Chương 7: Người Đẹp Đen(7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: cá mặn mòi

Sau một hồi trao đổi, bốn người rất nhanh đã quyết định xong kế hoạch hành động của ngày mai, đó là đi đến quảng trường thị trấn mà Nhiễm Văn Vũ nói trước đó, gặp thử cô bé bán hoa có tóc đen mắt đen. Còn về tối hôm nay thì họ quyết định ngủ chung một phòng, vì Lương Ngọc phù hợp với điều kiện lựa chọn tế phẩm của giáo phái Heinwill, tình hình thật sự quá nguy hiểm, Mã Cường không thể bảo đảm một mình anh có thể bảo vệ được cô ấy.

Tối nay Lương Ngọc và Nhiễm Văn Vũ ngủ trên giường, Mã Cường và Cao Thụy Hoa thì trải chăn nằm dưới hai bên giường. May mắn là tối nay không có xảy ra chuyện gì, bốn người thuận lợi chào đón buổi sáng của ngày thứ ba.

Khi đến nhà ăn quán trọ ăn sáng, họ lại gặp được Asham. Thái độ của Asham vẫn giống như ngày hôm qua, dịu dàng nho nhã chào hỏi họ, sau đó lại một lần nữa mời Nhiễm Văn Vũ đi hẹn hò. Nhưng hành động hôm nay không thể thiếu Nhiễm Văn Vũ, cho nên cậu chỉ có thể tỏ ra rất tiếc nuối từ chối lời mời của Asham, đồng thời cũng bày tỏ rằng hôm nay mình muốn cùng các bạn đi tham quan.

Đôi mắt xanh lam của Asham hiện lên một chút thất vọng khiến người ta không khỏi mềm lòng, nhưng hắn vẫn mỉm cười bày tỏ sự thấu hiểu của mình: "Văn Vũ, em đến đây cùng với bạn bè, đúng là không thể ở mãi bên anh được. Nhưng anh hy vọng chúng ta vẫn còn cơ hội cùng nhau đi chơi, anh còn rất nhiều địa điểm thú vị muốn dẫn em đi xem."

Không hiểu sao nhìn dáng vẻ "dịu dàng rộng lượng", "tinh tế hiểu chuyện" của Asham, Nhiễm Văn Vũ bỗng nhiên cảm thấy tội lỗi "mình thực sự rất tồi", vội vàng gật đầu đáp lại qua loa, sau đó vội vàng trở về với vòng tay của đồng đội.

"Tồi quá đi." Lương Ngọc từ xa nhìn thấy dáng vẻ buồn bã của người đẹp, không nhịn nổi bình luận một câu.

"Công nhận rất tồi." Mã Cường hùa theo.

Nhiễm Văn Vũ: "..."

KP: 【 Thực sự rất tồi, NPC của tôi vậy mà lại bị đối xử bội tình bạc nghĩa như vậy, việc này làm tôi không vui lắm. 】

Nhiễm Văn Vũ: "???!!!"

—— Không, đại ca KP à ngài phải nghe tui giải thích chứ, tất cả điều này đều do sự cố "siêu thành công" mà thôi! Tui cũng không muốn đâu!

Nhiễm Văn Vũ bị tổn thương liên tục, ánh mắt đáng thương hướng về người tốt duy nhất không tố cáo cậu.

Cao Thụy Hoa khóe miệng giật giật, giơ tay vỗ vai Nhiễm Văn Vũ, thở dài.

Ăn sáng xong, bốn người lập tức đến quảng trường trung tâm, nhưng hình như họ đến hơi sớm, cô bé bán hoa kia vẫn chưa đến.

Vì để tiết kiệm thời gian, Nhiễm Văn Vũ ở quảng trường đợi người, còn ba người khác tản ra nghe ngóng thông tin về cô bé bán hoa từ các cửa hàng xung quanh. Họ nhanh chóng hiểu sơ qua về hoàn cảnh của đối phương.

Cô bé ấy tên là Freya, năm nay 14 tuổi, là một cô bé rất đáng thương. Cha ốm đau trên giường, mẹ không chịu nổi sự cô đơn chạy theo người khác, chỉ có thể dựa vào Freya vất vả kiếm tiền. Freya chưa thành niên, không tìm được công việc ổn định, chỉ có thể làm việc vặt khắp nơi, khoảng thời gian gần đây là mùa xuân, các loài hoa trong vườn hoa nhà cô bé đều nở, thế nên đến quảng trường trung tâm nơi đông người qua lại nhất để bán hoa kiếm thêm thu nhập.

Khi mọi người đã gần như thu thập đủ thông tin, Freya cuối cùng cũng mang giỏ hoa đi tới, vừa đi vừa nở nụ cười nịnh nọt nhìn trai gái bên đường mời mua hoa tươi của mình.

Nhìn thấy Lương Ngọc và Mã Cường đang đi cùng nhau, ánh mắt cô bé sáng lên, vội vàng chạy qua, giơ bông hoa hồng rực rỡ tươi tắn trong tay : "Anh ơi, vì chị gái xinh đẹp này mua một bông hoa đi ạ!"

Tuy lúc trước chưa từng thấy Freya, nhưng khi nhìn thấy cô bé tóc đen mắt đen đang cầm bông hoa trước mặt, hai người lập tức xác định được thân phận của em ấy.

Mã Cường móc tiền từ trong túi ra mua hoa của Freya, cô bé đôi mắt cong cong rạng rỡ, vô cùng dễ mến liên tục cảm ơn, chúc họ về bên nhau sớm trở thành vợ chồng.

Lương Ngọc hơi xấu hổ, đỏ mặt không phản bác, Mã Cường gãi tóc, miễn cưỡng nói lời cảm ơn. Khi thấy cô bé định rời đi, anh vội vàng nắm lấy cánh tay đối phương: "Đợi đã, em đợi một chút!"

Freya bị hoảng sợ, nụ cười vụt tắt, cả người trở nên cảnh giác: "Anh ơi, anh còn có chuyện gì ạ?"

Mã Cường không giỏi ăn nói, không biết nên nói như thế nào, lắp bắp nửa ngày khiến cô bé càng sợ hãi, giãy giụa theo bản năng.

"Em đừng sợ mà, bọn chị có chút việc muốn hỏi em thôi, sẽ không hại em đâu..." Lương Ngọc thấy tình hình không ổn liền vội vàng dịu dàng an ủi, chỉ tiếc Freya không cảm kích, trong đôi mắt đen tràn đầy sợ hãi hoảng loạn, càng giãy giụa mạnh hơn.

"Tôi cảm thấy phản ứng của đứa bé này quá lớn rồi." Cao Thuỵ Hoa vội vã chạy đến khi phát hiện ra Freya, đẩy kính.

"Một cô bé độc thân chưa thành niên bị một người đàn ông cao lớn xa lạ như anh Mã nắm lấy, không sợ mới là lạ." Nhiễm Văn Vũ không cảm thấy có gì lạ.

"Dựa vào mấy thông tin chúng ta vừa mới nghe ngóng được, cô bé Freya này tuy tuổi còn nhỏ, nhưng vì trải qua nhiều biến cố nên tính cách rất trưởng thành chín chắn. Dù đột ngột bị Mã Cường nắm lấy, cũng không nên mất bình tĩnh như thế." Cao Thụy Hoa phản bác.

"Ý anh là... có thể lúc trước em ấy từng bị bắt cóc nên bị tổn thương tâm lý?" Nhiễm Văn Vũ trầm tư.

Hai người nhìn nhau, đoán rằng NPC Freya này quả thực là NPC có cốt truyện.

Nhưng cốt truyện gì đó trước mắt tạm gác sang một bên, việc họ phải làm bây giờ là cố gắng trấn an cô bé này.

Trước khi người dân thị trấn phát hiện bất thường, vội vã chạy tới ngăn cản, Nhiễm Văn Vũ đã từng gặp mặt Freya một lần nhanh chóng bước tới, chào hỏi: "Hi em gái, em có nhớ anh không?"

Freya nhìn thấy Nhiễm Văn Vũ, thế mà thực sự nhanh chóng bình tĩnh lại, dường như thở phào nhẹ nhõm: "Có ạ, em nhớ anh chứ, anh là người yêu của anh Asham, anh Asham còn vì anh mà mua một bông hoa hồng từ chỗ em cơ mà!"

Nghe thấy câu này, ba người Cao Thụy Hoa nhao nhao nhìn Nhiễm Văn Vũ, vẻ mặt hóng hớt. Nhiễm Văn Vũ bị oan xấu hổ đến mức đỏ hết cả mặt: "Không, em hiểu lầm rồi, anh với Asham chỉ là bạn thôi, không phải người yêu đâu."

Freya vẻ mặt hiểu rõ, trưởng thành rất sớm: "Trên tình bạn dưới tình yêu, em hiểu rồi."

Nhiễm Văn Vũ: "..."

—— Không, em chưa hiểu đâu!

Hít một hơi thật sâu, Nhiễm Văn Vũ không tiếp tục tính toán chuyện khó xử ban nãy nữa: "Anh nghe người khác nói, em tên là Freya đúng không? Em và Asham rất thân nhau sao?"

"Cũng không thân lắm ạ, nhưng mà anh Asham là người tốt, thường xuyên mua hoa chỗ em lại còn vẽ cho em bức tranh chân dung nữa." Má cô bé đỏ bừng, giọng nói trở nên ngọt ngào hơn khi nhắc đến Asham.

"Vậy em biết anh ấy ở thị trấn này bao lâu rồi không?" Nhiễm Văn Vũ nhân cơ hội dò hỏi.

"Chắc là hơn mười ngày ạ, cụ thể hơn thì em không rõ lắm." Freya ngoan ngoãn trả lời.

Cậu trả lời này khớp với lời Asham đã nói. Theo như lời hắn thì ban đầu hắn ở quán trọ phía đông thị trấn 5 6 ngày, sau đó vì thay đổi tâm trạng nên mới dọn đến Outer Flower phía nam thị trấn.

"Bọn anh đều là bạn của Asham, đừng lo lắng, hôm nay bọn anh có việc muốn tìm em nói chuyện." Cao Thụy Hoa mỉm cười nói.

Cô bé nhíu mày, mặt lộ vẻ chần chờ.

"KP, roll thuyết phục." Cao Thụy Hoa lập tức kích hoạt kỹ năng.

KP: 【60/27, thuyết phục thành công. 】

Vẻ mặt Freya thả lỏng: "Nói chuyện với các anh cũng được, nhưng mà các anh phải đợi em bán hết hoa đã, nếu mà hoa không còn tươi thì sẽ không có người mua."

"Đừng lo lắng, bọn anh sẽ mua hết hoa của em." Cao Thụy Hoa giàu có hào sảng, ra hiệu cho Mã Cường —— để tiện cho Mã Cường mua vũ khí, tất cả mọi người đều đưa tiền cho anh, chỉ để lại một ít sử dụng hàng ngày.

Mã Cường lập tức lấy tiền ra mua toàn bộ số hoa trong giỏ, do dự một lát rồi đưa cho Lương Ngọc.

Freya vui vẻ thu tiền: "Dạ, vậy chúng ta đi đâu nói chuyện ạ?"

"Đến quán cà phê bên đường đi, chị vừa xem qua, thấy trong đó khá riêng tư." Ôm giỏ hoa, Lương Ngọc mặt hơi đỏ đề xuất.

Chẳng bao lâu sau, một hàng năm người đã ngồi trong phòng vip của quán cà phê.
Đóng cửa phòng lại, Nhiễm Văn Vũ ra hiệu Mã Cường ngồi ở vị trí cửa để canh cửa. Sau đó cậu đi thẳng vào vấn đề: "Freya, em từng nghe về giáo phái Heinwill chưa?"

Nghe thấy cái tên "Heinwill", sắc mặt vốn hồng hào của Freya đột nhiên trắng bệch như tờ giấy, cô bé đột ngột đứng phắt dậy, quay đầu muốn bỏ chạy, lại bị Mã Cường nhanh tay nhanh mắt chặn cửa.

Mã Cường cao lớn, vừa nhìn là biết không dễ chọc, cô bé có một nỗi sợ hãi theo bản năng với anh, thấy mình không trốn được, đôi mắt đen của cô bé ngay lập tức trào ra những giọt nước mắt lóng lánh, hai tay đan chéo ôm lấy cơ thể mình—— đây là tư thế bảo vệ bản thân trong tiềm thức: "Không, em không biết Heinwill là gì cả! Cầu xin các anh, thả em đi đi! Xin các anh đấy!"

Mặt Lương Ngọc lộ vẻ không đành lòng, quay đầu tránh ánh mắt van xin đầy nước mắt của Freya, Mã Cường cũng có cảm giác lúng túng như thể mình đang bắt nạt trẻ con, cơ mà Cao Thụy Hoa và Nhiễm Văn Vũ lại không bị lay động.

"Được rồi, đừng có nói dối nữa, em chắc chắn là biết nó, tất cả mọi người trong thị trấn đều biết." Cao Thụy Hoa giọng điệu bình tĩnh.

"Em không chỉ biết giáo phái này, mà còn biết bí mật không ai biết cả, đúng không?" Nhiễm Văn Vũ nhanh chóng bắt kịp.

Freya không nói gì, chỉ lắc đầu rơi nước mắt.

Cao Thụy Hoa: "Em đừng khóc, bọn anh chỉ muốn biết một số chuyện thôi."

Cô bé cắn chặt môi.

Cao Thụy Hoa bất đắc dĩ: "KP, tôi có thể thuyết phục một lần nữa được không?"

KP: 【 Đương nhiên là có thể, nhưng vì hành động trước đó của các bạn khiến Freya cảm thấy vô cùng hoảng sợ và kháng cự, cậu phải roll với mức độ khó để thuyết phục. 】

Cao Thụy Hoa: "... Ừ, tôi roll."

KP: 【60/45, thành công bình thường. 】

Cao Thụy Hoa: "..."

Freya: "Hu hu hu em không biết gì hết!"

Cao Thụy Hoa bó tay bất lực, nhìn về phía đồng đội của mình.

Nhiễm Văn Vũ: "KP, tôi cũng roll thuyết phục."

KP: 【 Ừ. 】

Nhìn vòng quay xuất hiện trước mặt, Nhiễm Văn Vũ không roll ngay lập tức, mà tiếp tục nói: "Đợi chút, tôi định nói như này với Freya: ' Bọn anh lần này đến Rodrini không phải đi du lịch, mà là để cùng nhau điều tra một vụ mất tích, người mất tích là mẹ của chị Lương Ngọc. Trên thị trấn bọn anh tìm được một số manh mối, có một suy đoán, nên bọn anh lén lẻn vào phòng lưu trữ để chứng minh suy đoán này. '"

"... Đợi đã, chúng ta có lẻn vào phòng lưu trữ đâu?" Mã Cường hơi khó hiểu chen mồm vào.

"Lừa em ấy thôi." Nhiễm Văn Vũ nhún vai, "Do em từng tìm hiểu qua một số thông tin về Shub Niggurath nên chúng ta mới đi đường tắt, trực tiếp suy luận ra chuyện giáo phái Heinwill cần cô gái tóc đen mắt đen làm tế phẩm. Nhưng nếu chúng ta không biết, thì phải dựa vào sự bất thường của quản lý viện bảo tàng, đi tìm thông tin về ông ấy và cô gái trên bức ảnh kia, việc này có lẽ yêu cầu chúng ta đi đến cục cảnh sát hoặc là thư viện lưu trữ. KP không thể thiết lập cho chúng ta mấy kỹ năng vô dụng được, hơn nữa kỹ năng mở khoá của em vẫn chưa sử dụng, mà anh Cao cũng từng nói thư viện lưu trữ không mở cửa cho người ngoài, chắc là chúng ta sẽ nhân cơ hội lợi dụng màn đêm dùng kỹ năng mở khoá lẻn vào kiểm tra, sau đó biết được thị trấn này thường xuyên có tin tức về mấy cô gái tóc đen mắt đen mất tích."

Mã Cường bỗng nhiên hiểu ra.

Sau khi giải thích xong, Nhiễm Văn Vũ tiếp tục nói với KP không hiện hình: "Nôm na là em sẽ nói với Freya: ' Bọn anh biết giáo phái Heinwil đang bắt những cô gái tóc đen mắt đen để làm tế phẩm dâng lên tà thần, thế nên những cô bé có tóc đen mắt đen trên thị trấn mới ít như vậy. Em ấy nghe thấy cái tên Heinwill hoảng sợ như thế, chắc chắn cũng biết rằng bản thân cũng đang gặp nguy hiểm, hoặc là trong nhà có người bị giáo phái Heinwill bắt đi '—— Ví dụ như mẹ em ấy không chịu được sự cô đơn mà chạy theo người khác. Theo như di truyền học, tóc đen là gien trội, Freya là tóc đen mắt đen, vậy thì mẹ em ấy rất có thể cũng là tóc đen mắt đen. Em muốn nói cho Freya, chúng ta dò hỏi em ấy về chuyện của giáo phái Heinwill, không phải đe doạ hay là làm hại em ấy, mà là muốn bảo vệ em ấy, muốn bảo vệ tất cả cô bé cũng có tóc đen mắt đen trên thị trấn, loại bỏ giáo phái Heinwill khối u ác tính này."

Sau một loạt lời lẽ chính nghĩa, Nhiễm Văn Vũ chớp mắt, giọng điệu nịnh nọt: "KP, nếu tôi nói như thế, lúc roll thuyết phục có thể cho tôi một roll khen thưởng được không? Hoặc là thuyết phục mức độ bình thường thì coi như là thành công nha?"

KP trầm tư một lúc:【 ...Cũng được, cậu roll đi, thuyết phục mức độ bình thường thì sẽ tính là thuyết phục thành công. 】

Ánh mắt của Nhiễm Văn Vũ sáng lên, quay vòng quay.

KP; 【40/56, thuyết phục thất bại. 】

Nhiễm Văn Vũ: "..."

—— Tui có một câu đjt moẹ mày, không biết có nên nói hay không đây.

Tác giả có lời muốn nói:

Chương này là chương hôm qua đăng OTZ Vì đăng thiếu một chương nên chuyển sang lần sau nha~ 6h tối nay sẽ không cập nhật, khụ khụ khụ, mọi người đọc lại chương trước nhó.

============
Mức độ bình thường: roll nhỏ hơn chỉ số kỹ năng là có thể đạt được mục tiêu.
Mức độ khó: roll nhỏ hơn nửa chỉ số kỹ năng mới có thể đạt được mục tiêu
Mức độ cực khó: roll nhỏ hơn một phần năm chỉ số kỹ năng mới có thể đạt được mục tiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro