Chương 98. 1: Bệ hạ nhìn xa trông rộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Fuurin

Woods bệ hạ và Tế Ti Mira không nói gì, dùng sự im lặng thay cho câu trả lời, lời tiên tri này không được truyền bá rộng rãi trên đại lục, nhưng với thân phận của họ, nhất định là đã từng nghe thấy.

"Nếu như lời tiên đoán là đúng, vậy thì toàn bộ đại lục sẽ rơi vào hủy diệt, cho nên, ta thay mặt cho Giáo Đình Saintis, hy vọng có thể kết làm minh hữu với vương quốc Oke, chung ta chống lại tà ác." Thánh Chủ chậm rãi nói. Ông ta nói rất hiên ngang lẫm liệt, nhưng Gia Cát Minh Nguyệt biết, mục đích chủ yếu của việc làm này không phải là để chống lại cái ác gì cả, mà nó dùng để che dấu chân tướng việc một Tế Thi Thú Nhân trở thành Quang Minh Thánh Nữ.

"Còn nũa không? Ta nghĩ hẳn là còn có nội dung khác nữa phải không?" Cuối cùng Woods bệ hạ cũng mở miệng. Gia Cát Minh Nguyệt hơi nhíu mày, nhìn sang Woods bệ hạ một cái, bản thân nàng biết mục đích chân chính của Thánh Chủ thì chẳng có gì lạ, nhưng ông ta vậy mà cũng đoán được có khả năng là còn có chuyện gì đó đằng sau, quả không hổ danh là vị vua được ca tụng hàng ngàn năm qua của vương quốc Thú Nhân.

"Để thể hiện thành ý và quyết tâm muốn liên minh với vương quốc Oke của Giáo Đình, ta sẽ phong cho Lĩnh Chủ đương nhiệm của lãnh địa Yarra, Tế Ti Gia Cát Minh Nguyệt làm Quang Minh Thánh Nữ tân nhiệm." Thánh Chủ quả thật không hề có ý định che giấu, rất phù hợp với tác phong tiểu nhân thường trực của ông ta.

Nghe thấy thế, Tế Ti Mira lập tức giật mình kinh hãi, còn Woods bệ hạ thì vẫn bình chân như vại, chỉ là hơi nhíu mày ra chiều suy tư.

"Nếu ta đoán không lầm, ngày Huyết Nguyệt giáng xuống, Quang Minh Thánh Nữ gây ra náo động không nhỏ lúc đó tại Saintis, chính là Tế Ti đại nhân Gia Cát Minh Nguyệt của chúng ta đúng không? Để ta đoán lần nữa nhé, lúc các ngươi xuất phát đến thành Yarra, chắc chắn cũng đã tản ra lời đồn, muốn kết minh với vương quốc Oke, mà vương quốc Oke, dưới sự cảm hóa của Giáo Đình, đã để cho Quang Minh Thánh Nữ đương nhiệm trở thành Tế Ti của họ, được hưởng tất cả đặc quyền mà một Tế Ti nên có. Đúng không, lão thần côn?" Woods bệ hạ suy tư một hồi, liền nói một cách chắc chắn.

Mọi người ngồi ở đây đều sợ ngây người, tất cả những gì mà Woods bệ hạ nói, quả thật giống như là ông ta đã từng được nhìn và nghe tận mắt vậy, những thứ này gần như là nguyên văn những gì mà Thánh Chủ và đám người Tô Cách đã nói lúc đó. Lúc này Gia Cát Minh Nguyệt quả thật đã thay đổi cái nhìn về vị quốc vương thú nhân này rồi.

Muốn đoán được chuyện liên quan giữa Quang Minh Thánh Nữ và Gia Cát Minh Nguyệt vào ngày Huyết Nguyệt giáng xuống thì không khó, nhưng mà để trong khoảng thời gian ngắn ngủi, lại đưa ra phán đoán chính xác như vậy, thì không phải là chuyện người thường làm nổi. Mọi người có chút lạnh cả người, Woods bệ hạ thật sự đáng sợ.

Nhưng Thánh Chủ và mấy người Socrates thì một chút hoảng hốt cũng không có, giống như họ đã sớm biết Woods bệ hạ có thể đoán được chân tướng hoàn chỉnh của sự việc từ lâu rồi vậy.

Chỉ có Tế Ti Mira là dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái để nhìn Gia Cát Minh Nguyệt, trong ánh mắt đó có kinh ngạc, có nghi kỵ, đương nhiên, cũng không thể thiếu sự phẫn nộ.

Gia Cát Minh Nguyệt cười khổ, thật sự là bị Thánh Chủ hại thảm mà, chân tướng việc này nếu bị truyền ra ngoài, bản thân nàng chắc chắn sẽ gánh trên lưng bêu danh "Thua gian", hơn nữa phỏng chừng cũng sẽ không để lại được ấn tượng tốt đẹp gì trong giới nhân loại nữa, đến lúc đó thì cả hai bên đều đi lại không được.

"Bệ hạ, chúng ta tuyệt đối không thể tiếp thu minh ước như vậy." Tế Ti Mira phẫn nộ nói như thể đã từng trải qua lừa gạt và tổn thương.

"Tế Ti Mira, chẳng lẽ ông không nhận ra? Nếu như Thánh Chủ Nghê Hạ đây không quản vất vả đi tới vương quốc của chúng ta, e rằng chuyện này chúng ta đã không còn cách nào để cự tuyệt nữa rồi." Woods bệ hạ nhìn Tế Ti Mira một cái, rồi nói.

Tế Ti Mira nhìn Thánh Chủ một cách khó hiểu, rồi lại nhìn Gia Cát Minh Nguyệt, ánh mắt đó hiển nhiên là đã coi hai người là một bọn, Gia Cát Minh Nguyệt chỉ có thể tiếp tục cười khổ, xem ra là đã nắm chắc cái danh "Thú gian" này rồi. Cảm giác thật sự quá kỳ quái mà, thực sự thì nàng đâu phải thú nhân đâu mà! Nàng là con người hàng thật giá thật đó nha!

Thánh Chủ nhìn Woods một cách đầy thưởng thức, sau đó lấy ra một thác ấn ma pháp, đưa đến trước mặt Tế Ti Mira.

"Quân đoàn Luyện Ngục!" Sắc mặt Tế Ti Mira bỗng nhiên thay đổi, tay cũng trở nên run rẩy.

Thác ấn ma pháp ghi lại cảnh một cánh đồng hoang vu, ở giữa trời đất, một cái khe tối đen, như cái miệng rộng hoác dữ tợn, có vô số chiến sĩ mặc khôi giáp toàn thân bao bọc bởi ngọn lửa hừng hực từ trong đó rơi xuống mặt đất, ngửa mặt lên trời rít gào, như thể ác ma.

Gia Cát Minh Nguyệt giật mình, trong tất cả các điển tích mà nàng từng tiếp xúc, đều không thấy có nhắc tới tên quân đoàn Luyện Ngục, xem ra đại lục Phong Ngữ vẫn còn có một ít bí mật mà nang không hề biết.

"Đây là thứ chúng ta phát hiện khi lần theo dấu Thần Diện Hắc Ám, xem ra bọn chúng đã thành lập mối liên hệ nào đó với quân đoàn Luyện Ngục." Thánh Chủ nói tới đây thì ngừng lại, nghiêm túc nhìn Woods bệ hạ và Tế Ti Mira.

"Được, ta thay mặt cho Thần Điện, chấp nhận lời đề nghị kết thành đồng mình của Saintis." Thái độ của Tế Ti Mira đột ngột xoay chuyển, ông ta cắn răng nói.

"Ta đại biểu cho nghị viện, chấp nhận đề nghị của Saintis, kết thành đồng minh." Woods bệ hạ cũng nói tiếp.

Thánh Chủ thản nhiên mỉm cười, giống như hết thảy đều đã được ông ta nắm trong lòng bàn tay. Nụ cười kia làm Gia Cát Minh Nguyệt cảm giác vô cùng không thoải mái, đó là từ nụ cười của Thánh Chủ, là ánh mắt nghi kỵ đầy rẫy của Tế Ti Mira, là ánh mắt thâm thúy vĩnh viễn khiến người ta không thể nhìn thấu suy nghĩ của Woods bệ hạ. Nghi kỵ nàng, oán hận nàng ư, không sao hết. Cho dù người trước mắt là quốc vương thú nhân, hay là Tế Ti tối cao, vậy thì sao nào. Gia Cát Minh Nguyệt nàng, đều sẽ không lùi bước trước bất kỳ kẻ nào, bất kỳ thế lực nào. Nước đến đất ngăn, binh đến tướng chặn!

Rất nhanh sau đó, dưới sự chứng kiến của nhóm người Socrates và Rijkaard, Saintis và vương quốc Oke cùng ký kết hiệp ước đồng minh.

Gia Cát Minh Nguyệt có chút không hiểu, nàng không rõ vì sao thái độ của Tế Ti Mira lại có thể phát sinh chuyển biến lớn đến vậy.

"Quân đoàn Luyện Ngục là quân đoàn tà ác trong truyền thuyết, đến từ Minh Giới. Vạn năm trước chúng đã từng xâm nhập vào đại lục Phong Ngữ, gần như đã hủy diệt cả nền văn minh trên đại lục chỉ trong chốc lát, cuối cùng, dưới sự dẫn dắt của đồng lòng của các tộc loài người, Tinh Linh, Người Lùn, Thú Nhân và vài vị anh hùng trong truyền thuyết của Long Tộc, cuối cùng cũng đánh đuổi được bọn chúng ra khỏi đại lục.

----- Hết chương 98.1 -----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro