Chương 4 Thanh Linh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 4 Thanh Linh

Qua mấy năm bị hành hạ sống dở chết dở, Hoa Thanh Đan rốt cục cũng quen với chế độ độc hại cơ thể đến chết lặng thì Hoa Thanh Thần tiếp tục giao cho nàng bài tập về thể lực. Bách Hoa cung mặc dù giỏi về dùng hương liệu, nhưng ai ai cũng là thân thể cường tráng. Giám sát luyện thể lực của nàng là Thanh Hoa, một nữ nhân hơn 30 tuổi, vô cùng bưu hãn, anh khí bừng bừng.

Từ ngày say rượu tỉnh lại, Hoa Thanh Thần càng đốc thúc Hoa Thanh Đan học tập. Bây giờ, ngoài việc học chữ, luyện thể lực, còn có môn chính thức nữa là hương liệu. Trước hết là mỗi ngày một loại hương liệu.

Đừng nghĩ thực đơn giản. Một loại hương liệu này Hoa Thanh Đan sẽ phải học tập nguồn gốc xuất sứ, môi trường sống, công dụng, cách điều chế, hạn chế sử dụng. Đối với một người trước nay chỉ biết nước hoa thông qua nhãn dán như Hoa Thanh Đan, tất cả điều này cực mới mẻ. Thế nhưng Hoa Thanh Thần dạy học rất phong phú. Hắn có thể dẫn nàng đến ruộng hoa, chỉ bảo từng chút cho nàng, sau đó dẫn nàng vào phòng tinh luyện, chỉ cho nàng cách điều chế phản ứng.

Nếu nghĩ Hoa Thanh Thần là thầy dạy tốt, hoàn toàn là sai lầm. Hắn chẳng qua nghĩ đến Hoa Thanh Đan mới 4 tuổi, chữ viết mới nhận dạng, có cho sách nàng cũng chẳng đọc được nên đưa nàng đến trực tiếp vừa dạy vừa thực hành. Sau này, khi đã biết hết chữ, hắn trực tiếp ném cho nàng sách, cuối ngày trực tiếp trả bài cho hắn là được.

Vì vậy, Hoa Thanh Đan tiếp tục lăn lộn qua lại đến năm lên bảy tuổi. Quá trình chúng ta có thể lược bớt, tóm tắt bằng mấy chữ "sống không bằng chết", "Khổ không thể tả", và kết quả là chết lặng. Thế nhưng như vậy nàng mới nhận ra, học hành mênh mông vô cùng, ba năm qua, mới chỉ là kiến thức cơ bản về điều chế hương liệu. Mặc dù hương liệu nàng học đã thành công tốt nghiệp khóa cơ bản như tinh dầu, xạ hương, nước hoa đơn giản. Thế nhưng, học tập ở chính điện chính là loại nào cũng phải biết, đặc biệt phải tinh thông.

Sắp tới thất tịch, lượng mê dược mị dược được đặt tăng vọt. Đây là Hoa Thanh Đan đi ngang qua chính điện nghe nói như vậy. Cái này làm nàng vô cùng hoang mang. Chẳng lẽ đúng như nàng suy nghĩ, đây là hạ dược trong truyền thuyết, bá vương ngạch thượng cung?

Vừa đi vừa suy nghĩ, không biết lúc nào đã đến chân núi. Hôm nay, bài học của nàng có liên quan tới mê dược, dự định muốn hái mấy cành thất sắc diệp. Thất sắc diệp là loại cỏ vô cùng kì lạ, có 7 màu, khi hái xuống phải điều chế ngay, nếu không sẽ mất công dụng. Thất sắc diệp có tác dụng ma túy thần kinh, giống như thuốc mê loại nhẹ dùng trong y tế. Nếu qua bào chế, sử dụng thời gian sáu tháng.

Hoa Thanh Đan bước chân nhẹ nhàng, chạy không thở gấp. Thỉnh thoảng gặp người thì gật đầu chào. Với thân phận của nàng ở Bách Hoa cung, chỉ trừ đối với Hoa Thanh Thần, không ai khiến cho nàng phải bận tâm. Có thân phận chính là tốt như vậy.

Phía trước bỗng có tiếng ồn ào náo nhiệt, Hoa Thanh Đan hơi nhíu mày, bước về phía trước. Một đám trẻ con đang chơi trò chơi. Ở Bách Hoa cung, trẻ con một là do gia đình dưới thông trang tuyển chọn lên, hai là do những người trong cung lấy nhau đẻ ra. Bình thường Hoa Thanh Đan không hề tiếp xúc với lũ trẻ, khá là tò mò. Nàng không biết chương trình học tập của lũ trẻ này như thế nào, có bị ép buộc như nàng không.

Lũ trẻ đang xúm vào, đánh một đứa bé mặc bộ đồ xanh lam. Đó là một con nhóc bướng bỉnh, người gầy teo, bị đánh cũng không hề kêu la, chỉ ôm đầu. Cầm đầu là một đứa con gái khoảng 9 tuổi, có chút béo. Xung quanh có vài đứa con nít, cũng từ 6 đến 10 tuổi. Người lớn trong ruộng cũng mặc kệ lũ nhỏ, đây là điều khiến cho Hoa Thanh Đan càng tò mò. Dường như, cũng có chút quá lãnh khốc.

"Đừng đánh nữa." Một giọng nói non nớt vang lên "Thanh Mai tỉ, ngươi đánh nữa ta sẽ mách cha ta."

Đó là một đứa bé vô cùng xinh đẹp. Nó chỉ khoảng 5 tuổi, nhưng lại vô cùng có khí thế. Đứa bé gái béo tên Thanh Mai thấy nó nói vậy, hung ác quay đầu lại nhìn đứa bé bị đánh, nhổ một bãi nước bọt xuống, khí thế nói.

"Tính. Hôm nay ngươi gặp may. Lần sau thì đừng trách ta độc ác." Thanh Mai quay sang đứa bé kia "Ngươi thật nhiều chuyện. Nếu không phải cha ngươi là tứ hộ pháp, ngươi cũng dám lớn lối như vậy sao?"

Thanh Mai dẫn theo mấy đứa trẻ đi. Đứa bé kia vội vàng chạy lại phía cô bé bị đánh, vội vàng hỏi han.

"Thanh Linh tỉ tỉ, ngươi có sao không?"

Mặt đứa bé quan tâm cực, trên mặt hiện rõ vẻ lo lắng. Thanh Linh lại không có chút cảm ơn, gạt tay nó ra, tự mình đứng dậy. Hoa Thanh Đan vẫn đang quan sát, có chút ngạc nhiên. A, cô bé này có chút ý tứ.

"Thanh Tân, lần sau ngươi đừng có như vậy. Mỗi lần ngươi đứng ra, lần sau Thanh Mai bọn họ càng có cớ hung hăng đánh ta. Những người khiến ta chịu nhục, ta sẽ nhớ rõ. Người đối tốt với ta, ta cũng sẽ nhớ kĩ. Ngươi trở về, sẽ bị Lam đại nhân mắng, lần sau không cần tùy tiện tham dự."

"Thanh Linh tỉ tỉ, ngươi ghét bỏ Thanh Tân cho ngươi thêm phiền sao?" Thanh Tân khuôn mặt nhỏ nhắn xụ xuống, đáng thương cực kì.

"Đúng vậy." Thanh Linh nói thẳng

"Oa..." đứa bé khóc lên một tiếng "Ta ghét Thanh Linh tỉ..."

Hoa Thanh Đan đứng từ ngạc nhiên, chuyển sang hắc tuyến. Nói như vậy, Thanh Tân chính là con trai Thanh Lam và Thanh Trúc. Đứa trẻ xinh đẹp ấy là một đứa bé trai. Thật không thể tin được. Nhìn Thanh Tân chạy đi, Thanh Linh thở phào nhẹ nhõm một hơi, Hoa Thanh Đan mới từ chỗ đang đứng di chuyển sang bên kia. Hết cách, ai bảo Thất sắc diệp ở phía bên chỗ bọn trẻ vừa đánh nhau. Chỉ thấy Thanh Linh vừa thả lỏng, lại đề phòng đứng lên. Thấy Hoa Thanh Đan, cô bé có chút ngạc nhiên. Thanh Linh chưa thấy Hoa Thanh Đan bao giờ. Thế nhưng, nhìn cách đi đứng, ăn mặc, chắc chắn là một tiểu thư trên đại điện. Thanh Linh cúi đầu, che dấu ánh mắt ám trầm, tránh qua một bên.

"Các ngươi đánh lộn làm gãy Thất sắc diệp rồi."

Khuôn mặt Hoa Thanh Đan lạnh tanh, giọng nói đều đều thuật lại sự việc. Thế nhưng, nội dung lại làm Thanh Linh khuôn mặt tái nhợt. Cung qui có ghi rõ, làm hỏng hoa cỏ dược liệu trong cung, phải chịu nghiêm phạt. Bình thường, lũ trẻ đánh nhau sẽ không kéo nhau vào khu hương liệu. Nhưng hôm nay, rõ ràng Thanh Mai muốn nàng gặp chuyện. Nữ nhân này, còn nhỏ tuổi mà thật cay độc. Xét thấy Thất diệp thảo thuộc dạng khó nuôi trồng, nhất định nàng sẽ bị mất nửa cái mạng.

"Ta biết." Thanh Linh nghiến răng "Các nàng, một người cũng đừng hòng thoát."

"Các nàng có nhiều người, ngươi lại chỉ có 1 mình." Hoa Thanh Đan nói "Chỉ cần các nàng cắn chặt, ngươi không có ai làm chứng, cũng sẽ chỉ phạt mình ngươi. Người chịu làm chứng, ngươi lại đuổi hắn đi. Ngu ngốc."

"Ta? Ngu ngốc sao?" Giọng Thanh Linh đầy mỉa mai "Nữ nhân mà phải dựa vào tiểu nam hài, thế mới là hèn kém. Không phải còn có ngươi sao?"

"Ta?" Hoa Thanh Đan chỉ vào mũi mình "Ngươi cảm thấy sau khi các ngươi phá hỏng tâm trạng của ta hôm nay, ta sẽ giúp ngươi sao?"

"Còn không phải là chúng ta phá hỏng tâm trạng ngươi sao? Đương nhiên ngươi phải làm cho tất cả những kẻ tham gia chịu tội rồi." Thanh Linh giảo hoạt nói

Thật là một cô bé thông minh, chịu nhẫn nhục. Hoa Thanh Đan hứng thú nghĩ. Có điều, khuôn mặt cứng đờ của nàng làm cho Thanh Linh không khỏi có chút lo lắng.

"Ngươi nói đúng. Tâm trạng không tốt, cần phải giải tỏa." Hoa Thanh Đan chậm rì rì nói "Ngươi ở điện nào?"

"Ta chưa được nhận vào điện." Thanh Linh có chút mất mát. "Ngươi cũng không phải không biết, cạnh tranh vào các điện rất khốc liệt. Như chúng ta, được nhận dưới thôn trang lên, đầu tiên sẽ phải học tập qui củ, học tập trồng hương liệu. Sau đó 3 năm, những đứa trẻ có thiên tư mới được quyền tham gia khảo hạch. Ta mới đến có 2 năm rưỡi, còn nửa năm nữa mới đến kì. Nhìn ngươi còn nhỏ như vậy, chẳng lẽ đã vào điện sao?"

Hoa Thanh Đan suy nghĩ, nàng đúng là không biết cạnh tranh ở tầng đáy khốc liệt như nào. Thế nhưng, nàng ngay từ nhỏ đã chọn phải chính điện, ra sức mà học tập. Ở thời nào, gia thế, quyền thế cũng thực quan trọng. Xét thấy Thanh Linh nói chuyện cũng hợp ý nàng, Hoa Thanh Đan gật đầu, tỏ vẻ đúng là mình đã nhập điện. Ánh mắt Thanh Linh trở nên cực kì hâm mộ.

"Ngươi trở về đi, nhớ xem kĩ vết thương. Chuyện này ta sẽ bẩm báo lên. Làm sai, đương nhiên phải chịu phạt." Hoa Thanh Đan nói

Sau đó nàng cũng chẳng thèm để ý đến Thanh Linh, bắt đầu bày biện dụng cụ ra, tuyển chọn những lá Thất sắc diệp có thể sử dụng, bắt đầu bài học của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro