ganh ghét

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần y ,,, người muốn nói là ta có thể thấy được sao...?
Độc cô Hàn Thiên,, mừng rỡ khi nghe nàng nói có thể chữa trị cho hắn... thì không nói nên lời...
Nhất phong cũng vui mừng cho chủ tử của mình...

Thần y Cửu Linh, người nói là có thể chữa trị khỏi cho chủ tử ta sao. ?

Đúng vậy,,, nhưng cái này phải cần thời gian....
Phải là đúng ngày ngươi phát bệnh,ta sẽ xem đầu ngươi đau chỗ nào, rồi mới tìm chỗ mà ngươi bị châm kim vào,lúc đó ta mới nghĩ cách làm thế nào để có thể lấy ra khỏi đầu ngươi.. nhưng Ta sợ kim đã châm vào quá lâu, không biết có để lại di chứng gì không ? Bây giờ điều ta lo lắng là nó đã ăn vào gân cốt rồi, nên ta cần phải có thời gian xem xét kỹ càng,..
Vũ Nguyệt chợt nghĩ,Nếu bây giờ có máy chụp phim, thì dễ dàng biết được Kim châm đang ở đâu trong đầu, nhưng rất tiếc ở đây là cổ xưa, nên nàng phải tiến hành từng bước một... thật sự là làm khó cho nàng mà....

Nếu như đã ăn sâu vào gân cốt thì thần y có thể chữa trị được không.?
Còn gần hai mươi ngày nữa thì ta sẽ phát bệnh... vậy trong thời gian này thần y có ở bên cạnh ta không?
(ôi người ở kế bên luôn mà)

Nếu như thật sự như vậy thì chỉ còn một cách.... là mổ đầu ngươi lấy Kim châm ra... nhưng như vậy thì rất khó khăn, vì hiện tại ta chưa thể tìm được dược liệu cần thiết trong việc mổ xẻ...
Vì thuốc đó phải tìm ở nơi băng giá nhất... nhưng ngươi đừng nên lo lắng quá vì ta nghĩ,ta sẽ tìm cách tốt nhất để chữa trị cho ngươi...
Vũ Nguyệt thấy khi nói tới mổ đầu, thì mặt của hắn không hề biến đổi... chỉ có thuộc hạ của hắn nghe nói thì mặt cắt không ra chút máu.... đúng là hoàng thượng không gấp thái giám lại gấp....

Thế tử, trong thời gian tới ta phải về gặp chủ tử ta có việc, nên không thể ở bên cạnh người,Nhưng nếu có phát sinh chuyện gì ,thì ngươi hãy cầm lấy cái này, tới Vũ Thiên lâu tìm gặp trưởng quầy và đưa cái này cho hắn, hắn sẽ báo lại với ta ,ta sẽ tới tìm ngươi trong thời gian sớm nhất có thể,..
Nói rồi nàng lấy trong tay áo ra một lá kim xa đưa cho hắn...

Được,ta sẽ,?
Nhất phong hãy tiễn thần y ra ngoài....

Dạ, xin mời người..
Nhất phong cung kính ân nhân của chủ tử mình, nhưng chưa kịp tiễn người ra ngoài, thì nàng đã phi thân đi mất...

Chủ tử, thần y đã đi rồi...

Ừm ta có thể cảm nhận được một chút... nhất phong, người này không đơn giản, có thể tới mà ta không cảm nhận được,.
Đi thì như một cơn gió....hy vọng rằng ta sẽ có thêm một bằng hữu,chứ không muốn có thêm một kẻ thù...

Chủ tử, đợi khi người nhìn thấy, thì sẽ không nghĩ thần y như vậy đâu ạ...

Có gì khác sao..?
Đúng Độc Cô Hàn Thiên hắn không nghĩ có gì khác khi nhìn nhận một người....

Khi nhìn thần y Cửu Linh, dù không thấy mặt, nhưng thuộc hạ nghĩ nàng phải là một cô nương xinh đẹp, nhưng không biết sao nàng phải che giấu mặt mình... với lại nàng là một người trung thành, nên sẽ không bao giờ phản bội chủ nhân của mình,?

Nhất phong,Tại sao ngươi nghĩ vậy....?

Dạ , lúc trước khi tìm thần y,thuộc hạ có điều tra về thần y, nhưng vẫn không điều tra được gì, chỉ biết rằng từ lúc tuyệt tình cốc xuất hiện,thì thần y Cửu Linh cũng xuất hiện,,,theo thuộc hạ biết bao nhiêu năm qua thần y làm việc hoàn toàn theo lệnh của cốc chủ, và hoàn thành hết nhiệm vụ của người giao,..
Cho nên chủ tử hãy an tâm, lần này là cốc chủ ra lệnh cho thần y Cửu Linh,
Bây giờ người chỉ cần chờ đợi, nếu sau này cốc chủ cần một yêu cầu, thì hãy đáp ứng yêu cầu của cốc chủ, thì người sẽ không bao giờ có kẻ thù.....

Nhất phong, Điều này ta đã nghĩ kỹ càng trước đó,,,Nếu như mai nầy thần y có thể chữa khỏi hoàn toàn cho ta, cốc chủ nếu cần thứ gì, nếu không ảnh hưởng đến quốc gia đại sự, thì ta có thể hoàn toàn đáp ứng yêu cầu của người....

Chủ tử,, lần trước thuộc hạ tới cầu kiến cốc chủ, người có nói chuyện người yêu cầu không hề có liên quan gì đến quốc gia đại sự... mà chỉ là một việc tiện tay thôi,cho nên thuộc hạ cũng thấy có thể người sẽ chấp nhận được......
Nhất phong thấy chủ tử mình lắng nghe rồi Lâm vào trầm tư, nên hắn cũng lặng lẽ ra ngoài canh gác....

Độc cô Hàn Thiên ngồi trong bóng tối của mình,và nghe tiếng nói của thuộc hạ, thì cảm thấy có lẽ mình không nên nghi ngờ cốc chủ Nữa, nếu thật sự có thể thấy đường, thì dù có mổ đầu hắn, thì hắn cũng sẽ đánh cược một lần,,,
bây giờ hắn nên nghĩ nếu như hắn sáng mắt, thì sẽ như thế nào, chính hắn cũng không nghĩ một ngày hắn sẽ được thấy ánh mặt trời.....

_____
Đã ba ngày kể từ khi vũ Nguyệt được gả vào thụy phủ, nhưng không ai Thấy nàng đi ra cửa Hương xa các, trừ các người hầu hạ nàng đi ra ngoài Để lấy thức ăn, nhưng những người đó cũng không tiếp xúc với ai, nên luôn làm cho những người làm trong phủ khó chịu.....

Ê các ngươi có thấy kỳ lạ không? từ lúc thế tử phi vào cửa tới đây, thì không thấy người đi ra ngoài, mà thế tử cũng không tới Hương xa các,,,

Có gì mà lạ chứ, thế tử làm sao có thể chấp nhận một người tàn phế làm phi được chứ, chỉ là hoàng thượng ban hôn nên người mới chấp nhận thôi...

Thu Cúc tỷ, tại mọi người cũng thấy vậy, nhưng dù sao người ta cũng là công chúa nước nguyên quốc, bây giờ còn là thế tử phi, thì chúng ta mới muốn biết thêm thông tin của thế tử phi thôi mà...
Nhưng tụi muội cũng bất bình thay cho tỷ,
Lúc trước tỷ là đại nha hoàn bên cạnh nhị phu nhân, được bao nhiêu người hâm mộ, tỷ còn được nhị phu nhân thương yêu, nhưng từ lúc được đưa tới chăm sóc cho thế tử, mà người lại không ngó ngàng tới tỷ,  cho nên.....

Thôi các ngươi đừng nên nói nữa, nếu chuyện này tới tai Thế tử, thì không tốt đâu, với lại ta cũng không uất ức gì,ta nghĩ có lẽ thế tử không thể thấy được mặt ta, nên người mới như vậy, với lại các ngươi không thấy sao,tuy ta không thể vào phòng thế tử, nhưng ta có lại có thể ở bên trong viện phong vân các của người,chí ít thế tử cũng không bắt buộc ta rời khỏi viện,
Bây giờ ta nghe nói thế tử đang tìm người chữa trị đôi mắt, rồi một ngày người sẽ thấy ta, thì người sẽ nghĩ khác...
Đúng vậy, nàng là người hầu hạ thế tử, nàng tin tưởng với sắt sắc đẹp của nàng, thì Thế tử mà nhìn thấy thì sẽ xiêu lòng thôi...
Thu Cúc luôn luôn nghĩ rằng, một ngày không xa nàng sẽ được làm thế tử phi, nhưng bây giờ hoàng thượng lại ban hôn cho thế tử, vậy thì nàng làm sao có thể làm chủ nhân được, nhưng nhị phu nhân đã nói, sẽ giúp nàng làm chính phi bằng bất cứ giá nào, cho nên nàng đang chờ đợi thời cơ, nàng không muốn làm một nô tỳ xuốt đời, mà là người ở trên cao được người hầu hạ.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro