Chương 3: Người Đẹp Đen(3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: cá mặn mòi

Chàng trai giới thiệu mình tên là Asham, là một nghệ thuật gia tự do, đến Rodrini để tìm cảm hứng. Hắn trông rất có giáo dưỡng, từng cử chỉ đều toát lên vẻ tao nhã quý phái, giọng điệu nhẹ nhàng lịch thiệp. Tuy nhiên, khi nghe được đề nghị đổi phòng của Cao Thuỵ Hoa, thì Asham từ chối ngay lập tức, không chừa lại bất kỳ cơ hội nào để thương lượng —— theo như lời hắn nói, hắn rất thích phong cảnh ngoài cửa sổ của căn phòng này, không muốn đổi sang căn phòng khác.

Cao Thụy Hoa cố gắng thuyết phục Asham bằng kỹ năng của mình giống như lúc thuyết phục bà chủ, nhưng đã thất bại trong đối kháng ý chí[1], Nhiễm Văn Vũ, Lương Ngọc thậm chí cả Mã Cường ăn nói vụng về cũng thử thuyết phục nhưng vẫn không có hiệu quả.

[1] 意志力对抗 có thể hiểu đơn giản là mức độ thành công khi người chơi cố gắng thuyết phục hoặc ảnh hưởng đến NPC.

Trong chốc lát, mọi người không biết phải làm sao.

"Hay là... chúng ta thử xông vào xem?" Mã Cường gồng cơ bắp, nhỏ giọng đề nghị.

"...Nếu là trò chơi bình thường, thử cũng không sao, nhưng tình hình hiện tại của chúng ta đặc biệt, em khuyên không nên xung đột với NPC quan trọng." Nhiễm Văn Vũ lắc đầu.

"Vậy chúng ta đợi anh ta rời phòng rồi lẻn vào nhé?" Ánh mắt Lương Ngọc sáng lên, "Tiểu Nhiễm không phải biết mở khóa sao?"

"Có thể thử, nếu kỹ năng mở khóa của em sử dụng thành công." Nhiễm Văn Vũ nhún vai, bỗng nảy ra ý tưởng, "Đợi đã, em muốn thử cái này, chị Lương Ngọc, ngoại hình của chị là bao nhiêu?"

Lương Ngọc lấy thẻ nhân vật ra xem: "70, sao thế?"

Nhiễm Văn Vũ: "Có kỹ năng quyến rũ không?"

Tuy không biết kỹ năng quyến rũ là gì, nhưng từ tên gọi có thể hiểu được sơ sơ. Vẻ mặt Lương Ngọc ngượng ngùng: "Không có..."

Nhiễm Văn Vũ nhìn Mã Cường bên cạnh Lương Ngọc, rồi nhanh chóng quay đi, quay đầu nhìn về phía Cao Thụy Hoa.

Mã Cường không hiểu sao cảm thấy ngoại hình của mình bị kỳ thị: "..."

"... Ngoại hình của tôi là 80, không có kỹ năng quyến rũ." Cao Thụy Hoa trả lời nhanh chóng.

"... Vậy để em làm đi." Nhiễm Văn Vũ chớp mắt, ưỡn ngực nhỏ tự hào, "Ngoại hình của em tận 90! Còn có kỹ năng quyến rũ nữa." Nói xong, cậu nhếch khóe miệng, "Chả biết thẻ nhân vật này thiết lập kiểu gì."

Nghe thấy lời châm chọc này, KP không nhịn được xen vào: 【 Thẻ nhân vật của điều tra viên, chủ yếu đều lấy bản thân người chơi làm cơ sở để tạo ra, và được sửa đổi một chút để phù hợp với nghề nghiệp mà người chơi cần nhập vai. 】

Nhiễm Văn Vũ: "... Anh khen tôi đẹp thì tôi còn chấp nhận, chứ quyến rũ là cái quái gì vậy? Tôi là kẻ trộm nên không cần quyến rũ đâu, đúng không?"

【 Kỹ năng quyến rũ là thuộc tính có sẵn của người chơi. 】KP cười nhẹ một tiếng.

"Anh đừng nói bậy! Tôi không có!" Đôi mắt mèo Nhiễm Văn Vũ trừng lớn, lập tức phản bác.

KP không trả lời, chỉ chia sẻ một bức ảnh. Trong bức ảnh, cô gái Hatsune với hai bím tóc đang wink về phía máy ảnh khiến người xem xấu hổ tim đập rộn ràng.

Đối mặt với bức ảnh kia trong 3 giây, nhìn đôi mắt to tròn và lúm đồng tiền dễ thương trên má, Cao Thuỵ Hoa và hai người còn lại nhanh chóng quay đầu, đồng loạt nhìn Nhiễm Văn Vũ với vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Nhiễm Văn Vũ bị xử tội công khai: "..."

"Em chỉ là đang cosplay! Cosplay không được sao? Kiếm thêm thu nhập cũng có tội sao? Ánh mắt mấy anh chị có ý gì đấy!" Nhiễm Văn Vũ ngay lập tức nổi giận, khuôn mặt trắng nõn đỏ một mảng, suýt chút nữa nhảy dựng lên.

Cao Thụy Hoa ho khan một tiếng, cố gắng nhịn cười, quay đầu sang một bên; đôi mắt Lương Ngọc sáng lên, chăm chú nhìn Nhiễm Văn Vũ không rời mắt; mà ánh mắt Mã Cường thì lảng tránh, đỏ mặt cúi đầu.

Nhiễm Văn Vũ với ánh mắt tuyệt vọng: "..."

—— Cậu chỉ là một trạch nam bình thường thôi mà? Đừng như vậy chứ, không phải nên có thêm sự quan tâm giữa người với người sao?

Yên lặng nghiến răng, nếu không phải KP này nắm sự sống chết của mình, Nhiễm Văn Vũ thực sự muốn nhào lên cắn chết đối phương.

Cảm nhận được sự oán giận của cậu, KP thu hồi lại ảnh chụp, giọng điệu rất là vô tội: 【 Xin lỗi, tôi không có ý gì khác đâu, chỉ là muốn chứng minh thẻ nhân vật do tôi tạo ra không có vấn đề gì thôi. 】

Nhiễm Văn Vũ: "..."

—— Ok, KP anh thắng rồi, im miệng đi, cảm ơn!

【 Vậy xin hỏi người chơi Nhiễm Văn Vũ xác định muốn dùng kỹ năng quyến rũ với NPC Asham? Nhắc nhở thân thiện, ý chí của Asham rất cao, xác suất cậu thành công rất thấp. 】

"... Thử xem." Nhiễm Văn Vũ hậm hực sờ chóp mũi, mặt vẫn đỏ bừng nhưng cố gắng bày ra vẻ mặt nghiêm túc, "Dù quyến rũ thất bại cũng chả sao, cùng lắm là giảm độ hảo cảm của NPC, khiến hắn cảm thấy tôi là một thằng Gay ngu đần thôi. Tôi thấy, thế này còn tốt hơn là dùng vũ lực để giải quyết hoặc là lẻn vào trong đó lục lọi." Dừng một chút, thấy ánh mắt của đồng đội vẫn còn kỳ lạ, cậu dứt khoát buông xuôi mọi thứ, sờ khuôn mặt trắng nõn của mình, "Hơn nữa, vẻ ngoài của tôi tận 90 lận, đỉnh cao của con người đấy! Bị người có ngoại hình như vậy quyến rũ, thì người bình thường chắc chắn sẽ không cảm thấy bị xúc phạm mà tức giận, ngược lại còn cảm thấy tự hào vì mình rất có sức hấp dẫn, không phải sao?"

【... Ừ, cậu nói rất có lý, vậy bây giờ có thể bắt đầu roll điểm được rồi. 】KP bị sự tự luyến của Nhiễm Văn Vũ thuyết phục.

Nhiễm Văn Vũ xoa tay lẩm bẩm ba tiếng "Đừng siêu thất bại", sau đó quay vòng quay. Các màu sắc trên bánh xe quay nhanh thành một hình bóng, khi kim vòng quay dừng lại, tất cả mọi người đều sững sờ.

"...1? Mình siêu thành công sao?" Nhiễm Văn Vũ dụi mắt, không thể nào tin được vận may của mình, ngay cả KP cũng im lặng vài giây mới thông báo kết quả: 【 Nhiễm Văn Vũ sử dụng kỹ năng quyến rũ, siêu thành công. 】

"Siêu thành công là gì vậy?" Lương Ngọc nuốt nước miếng, sự chú ý ngay lập tức rời khỏi Hatsune.

"Ừmmmm... Chính là em không cần đối kháng ý chí với tên Asham này, mà coi như thành công rồi, đúng không?" Nhiễm Văn Vũ hỏi.

【... Đúng vậy, chúc mừng cậu, cậu đã thành công quyến rũ Asham. 】 Sau một lúc thất thố, KP nhanh chóng bình tĩnh trở lại, thậm chí trong giọng nói còn mang theo chút thích thú【 Vậy hiện tại mời cậu bắt đầu biểu diễn. 】

Nhiễm Văn Vũ bị ép biểu diễn cách dụ dỗ NPC: "..."

—— Tên KP này có thù với cậu à?!

Tục ngữ có câu, hậu quả mình gây ra thì dù có quỳ xuống cũng phải cố gắng hoàn thành, hơn nữa khó mà có được siêu thành công như thế, dù thế nào thì Nhiễm Văn Vũ cũng không thể từ bỏ.

Kìm nén cảm giác xấu hổ, Nhiễm Văn Vũ đến gần Asham, đột nhiên phát hiện đối phương lại cao hơn mình một cái đầu, lập tức cảm thấy sốt ruột. Kéo nhẹ vạt áo sơ mi trắng của Asham, lắc nhẹ, Nhiễm Văn Vũ ngẩng đầu nhìn chàng trai tóc vàng đang nhìn mình, cố gắng nhớ lại những tư thế đáng yêu mà nhiếp ảnh gia đã dạy mình khi chụp ảnh cosplay, nghiêng đầu chớp mắt, nở nụ cười ngọt ngào với lúm đồng tiền xinh xắn: "Anh Asham, em cũng rất thích phong cảnh căn phòng này, có thể cho em ở lại một đêm không? Chỉ một đêm thôi!"

Đôi mắt Nhiễm Văn Vũ vừa tối vừa sáng, phản chiếu ánh đèn trong hành lang nhà trọ, giống như bầu trời đêm đầy sao, đẹp đẽ lại thần bí, khi cậu chăm chú nhìn một người, không ai có thể thoát khỏi sức quyến rũ mà cậu tỏa ra.

Asham bị sự nũng nịu của Nhiễm Văn Vũ làm cho ngây người trong giây lát, nụ cười giả tạo dịu dàng và ấm áp của hắn cũng khựng lại. Một lát sau, hắn nhẹ nhàng thở dài: "Được rồi được rồi, nếu em thích như vậy thì anh sẽ đổi phòng với em." Nói xong, hắn nhìn Nhiễm Văn Vũ thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên giơ tay lên xoa tóc xoăn của cậu, thốt lên, "Em đáng yêu ghê. "

Nhiễm Văn Vũ đột ngột bị tấn công chí mạng: "..."

—— Mặc dù là tui ra tay trước, nhưng là một NPC nghiêm túc và chính trực, sao anh lại chìm đắm trong truỵ lạc, trêu ghẹo người chơi như thế chứ?!

Dưới sự quyến rũ của siêu thành công, Nhiễm Văn Vũ thuận lợi đổi phòng với Asham, sau đó trao đổi số điện thoại với nhau, hẹn nhau nếu có thời gian thì sẽ cùng đi dạo tham quan thị trấn.

Giao lưu thân thiện xong xuôi, tiễn Asham đi, Nhiễm Văn Vũ ngã nhào trên chiếc giường mềm mại trong phòng, ôm chăn lăn qua lăn lại vài vòng, rồi chui vào trong, thương tiếc cho liêm sỉ của bản thân đã bị mất.

Ba người còn lại không nhịn được cười, nhưng vì tránh cho Nhiễm Văn Vũ tiếp tục nổi giận, họ cố gắng chuyển sự chú ý sang việc chính.

【 Sử dụng kỹ năng điều tra: Cao Thụy Hoa, 75/84, thất bại; Lương Ngọc, 50/53, thất bại; Mã Cường, 20/94, thất bại. 】

Nghe điểm số của KP, Nhiễm Văn Vũ bật dậy, mái tóc xoăn rối bù: "Mấy người đều là tôm hùm đất[2] sao? Sao tất cả đều thất bại vậy?!" Khi nói, cậu cũng roll điều tra, hy vọng có thể xoay chuyển tình hình, cứu vãn đám đồng đội heo của mình.

[2] 小龙虾 chỉ sự kém cỏi

【 Sử dụng kỹ năng điều tra: Nhiễm Văn Vũ, 60/77, thất bại. 】

Nhiễm Văn Vũ: "..."

Ba người còn lại: "..."

—— Một đám kém cỏi là có thật.

"... Vậy, có phải chúng ta bị kẹt lại rồi sao?" Lương Ngọc tuyệt vọng che mặt, "Hy sinh trả giá lớn như vậy mới vào được căn phòng này, cuối cùng chẳng điều tra được gì?!"

Nhiễm Văn Vũ "hy sinh trả giá lớn như vậy": "..."

—— Tui mới là người tuyệt vọng nhất nè, không phải sao?!

Lúc mọi người ngơ ngác nhìn nhau, KP cuối cùng không nhịn được nữa: 【 Bởi vì là người thật nhập vai, để tăng thêm cảm giác nhập vai cho điều tra viên, ngoài việc tìm kiếm bằng kỹ năng, điều tra viên cũng có thể tự tìm manh mối. 】 Dừng lại một lúc, thấy bốn người vui mừng như bắt được cọng rơm cứu mạng, KP nói càng thêm thân thiện hơn, 【Tất nhiên, việc tự tìm manh mối không phải là vạn năng. Trước hết, các điều tra viên tốt nhất không nên phá hoại hiện trường, nếu không, các bạn sẽ phải bồi thường cho chủ nhà trọ hoặc bị đưa đến đồn cảnh sát. Hơn nữa, việc tự tìm manh mối sẽ khiến thời gian trôi đi, nếu gặp phải tình huống khẩn cấp, điều tra viên ở lại quá lâu để tìm manh mối khi bị phát hiện sẽ phải chịu hậu quả nghiêm trọng. Đương nhiên hiện tại căn phòng này thuộc về các bạn và không có giới hạn thời gian, nhưng tốt nhất nên đảm bảo ngủ đủ 5 tiếng. Nếu thiếu ngủ, ngày mai khi hành động các thuộc tính của điều tra viên sẽ bị giảm tương ứng. 】

Nghe được lời nhắc nhở thân thiện của KP, bốn người lập tức bắt đầu hành động, lục tung khắp căn phòng. Đáng tiếc, không có sự trợ giúp của kỹ năng, mọi người cũng không phải người giỏi tìm đồ, chỉ có thể dựa vào bản năng lục lọi khắp nơi, ngược lại khiến căn phòng càng ngày càng bừa bộn.

Nhận ra rằng cứ tiếp tục như vậy không được, Nhiễm Văn Vũ dừng lại, vừa cố gắng nhớ lại những kinh nghiệm từ các trò chơi nhập vai mình từng chơi, vừa cẩn thận quan sát mọi ngóc ngách mà trước đây đã từng xuất hiện manh mối trong trò chơi nhập vai. Đột nhiên, dưới ánh đèn trong phòng, cậu nhìn thấy trên sàn cạnh giường hình như có chỗ phản quang bất thường.

Đi nhanh qua chỗ đó, Nhiễm Văn Vũ ngồi xổm xuống, sờ vào vị trí phản quang, chỉ cảm thấy nơi đó có sự khác biệt với những nơi khác của sàn gỗ, hình như na ná... cảm giác chạm vào vết keo đã khô.

Chậm rãi mò theo những dấu vết keo khô, phát hiện những dấu vết này dẫn đến dưới gầm giường, Nhiễm Văn Vũ vội vàng gọi Mã Cường qua: "Anh Mã, anh có thể di chuyển cái giường này không?"

"Tôi thử xem." Mã Cường bám lấy mép giường, dùng sức nhấc lên "Có hơi khó khăn, anh Cao, Tiểu Nhiễm, hai người giúp tôi một tay."

"Có thể kiểm tra sức mạnh." Nhiễm Văn Vũ đề nghị.

"Không cần không cần." Mã Cường liên tục xua tay, "Vừa mới điều tra tôi được 94, suýt chút nữa siêu thất bại, làm tôi sợ muốn chết. Chuyện nhỏ này không cần phải ném đâu, các cậu giúp một tay là được. Hiện tại tôi thật sự sợ phải ném lắm rồi!"

—— Tuy không biết siêu thất bại sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng so với hiệu quả "siêu thành công" của Nhiễm Văn Vũ, thì hiển nhiên mọi người đều sợ hãi với "siêu thất bại".

Đối với cách nói của Mã Cường, Cao Thụy Hoa cũng rất tán thành. Dù sao ném xúc xắc vẫn phụ thuộc vào may rủi, không ai có thể đảm bảo vận may của mình có tốt hay không, nếu KP đã nói là người thật sắm vai, hành động không cần phải hoàn toàn dựa vào việc ném xúc xắc, thì việc bản thân có thể làm vẫn nên tự mình cố gắng thực hiện đi, sẽ càng chắc chắn hơn.

Ba người đàn ông cùng nhau gắng sức, cuối cùng cũng dời được chiếc giường gỗ nặng sang một bên. Mà khi khu vực dưới gầm giường lộ ra, các dấu vết kia càng trở nên rõ ràng hơn.

Do dưới gầm giường quanh năm suốt không ai dọn dẹp, không thể tránh khỏi việc tích tụ một lớp bụi. Trên lớp bụi này, có thể thấy rõ những dấu vết kéo lê hoặc trườn bò, khiến người ta sởn gai ốc. Điều kỳ lạ hơn nữa là những dấu vết này chỉ xuất hiện dưới gầm giường, như thể chúng tự dưng xuất hiện từ dưới gầm giường vậy.

Mã Cường không sợ bẩn cũng không sợ mệt ngồi xổm xuống, sờ soạng gõ một lượt nơi xuất hiện dấu vết, nhưng không phát hiện ra cánh cửa bí mật hay thứ gì tương tự, kết quả này càng chứng minh thêm giả thuyết về việc xuất hiện "vô căn cứ".

【 Nhóm điều tra viên phát hiện ra hiện tượng kỳ lạ không thể giải thích theo lẽ thường, tam quan bị chấn động, xin hãy thực hiện SAN CHECK, thành công giảm 0, thất bại giảm 1D3. 】 Đến lúc này rồi KP còn đổ thêm dầu vào lửa.

Bốn người chơi bị đả kích hai lần: "..."

—— Đúng là muốn mạng già mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro