quyền quản gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu thư, Thế tử thật quá đáng mà, người tới đây đã mười ngày rồi, mà Thế tử không một lần hỏi thăm người,
Đã vậy ngày thành hôn cũng không tới, làm cho người bị biết bao nhiêu người cười chê,
Hừ,,, biết vậy tiểu thư đừng thèm gả qua đây....

Ai, đã chọc giận hiểu tư của ta vậy, tới em nói ta nghe xem...

Tiểu thư sao người có thể bình tĩnh vậy chứ, thế tử thật là khinh người quá đáng, tiểu thư được gả qua đây mà chỉ có quản gia của thụy phủ đi đón, đã vậy còn để tiêu thư cầm vải lụa đỏ tự mình vào cửa nữa chứ.....(theo phong tục của Đông ngụy, thì một mình mà cầm vải lụa đỏ đi vào nhà mà không có tân lang tiếp đón, thì coi như hôn sự chưa thành, dù có là thánh chỉ ban hôn đi nữa, cũng như là đơn phương gả vào mà thôi)

Hiểu Tư , không phải là ta không để ý, nhưng em phải biết rằng thế tử là một người mù, thì thế tử không bao giờ muốn xuất hiện chỗ đông người..... với lại ta cũng đi đứng bất tiện, rồi ta với ngài ấy dù sao cũng là người xa lạ, muốn gần gũi thì cũng phải cần thời gian, đúng không?
Vũ Nguyệt biết nếu mình không nói gì, thì có lẽ hiểu tư sẽ lải nhải bên tai tới sáng luôn,

Hai chủ tớ đang nói cười vui vẻ, thì thấy quảng gia hớt hải đi vào......

Nô tài gặp qua thế tử phi..

Vương quản gia, tìm ta có chuyện gì,?
Vũ Nguyệt nhìn người là quản gia này đánh giá,
Là một người nam tử cũng chắc chỉ hơn hai mươi tuổi, nhìn dáng người rắn chắc, tay của hắn nhìn thấy nhiều vết chai, chắc không đơn giản là chỉ làm quản gia...
nhưng khuôn mặt hắn mới làm nàng kinh ngạc, hắn có một nét đẹp nhu hòa, mà không phải người nam tử nào cũng có, nhưng lại là lạnh lùng làm cho người khác không dám kinh nghi,,,,(khi dễ và nghi ngờ)

Thế tử phi, nhị phu nhân cho mời người qua đại sảnh, để thương lượng việc quản gia ạ..

Vương quản gia, việc này không phải từ đó tới giờ đều do thế tử lo liệu sao...
Nếu muốn thương lượng chuyện gì,sao không tìm thế tử, mà tìm ta làm gì...... với lại ta chỉ gả qua đây được mấy ngày, cũng không rành lắm về thụy phủ ,cho nên ta cũng không muốn mình làm mất mặt thế tử,
Có đúng không quản gia ?
Muốn làm nàng khó chịu thì phải xem mấy người này có bản lĩnh không cái đã,, hừ , nhị phu nhân, hãy chờ xem coi ai là người phải khóc,,,,,

Cái này nô tài chỉ làm Theo lời nhị phu nhân, còn có chuyện gì thì thế tử phi có thể tới đó rồi mới biết được.....
Vương xuyên không phải là lần đầu gặp mặt người con gái này, nhưng hôm nay là lần đầu tiên nói chuyện, lần trước là ngày rước dâu, nhưng hắn chỉ thấy người này ngồi trên xe lăng được nô tỳ đẩy vào, nhưng cũng không nói gì...
Nhưng bây giờ có lẽ phải về bẩm báo lại với thế tử,,,theo lời nói thì có lẽ cũng không phải là vô dụng.......

Vậy được rồi, mời vương quản gia dẫn đường...
_____
Mẫu thân,sao người lại khách sáo với nàng ta, rõ ràng nàng ta và đại ca không có bái đường, thì sao mà có thể có quyền quản lý thụy phủ chứ.?
với lại nàng ta chỉ là một người tàn phế,theo con thấy đại ca cho dù không thể thấy được, nhưng vẫn là thống soái của đại quân,, như thế thì sao nàng ta có thể xứng đáng được làm thê tử huynh ấy chứ!?

Hải đường à,sao con có thể nói đại tẩu con như vậy chứ,? dù đại ca con và nàng ta không có bái đường, nhưng nàng ta là do hoàng thượng ban hôn, thì dù không bái đường thì vẫn là thế tử phi Thụy phủ,
Không phải là bà không muốn có quyền quản gia trong tay , nhưng từ lúc bà được gả vào phủ thì lúc đó trong phủ không có nữ chủ nhân, bà nghĩ Thế Tử chỉ là một người mù, chỉ cần bà có con trai thì bà sẽ được làm vương phi.. rồi con bà sẽ làm thế tử, quyền quản lý thụy vương phủ cũng sẽ vào tay bà.
Nhưng bao nhiêu năm qua, cho dù bà có cố gắng bao nhiêu, vương gia cũng không trao quyền quản gia cho bà mà lại giao cho đứa con mù loà của hắn.... bà hận.. cho nên bây giờ bà muốn lợi dụng đứa tàn phế này lấy quyền quản gia,sau đó bà sẽ tìm cách cướp lại...
Nhưng có lẽ người này cũng không phải dễ dàng điều khiển được.

Cho tới bây giờ đại ca cũng không gặp mặt nàng ta mà, thì không có gì phải khách sáo với nàng ta cả..
Hừ,,, chỉ là một người tàn tật mà dám muốn quyền lợi ở Thụy phủ, không có khả năng đó, nàng là quận chúa của Thụy phủ không bao giờ cho kẻ ngoại bang vào nhà làm trái ý nàng, chỉ nghĩ tới thôi thì Hải Đường cảm thấy bực mình rồi...
___
Nhị phu nhân, người tìm ta có chuyện gì?
Nàng là Thế Tử phi còn người này chỉ là nhị phu nhân, nói cách khác thì chỉ là thiếp, thì nàng không cần phải kính trà con dâu, càng không cần phải hạ thấp thân phận mình.
Vũ Nguyệt là người có Võ công, từ xa nàng đã nghe hai mẹ con nhà này nói chuyện khi dễ nàng, Vũ Nguyệt cũng muốn biết, ngựa chết vào tay ai,?

Ai u,Ai đây, ngươi chỉ là một người được liên hôn qua Đông ngụy, ngươi đừng tưởng được vào đây thì thật sự là Thế Tử phi !

Xin hỏi vị tiểu thư này là,?

Ta là quận chúa của Thụy vương phủ, Độc Cô Hải Đường.....

À thì ra là Quận chúa, thật sự là không ngờ,,,
Vũ Nguyệt lần đầu được gặp mặt vị quận chúa mà nàng nghe danh đã lâu, là một người đanh đá hết phần thiên hạ, quận chúa Hải Đường là con gái của nhị nương cao Thái Hà ,với Thụy vương gia..
Nhưng không biết vì sao ? bao nhiêu năm nay bà không có thêm người con nào nữa, ngoài đứa con gái này,
cho nên quận chúa Hải Đường luôn được nhị phu nhân coi như bảo vật, mà bảo vệ trong tầm tay,,,

Không ngờ, ngươi không ngờ cái gì? ngươi đừng có mà không biết điều,
Cái loại ngoại bang như ngươi được mẫu thân ta kêu đến là phúc đức cho ngươi lắm rồi, mà còn không biết thân biết phận của mình,,,,

Nhị phu nhân nãy giờ ngồi im cũng đánh giá người đang ngồi trên xe lăn trước mặt mình, người thì nhìn cũng được, nhưng rất tiếc không thể thấy mặt, nhưng Theo cử chỉ và lời nói thì cũng chẳng phải là hiền lành gì,!

Hải Đường con đừng thất lễ với đại tẩu,,,
Công chúa Thẳm Hiền, người đừng để ý đến nha đầu này, nó bị ta chiều riết sinh hư rồi, dù gì chúng ta cũng là người một nhà, có gì con có thể bỏ qua cho nó..
Nhị phu nhân nói chuyện tình cảm, làm cho người ta một lời trách cứ cũng thể nói ra, nhưng đó là với người khác, còn với vũ Nguyệt thì không thể nào,!

Nhị phu nhân, người nói sai rồi,
thứ nhất, nàng ta đã mười bảy tuổi , có lẽ là lớn hơn ta, thì không có lý nào lại không hiểu lễ nghĩa phép tắc,
Thứ hai là nhị phu nhân mời ta tới đây, không phải ta muốn tới, nên ta không cần có phước đó,
Thứ ba, nếu nói về thân phận thì ta cũng là công chúa nguyên quốc, còn phần ở thụy phủ,ta là thê tử của thế tử ,cho dù chưa chính thức bái đường, nhưng lại chính là hoàng thượng ban hôn, thì có như thế nào nàng vẫn phải kêu ta một tiếng đại tẩu,
Còn nếu nàng ta cảm thấy không chấp nhận hôn sự này, thì ngày mai ta có thể tiến cung gặp hoàng thượng để từ hôn,,,,
Nhị phu nhân, người thấy như vậy có được không??

Cả một đại sảnh rộng lớn, nhưng lời nói của vũ Nguyệt lại vang dội quyết liệt, làm cho tất cả những người có mặt đều há hốc mồm, trong đó có quản gia vương xuyên,,,
Hắn không ngờ nàng không đơn giản một chút nào, lại dám uy hiếp cả nhị phu nhân, không ai không biết, nhị phu nhân là người hiền lành ở trong phủ, và rất được lòng các gia đinh và nô tỳ,,,,, cho dù hắn và thế tử đều biết bà không đơn giản như bề ngoài,,,.
Còn nhị phu nhân không nghĩ rằng nàng dám uy hiếp bà, vậy thì để nàng sống chỉ là một tai họa,,,

Từ lúc Hiểu Tư đưa tiểu thư mình vào, thì nghe quận chúa trách móc tiểu thư nàng đều cảm thấy khó chịu nhưng không thể lên tiếng, bởi vì trước khi đến đây tiểu thư đã dặn dò, là phải nhịn xuống dù ai có nói gì, nếu không thì sẽ gã nàng ra ngoài, có trời mới biết là nàng rất sợ bị gã đi,,, nhưng bây giờ thì nàng rất sảng khoái vì không ai có thể làm khó được tiểu thư rồi...










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro