chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Được , cứ theo kế hoạch mà làm "

Cô vừa đến trước cửa phòng bệnh của anh thì nghe thấy anh nói gì đó . Cô mở cửa bước vào thấy anh đang chăm chú nhìn vào màn hình laptop , cô gõ vào cửa phòng

" Đang nghỉ bệnh mà cũng làm việc nữa sao , có vẻ tham công tiếc việc nhỉ "

Anh nghe tiếng cô thì ngẩng đầu lên

" Đâu có , chỉ là xem sơ qua mấy cái bản hợp đồng "

" Ồ !  Mà vừa nãy tôi có nghe anh nói kế hoạch gì đó , là kế hoạch gì vậy " cô tò mò hỏi anh

" Kế hoạch đưa em lên xe hoa lần nữa " anh nhìn cô mà cười đắc ý

" Nghe cũng thú vị đó , cứ thử xem thế nào , biết đâu tôi sẽ xiu lòng vì anh mà đồng ý "

Cô nhìn anh một cái rồi để đồ ăn cô nấu cho anh lên bàn xong rồi quay bước đi

" Tôi có việc phải đi trước , nhớ ăn uống đầy đủ "

" Anh nhớ rồi , tối nay anh đợi em  " anh hun gió với cô

_____________________

Ở trong xe

" Có thông tin về cô ta chưa ?" cô nói chuyện điện thoại với ai đó

" Được , lập tức gửi qua cho tôi " mặt lạnh mà trả lời với người trong điện thoại

Vừa dứt lời thì đã có người gửi tài liệu cho cô , trên màn hình laptop của cô đã hiện lên những thông tin về người đó , bỗng trên khoé môi cô nhếc lên một cái .

" Có chuyện gì mà người cười đắc ý vậy chủ tịch " thư ký của cô hỏi

" Không có gì , chỉ là sắp có trò vui để chơi thôi "

Anh thư ký không hỏi cô thêm nữa mà nhìn vào điện thoại của xong mà chở cô đến thẳng công ty

Xe của cô dừng trước cổng công ty , thì cô hỏi thư ký

" Chẳng phải tôi đã nói với anh là hôm nay không cần đến công ty ? "

" Vâng , chủ tịch có nói , nhưng hôm nay có việc đột xuất cần người phải có mặt " anh thư ký vừa mở cửa xe ra cho cô vừa nói

" Vậy sao " cô vẫn ngơ ngác và tin lời thư ký nói

Cô bước xuống xe đi vào bên trong thì nghe tiếng Tử Bình gọi cô

" Hạ Chi "

Cô quay người lại tìm anh xung quanh nhưng không thấy anh , cô cho rằng mình đã bị lãng tai . Còn Tử Bình ở phía trên nhìn xuống thấy cô ngẩn ngơ ở dưới đó thì cười một cái

Bỗng điện thoại của cô reo lên , hiện lên màn hình là tên của Tử Bình , cô bắt máy , chưa kịp nói gì thì Tử Bình đã lên tiếng trước

" Đi vào bên trong đi "

Mọi thứ xung quanh đều tối om không có ai cả .

Cô nhìn xung quanh xem thực ra là ai đã bày ra chuyện này . Cô nhìn kỹ mọi nơi nhưng không có gì cả

Đột nhiên cô nghe thấy có tiếng xì xào ở đâu đó gần chỗ cô . Cô nghe ngóng thử tiếng đó phát ra từ đâu

Cô lại chỗ cửa phòng làm việc của mình áp tai vào nghe thì nghe có tiếng phát ra từ đó .

Cô bỏ tai mình ra khỏi cửa phòng rồi dùng tay đẩy hai cánh cửa lớn của phòng chủ tịch ra thì " Bùm "

Đèn sáng lên cùng với đó là tiếng pháo được mọi bắt ra

"Happy birthday to you..

.........

........

Happy birthday to you "

Tất cả mọi người trong công ty hát chúc mừng sinh nhật cho cô

Hát xong thì Tử Bình tay cầm bánh kem bước đến chỗ cô nói

" Hạ Chi , sinh nhật vui vẻ "

Bây giờ cô không biết nói gì hơn nữa chỉ biết nhìn mọi người mà cười rất tươi

" Cảm ơn anh Tử Bình , cảm ơn tất cả mọi người . Nếu không có mọi người chắc em cũng quên mất hôm nay là sinh nhật em " cô cúi đầu xuống như một lời cảm ơn chân thành nhất đối với mọi người

" Sinh nhật vui vẻ chủ tịch " tất cả nhân viên trong công ty đồng thanh đáp

" Được rồi thổi nến đi " Tử Bình nói

...................

Mọi người trong công ty ăn uống no say trong buổi tiệc xong cũng là lúc trời sập tối

Cô về nhà tắm rồi thay đồ sau đó lại đến chỗ của Hạo Quân

____________________

Tại phòng bệnh của Hạo Quân

" Suỵt , mọi người im lặng nào cô ấy sắp đến rồi " anh ra hiệu cho mọi người

Anh từ ngoài cửa chạy vào nói nhỏ nhỏ

" Cô ấy đến rồi , chuẩn bị nhanh lên "

Cô đứng trước cửa phòng bệnh của anh thấy trong phòng tối thui chỉ có ánh trăng rọi vào căn phòng .

Cô nhìn vào đồng hồ thì đã thấy trễ rồi

" Trễ đến vậy rồi sao " cô nói với mình

Cô mở cửa đi vào bên trong thì đèn bất ngờ sáng lên làm cho cô giật mình

" Sinh nhật vui vẻ " mọi người trong gia đình cô đồng thanh nói

" Mọi người ..... Bảo Bối " cô thấy mọi người đều ở đây để chúc mừng sinh cho cô , cô cảm động lắm

Suốt thời gian qua đây là lần đầu tiên cô có được một cái sinh nhật hạnh phúc ấm cúng nhất , cũng đã lâu rồi nhỉ

" Sinh nhật mà sao lại khóc chứ " anh lau nước mắt cho cô

" Mẹ đừng khóc mà , khóc xấu lắm " tiểu Bảo Bối chạy đến ôm cô

" Được , không khóc nữa " cô vuốt ve trên mái tóc của cô bé

" Cảm ơn ba mẹ , hai đứa nữa " cô ôm bốn người họ

"Hạ Chi , sắp đến 12h rồi cầu nguyện nào " anh kêu cô

Cô bước đến bánh kem cầu nguyện rồi thổi nến

" Sinh nhật vui vẻ Hạ Chi " anh nói với cô bằng cả tấm lòng của mình

" Cảm ơn anh " cô mỉm cười với anh

Mọi người bắt đầu ăn rồi bla bla .......

Nói ăn vậy thôi chứ chỉ ngồi nhâm nhi miếng bánh uống ít nước ngọt rồi nói chuyện xong về nhà thôi , chứ đây là bệnh viện mà không ở lâu để tránh phiền những bệnh nhân khác .

Sau khi mọi người về hết chỉ còn anh cô ở lại dọn dẹp mọi thứ . Rồi anh rủ cô ra bên ngoài đi dạo chút

" Xin lỗi nha anh chỉ có thể tổ chức như thế này thôi không thể hoành tráng hơn được " anh cười trừ nhìn cô

" Nhưng vậy là đủ rồi . Cảm ơn anh vì hôm nay " cô vừa đi vừa nói

Trong đêm có chút gió nhè nhẹ thổi qua mái tóc của cô . Anh nhìn cô

" Hạ Chi " anh bất giác gọi cô

Cô quay lại nhìn anh

Anh ôm cô vào lòng đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng

" Tôi yêu em "

Cảm xúc trong cô bây giờ là gì ? Là yêu sao..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro