CHAP 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm cách cổng nhà chỉ còn mười bước chân, Hoa Thần Vũ vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Đoàn Gia Huân.

Hắn đè xuống dự cảm không tốt trong lòng, hạ giọng gọi kêu gọi hệ thống.

"Chủ nhân đừng gấp." Hệ thống lần nữa liên kết camera an ninh toàn thành phố, tìm tòi hình bóng Đoàn Gia Huân. Hiệu xuất đường truyền của hệ thống là bậc nhất, chưa đến 5 giây liền có đáp án: "Chủ nhân, hắn bị nhóm thú nhân bao vây dồn đến ngõ nhỏ cuối khu. Tình huống không được khả quan lắm."

Hoa Thần Vũ đen mặt, lấy ra quang não bật chế độ định vị, hướng cục cảnh sát phát tin cầu cứu. Sau đó nhanh chân chạy đến cuối khu tìm Đoàn Gia Huân.

Dựa theo bản đồ hệ thống truyền đến, rất nhanh Hoa Thần Vũ đã đuổi tới nơi. Trước mặt hắn là một nhóm năm người đang đứng vây thành vòng. Bọn họ đều thống nhất mặc quần áo màu đen, chỉ duy nhất một người màu trắng.

Dường như nghe thấy tiếng động, cả năm người đồng loạt cảnh giác xoay người, để lộ ra Đoàn Gia Huân vốn bị che lấp phía sau.

Người duy nhất mặc áo trắng - Triệu Kính hùng hổ hét lớn: "Người nào?! Mau bước ra!"

Hoa Thần Vũ vốn cũng không định trốn, lập tức từ ngã rẽ đi đến trước mặt bọn họ. Tầm mắt của hắn nhanh chóng tỏa định Đoàn Gia Huân, sau khi xác nhận y vẫn ổn, hắn mới dời mắt đến đám con sói trước mặt.

Hoa Thần Vũ giơ lên quang não, lạnh giọng uy hiếp: "Ta đã gọi cảnh sát, không đến ba phút bọn họ liền đến nơi. Hiện tại các ngươi chạy nhanh vẫn còn kịp."

Đám người Triệu Kính không hề bị câu nói của Hoa Thần Vũ dọa sợ, ngược lại còn khinh thường phá lên cười.

Đoàn Gia Lộc vốn đang đắc ý vì hiến được đồ tốt cho thiếu đoàn trưởng, hiện tại bị cắt ngang, tâm tình lập tức nóng nảy. Nhưng vừa nhìn đến thân ảnh của Hoa Thần Vũ, nóng nảy không còn, ngược lại vui sướng nói đùa: "Nếu có chạy, bọn ta cũng sẽ mang hai đại mỹ nhân theo cùng a." Sau đó quay sang nịnh nọt nhìn Triệu Kính: " Thiếu đoàn trưởng thật là có phúc, tùy tiện ghé thăm tinh cầu e cấp cũng có thể gặp được hàng tốt."

Mà lúc này, Triệu Kính vốn đang bị mỹ mạo của Hoa Thần Vũ bỏ bùa, say đến không muốn tỉnh, căn bản không để ý đến thái độ chân chó đáng khinh của Đoàn Gia Lộc. Vốn chỉ tùy tiện đáp xuống tiếp nhiên liệu, tùy tiện dạo vòng chơi chơi, không nghĩ đến vận may bạo phát gặp được hai mỹ nhân, trong đó một người còn là giống cái.

Người trước mặt thanh lãnh lại mị hoặc, quả là một đóa băng liên vừa tỏa hàn khí cự người vạn dặm vừa tỏa hương thơm dụ người đến thưởng thức. Hơn nữa cử chỉ lời nói đều mang theo khí độ không tầm thường. Nếu không phải tại tinh cầu lạc hậu này chạm mặt, Triệu Kính còn nghĩ hắn gặp phải công tử thế gia nào đó.

Cực phẩm thế này, hắn không dám chiếm riêng, chỉ có thể tặng cho đại ca cùng nhị ca. Bất quá tiểu á nhân cũng không tệ, mắt to ngấn nước cũng rất mê người.

Triệu Kính hoàn hồn liền quay về bản chất bất cần thường ngày, đút tay vô túi, vẻ mật thản nhiên nhìn Hoa Thần Vũ: "Bảo cảnh sát C cấp đến bắt bọn ta? Ta đường đường là thiếu đoàn trưởng tinh đoàn Red, có thú nhân B cấp đi theo tùy tùng. Ta muốn chơi nát cái tinh cầu này cũng không ai quản nổi."

Hoa Thần Vũ liếc nhìn ba tên thú nhân vẫn luôn im lặng chờ lệnh phía sau Triệu Kính, nhướng mày đáp lại: "Phải không. "

Triệu Kính từng bước đến gần Hoa Thần Vũ, đôi mắt vẫn đục trắng trợn đánh giá, tiếp tục giở giọng điệu đáng khinh: "Nếu ngoan ngoãn hầu hạ bọn ta, các ngươi có thể một bước lên trời, rời khỏi nơi man di lạc hậu này, đi đến tinh cầu B cấp." Sau đó còn tự cho là đúng bồi thêm: "Bao nhiêu người muốn theo bọn ta mà không được."

Mặc kệ Triệu Kính luyên thuyên nói bậy, Hoa Thần Vũ vẫn đứng yên bất động, âm thầm đánh lên suy tính. Nếu đã không trông chờ gì được vào cảnh sát, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân. Có điều hiện tại chưa thể bại lộ thực lực, cây to thì đón gió, cách duy nhất chỉ có...

Ánh mắt nhìn bọn người Triệu Kính của Hoa Thần Vũ chợt lóe, nhưng rất nhanh lại trở nên sâu thẫm.

"Hệ thống, nhiễu sóng camera an ninh."

Nghĩ liền làm, Hoa Thần Vũ gạt phăng đôi tay bẩn thiểu đang muốn chạm vào mặt hắn của Triệu Kính, nhanh chóng phóng ra năm mươi tia tinh thần lực đồng loạt tràn vào phá hư não bộ hắn ta. Trung ương thần kinh của thú nhân tinh thần lực d cấp, chẳng khác nào một tờ giấy bị từng sóng từng sóng tinh thần lực bén nhọn cắt vụn. Từ đây, không có thiếu đoàn trưởng Triệu Kính, chỉ có ngu ngốc Triệu Kính.

Không một tiếng động, đối thủ từ năm chỉ còn bốn.

Không đến hai phút cảnh sát sẽ tới đây. Nhưng địch thủ của hắn lại còn đến bốn người. Theo hệ thống phân tích, Đoàn Gia Lộc chỉ là bao cỏ C cấp thể lực D cấp tinh thần lực. Nhưng ba người còn lại, toàn bộ đều là cao thủ B cấp thể lực C cấp tinh thần lực.

Tinh thần lực là để xa chiến, nếu để bọn họ có thời gian tiếp cận coi như nữa bước đạp chân xuống địa ngục.

Tuy nói Hoa Thần Vũ sử dụng tinh thần lực vô cùng quen thuộc nhuần nhuyễn nhưng dùng để công kích, hắn vẫn còn rất mới mẻ. Một lần khống chế cùng lúc bốn người, có chút quá sức. Nếu có thể loại bỏ một người, dù là bao cỏ Đoàn Gia Huân, còn lại ba tên cao thủ B cấp, hắn vẫn có thể nắm chắc phần thắng.

Trước sự liều mình chống cự của đám người Đoàn Gia Huân, Hoa Thần Vũ từng chút mất đi khống chế. Thời điểm hắn cảm thấy bản thân đã đạt tới giới hạn, một bóng người đột nhiên xuất hiện, kêu gọi tên hắn.

Vừa đuổi đến liền nhìn thấy tình huống trước mắt, Thẩm Tư Kiệt lo lắng gọi: "Hoa Thần Vũ!"

Tựa như cây khô tìm thấy nguồn nước, Hoa Thần Vũ không có thời gian giải thích, chỉ đơn giản thô bạo làm ra giao dịch: "Giết tên ngoài cùng bên trái, ta giúp ngươi đột phá B cấp! Nhanh!!"

Thẩm Tư Kiệt vừa nghe đến "đột phá B cấp", trái tim không kiềm được đập nhanh liên hồi. Không nghĩ không ngợi, đôi mắt nguy hiểm nhìn về phía cánh trái, nhanh chóng xác định con mồi, chuẩn bị đi săn.

Thú nhân C+ lại ngày đêm chiến đấu cùng dị thú như Thẩm Tư Kiệt, giải quyết bao cỏ Đoàn Gia Lộc là chuyện dễ dàng. Hoa Thần Vũ rút đi lực chú ý với hắn ta, dồn toàn bộ tinh thần lực đối phó cùng ba tên còn lại.

Nói thì dài nhưng diễn biến chỉ trong tích tắc. Từ lúc Triệu Kính gục cho đến toàn đội bị diệt không cần đến hai phút. Rất nhanh, bốn cổ thi thể đã đồng loạt ngã xuống trước mặt Hoa Thần Vũ.

Hắn không có nhiều thời gian dọn dẹp chiến trường, chỉ có thể ủy khuất đem bốn cổ thi thể bỏ vào không gian hệ thống, chừa lại thi thể Đoàn Gia Huân chờ đợi cảnh sát tiến đến.

Hắn đã báo nguy, hơn nữa dấu vết đánh nhau cùng vết máu để lại không ít, căn bản không dấu được, chi bằng tạo chút hiện trường giả.

Chuẩn bị hoàn tất, Hoa Thần Vũ nhanh chân đi đến bên cạnh dìu Đoàn Gia Huân ngồi dậy, để cậu  dựa lưng vào tường. Không biết bọn người kia đã tiêm vào cậu ta thứ gì, từ đầu đến giờ đều bất tỉnh nhân sự. Nhưng hơi thở vẫn rất đều, có lẽ chỉ là rơi vào ngủ sâu. Dù sao bọn họ chỉ muốn mang Đoàn Gia Huân về nuôi nhốt, không có ý định gây nguy hiểm.

Một bên khác Thẩm Tư Kiệt trầm ngâm nhìn bốn thi thể không phải do bản thân xử lý, rơi vào trầm tư. Nhưng không được bao lâu, tiếng bước chân dồn dập ngày càng gần đã làm gãy mạch suy nghĩ của hắn.

Cảnh sát đã đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro