chap4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng ai biết được sự thật đằng sau khuôn mặt nhỏ bé của THẦN VŨ hắn kia cơ chứ, hắn trước mặt cô luôn tỏ ra nhõng nhẽo, trẻ con nhưng khi không có cô thì hắn lại trưng ra bộ mặt vô cảm,lạnh lùng luôn tỏa ra sát khí không ai dám làm càn trước mặt hắn. Tuy hắn mới có 5 tuổi nhưng đã được huấn luyện làm 1sát thủ đỉnh cao và cũng là bang chủ chưa từng lộ mặt nhưng chỉ cần nghe danh thôi cũng đủ run sợ vì sự lanh khốc vô tình của bang chủ này(tuổi trẻ tài cao :) ). Từ khi cô ngã xuống bể bơi hắn đã cho người dám sát, bảo vệ cô mà cô không hề hay biết, nhưng nhờ vậy mà biết rằng cô đang ở hắc ưng , hắn vô cùng kinh ngạc, cô học võ làm gì? Ai ức híp cô ấy sao? Nhưng theo trí nhớ của hắn làm gì còn ai chọc ghẹo cô ngoài hắn đâu !??? Nhưng cô thích học thì cứ việc học, hắn không cản (có không giám cản thì có 😌) miễn cô vui là được, còn ai dám thì đừng trách sao hắn ác, hắn sẽ cho biết thế nài gọi là "sống không bằng chết"
Một tháng nữa trôi qua thì cha mẹ cô cùng cha mẹ hắn về nước. 2 gia đình dù sao chăng đi nữa cũng là bạn bè quá cố (ý là từ đời ông nội của 2 gia đình). Cha mẹ cô vừa bước vào nhà liền ôm cô, MỘC TÂM LAN ôm cô vui vẻ nói
Ayza con gái bé bỏng của mẹ,mẹ nhớ con chết mất _  cha cô_NGUYỄN HẢI NAM thì hiền từ xoa xoa đầu cô
Mới 1 năm không gặp mà con gái ta cao lên 1 chút rùi lè_ TUYẾT NHI được cảm nhận sự ấm áp có cha có mẹ bất giác khóc lên
Cha mẹ,TUYẾT NHI rất nhớ hai người 😭😭😭😭
Cả nhà còn thấy mik làm con bé khóc to như vậy lòng trách mik làm con bé bùn, thì giọng nói thân thuộc cô từng nghe của NGỌC AN KIỀU từ ngoài vọng vào
Ông bà kia làm gì mà khiến con dâu ta khóc to vậy hả_ TUYẾT NHI nghe xong muốn ngất đi không thôi nhưng thật muốn biết là ai mà chưa gì đã nhận tui là con dâu rùi liền hướng về phía cửa mà nhìn hình dáng của 1 người phụ nữ and 1 người đàn ông đi vào đó là cha mẹ hắn NGỌC AN KIỀU VÀ ÂU DƯƠNG BẮC KÍNH. Trong trí nhớ của cô 2 người này là cha mẹ hắn còn là bạn của cha mẹ cô trong 1 lần nọ mẹ cô và mẹ hắn ăn trộm đồ của cha cô và cha hắn, từ lần đầu tiên nhìn nhau liền yêu. Thôi quay lại chuyện chính :> . Sau 1p hoàn hồn thì cô vẻ mặt tươi cười chạy tới bên 2 người họ chào hỏi
Con chào cô An Kiều và chú Bắc Kính ak
AN KIỀU thấy cô liền ôm vào trong lòng xoa xoa đầu
Ôi con dâu của ta ngoan quá không giống ai kia _ AN KIỀU nói không quên liếc về thằng con trai "hiếu thảo" cha mẹ về thì không thấy đâu mà suốt ngày cứ mất tích chả thấy đâu,hắn nghe thấy thì đưa đôi mắt rất chi là "hiếu thảo ngoan hiền" nhìn mẹ mik kèm theo là" nụ cười tỏ sáng " đến run người. Mọi người nói chuyện 1 lúc thì rủ nhau ra ngoài ăn. Hắn cầm tay cô đi vào trong , cô tỏ ra khó chịu hất hủi hắn làm cho mọi người phải cười AN KIỀU thì vui vẻ cổ vũ cho hắn
Con trai của ta cố lên phải mang con dâu về cho mẹ đóa nha~
Hắn không thèm liếc nhìn người mẹ nhưng trong lòng thì thầm gật đầu chạy theo cô. Gia đình chọn 1 gian phòng vip căn phòng được bố trí theo phong cách nhật bản lại thêm cảnh hoàng hôn ngoài cửa sổ chiếu vào trở lên đẹp đẽ. Cô đi tới bền bàn tròn mà ngồi xuống hắn vũng không hơn lẽo đẽo theo ngồi cạnh. Mọi người cũng đi vào bàn ngồi , mẹ cô ngồi cạnh hỏi cô
Con gái con muốn ăn gì nào
Dạ món này món này món này....v.v..._ cô cầm quyển menu lên chỉ vào. Mọi người ngạc nhiên nhìn cô nhớ rằng trước đây cô đâu có ăn nhìu tới vậy nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vui vẻ. Cha cô nhìn cô cười đùa hỏi
Con gái ta ăn nhìu vậy rồi ai rước đây😁
Cha nói vậy là cha hết yêu con rùi à...hức ...hức mẹ ơi cha..
Cha hết iu con rùi mẹ ơi...huhu 😭😭_ cô ôm mẹ cô khóc lòng than trách, mẹ cô xoa đầu dỗ dành cô thì giọng nói mẹ hắn vang lên
......






































































$$$$$$$$$$$$$$$$hết chap4$$$$$$$$$
Đố ai đoán được AN KIỀU_ mẹ hắn sẽ nói gì với cô nào 😉
(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(◠‿◕)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)(⌒ω⌒)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)∑d(°∀°d)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)(✯◡✯)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro