tục hành trình khám phá, miệng anh dần di chuyển đến gần hơn phía dưới của Sakura.

Khi những nụ hôn của Suo trở nên thân cận hơn, cơ thể của Sakura đáp lại bằng một bản hòa âm của những âm thanh: những tiếng thở hổn hển, rên rỉ, và thỉnh thoảng là một tiếng rên van nài. Cảm giác môi của Suo trên da mình là một điều hoàn toàn mới lạ đối với cậu, đánh thức mọi dây thần kinh bằng một ngọn lửa thiêu đốt mọi nỗi sợ hãi. Những dấu yêu và vết hickey trên đùi cậu như những dấu ấn của tình yêu, một tuyên ngôn về sự gắn kết của họ mà không ai có thể cướp lấy. Và một phần là vì Suo muốn để lại dấu ấn trên người bạn trai mình, như một lời khẳng định về việc Sakura thuộc về ai.

Suo cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ cơ thể của Sakura, gấp gáp trong từng nhịp thở của cậu ấy. Anh biết rằng Sakura đã sẵn sàng, rằng những bức tường quá khứ đã đủ đổ nát để cho phép việc làm tình này xảy ra. Với một cái gật đầu nhẹ nhàng, Sakura thì thầm, "Suo... em muốn anh..." đó là những gì Suo nghe thấy.

"Nhưng em đã có anh rồi, Haruka-kun." Suo nói khi anh hôn lên bàn tay của Sakura.

Sakura đỏ bừng mặt, cố gắng che giấu khuôn mặt của mình bằng đôi tay trước khi nói, "Em muốn anh... ra bên trong em." Những lời nói ra chỉ như một hơi thở, nhưng chúng lơ lửng trong không gian này như một lời tuyên bố đầy tin tưởng.

Tim Suo như ngừng đập khi nghe thấy sự yếu đuối trong giọng nói của Sakura. Anh lùi lại một chút, dành thời gian để cảm nhận khoảnh khắc quan trọng. Bàn tay đang vuốt ve dương vật cứng của Sakura dừng lại, nhưng cơ thể cậu vẫn còn muốn, ảnh hưởng của thuốc vẫn chưa tan hết. Suo hít một hơi, mắt không rời Sakura. "Em chắc chắn chứ?" anh hỏi, giọng không rõ anh đang có cảm xúc gì.

Sakura gật đầu, đôi mắt hé nhìn qua kẽ tay. "Em... em muốn cảm nhận anh," cậu thì thầm, giọng run rẩy. "Em muốn biết rằng em an toàn."

Tim Suo tràn ngập tình yêu và nỗi niềm muốn bảo vệ mãnh liệt. Anh hiểu rằng đây không chỉ là gần gũi về thể xác; nó là lời tuyên bố đầy niềm tin trao cho anh, là cây cầu bắc qua vực thẳm sợ hãi trong Sakura. Anh hít sâu, đôi tay anh cũng hơi run khi với lấy lọ bôi trơn trên tủ đầu giường. Anh biết rằng mình phải thật nhẹ nhàng, phải chắc chắn rằng Sakura đã sẵn sàng, rằng đây là điều cậu thực sự muốn.

Suo nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên cổ Sakura. "Anh đảm bảo rằng em không sao," anh thì thầm, giọng nói như một lời hứa dịu dàng. Tay anh trượt xuống giữa hai chân Sakura, những ngón tay của anh đã được phủ một lớp bôi trơn mịn màng. Anh cảm nhận được cơ thể Sakura căng thẳng khi chuẩn bị cho cậu, từng cử chỉ của anh đều thật dịu dàng và đầy yêu thương. Hơi thở của Sakura khựng lại, đôi mắt nhắm chặt khi cậu cố gắng tập trung vào cảm giác ấy, cố gắng buông bỏ nỗi sợ hãi đã đeo bám cậu từ lâu.

Suo di chuyển chậm rãi và cẩn thận, mắt anh không rời khỏi gương mặt của Sakura. Anh theo dõi từng biểu hiện của cậu, lòng đầy lo lắng trước ý nghĩ có thể làm người yêu mình khó chịu. Nhưng khi anh từ từ tiến vào, cơ thể Sakura bắt đầu thả lỏng, căng thẳng tan biến như dòng nước qua kẽ tay. Má cậu đỏ ửng lên, nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền, đôi môi hé mở như một lời khẩn cầu thầm lặng, đòi hỏi cảm giác ấy kéo dài thêm.

Suo nghiêng người về phía trước, đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi run rẩy của Sakura. "Nhìn vào anh," anh thì thầm. "Nhìn vào anh và nói cho anh biết nếu em thấy ổn."

Đôi mắt Sakura mở ra, ánh nhìn của cậu khóa chặt vào Suo. Đôi mắt xanh và vàng của cậu như đại dương sâu thẳm, chứa đầy những cảm xúc không nói thành lời. Cậu gật đầu, gò má ửng hồng. "Em... em muốn điều này," cậu nhỏ nhẹ, giọng đầy khao khát.

Trái tim Suo đập nhanh, ngực anh căng thẳng giữa tình yêu với lo âu. Anh biết đây là một bước quan trọng đối với Sakura, và anh không muốn vội vàng. Anh ngả người về phía trước, tay vẫn không rời khỏi cơ thể Sakura. "Chúng ta sẽ đi từ từ," anh hứa, giọng anh khàn khàn. "Chúng ta sẽ dành tất cả thời gian em cần."

Sakura gật đầu, đôi mắt cậu vẫn nhắm chặt. Cậu hít một hơi sâu, ngực phập phồng theo từng nỗ lực. Suo có thể thấy cậu căng thẳng, những năm tháng sợ hãi và đau đớn khắc sâu từng cử chỉ. Nhưng cũng có điều gì đó khác, điều mới mẻ và mong manh. Đó là sự tin tưởng, một niềm tin mà Sakura chưa bao giờ cho phép ai nắm giữ trước đây.

Suo cúi về phía Sakura, ánh mắt không rời khỏi cậu. Anh hôn Sakura một cách nhẹ nhàng, từ tốn, lưỡi họ chạm nhau trong một lời hứa thầm lặng. Khi anh bắt đầu tiến vào, Sakura thở hổn hển, cơ thể cậu căng lên. Suo dừng lại, để Sakura có thời gian làm quen với cảm giác. Anh không muốn vội vàng, không muốn gây đau đớn. Nhưng hông của Sakura thúc giục anh đến gần hơn, và niềm tin trong ánh mắt cậu là không thể nhầm lẫn.

Suo thì thầm, "Anh ở đây với em," và với nụ cười nhẹ nhàng, anh bắt đầu chuyển động. Tay anh trượt xuống lưng Sakura, đỡ lấy cơ thể của cậu, khi anh tiến sâu hơn. Cảm giác va chạm thật tuyệt, một điệu nhảy của khoái cảm khiến cả hai đều thở hổn hển. Chân Sakura quấn quanh anh, kéo anh lại gần hơn, móng tay cậu cắm vào vai Suo. Căn phòng tràn ngập âm thanh tình yêu của họ, tiếng da chạm vào da, ướt át của những nụ hôn, và những tiếng rên rỉ nhẹ nhàng thoát ra từ môi Sakura.

Suo không rời mắt khỏi Sakura, luôn tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu đau đớn nào. Nhưng tất cả những gì anh thấy là cơn khoái cảm, vẻ mặt đơn thuần hạnh phúc khiến trái tim anh vỡ òa. Anh bắt đầu chuyển động thật sự, hông anh nhấp lên xuống khi anh lấp đầy Sakura hoàn toàn. Cảm giác thật mãnh liệt, ấm áp và chặt chẽ của cơ thể Sakura bao quanh anh theo cách vừa đáng sợ vừa kích thích.

Sakura nhắm chặt mắt, gương mặt cậu hiện rõ sự tập trung khi cố gắng tiếp nhận những cơn sóng khoái cảm đang dâng trào. Tên Suo trở thành một điệp khúc trên môi cậu, câu thần chú ngày càng lớn hơn với từng cú thúc. Thuốc đã hết tác dụng, để lại một nhu cầu nguyên thuỷ, chưa được trải qua, càng thêm mạnh mẽ vì sự tinh khiết của nó.

Suo dừng lại, ngực anh phập phồng với sự nỗ lực kiềm chế. Anh không muốn điều này kết thúc, không muốn phá vỡ ma thuật đã kết nối giữa họ. Nhưng anh biết rằng Sakura đã mệt mỏi, biết rằng anh cần phải chăm sóc cho người yêu. Với một nụ cười dịu dàng, anh cúi xuống, trán anh áp vào trán Sakura. "Ra cùng anh nhé," anh thì thầm, giọng nói của anh như một cái vuốt ve nhẹ nhàng.

Sakura mở mắt, ánh nhìn mơ màng và mờ ảo vì khoái cảm. Cậu gật đầu, chân run rẩy khi Suo giúp cậu đứng dậy. Họ lảo đảo vào phòng tắm, gạch lạnh dưới chân trần của Sakura. Suo vặn vòi tắm, tiếng nước chảy tạo nên một âm thanh dịu dàng làm nền cho tình yêu của họ. Anh giúp Sakura bước vào vòng tay ấm áp của vòi sen, nước xối xuống rửa sạch mồ hôi và những nỗi lo lắng còn vương vấn.

Suo rửa sạch cơ thể Sakura bằng những động tác nhẹ nhàng, đôi tay anh âu yếm di chuyển trên làn da trắng nhợt. Anh hiểu rằng quá khứ của Sakura đã khiến cậu vô cùng ác cảm cái cảm giác bẩn thỉu ấy, và anh quyết tâm xóa bỏ mọi dấu vết chúng. Nước ấm chảy xuống lưng Sakura, những cơ bắp săn chắc của cậu run rẩy khi cậu ngả người tiếp xúc với Suo. Đó là một cuộc trò chuyện im lặng, đầy sự chăm sóc và chữa lành, khi họ ở cạnh nhau dưới dòng nước.

Khi cả hai đã sạch sẽ, Suo cẩn thận lau khô Sakura, quấn cậu trong một chiếc khăn mềm mại. Sakura bắt đầu lơ mơ, ảnh hưởng của thuốc đã bắt đầu giảm dần. Suo bế cậu lên, ôm chặt như một báu vật trong vòng tay của mình.

Khi trở lại phòng ngủ, Suo đặt Sakura nhẹ nhàng xuống giường, nở một nụ cười ấm áp. Anh định lấy một chiếc áo sơ mi của Sakura để thay cho cậu, nhưng khi quay lại, Suo thấy Sakura đã mặc một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của mình. Chiếc áo lủng lẳng trên người Sakura như một chiếc váy, vạt áo chạm đến đùi cậu. Cảnh tượng thật đáng yêu, đặc biệt là với tất cả các dấu hôn và vết cắn hiện rõ trên đùi dưới của Sakura.

"Sakura, em có thể thay nếu muốn," Suo đề nghị, giơ chiếc áo anh lấy từ ngăn kéo ra. Nhưng mắt Sakura mở to ngạc nhiên, và cậu lùi lại một bước, ôm chặt vải áo quanh người.

"Không, không cần đâu," cậu thì thầm, giọng nói vẫn còn lẫn trong dư âm cuộc làm tình của họ. "Em thích cái này." Chiếc áo sơ mi rộng thùng thình treo lủng lẳng trên người Sakura như một chiếc váy, vải áo dính vào làn da vẫn còn ẩm ướt của cậu. Suo nhìn cậu một lúc, trái tim anh nồng nàn tình yêu. Anh biết Sakura chọn không chỉ vì tiện tay. Và Suo hiểu đây là cách Sakura muốn nói rằng cậu muốn Suo ôm và vỗ về mình, dù Sakura không trực tiếp nói ra điều đó.

Suo bước lại gần hơn, trái tim anh đập nhanh khi nắm lấy đôi tay đang vươn ra của Sakura. Anh kéo Sakura vào một cái ôm ấm áp, vòng tay quanh hông cậu, vùi mặt vào hõm cổ của Sakura. Mùi hương của Sakura thật quyến rũ, là mùi pha giữa xà phòng và một cái gì đó đặc biệt chỉ có ở Sakura khiến đầu Suo quay cuồng. Anh cảm nhận được nhịp đập của trái tim Sakura qua ngực mình, một nhịp điệu ổn định giúp xoa dịu cơn bão trong lòng anh.

"Em yêu anh, Hayato," Sakura lẩm bẩm, giọng nói của cậu bị bóp nghẹt bởi lớp vải áo. Những lời nói thốt ra như một cú sốc, vừa mạnh mẽ vừa đẹp đẽ. Suo siết chặt vòng tay quanh Sakura, nhắm mắt lại để cảm nhận sự thật này ngấm dần vào mình.

"Anh biết," Suo đáp, giọng nói ngập tràn cảm xúc. "Và anh cũng yêu em, Haruka." Anh cảm nhận được cơ thể Sakura thả lỏng trong vòng tay mình, căng thẳng dần tan biến như cát chảy qua đồng hồ cát. Lời tỏ tình như một liều thuốc chữa lành tâm hồn anh, một lời hứa rằng mối liên kết mà họ đã tạo ra là không thể phá vỡ.

Sakura nghiêng đầu, mắt tìm kiếm biểu hiện đáng nghi từ Suo. Nhưng tất cả những gì cậu thấy là một tình yêu phản chiếu chính tình cảm của mình, một tình yêu mãnh liệt và kiên định. Không nói thêm lời nào, cậu nghiêng người về phía Suo và đặt môi mình lên môi của Suo, một nụ hôn nhẹ nhàng và ngọt ngào đầy ý nghĩa. Suo mở to mắt ngạc nhiên, nhưng anh không rút lui. Thay vào đó, anh chìm vào nụ hôn, tay siết chặt eo Sakura.

Nụ hôn trở nên mãnh liệt hơn. Lưỡi của Suo lướt vào miệng Sakura, hơi thở hòa quyện khi cơ thể họ gần lại với nhau. Đôi tay của Sakura nâng lên ôm lấy gương mặt Suo, ngón cái lướt nhẹ qua râu trên cằm. Thế giới bên ngoài dường như tan biến, chỉ còn lại hai người trong cái ôm đầy ấm áp và tràn ngập tình yêu.

-----

Ghi chú: Hy vọng bạn thấy thích. Tôi đã cố gắng hết sức để đặt mình vào vị trí của Sakura và thực hiện điều này chậm rãi, nhưng tôi không phải là người giỏi về những cảnh tình cảm nồng nàn và có thể sau này sẽ hối hận, nhưng tôi đã rất cố gắng 😭🥹. Hãy cho tôi biết nếu có điều gì không ổn hoặc nếu có điều gì khác mà tôi nên thêm vào hoặc loại bỏ.

Có chút khó khăn vì văn H+ phải trần trụi hơn, khá là thách thức tớ. Bản gốc chỉ ghi sự cương cứng làm tớ hơi phân vân nhưng cuối cùng thì tớ ghi rõ ra luôn -.-. Dạo này có chút stress nên ra trễ. Thấy mọi người vote thì cũng đỡ hơn phần nào nên mới ngoi lên dịch tiếp. Cảm ơn ạ.

Phần 6 của "Hơn những gì thấy được".

*Hãy bình luận cho tớ về việc mọi người muốn đọc truyện nào khác mà chưa có ai dịch. Tớ sẽ đi xin và dịch ạ. Lưu ý: Chỉ nhận couple Sakura Haruka với những người khác nhé.

*Xem trên WordPress CriaraChanh để đọc chương mới nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro