chap 16: hiện thực và cổ tích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Khi chiếc xe chậm rãi dừng lại trước một ngôi biệt thự trên đảo, luồng ánh sáng từ bên trong bỗng chốc làm sáng bừng cả căn biệt thự.

- Oa!

ChanHee kinh ngạc! Cậu thấy tất cả đèn trong căn biệt thự đều được bật sáng làm nó nổi bật lên giữa đêm đen đặc!

Trời ơi! Thật là đẹp! Quá đẹp!

Căn biệt thự màu trắng như tuyết hệt như tòa lâu đài trong thế giới cổ tích, cánh cổng rộng lớn và xa hoa chậm rãi mở ra, hàng cây hai bên treo đèn như những con đom đóm tạo ra một luồng ánh sáng màu tím nhạt bao phủ khắp căn biệt thự.

Lối đi chính giữa vào căn biệt thự được lát gạch, mấy nghìn cánh hoa hồng phủ đầy trên đường tạo thành một con đường đầy hoa hồng trải dài.

ChanHee cảm thán, không ngờ căn biệt thự lại giống như trong cổ tích thế này.

Cậu quay sang nhìn L.joe! Chẳng lẽ cũng là do anh sắp xếp?

L.joe mỉm cười, bàn tay to siết chặt eo ChanHee, ý bảo cậu hãy bước lên con đường trải đầy hoa hồng phía trước.

ChanHee rụt rẽ bước lên! Khi dẫm lên những cánh hoa, cảm giác mềm yếu khiến cậu không khỏi có chút đau lòng.

Dưới sự chỉ dẫn của L.joe, cậu bước từng bước dọc theo con đường trải đầy hoa hồng, đi về phía đại sảnh của biệt thự.

Cánh cửa từ từ được mở ra, bên trong có rất nhiều người làm cũng mặc đồ màu trắng đứng hai bên trong phòng khách.

Trong đó, có bốn người đẩy một chiếc xe chở tháp bánh ngọt mười hai tầng lên! Trên đỉnh của chiếc bánh là hình một cậu trai được làm bằng sô-cô-la.

ChanHee nhìn chằm chằm vào đó, sau đó cậu kinh ngạc hô lên.

L.joe thích thú trước phản ứng của ChanHee.

- Cái kia... hình kia thật giống tôi!

Cậu không thể tin nổi!

- Đúng, chính là em! – L.joe mỉm cười giải thích!

- Thật đáng yêu!

Một người làm cẩn thận nhấc thanh sô-cô-la ra, ChanHee quả thực tán thưởng từ tận đáy lòng trước sự khéo léo của người thợ bánh. Khi thấy thanh sô-cô-la giống hệt mình, cậu cảm thấy rất mới mẻ.

- Còn có cái này nữa!

L.joe cầm lấy một chiếc hộp cực đẹp.

- Đây là gì? – ChanHee nghi hoặc hỏi.

- Mở ra xem thì biết!

ChanHee cầm lấy chiếc hộp rồi mở ra xem.

Ánh đèn thủy tinh trong ngôi biệt thự chiếu những tia sáng rọi xuống, trong chốc lát hoàn toàn làm lộ rõ thứ đồ bên trong chiếc hộp khiến cậu chói mắt.

Một chiếc vòng cổ bằng kim cương cực kì đơn giản nhưng hết sức xa hoa.

- HarryWinston?

Xuất thân là con nhà giàu, ChanHee chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra thứ đồ tượng trưng cho thân phận quý tộc này! Đây chính là chiếc vòng mà nữ hoàng Elizabeth, những bậc vương thất quý tộc tìm kiếm, nó có thể nói lên sự giàu sang của người đeo nó.

Nhưng...

Cậu ngắm nhìn chăm chú, càng nhìn càng thấy thợ thủ công thật sự rất khéo léo và tinh tế.

- Chiếc vòng này do chính nhà thiết kế trang sức HarryWinston thiết kế để mừng sinh nhật em, trên thế giới này chỉ có một cái thôi! Để tôi đeo giúp em!

L.joe cầm lấy chiếc vòng cổ rồi đi ra phía sau lưng ChanHee, đeo nó lên chiếc cổ trắng ngần của cậu.

Điểm nổi trội nhất của sợi dây chuyền này chính là nó được làm thủ công, từng hàng đá quý được gắn kết ngay hàng thẳng lối. Nó không hề dùng đến chút kim loại hay thứ đồ gì khác mà được ép thành khuôn, những viên đá quý được cắt mài với hình dáng và kích thước giống hệt nhau khiến việc gắn kết chúng vào nhau cực kì tốn thời gian. Khi đã hoàn thành sản phẩm thì những viên đá quý hoàn toàn làm nổi bật làn da của người đeo nó, dù ở góc độ nào nhìn vào cũng thấy sáng bóng. Hơn nữa chúng còn có hình hoa, mỗi cánh hoa đều cực kì sinh động.

Ngón tay ChanHee lướt qua chiếc vòng trên cổ, cậu lại đưa mắt nhìn khung cảnh xa hoa xung quanh rồi cười nhẹ:

- Đúng như anh nói, đối với phái đẹp, anh thật là rộng rãi!

Những lời này không biết có được coi là lợi mỉa mai hay không! Cậu mỉa mai chính bản thân mình, có lẽ nguyên nhân chính là ở cậu! Không thể không thừa nhận, trước sự lãng mạn như vậy, mọi hàng phòng vệ cậu xây nên đều tan rã!

Ánh mắt sáng rỡ của L.joe lóe sáng, anh cất giọng nhẹ nhàng bên tai cậu:

- Chẳng lẽ em không nhớ vế sau à? Tôi nói người đó phải biết lấy lòng tôi!

Trái tim ChanHee thắt lại, đôi mắt L.joe lóe lên những tia sáng quen thuộc, cậu biết đêm nay cậu không thể chạy thoát!

ChanHee rất sợ khi mình đắm chìm trong cảm giác đó nhưng cậu lại phát hiện ra dù là bất cứ khi nào, kể cả tức giận đến mấy thì L.joe cũng đều có cách châm lên ngọn lửa trong cậu! Cậu thật sự rất sợ sự mờ ám này!  

L.joe bị biểu cảm của ChanHee chọc cười, anh ôm cậu, ngữ điệu cũng hết sức nhẹ nhàng:

- Dù thế nào đi nữa, hy vọng em được vui vẻ! Chúc mừng sinh nhật em!

Anh vừa dứt lời, chỉ trong nháy mắt, căn biệt thự lại lấp lánh ánh đèn sáng lóa!

Đồng thời, tiếng nhạc lãng mạn vang lên từ phía vườn hoa!

Tiếng đàn piano trong như nước hòa cùng với tiếng nhạc giao hưởng khiến buổi tiệc sinh nhật lại càng trở nên đặc biệt.

Tiếng nhạc du dương cùng những cánh hoa bay bay khiến ChanHee cực kì ấn tượng.

Niềm kinh ngạc và vui mừng len lỏi thật sâu vào trái tim ChanHee. Cậu vốn rất thích hoa, hình ảnh những cánh hoa bay thế này thật là tuyệt đẹp!

ChanHee chạy ra đứng trước ban công của căn biệt thự, cậu đứng phía trên cao, hoàn toàn có thể ngắm nhìn được cảnh tượng hùng vĩ của biển cả đang sáng trưng dưới màn đêm.

Phía trong phía ngoài căn biệt thự đều lấp lánh ánh sáng khiến nó trở nên cực kì tuyệt đẹp.

Ánh trăng trên bầu trời cao lúc này biến ảo vô cùng kì diệu dưới bầu trời đêm yên tĩnh.

Ánh sáng cũng làm sáng rực cả mặt biển, mặt nước in bóng trăng trên cao, những con sóng dập dờn tiếp nối nhau tạo thành một cảnh tượng cực kì lãng mạn.

Giờ phút này đây, hòn đảo này quả thật đúng là thiên đường, vô cùng ấm áp và lãng mạn!

- Cám ơn anh!

ChanHee nhìn L.joe rồi nói lên những lời từ tận đáy lòng! Dù thế nào đi nữa, hôm nay anh cũng tạo cho cậu một kỷ niệm khó quên trong đời.

L.joe nhìn ChanHee đứng dưới ánh trăng sáng, anh không kìm lòng được liền cúi người xuống, hai tay siết chặt eo cậu, không do dự hôn lên đôi môi anh đào gợi cảm của cậu.

Trái tim ChanHee hơi rung động, cậu bất giác muốn phản kháng nhưng hành động lại dừng giữa chừng!

Hôm nay cứ phóng túng một lần đi!

ChanHee ngửa mặt lên, đầu óc hoàn toàn trống rỗng!

Những lần hôn trước đây, anh gần như đều cưỡng ép cậu, buộc cậu phải làm theo mình! Nhưng lần này nụ hôn của anh vẫn hết sức cuồng nhiệt, tuy thế lại có phần dụ dỗ! Sau khi buông tha cho đôi môi cậu, anh lại ôm chặt cậu vào lòng!

Gió đêm trên đảo thổi tới, từng con sóng vỗ vào bờ, dưới bầu trời đêm tuyệt đẹp, bầu không khí yên tĩnh và hạnh phúc quanh quẩn bên hai người!

Sau khi triền miên một hồi, L.joe mới lưu luyến rời khỏi đôi môi cậu. Anh cầm chặt lấy tay ChanHee, dường như muốn dẫn dắt cậu cả cuộc đời này!

- Đi theo tôi!

Anh cúi đầu nói, giọng nói không cho phép cự tuyệt!

ChanHee ngoan ngoãn đi theo anh!

Sau khi được L.joe dẫn ra vườn hoa, một chiếc bàn to màu trắng cực kì xa hoa xuất hiện ngay trước mắt cậu, hương thơm của những đóa hoa bách hợp len lỏi vào tận hơi thở của cậu.

Chiếc bàn này được thiết kế hoàn toàn phù hợp với vẻ phong tình của Hy Lạp.

Tiếng nhạc vang vọng, ánh nến lãng mạn, ChanHee và L.joe cùng nhau ăn tối!

- Cạn ly!

ChanHee nhìn ly rượu...

- Em nếm thử đi!

L.joe ngồi ở phía đối diện nhàn nhã giơ ly rượu lên.

ChanHee không thích rượu, cũng rất ít uống rượu, nhưng cậu vẫn nhấm nháp một chút.

Cậu vừa đặt môi lên ly rượu, một mùi hương là lạ nhẹ nhàng phảng phất quanh đầu mũi cậu.

Đây là rượu gì vậy? Thơm quá!

ChanHee không hiểu biết nhiều về rượu, nhất là rượu nho!

Nó là Retsina, là quốc rượu của Hy Lạp. Trong rượu có nhựa thông nên em có thể ngửi thấy mùi thơm rất độc đáo của nó!

- À!

ChanHee cực kì ngạc nhiên như vừa phát hiện ra một lục địa mới! Đúng là có mùi gỗ thông!

Hương vị ngọt lành của rượu khiến ChanHee lưu luyến! Cậu không ngờ mình lại mê rượu như vậy, khuôn mặt trắng nõn của cậu giờ đỏ ửng, cậu đã ngà ngà say!

Thật sự tất cả mọi chuyện đêm nay đều khiến cậu phải mê đắm!

Tiếng nhạc đâu đây như dòng nước chảy róc rách vào trái tim cậu!

Hương hoa ngập tràn đầu mũi làm cậu say mê, hòn đảo như trong cổ tích khiến cậu ngây ngất, những cánh hoa hồng phủ đầy con đường khiến cậu say sưa, loại rượu ngon cũng khiến cậu mê đắm, thậm chí cả chiếc bánh gato mười hai tầng cùng thanh sô-cô-la có hình dáng giống hệt cậu cũng khiến cậu mê say...

Mà tất cả những thứ này đều do một người đàn ông mang lại, hôm nay cậu cũng say mê anh sao?

Bỗng một bàn tay duỗi ra trước mặt ChanHee!

Cậu ngước mắt lên nhìn người đàn ông trước mặt, hơi nhoẻn miệng nở nụ cười hấp dẫn. Cậu cảm thấy hơi choáng váng, lúc này L.joe hệt như một chàng hoàng tử bước ra từ thế giới cổ tích!

Ma xui quỷ khiến thế nào, ChanHee lại đưa tay ra nắm lấy tay anh!

Hơi thở ấm áp và quen thuộc ngay lập tức bao trùm lấy cậu, cậu đặt một tay lên bả vai anh, hai người cùng nhảy dưới điệu nhạc.

Đêm hôm nay rất mê người, có lẽ một phần vì rượu tác động nữa chăng?

ChanHee cảm thấy hôm nay cậu như đang được ở cùng một bậc đế vương!

Ôi! Mọi thứ ở nơi này đều giống như trong cổ tích, còn người đàn ông trước mặt cậu đây chắc chắn là bậc vua chúa rồi!

Đúng! Chính là L.joe!

Xem ra cậu uống say thật rồi!

- Đầu em hơi choáng váng!

ChanHee lười nhác dựa hẳn người vào L.joe, nhẹ nhàng tựa đầu vào ngực anh, lẩm bẩm nói.

Lúc này, cậu cảm thấy mình đang bồng bềnh trên những đám mây, cứ như vậy được L.joe dẫn dắt!

- Hee Hee, em uống say rồi!

- Hả?

ChanHee hơi ngẩng mặt lên, đôi mắt lấp lánh, khuôn mặt dịu dàng như nước!

- Sao? Có lẽ thế!

Ánh mắt ChanHee lóe lên men say, tất cả đều hết sức hấp dẫn!

Sau đó, cậu bật cười:

- Này? Sao anh lại có những hai cái đầu thế?

ChanHee nghiêng đầu về một bên, đưa một tay ra muốn chạm vào một trong hai "cái đầu" của anh!

Ánh mắt L.joe ngập tràn ý cười, cậu bé này say thật rồi!

- Sao? Em có thích không?

L.joe cúi người xuống, nhẹ nhàng nói bên tai cậu!

ChanHee cảm thấy mặt mình nóng bừng, cả người cũng nóng, cậu dựa người vào anh, một chút sức lực cũng chẳng có.

- Nếu anh có thể có ba cái đầu thì em càng thích hơn!

Giọng nói uể oải của ChanHee lại càng khiến cậu lúc này trở nên cực kì quyến rũ.

L.joe dịu dàng ôm chặt lấy cậu.

Anh để một tay cậu khoác lên vai mình, sau đó bế cậu lên đi vào trong biệt thự.

ChanHee dịu dàng ngả đầu vào ngực anh, hành động cực kì dịu dàng.

Đêm lại càng trở nên lãng mạn! Trên một hòn đảo tuyệt đẹp như thế này, dường như có thể quên đi mọi chuyện...

L.joe ôm ChanHee đi vào phòng ngủ.

Căn phòng ngủ to như vậy có rất nhiều cửa sổ để có thể ngắm nhìn cảnh biển, khiến căn phòng ngủ lúc này đầy lãng mạn và tao nhã.

L.joe nhẹ nhàng đặt ChanHee lên giường, anh cầm điều khiến bấm nút để rèm cửa sổ đóng lại.

Ga trải giường màu trắng toát lên sự nhẹ nhàng càng làm nổi bật khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm, hai má cậu hơi đỏ ửng vì rượu, làn da trắng nhẵn mịn như gốm sứ gần như trong suốt mang theo chút màu phấn hồng nhàn nhạt.

Cậu như một món bảo vật vô giá, cực kì có sức hấp dẫn như một ma lực, dù chỉ nhìn cậu cũng bị sa vào như rơi xuống vực sâu, vĩnh viễn không thể quay người lại, trừ khi... có được cậu.

Đôi mắt ChanHee hơi mông lung vì say rượu. Cậu nhìn L.joe, bất giác vươn tay ra, dường như đang vuốt ve khuôn mặt anh tuấn của anh.

L.joe mỉm cười, khóe miệng cong lên nụ cười yêu chiều mà chính anh cũng không nhận ra. Anh cúi người xuống, đôi môi nóng bỏng dụ dỗ đôi môi cậu.

- Hee Hee, em quả thực đúng là một tác phẩm nghệ thuật do chính Thượng Đế điêu khắc!

Ý thức dần quay lại nhưng ChanHee không thể cự tuyệt được trước hành động và lời nói của L.joe đang khiến cậu rung động.

Cậu còn yêu anh sao? Thực sự như vậy sao?

Hay chỉ do mọi chuyện hôm nay anh làm cho cậu?

Dưới tác dụng của rượu, nỗi hận trong lòng ChanHee với L.joe như giảm bớt đi, dường như cậu lại yêu anh như hai năm về trước...

Giọng nói thô cát của anh vang lên:

- Hee Hee, đêm nay tôi muốn hoàn toàn có được em!

Ý của anh rất đơn giản, đó là đêm nay anh không chỉ muốn cơ thể cậu mà còn cả trái tim của cậu nữa!

- Anh...

- Anh đừng nhìn em như vậy...

- Nhớ kỹ, em chỉ thuộc về tôi thôi!

Anh mỉm cười, một nụ cười cực kì gợi cảm!

- Hee Hee, nói yêu tôi!

L.joe vừa khiêu khích vừa ra lệnh bên tai cậu!

Không biết tại sao nhưng lúc này L.joe rất muốn nghe ChanHee nói những lời này!

Men rượu làm cơ thể ChanHee như nổ tung! Trời ơi, khó chịu quá!

L.joe muốn gì đây?

Yêu cái gì cơ? Cái gì nhỉ?

- Ngoan, nói yêu tôi!

Lồng ngực ChanHee phập phồng lên xuống bất định, câu từ bật ra từ khóe môi:

- ... L.joe... em yêu anh...

Câu nói ấy hoàn toàn khiến trái tim L.joe tan chảy, anh chẳng quan tâm những lời này là thật hay giả, chỉ cần giờ phút này ChanHee chân thật là được...


Ngày hôm sau!

Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua tấm rèm mỏng chiếu vào phòng, không khí tươi mát của hòn đảo dường như bao phủ trọn phòng ngủ.

L.joe đã thức dậy từ lâu, ánh mắt anh nhìn chăm chú cậu đang nằm trong ngực mình.

Lúc này ChanHee đang ngủ say sưa, ngủ cực kì say! Khi anh tỉnh lại đã thấy cậu nằm co người về phía mình, lúc này trông cậu thật ôn hòa!

Khóe miệng anh hơi cong lên! Không biết từ lúc nào anh lại có cảm giác không muốn rời khỏi cậu?

ChanHee ngủ yên như một nữ thần nhưng lại tạo ra một cảm giác lưu luyến.

Ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt ve gò má cậu, tham lam hưởng thụ cảm giác trơn mịn truyền đến từ đầu ngón tay!

"... L.joe... Em yêu anh..."

Lời nói tối hôm qua của ChanHee cứ quanh quẩn trong đầu L.joe, cậu cảm động trước những việc hôm qua anh làm cho cậu sao?

Nếu cậu biết được chân tướng sự việc thì sẽ thế nào?

Hàng lông mày của L.joe hơi nhíu lại, sao anh lại chú ý đến tâm trạng của cậu vậy?

Khi đang trầm tư suy nghĩ, hồi chuông điện thoại đột nhiên vang lên kéo L.joe quay lại hiện thực.

Anh nhận máy rồi nói ngắn gọn:

- Đến phòng họp rồi báo cáo rõ ràng cho tôi!

Nói xong, L.joe cúp điện thoại, nhìn ChanHee đang ngủ say một chút rồi xoay người xuống giường.

Anh vào phòng họp trong biệt thự, bắt đầu hội nghị bằng video.

- Nói đi!

L.joe ngồi xuống, nói với Tra Đức đang ở đầu kia trên màn hình!

- Anh Lee, trước mắt thì tập đoàn LeeC có vấn đề về tài chính, thậm chí có một số bộ phận nghiệp vụ cũng đang trên đà suy thoái!

Tra Đức gửi tập tài liệu điều tra cho L.joe xem qua.

L.joe cầm tập tài liệu, bình tĩnh xem xét!

- Còn nữa, anh Lee, tôi đã thu xếp, lấy danh nghĩa tập đoàn Lee thị để mua hòn đảo Celebes!

- Chuyện này không quan trọng lắm! Tra Đức, cậu hãy nhớ kỹ, Lee Back không ngốc đến mức không biết chuyện liên quan đến hòn đảo Celebes. Nếu ông ấy muốn tìm hiểu thì sẽ biết chuyện mua lại hòn đảo Celebes đó chỉ là giả!

L.joe đứng lên, đi đến bên quầy rượu rót một ly.

- Vâng, anh Lee! – Tra Đức đáp.

- Tình hình trước mắt của LeeC thế nào rồi?

L.joe uống một ngụm rượu rồi cất giọng hỏi.

- Hiện tại cổ phiếu của LeeC đang rớt giá, xem ra Lee Back đang tìm mọi cách để nắm giữ cổ phiếu, nếu không ông ấy đã chẳng vội bán hòn đảo Celebes mà không đợi được đến lúc mở rộng phát triển đảo!

- Ừ! – L.joe hơi gật đầu.

- Đảo Celebes vốn là quà sinh nhật ChanHee của ông Lee Back, hơn nữa trên đảo có nguồn tài nguyên phong phú có thể khai thác và lợi dụng, ông Lee Back gấp rút như vậy, xem ra tập đoàn có vấn đề!

Do Tra Đức tìm hiểu nên L.joe mới biết được mọi chuyện, nhân đó cũng biết ngày sinh nhật của ChanHee. Sau khi biết được Lee Back muốn bán đảo Celebes, anh đã mua nó mà không hề do dự.

Nhưng những chuyện này không thể để ChanHee biết được!

- Anh Lee, Lee thị chúng ta có thể tiếp nhận hạng mục khai phá tài nguyên, anh xem chúng ta có cần...

- Không! Mọi thứ trên hòn đảo phải giữ nguyên hiện trạng, dù có một mỏ vàng ở đây thì cũng không được động vào hòn đảo Celebes này!

L.joe cắt ngang lời đề nghị của Tra Đức!

- Anh Lee...

Tra Đức nghi hoặc trong lòng, sao anh Lee lại bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền như vậy?

L.joe lại gần cửa sổ, đưa mắt nhìn cảnh sắc bên ngoài.

Không thể không thừa nhận, hòn đảo này thật sự rất đẹp, hơn nữa nó còn mang một vẻ yên tĩnh và hòa bình!

Không biết tại sao, khi nghĩ đến nụ cười tươi rạng rỡ của ChanHee, anh quyết định không muốn hòn đảo này có bất cứ dấu vết khai phá nào! Chỉ vì nguyên nhân này mà dù cơ hội kiếm tiền có nhiều đến mức nào anh cũng bỏ qua!

- Giá cổ phiếu đang rớt à? Không thể có chuyện tự dưng tập đoàn LeeC lại bị như vậy, nhất định có kẻ giở trò phía sau, có điều tra ra được gì không?

L.joe hỏi Tra Đức.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro