Chương 9 [18+]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9 : Dây dưa hoan ái (18+)

 Nàng vô lực ngã xuống giường, thân thể trở nên nóng rực, nàng… nàng mong có ai đó đến dập tắt ngọn lửa dục vọng đang bùng cháy mãnh liệt trong nàng.

Trong nàng giờ đây chỉ còn lại khát khao được thỏa mãn.Bàn tay nàng không kiềm chế được, dần dần đưa vào nơi đẫy đà của bản thân, mặc sức xoa nắn, 2 chân thon thả cũng gắt gao khép chặt lại, cựa quậy không yên….

Không… chưa đủ… nàng thống khổ rên to lên. Không còn đủ sức che giấu nữa.

Chân nàng khẽ động vào người Lãnh Phong. Nàng ngước đôi mắt mờ sương vào hắn, bản năng phụ nữ trong nàng mách bảo, nàng… cần người đàn ông tiêu sái trước mặt kia. Chút lí trí cuối cùng trong đáy mắt nàng đang dần tan biến, cánh môi mọng đỏ dụ hoặc của nàng rên lên, tiến lại gần Lãnh Phong.

Nhìn người đàn ông vóc dáng to lớn trước mặt, khuôn mặt anh tuấn, nàng không khống chế được mà bò lên người hắn, khóe môi không ngừng phát ra tiếng cầu xin ngọt ngào, thảm thiết.

        “Nàng muốn không?” hắn trầm giọng hỏi, trong mắt tràn ngập tia u ám, rõ ràng cũng tràn đầy dục vọng.

        “Ân…ân..có…có….ta muốn chàng” đôi mắt mờ hơi nước của nàng nhìn hắn, cười với hắn.

 Nụ cười của nàng như đã bóc nốt chút lí trí kiềm chế cuối cùng của hắn, nữ tử chết tiệt này, tại sao khi nàng cười lại hấp dẫn như thế chứ. Nhưng…nếu dừng ở đây, chẳng phải quá thiệt cho hắn hay sao. Tự bấu vào đùi mình 1 cái, hắn cố khống chế dục hỏa đang bùng lên ở thân dưới, khát khao thôi thúc hắn đè nàng xuống.

        “Cởi ra” hắn dang 2 tay ra, ra lệnh cho nàng.

Minh Thư giờ phút này chẳng còn lí trí để suy nghĩ nữa, nàng mau chóng cởi xiêm y của hắn, cũng cởi luôn y phục của bản thân.

Đến khi Lãnh Phong thấy bản thân không còn mảnh vải nào nữa, hắn lại tàn nhẫn đẩy nàng xuống đất, lấy tay chỉ vào vật đàn ông to lớn của hắn, băng lãnh mở miệng

        “Ngậm đi”

Minh Thư có hơi chút sững người, nàng ngần ngại nhìn hắn.

Hắn như thấy được sự chuyển biến trên mặt nàng, khẽ cúi đầu xuống, liếm nhẹ vành tai nàng, thì thầm : “Chả lẽ… nàng không cần ta giúp nàng giải tỏa hay sao a?”

Nàng khẽ rên lên, sự khó chịu trong người nàng đã hoàn toàn đè bẹp mọi cảm xúc khác.

Quỳ xuống đât, nàng run mở miệng anh đào nhỏ nhắn ra, chậm rãi ngậm vào vật nam tính to lớn của hắn.

        “Thư Thư ngoan” hắn lạnh lùng cười, 1 tay vỗ vỗ đầu nàng như khích lệ, 1 tay lại vuốt ve tấm lưng phẳng, trắng mịn, trơn nhẵn của nàng “nào, giờ hãy nói, nàng cầu xin ta muốn nàng đi a”

Minh Thư ngẩng đầu nhìn hắn, miệng nở ra nụ cười quyến rũ: “Lãnh Phong a, ta…ta cầu xin chàng, hãy…hãy muốn ta” miệng nàng vừa ngậm vật to lớn kia, vừa run rẩy nói.

Hắn nhìn cự long của bản thân đang giương lên cao, hơi thở khó nhoc thầm rên rỉ….Chết tiệt…tiểu yêu kia…tại sao nụ cười của nàng lại khiến hắn ham muốn nhiều như vậy ?

Hắn nhanh chóng kéo tay nàng, đè xuống giường, thân thể to lớn trực tiếp đè lên cơ thể nhỏ nhắn của nàng, hoàn toàn bao phủ nàng trong hương gỗ trầm hương của riêng hắn.

Khóe miệng cười nhạt, hắn cúi xuống, ngậm lấy môi nhỏ nhắn của nàng, chậm rãi liếm mút, hấp thu hết sự ngọt ngào trong khoang miệng của nàng. 2 đôi môi quấn quít lấy nhau, dây dưa nỉ non không ngớt. Hắn nồng nhiệt trêu ghẹo đầu lưỡi nàng, khơi gợi các giác quan của nàng. Đại chưởng to lớn của hắn bắt đầu thuần thục vuốt ve da thịt nhạy cảm của nàng. Tiến tới bầu ngực trắng sữa xinh xắn của nàng.

Lãnh Phong vốn là ông chủ của Vĩ thanh lâu – thanh lâu bậc nhất kinh thành, hơn nữa lại sở hữu dung mạo tuấn dật phi phàm, nên việc hắn là cao thủ tình trường không có gì lạ. Minh Thư vốn ngây thơ, tuy có là bác sĩ nhưng nàng cũng chưa từng trải qua tình huống bị trêu đùa như thế này bao giờ, nàng sao có thể chịu đựng được sự giày vò như vậy.

Lãnh Phong vẫn triền miên hôn nàng, cắn mút mạnh mẽ bờ môi trái tim xinh đẹp của nàng, cùng lúc vươn 2 ngón tay đến chơi đùa nụ hồng trên ngực nàng.

Nàng run rẩy, 2 tay ôm lấy cổ hắn, kéo hắn xuống gần nàng hơn. Chiếc lưỡi đinh hương nhỏ nhắn tham lam liếm láp vòm ngực rộng của hắn. Nụ hồng mơn mởn đứng dựng lên sừng sững, lộ nên sắc hồng đậm mê người, nhuốm đỏ cặp mắt  đen kịt của Lãnh Phong.

Hắn hôn nàng thật lâu, nụ hôn di chuyển từ tai nàng, xuống cổ trắng ngần, xuống xương quai xanh hấp dẫn của nàng.

Không chút chần chờ, hắn cắn lấy 1 bên nhũ hoa của nàng. 1 tay sờ nắn bên còn lai, tay kia nhanh chóng luồn xuống vùng tam giác bí ẩn của nàng.

Minh Thư khổ sở chịu đựng, miệng không ngừng cất lên thanh âm trong veo, ma mị, rên rỉ, càng ôm chặt lấy hắn.

        “Ân….a…a… thực thoải mái….a…”

Nàng vô lực chống đỡ hắn, mặc hắn làm càn thân thể của nàng. Khuôn mặt bầu bĩnh vì dục vọng mà bừng, bộ dạng tiểu yêu tinh dụ hoặc khó tả, hoàn toàn trái ngược với vẻ trong sáng, ngây thơ thường ngày. Cặp mắt cười ướt ái lim dim phủ 1 tầng hơi nước, cánh môi trái tim sưng đỏ. Thực là làm mê hoặc tâm trí người ta nha.

        “Thư Thư, nàng thực đẹp.” Lãnh Phong ngọt ngào thì thào với nàng.

        “Không ngờ nàng khi trên giường lại phong tình, hấp dẫn đến như vậy a”

Hàm răng hắn không an phận, cắn mạnh đầu nhũ hoa bé nhỏ của nàng.

        “Đau...” Minh Thư thống khổ rên rỉ, nhưng cảm giác này thực làm nàng dễ chịu a, thân thể lại không ngừng phập phồng theo từng cử động của hắn.

Không bao lâu sau, dấu hôn ngập tràn thân thể trắng nõn của nàng.

Nàng bị thuốc cùng kĩ năng thuần thục của hắn kích thích mãnh liệt, thân thể không tự chủ được, càng ôm chặt lấy hắn, cảm nhận từng đợt sung sướng do hắn mang lại.

Dừng tay đang nghịch ngợm nơi tam giác của nàng, hắn tách đùi của nàng ra… thân thể giai nhân nuột nà, trần trụi hiện ra trước mặt hắn, cúi đầu, hắn liếm cánh hoa non mềm.

        “A….” Minh Thư lại cảm giác nóng bừng lên, thân thể không ngừng vặn vẹo, chỉ làm gia tăng dục hỏa của người nam tử kia với nàng.

Đầu lưỡi hắn xoay tròn ở chỗ mật ngọt của nàng, làm nàng rên rỉ, phát ra thanh âm cực kì yêu kiều, dụ hoặc.

Đầu lưỡi Lãnh Phong như mang theo tà thuật. bừa bãi dạo chơi qua lại ở cửa động của nàng, khiến nàng khó chịu, cầu xin hắn

        “Cho ta …cho ta….” Tiếng nỉ non của nàng làm mắt hắn tối lại, nhưng vẫn cố đè nén dục vọng xuống thật sâu

        “Từ từ… ta còn… muốn nữa a”

Cảm giác lưỡi hắn rong chơi thoải mái trong cơ thể nàng, làm cho nàng hoàn toàn sa vào thế giới dục tình, càng khát khao nhiều khoái cảm hơn nữa

        “Cảm giác thế nào, tiểu Thư Thư của ta? Thực thích thú phải không?” Lãnh Phong không ngừng khiêu khích đóa hoa của nàng, đầu lưỡi nghịch ngợm ở chỗ nhạy cảm, non mềm và kín đáo của nàng, cho đến khi hang sâu của nàng trở nên ẩm ướt.


Trong đêm tối, mang theo sự ám muội không hề che đậy, ánh trăng từ cửa sổ chiếu xuống, soi sáng 1 đôi nam nữ đang dây dưa trên giường.

Lãnh Phong dùng ngón tay tìm đến hạch hoa mẫn cảm của nàng. Khiến nàng không tự chủ được, ưỡn người lên, giữa hai chân nàng tràn đày dịch ẩm ướt, ấm nóng.

Đến lúc rồi…

Lãnh Phong nhấc 2 chân của nàng, đặt lên vai. Hai tay giữ chặt eo nàng, từ từ cho vật nam tính đã giương cao lên, tiến vào cửa mình của nàng.

        “A…ô ô….đau quá…” Minh Thư nức nở, lệ tràn đầy khóe mi. Ngay cả tình dược cũng không khiến nàng đỡ hơn được. Của hắn…của hắn thực… thực quá to đi a.

Hắn xót xa nhìn nàng đau đớn, môi hút lấy lệ của nàng, ôn nhu hôn nàng, thì thầm trấn an nàng.

        “ Sẽ ổn thôi, ta…sẽ nhẹ nhàng mà, có được không?” Thanh âm dịu dàng phát ra từ miệng hắn cũng khiến hắn phải sững sờ. Hắn…Lãnh Phong  băng lãnh… đang ôn nhu an ủi nữ nhân hay sao? Nhưng hắn biết, lần đầu tiên của nữ nhân… bao giờ cũng rất đau đớn a

Minh Thư mắt mờ hơi sương nhìn hắn, gật gật, tay nàng nắm chặt lấy bắp tay chắc khỏe của hắn, khóe môi mỉm cười yếu ớt.

Lãnh Phong như được khích lệ, chậm rãi đưa cự long to lớn vào nơi nhỏ bé, khít chặt của nàng. Minh Thư đau đớn, tay không ngừng bấu lấy cánh tay hắn, hung hăng cắn vào bả vai hắn, mùi máu tanh tràn đầy khoang miệng của nàng.

        “Cứ cắn đi, Thư nhi của ta” hắn không để ý đến cơn đau của mình, chăm chú giữ chắc eo nhỏ bé của nàng. Bắt đầu chuyển động.

        “Ta sẽ không làm nàng thất vọng đâu a”

Hắn tăng tốc dần, nhanh chóng đưa vật nam tính to lớn ra ra vào vào lỗ nhỏ của nàng, khiến nàng sung sướng vô cùng, rên lớn “ Ân …a.a…a…a” , 2 chân cũng bất giác quặp vào eo hắn, phối hợp cùng hắn.

Nàng làm hắn mê dại, nắm chặt vòng eo của nàng, hắn điên cuồng lắc hông, cố đưa vật nam tính vào nơi sâu nhất của nàng.

        “A….” Chịu không nổi sự kích thích mãnh liêt này, Minh Thư hét lên.

        “Tiểu yêu tinh xinh đẹp, nàng quả thực làm ta phát điên” môi hắn dán vào tai nhỏ của nàng, khàn khàn nói.

Minh Thư đau muốn chết, nàng vẫn là trinh nữ, hơn nữa cơ thể lại nhỏ bẽ, căn bản không chịu được vật to lớn quá mức to lớn của hắn.

Lãnh Phong càng gắng sức vọt vào trong cơ thể nàng hơn, lấy chuyển động mạnh mẽ, cùng tiếng thở dốc đứt quãng, ái muội đáp lại thanh âm rên rỉ, ngọt ngào của nàng.

Trong ánh nến mờ ảo, hắn dùng tiết tấu chuyển động thay đổi liên tục làm khiến nàng mê muội.

Hắn đưa nàng lên thiên đường…

Một lần, rồi lại một lần, hắn liên tục phát tiết vào cơ thể nhỏ bé của nàng, như quyến luyến sâu sắc thân thể nàng….

Cứ như vậy…. kéo dài mãi…kéo dài mãi…

Hắn muốn nàng liên tục, không biết bao nhiêu lần. Kể cả khi tình dược hết tác dụng, kể cả khi nàng không chịu nổi mà ngất đi, hắn vẫn cứ tiếp tục…

Hắn tham luyến cơ thể nữ nhân tóc ngắn đặc biệt này…

Cho đến tận khi ánh bình minh đầu tiên chiếu xuống, hắn mới mệt nhọc nhắm mắt lại, vật nam tính vẫn không rút ra, vẫn cắm chặt vào trong cơ thể khít chặt đầy dụ hoặc của nàng.

Lần đầu tiên, hắn ham muốn, khát khao chiếm hữu 1 nữ nhân đến vậy. Hắn đã cùng nàng hoan ái, hưởng khoái lạc suốt cả đêm qua.

Hắn hài lòng nhìn thân thể đầy dấu hôn của hắn, ôn nhu hôn lên trán nàng, thì thầm: “Thư nhi, nàng thực là 1 tiểu yêu, khiến Lãnh Phong  ta phải điên cuồng”, rồi ôm chặt lấy nàng, cùng nàng đi vào giấc ngủ sâu không mộng mị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro