chap 15: Đảo Celebes ở Hy Lạp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba ngày sau!

ChanHee lười biếng nằm trên chiếc ghế bên bờ cát, ngắm nhìn bầu trời trong xanh trên đầu.

Lúc này, cậu đang ở một hòn đảo xinh đẹp ở Hy Lạp – đảo Celebes. L.joe gọi hòn đảo này là "Nơi gần với Thiên Đường nhất!"

Mấy hôm trước L.joe đã nói muốn đưa cậu đến một nơi, khi ngồi trên máy bay tư nhân, xuyên qua lớp cửa sổ kính để nhìn xuống hòn đảo xinh đẹp dưới chân, cậu hoàn toàn bị rung động.

Cậu cứ nghĩ L.joe đưa cậu đi tham dự mấy buổi tiệc thương mại gì đó, thật không ngờ anh lại đưa cậu đến một nơi tuyệt đẹp thế này!

Bầu trời ở đây có màu xanh lam, trong lành như một cô thiếu nữ, dù chỉ là một chút khiếm khuyết cũng không có.

Nước biển ở đây cũng có nét hấp dẫn hoàn toàn khác biệt, làn nước biển màu xanh biếc cùng những cơn sóng phập phồng lên xuống như những hòn ngọc bích, từng lớp sóng biển hấp thụ ánh nắng mặt trời, dao động trên mặt biển.

Còn ở phía xa xa thì nước biển lại có màu xanh thẳm, nồng đậm như tình cảm trong đôi mắt, chỉ liếc mắt một cái ChanHee đã hoàn toàn bị thu hút.

- Thích nơi này không?

L.joe đi đến từ phía sau, anh ôm lấy cậu vào trong ngực.

- Có!

ChanHee gật đầu! Trời ơi, nơi này thật là quá đẹp!

Lúc này, L.joe hoàn toàn bị sự vui vẻ của ChanHee lây nhiễm sang, giọng nói trầm thấp của anh vang lên trên đỉnh đầu cậu:

- Đây là đảo Celebes, món quà tôi tặng em!

Hơi thở nóng bỏng của L.joe phả vào cổ ChanHee, còn lời nói của anh càng khiến cho trái tim cậu đập liên hồi:

- Quà... tặng tôi?

Cậu kinh ngạc hỏi. Tại sao lại tặng quà cho cậu? Chẳng lẽ anh biết...

Không thể! Tuyệt đối không có khả năng! Dù sao thì món quà này cũng quá xa xỉ! Hẳn một hòn đảo!

L.joe tham lam hít hà hương thơm trên người ChanHee:

- Hôm nay là sinh nhật em cho nên tôi tặng em một "Thiên Đường!"

Giọng nói thì thầm của L.joe tràn ngập khí phách hệt như của một bậc vương giả!

- Anh... sao anh biết?

ChanHee cảm thấy rất ấm áp, không ngờ L.joe lại nhớ đến sinh nhật cậu, không phải anh chỉ quan tâm đến cơ thể cậu hay sao?

- Em là người tôi, mọi chuyện liên quan đến em tôi đều biết rõ!

Giọng nói của L.joe đầy ngông cuồng bá đạo.

ChanHee hơi đỏ mặt, đúng là đồ bá đạo!

Nhưng, lúc này cậu lại chẳng thấy anh đáng ghét gì cả!

- Anh... mua hòn đảo này? – ChanHee kinh ngạc hỏi.

Khóe môi L.joe cong lên nụ cười hấp dẫn:

- Ừ, nhưng mà hiện giờ nó là của em!

Những tia sáng trong mắt ChanHee như đang nhảy nhót cả lên! Trời ơi, hòn đảo tuyệt đẹp này thuộc về cậu!

Trời và biển một màu xanh thẳm, đàn hải âu trắng bay lượn, những sóng nước nổi bọt trắng xóa chậm rãi vẽ nên những vệt màu trắng trên mặt biển, khắp nơi trên hòn đảo như được bao phủ bởi một màu trắng tinh khiết, nơi đây còn có ngôi biệt thự mang đậm phong cách kiến trúc của Hy Lạp, một mặt hướng ra biển, một bên dựa vào vách núi.

Trước cảnh trí như vậy, sao ChanHee có thể thờ ơ được? Cậu gạt bỏ hết mọi sự, nhào đến tận hưởng bầu không khí ấm áp nơi đây.

Bóng dáng cao lớn của L.joe như mềm mại đi ít nhiều trên bờ cát, anh chậm rãi đi theo sau ChanHee như một người bảo vệ. Ngắm nhìn bóng dáng xinh đẹp đang rất vui vẻ, ánh mắt anh ngập tràn tình yêu!

Bờ cát lưu lại dấu chân vui thích của ChanHee, sự hấp dẫn của cậu lại càng nổi bật trên hòn đảo xinh đẹp này, giống hệt như trên Thiên Đường, bảo sao L.joe lại gọi nơi này là "Nơi gần Thiên Đường nhất!"

Trên mặt biển là du thuyền của L.joe, chiếc du thuyền đang chuẩn bị ra khơi. Nó có màu trắng, được thiết kế cực kì xa hoa, trông hệt như bước ra từ thế giới cổ tích.

- Nhanh lên! Anh lại đây mau lên!

ChanHee hét về phía L.joe.

Tâm trạng trong lòng được cảnh đẹp nơi đây lan tỏa khiến không ai muốn nghĩ ngợi gì nhiều.

Hôm nay L.joe cảm thấy sự rung động trong lòng ngày càng lớn!

...

Tâm trạng của L.joe cũng trở nên vui vẻ, anh sải bước về phía ChanHee, những dấu chân của hai người đan cài lưu lại trên bờ cát trắng. g, khắp nơi đều hết sức thoải mái xen lẫn chút không khí lười nhác, đầu óc hoàn toàn thư thái.

Hôm nay ChanHee vui chơi cực kì thích thú! Cậu ngắm nhìn gần như tất cả các loài thực vật trên đảo, còn có cả những đóa hoa không biết tên. Cậu cùng L.joe ra biển cảm nhận làn gió biển táp vào mặt, cùng tung lưới bắt cá. Tất cả những chuyện trước nay chưa từng làm, hôm nay đều được thực hiện cả.

Ánh mặt trời rực rỡ của ban ngày đã ngả về chiều, sắc trời màu xanh lam lúc này lại trở nên vô cùng lộng lẫy, phía chân trời xa xa là một màu tím đậm!

Mặt trời dần lặn xuống, sắc trời cũng đỏ hồng lên, màu da cam nối thành một dải dài giao thoa giữa trời và biển, hòa cùng màu đỏ của đại dương khiến những con sóng dập dềnh trên mặt biển càng trở nên sống động và đầy sắc thái.

- Nhìn em kìa!

L.joe ôm lấy ChanHee đang mệt nhoài, yêu chiều lau mồ hôi trên trán cậu rồi bế ChanHee lên đi về xe ô tô, nếu cứ để cậu chơi đùa mãi thì có khi đến tận hửng đông ngày mai cũng không quay về biệt thự mất.

ChanHee để mặc L.joe ôm cậu về xe, cậu dựa sát người vào anh, hít thở mùi hương ấm áp và quen thuộc.

Mệt quá! Cậu chẳng còn chút sức lực nào, nhưng hôm nay cậu rất vui, đúng là một ngày sinh nhật khó quên.

- Mệt lắm à?

L.joe bế ChanHee hết sức vững vàng, cậu lúc nào cũng tràn đầy sức sống.

ChanHee lắc đầu! Hòn đảo này chẳng khác nào một kho báu quý giá của cậu, sao có thể mệt được chứ?

L.joe bật cười, không biết tại sao nhưng anh lại rất thích nhìn thấy ChanHee vui vẻ như vậy, thậm chí anh cảm thấy chỉ cần ngày nào cậu cũng như hôm nay thì có phải đổi cả thế giới này, anh cũng cam tâm tình nguyện!

Chẳng lẽ... đây là tình cảm? Một nụ cười tươi của cậu có thể khiến anh quên đi mọi thứ hay sao?

ChanHee lẳng lặng tựa người vào ngực L.joe. Hôm nay cậu rất cảm kích người đàn ông này, nhờ anh mà cậu mới có thể vui đến vậy!

Cậu lặng lẽ ngước mắt lên, ghi nhớ dáng vẻ dịu dàng của L.joe vào trong lòng.

- Sao vậy?

L.joe phát hiện ra cậu trong lòng mình có điều kì lạ liền cúi đầu xuống.

Tim ChanHee đập nhanh hơn một nhịp, sự thanh lãnh thường ngày giờ được thay thế bằng nét đỏ ửng trên khuôn mặt.

- Em có biết là em đang dụ dỗ tôi không?

L.joe cười nhạt, bàn tay to siết chặt lại.

- Không... không phải thế!

Không được! Tuy rằng hôm nay cậu rất cảm động nhưng anh không thể lấy phương thức này để làm tan đi hết sự vui vẻ trong cậu được! Anh không thể dùng phương thức đó để tuyên cáo cậu chỉ là một  tình nhân!

Khi nghĩ đến điều này, ChanHee cảm thấy rất đau đớn, không phải chỉ là tình nhân thôi sao? Cậu còn muốn gì nữa? Chẳng lẽ còn muốn được gả cho anh lần nữa hay sao?

Cảm giác khó chịu càng ngày càng khuếch tán trong lòng ChanHee, cũng làm nỗi hoảng sợ lan ra! Cậu nhất định phải ngăn thứ tình cảm này lại!

Hôm nay L.joe như vậy, nhưng ngày mai thì sao? Sau này thì thế nào? Chẳng lẽ cậu muốn trở lại cuộc sống cô đơn trước kia sao?

Không! Tuyệt đối không thể...

L.joe nở nụ cười tà:

- Đúng là cậu bé tràn đầy tinh lực, đã chơi cả một ngày mà giờ vẫn còn sức lực tránh thoát!

Nụ cười trên khóe miệng anh càng ngày càng đậm, anh lấn người lên phía trước, lái xe trở về biệt thự.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro