11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yu Jimin nghĩ Kim MinJeong đi theo mình nhiều nhất là ba ngày sẽ nhanh chóng cảm thấy nhàm chán mà chẳng thèm theo nữa. Nhưng đã hơn một tuần trôi qua kể từ lần đầu nàng bước đến quán cafe nhỏ xinh này, và hoàn toàn chưa có một dấu hiệu nào cho thấy nàng sẽ cảm thấy chán cả.

Nói sao nhỉ? Yu Jimin không rõ. Cô và Uchinaga Aeri tuyệt nhiên không bao giờ để nàng làm một việc gì quá nặng nhọc. Có chăng thi thoảng sẽ nhờ vả nàng một ít chuyện vặt. Khỏi phải nói, mỗi khi được chỉ mặt điểm tên, Kim MinJeong liền không khác gì một chú cún nhỏ cảm thấy được giao một trọng trách to lớn, cười tươi như hoa, cái đuôi vô hình không khỏi vẫy vẫy nom đáng yêu vô cùng.

Điều này không phải là vấn đề mà Yu Jimin muốn nói đến. Cái vấn đề mà cô cảm thấy nó to lớn hơn, đó chính là khoảng thời gian rảnh rỗi mà nàng có khi không được nhờ vả bất kỳ chuyện gì.

Kim MinJeong ngoan, thực sự nàng cực kỳ ngoan khiến không ai có thể nói động gì được đến nàng. Lúc cô cùng Uchinaga Aeri bận rộn pha chế rồi làm này làm kia, thi thoảng cô có nhớ đến nàng mà ngẩng đầu lên. Và Yu Jimin cô sẽ phải đỏ mặt vì sự ngoan ngoãn quá đáng này của nàng.

Kim MinJeong có gương mặt xinh xắn nổi bật vô cùng, nàng ngồi một bàn xa xa vắng khách, không phát ra dù chỉ một tiếng động, một tay chống cằm, ánh mắt dịu dàng nhìn chằm chằm vào cô.

Đúng, chính là nhìn chằm chằm vào cô. Ban đầu Yu Jimin đã nghĩ mình bị ảo giác. Nhưng sau khi len lén xác nhận một vài lần, thậm chí đôi khi còn bị nàng phát hiện mà cười lên một cái, cô liền khẳng định rằng mình đang bị theo dõi.

Và đáng nói hơn, Yu Jimin dường như cảm thấy, chỉ dường như thôi, rằng ánh mắt của nàng, có chút gì đó... Nóng bỏng?

"Chị Jimin... Chị đang nghĩ gì vậy..." Giọng nói nũng nịu, một hơi thở thơm thơm thổi phà vào bên tai. Da gà da vịt Yu Jimin đồng loạt nổi lên, cả người giật thót lên một cái,

"E-Em vào đây từ bao giờ...?" Yu Jimin lắp bắp, theo bản năng hơi lùi ra xa người vẫn đang bám sát rạt vào cơ thể mình. Kim MinJeong thấy cô như vậy liền nhanh chóng bĩu môi tỏ vẻ không vui. Nhưng nàng cũng nhanh chóng quên đi, không thèm chấp nhặt cô, vừa cười vừa nói,

"Em vào đây được một lúc rồi, em còn nói chuyện với chị Aeri chán chê mãi. Vậy mà chị còn chẳng thèm nhìn em lấy một cái..."

"Cậu ta suốt ngày thẫn thờ như vậy đấy. Để chị kể em nghe trước đâ..." Uchinaga Aeri đang nói dang dở đột nhiên dừng lại, hai mắt mở to, miệng thì há hốc, đập đập vào vai Yu Jimin liên tục mấy cái,

"Cái gì vậy?!" Yu Jimin ăn đau, nhíu mày quát người bạn của mình.

"Yêu tinh! Yêu tinh đến! Nhớ nói là mình không có ở đây nhé!" Dứt lời, Uchinaga Aeri lập tức ngồi thụp xuống dưới, dùng quầy pha chế làm chỗ để che đi cơ thể của mình.

Kim MinJeong lúc này vẫn chưa hiểu điều gì đang xảy ra, đưa mắt ra hướng cửa mà ban nãy Uchinaga Aeri vừa chỉ, ngay lập tức thấy một cô gái với bộ đồng phục đang tiến tới,

"Aeri, chị Aeri có ở đó không?" Cô gái này có một giọng nói rất hay. Lánh lót như tiếng chim sẻ, Kim MinJeong nghe đến liền cảm thấy có cảm tình với cô bạn xinh xắn này.

"À ừ, c-cậu ấy có việc vừa mới đi mất rồi..." Yu Jimin lắp bắp lần thứ hai trong ngày, không hiểu sao rõ ràng bản thân gặp đao to búa lớn gì cũng không sợ, vậy mà toàn lúng túng trước mấy đứa nữ sinh cấp ba này mới lạ chứ. Nghĩ đến đây, cô liền cảm thấy không phục. Mà không phục cũng không làm được gì mấy cái đứa này, nên cô đành trút giận lên người bạn đang trốn chui trốn nhủi ở dưới, dẫm lên chân cậu ta một cái.

Uchinaga Aeri cắn răng nhịn đau, thầm giơ ngón giữa lên mắng chửi Yu Jimin trong thầm lặng.

"Chị ấy đi rồi sao?" Ning YiZhuo bĩu môi, khẽ đảo mắt một vòng rồi hỏi lại.

"Đ-Đúng vậy, tiếc em ha..." Yu Jimin nuốt khan, mong cho cô bé nhanh chóng tin tưởng mà tha cho mình một mạng.

"Chị Jimin! Em không ngờ một người tốt như chị cũng biết nói dối ấy!" Giọng nói thanh thót, nhưng khi dùng nói để mắng người lại đanh đá lạ thường. Yu Jimin chưa kịp nói gì, liền thấy người ở dưới bỗng giật lên một cái. Uchinaga Aeri lúc này giống như từ dưới đất chui lên, cười ha hả đưa cho Yu Jimin cái muỗng không biết cô ấy lấy từ đâu ra, "Mình cũng không ngờ đấy! Yu Jimin, mình chỉ cúi xuống nhặt hộ cậu cái muỗng, quay lên đã thấy cậu lừa lọc một cô gái bé bỏng tội nghiệp như NingNing rồi..."

"Cậu!" Yu Jimin trừng mắt, không thể tin nổi nhìn người bạn của mình. Nhưng chẳng đến lượt cô lên tiếng, Ning YiZhuo lại tiếp tục cất giọng, "Chị đừng có ngậm máu phun người, ban nãy em ở ngoài chính là chứng kiến chị tự chui xuống dưới!"

"Này này, nếu em đã thấy vậy, chị cũng nói thật với em luôn nhé. Em còn nhỏ như vậy, phải chú tâm vào học hành chứ không phải yêu đương nhăng nhít đâu. Vả lại chị chính là thích yêu người lớn tuổi, chúng ta không hợp nhau đâu!" Uchinaga Aeri nhắm mắt nhắm mũi nói. Cô chỉ là một vị chủ quán cafe nhỏ ham mê lợi nhuận. Đối với khách hàng, nhất là khách hàng nữ thường nói mấy lời sến súa để lần sau họ ghé đến ủng hộ. Không ngờ có một ngày gặp được một con bé khùng như Ning YiZhuo, liền coi mấy lời đó là thật. Cách dăm ba bữa lại đến đây làm phiền, thậm chí còn ngồi một góc liếc ngang liếc dọc mỗi lúc cô định mở miệng nói gì đó với khách nữ, thật sự không thể hiểu nổi.

"Bây giờ em còn nhỏ nhưng tương lai sẽ lớn. Chị cứ yên tâm nha..." Ning YiZhuo nhí nhảnh nháy mắt một cái. Hoàn toàn giống như không nghe thấy mấy lời còn lại của Uchinaga Aeri, sau đó lại nhìn đến Kim MinJeong từ nãy đến giờ vẫn không được chú ý tới, khẽ nheo mắt,

"Người này là..."

"Em gái của chị!" Yu Jimin lập tức lên tiếng giải đáp thắc mắc cho người đối diện. Ning YiZhuo nghe thấy, đôi mắt nghi hoặc đề phòng lập tức thay bằng một đôi mắt cười, rất vui vẻ mà hướng đến Kim MinJeong,

"Nhìn cậu như vậy chắc cũng ngang tuổi mình nhỉ? Xin chào, mình là Ning YiZhuo."

Kim MinJeong thấy tốc độ thay đổi thái độ của người nọ nhanh đến đáng kinh ngạc, trước khi bắt lấy bàn tay đang đưa ra kia, vẫn có hơi bối rối nhìn Yu Jimin một cái.

"Mình là Kim MinJeong. Rất vui được gặp cậu."

"NingNing, em đừng là có mắt nhìn người. MinJeong đúng là bằng tuổi em đó. Vậy nên giờ hai đứa cùng nhau ra bàn ở ngoài ngồi làm quen để bọn chị làm việc nhé. Một lát nữa sẽ mang đồ uống ra cho hai đứa, được không?" Yu Jimin lên tiếng đuổi người khi cảm nhận được gương mặt ngày càng méo mó dần của người bạn đáng thương. Ning YiZhuo dường như đã làm mấy điều này cũng thanh quen. Sau khi làm loạn cũng không nán lại quá lâu, lập tức đồng ý kéo Kim MinJeong ra một chỗ ngồi.

"Cậu là em gái của chị Jimin? Sao mình tưởng chị ấy chỉ có em trai và chị gái thôi mà nhỉ?" Ning YiZhuo thắc mắc. Nàng lẽo đẽo theo Uchinaga Aeri qua qua lại lại đến đây đã lâu, hoàn toàn chưa từng nghe đến Yu Jimin có em gái, chứ đừng nói là có một cô em gái lớn đến mức này.

"Không, mình chỉ là em gái quen biết thôi, không phải ruột thịt." Kim MinJeong thành thật trả lời.

Ning YiZhuo nghe đến cụm từ em gái quen biết, lập tức gật gù tỏ vẻ đã hiểu, sau đó lại thở dài một hơi giống như một bà lão,

"Cũng phải, vật họp theo loài. Hai cái người này miệng lưỡi trơn tru lắm. Em gái chị gái quen biết của họ không đếm xuể. Chị Aeri mình thấy vẫn còn đỡ, chứ chị Jimin thì..."

"Chị Jimin thì sao?" Kim MinJeong nghe người nọ nói năng mập mờ, có chút hấp tấp tròn mắt hỏi.

Ning YiZhuo nhìn đến nàng như vậy, cũng thầm thương cho số phận thiếu nữ ngây thơ giống như mình, nhỏ giọng kể lại những điều mình đã chứng kiến trong suốt thời gian qua lại ở đây,

"Cậu không biết đâu, chị ấy giỏi kinh khủng luôn ấy. Nói năng bùi tai thì thôi đi, chị ấy còn nói tiếng Anh cũng rất tốt. Rồi có một đợt mình đến quán thấy khách đông đến mức xếp hàng dài ở ngoài cửa, mình có tò mò hỏi mấy người đang xếp hàng đó. Họ liền bảo hôm ấy chị ấy còn vừa phục vụ thức uống vừa xem chỉ tay với tướng mặt. Sau đó rốt cuộc đông quá chị ấy không kham nổi nên mọi người phải đi về. Cậu nói xem, bộ kỹ năng sống tốt như vậy, lại còn có gương mặt xinh đẹp như kia nữa. Nhiều khách hàng đến đây có khi chỉ để gặp chị ấy là chính uống nước là phụ đó..."

Kim MinJeong nghe nàng nói đến mắt cùng miệng đều mở to, cũng không ngờ người hôm qua trước khi đi ngủ vẫn còn nằng nặc đòi chơi kéo búa bao bằng ngón chân với mình lại có thể giỏi như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro