Tập 8 H nhẹ: cẩu cẩu play

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đóng vai làm chó, khắp nơi bò

Cố Ngôn nằm trên giường cũng không phải không làm gì, lúc Thẩm Nam Phong nằm bên cạnh táy máy với cậu, hai tay không ngừng xoa nắn núm vú, dùng đùi cậu thủ dâm, cậu còn được hắn dạy dỗ cách rên, cách lấy lòng hắn.

Cố Ngôn đôi khi sẽ lấy lòng Thẩm Nam Phong, cậu đưa ngực của cậu ra như thể dâng của quý, tùy ý cho Thẩm Nam Phong nhéo nó đến sưng đỏ, đôi khi sẽ banh chân ra cho Thẩm Nam Phong tiện tay chơi hột le.

Thẩm Nam Phong rất thích bóp le, búng le, hắn để Cố Ngôn cả người trần trụi bên cạnh hắn, hắn vừa làm việc đôi khi chán liền sẽ sờ bên cạnh cạnh búng búng nghe người nọ ưm ưm nước chảy đầy sàn lại đè đầu người nọ xuống liếm.

Mà quyền lợi của Cố Ngôn lúc này giành được là đọc sách, cậu không được phép chơi điện tử, xem tivi.

Nếu có xem tivi cũng phải dưới sự giám sát của người khác. Cố Ngôn vội vàng thu thập tri thức của thế giới. Kiếp trước cậu không có điều kiện này, kiếp này ngoại trừ làm diễn viên, thì cậu muốn được đi học.

Nhưng động não nghĩ một chút liền biết không thể. Thẩm Nam Phong không cho phép điều đó.

Hiện tại những kiến thức thông thường đều là hệ thống sợ cậu lòi mạnh mẽ dùng dòng điện truyền qua não bộ cậu. Mà những thứ không cần thiết nó đều không nói cho cậu biết.

Vì thế mặc dù Cố Ngôn đã mười tám tuổi những thực chất kiến thức còn không bằng một đứa học sinh lớp 5.

Cố Ngôn thu thập kiến thức không bao lâu ngó độ thiện cảm của Thẩm Nam Phong là 50 sau khi hoàn thành nhiệm vụ kia cùng những ngày gần đây.

Nhưng nhìn như thế là cao, maximum là tới 150 lận. Hơn nữa cái điểm thiện cảm này cũng rất mập mờ.

Có kí chủ nói có người vì yêu sinh hận, rất yêu nhưng cũng rất hận, hận càng nhiều độ thiện cảm là âm.

Có kí chủ nói, độ thiện cảm trên 40 là bạn, nhưng đâm sau lưng cảm thấy áy náy nên sinh ra độ thiện cảm cũng tính.

Mà Cố Ngôn độ thiện cảm 50, nằm ở ranh giới có chút giá trị đối với đối tượng công lược, mà phạm vi của  có chút giá trị nàyrất rộng.

Xem như là sủng vật cũng tính, xem như tình địch thưởng thức lẫn nhau cũng tính.

Mà Cố Ngôn rất rõ ràng, bản thân mình chẳng qua là một món đồ chơi mà Thẩm Nam Phong hiện tại còn hứng thú. Cố Ngôn để mặc cho Thẩm Nam Phong ôm mình vào lòng.

Cậu biết những ngày yên bình của cậu sắp kết thúc, ngày mai cậu liền phải xuất viện, phải về căn biệt thự lạnh lẽo ấy.

Cố Ngôn liền cảm thấy khó thở, nhưng Thẩm Nam Phong dĩ nhiên đã nhịn đã lâu, hắn cho cậu nghỉ ngơi vài ngày không đụng vào cậu đã là sự nhân từ to lớn của hắn.

Đúng vậy đối với Thẩm Nam Phong mà nói không địt vào liền tính là không làm còn lại chỉ là nghịch chơi chơi thôi. Còn về việc nghịch đến mức cơ thể người ta biến đổi thì hắn càng không quan tâm tới.

Thẩm Nam Phong cảm thấy mình quá nhân từ, hắn nhịn đến mức khó chịu rồi. Nếu như để hắn nhịn vài ngày nữa, hắn liền sẽ khai phá lỗ sau. Trời biết, hắn tương đối phản cảm với lỗ sau, hắn cảm thấy nơi đó vừa dơ vừa bẩn, lại khô ráo nhỏ xíu, địt vào liền máu chảy, không thể co giãn, chỉ dùng một lần. Nói tóm lại trải nghiệm không tốt lắm, vạn bất đắc dĩ mới dùng đến.

Lúc đầu nếu Cố Ngôn không có âm hộ, hắn định sẽ hiếp nát Cố Ngôn một lần rồi quăng cho đám đàn em. Ai ngờ Cố Ngôn lại là cực phẩm.

Có lỗ đĩ rồi thì mắc mớ gì phải chơi lỗ đít, lỗ bướm thơm non ngọt mịn không tốt sao.

Thẩm Nam Phong ngồi ở ghế sau với Cố Ngôn, hắn không coi ai ra gì mà tay luồn vào bóp vú của Cố Ngôn, lực đạo đều không nhẹ.

Cố Ngôn khi ở bệnh viện vẫn không ngừng bị điều giáo, thêm vào điểm của hệ thống khiến cơ thể cậu  rất nhạy cảm, trong miệng ưm a không rõ.

Thẩm Nam Phong làm như nghe nhạc, lúc muốn cậu rên to hơn thì bóp mạnh, lúc muốn cậu rên nhỏ lại đấm vào bụng cậu khiến cậu đau đến không nói ra lời.

Mà về đến biệt thự, chỗ của Cố Ngôn ngồi đã ướt một bãi. Thẩm Nam Phong nhìn mà khinh bỉ, hắn vừa mở cửa liền đá Cố Ngôn ra xe, Cố Ngôn đầu óc quay cuồng ngã dưới đất.

"Xem đê tiện chưa kìa, nứng chảy nước dâm ướt nhẹp xe tài xế của tôi luôn."

Cố Ngôn cắn chặt môi, hốc mắt hồng hồng không dám ngẩng đầu nhìn tài xế, thấy cậu không đáp Thẩm Nam Phong lại mất hứng, đạp cậu thêm vài cú, sau đó nắm lấy tóc cậu kéo vào biệt thự. Cố Ngôn cảm thấy da đầu như bị tróc ra, đau nhức.

Lúc này luôn im tiếng tài xế lại đột nhiên lên tiếng:

"Thẩm thiếu gia, cậu ấy vẫn còn rất yếu."

Vừa dứt lời ánh mắt hình viên đạn liền bắn tới, giọng nói âm u đến cực điểm:

"Thẩm Dạ, lời nói này của cậu đã đi quá giới hạn."

Cố Ngôn nghe tên này cảm thấy quen thuộc rất nhanh liền nhớ ra người nọ chính là người đã đưa thuốc cho mình.

Chỉ thấy Thẩm Dạ như cũ trầm mặc, hắn quỳ một chân xuống, tùy ý để Thẩm Nam Phong trị tội, Thẩm Nam Phong nổi lên lửa giận nhất là khi nhìn thấy vật nhỏ của mình còn nhìn Thẩm Dạ bằng ánh mắt lo lắng.

Nhưng không giết Thẩm Dạ được, lại không có nghĩa không thể trừng phạt hắn.

Thẩm Nam Phong ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm, khóe môi lại nâng lên nụ cười:

"Trở về tự đi nhận phạt, Thẩm Dạ tôi hi vọng đây là lần duy nhất."

Thẩm Dạ gật đầu, Cố Ngôn thấy Thẩm Dạ rời đi, có chút lo lắng lại nhìn thấy Thẩm Nam Phong cười như không cười nhìn cậu.

"Sao vậy, lo lắng cho tình nhân à, dưới đây có hai cái lỗ, một mình tôi khiến em trống rỗng quá đúng không?"

Cố Ngôn lắc đầu liên tục, lập tức lên tiếng trả lời.

"Không có, chỉ là tò mò anh ta sẽ bị phạt gì?"

"Em muốn thử không?"

Cố Ngôn vẫn lắc đầu. Thẩm Nam Phong vẫn không hài lòng đáp án này hắn cười lạnh:

"Sao vậy? Tôi hỏi em, em cứ lắc đầu, mở miệng nói, đừng để tôi thấy cái lưỡi em vô dụng chỉ có thể dùng để ngậm dương vật, lúc đó tôi tháo cả khớp hàm của em ra."

Thẩm Nam Phong quen mồm đe dọa, Cố Ngôn trong lòng phẫn nộ khỏi phải nói, hai tay nắm ống quần mỉm cười:

"Không cần đâu, anh ta cũng không liên quan tới em."

Lời nói này hiển nhiên lấy lòng Thẩm Nam Phong, hắn cũng cười, trong ánh mắt tràn đầy thưởng thức.

"Vật nhỏ thật ngoan, lại tàn nhẫn nhưng tôi rất thích."

Nói rồi lại một đường lôi kéo Cố Ngôn, chỉ là lần này hắn nắm là tay, không phải tóc. Cố Ngôn nhìn bàn tay lực lưỡng kia, trong lòng lại không kiềm được mà nghĩ đến Thẩm Dạ.

Đều tại cậu.

Thẩm Nam Phong vừa vào trong biệt thự liền không kiềm được mà đè người xuống, Cố Ngôn biết điều này là khó tránh khỏi, hắn nắm chặt ra giường chỉ hi vọng nhanh qua đi. Nhưng Cố Ngôn biết điều này tương đối vô vọng.

Thẩm Nam Phong rất biết chơi, cũng rất thích những thứ mới lạ. Đây cũng là lí do vì sao hắn có thể cam đoan người tình của hắn chỉ cần ba năm là đủ. Thậm chí người hắn bao nuôi lâu nhất đều không tới một năm.

Rất nhiều người trong giới đều muốn nắm thóp hắn. Hết lần này đến lần khác đều là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Hắn bạo lực lại điên cuồng, tính tình khó nắm bắt. Nói hắn thích máu tươi hắn lại không thích lúc làm tình làm máu chảy bên bết, nói hắn không thích hắn lại thường làm cho người tình không một chỗ lành lặn.

Thẩm Nam Phong lột hết đồ của Cố Ngôn ra, trên cổ cậu lúc này chỉ còn mỗi cái vòng cổ mà hắn tặng. Loại vòng cổ này chuyên dụng cho chó, không dành cho người đeo, nó được làm bằng da, màu đen bên trên có một hình tròn viết chữ.

"Kiki"

Là con chó đã chết của Thẩm Nam Phong, mà giờ khắc này Thẩm Nam Phong còn từ trong nhà lấy ra một sợi xích, xích vào cổ của Cố Ngôn.

Sợi xích cũng không dài nhưng rất chắc chắc, vừa kéo có thể khiến người khác cảm thấy đau.

Cố Ngôn biết, Thẩm Nam Phong sắp bắt đầu trò chơi, mà luật chơi rất đơn giản.

Cố Ngôn là chó, Thẩm Nam Phong là chủ nhân.

Mà chó thì không được cãi lại chủ nhân, không được đi hai chân giống người, cũng không được nói chuyện như người nếu không sẽ bị phạt.

Cố Ngôn nhìn trên tay của Thẩm Nam Phong cầm sẵn một cây roi, cười tủm tỉm hỏi hắn.

"Em hiểu luật chơi chưa chó mẹ?"

Cố Ngôn cắn môi gâu một tiếng, lại vẫn là bị hắn đánh. Cố Ngôn không hiểu ra sao vẫn là một roi quất tới.

Tiếng chát chát vang dội trong không khí, hằn lên da thịt trắng nõn xinh đẹp nổi bật lên vết đỏ tươi.

"Kiki làm gì biết đứng,kiki bò bằng bốn chân."

Cố Ngôn nhận ra bản thân mình vẫn còn đứng, cậu nhìn hắn như lại muốn đánh tới, nhắm mắt vội quỳ xuống dưới sàn nhà.

Mà lúc này hắn mới cười hài lòng, mà vươn tay trái mở đen. Cố Ngôn mắt trợn to, lúc này cậu mới phát hiện trong biệt thự lại còn nhiều người hầu như vậy, bọn hắn mặt quần áo chỉnh tề, trong khi cậu...

Chát!

A... Cố Ngôn không khỏi rên lên lại tiếp tục mấy cái roi vào người.

Cố Ngôn nhìn hắn, cậu chưa kịp làm gì, lại vẫn luôn là bị đánh, cậu không cam lòng.

"Em nghĩ chó có lòng tự trọng sao? Chó sẽ để ý ánh nhìn của người khác sao? Cố Ngôn em không phải muốn làm diễn viên sao? Ngay cả một con chó cũng làm không tốt thì tôi phải cân nhắc lại về việc này đấy."

Cố Ngôn nghe từng lời đó vào tai, đầu óc ong ong nổi sóng lớn, cậu không giỏi ăn nói, cũng không hiểu biết quá nhiều. Cậu cũng chỉ biết làm diễn viên đích thực là phải diễn ra cái hồn của nhân vật.

Như vậy cậu đóng giả làm chó, thì thực sự phải xem mình là chó sao? Cố Ngôn cảm thấy không đúng, lại không nói rõ không đúng chỗ nào.

Roi cứ thế quất vào người, Cố Ngôn ánh mắt lại có chút không tinh thần. Không biết từ lúc nào Thẩm Nam Phong đã dừng tay hắn cúi người nói với Cố Ngôn rằng:

"Buông bỏ tất cả đi, chỉ cần cảm thấy mình chính là chó, sẽ không cảm thấy xấu hổ, không cảm thấy đau đớn, mọi thứ sẽ bình thường."

"Tôi đánh không phải cậu, tôi chỉ đánh một con chó."

Nhưng roi là quất lên người cậu mà, Cố Ngôn đôi mắt mờ mịt nhìn hắn. Nhưng trong giọng nói của hắn cậu lại tự thôi miên chính mình.

Cậu chậm rãi quỳ bốn chân lên sàn, cứ thế mà bò. Trước ánh mắt của những người khác cậu thậm chí không dám ngẩng đầu lên. Cả người trần trụi, lúc sau Thẩm Nam Phong từ nơi nào tìm tới, gắn vào trong lỗ hậu cậu một cái đuôi.

Cái đuôi ở bên trong rung lên, chà sát tuyến tiền liệt khiến cậu bò đi khó khăn,  nước dâm chảy đầy sàn.

Mà Thẩm Nam Phong đôi khi thích đi ở phía sau, đôi khi thích đi ở phía trước. Hắn chơi đùa một hồi, ở trước mắt mọi người banh lồn của Cố Ngôn ra cho mọi người chiêm ngưỡng.

Còn nói đây là chó cái hắn mới nuôi, mọi người đối xử với cậu như chó là được.

Cố Ngôn gương mặt đỏ ửng, kêu ẳng ẳng kháng cự, Thẩm Nam Phong lại bắt đầu nghịch lồn, tay thô cứ móc ra móc vào, chọc cho nước lồn bắn tung tóe.

Hắn nói chó cái của hắn lại động dục, cần phối giống. Hắn thả Cố Ngôn xuống đất bắt cậu chổng mông lên, lộ ra lỗ đít nhét sẽtoy, lỗ lồn trống rỗng hồng hào nước chảy nhễ nhãi.

"Tôi chưa làm gì mà cậu cũng chảy nước dâm. Làm tôi cũng bị mùi chó cái của cậu dụ dỗ nứng chết đi được."

Nói rồi kéo quá quần xuống cùng không bôi trơn, đem dương cụ to chà bá mà hẩy đi vào. Liền nghe tiếng phốc phốc phộc phộc.

Cái lồn mấy ngày không chịch vừa khít vừa chặt lại ấm áp đầy nước. Cặc vừa đi vào tầng tâng lớp lớp bao lấy, quấn quýt không rời.

Hắn đẩy vào một nửa liền đụng tới cửa tử cung, cũng không nghĩ nhiều mà bạo lực đâm mở, không giống với loại mỗi lần chịch sẽ ma sát gõ cửa bên ngoài, Thẩm Nam Phong mỗi lần đều là tông mở cửa.

Cố Ngôn đau tới mức trườn tới trước, lại bị dây xích cổ kéo lại, cổ tử cung co thắt liên tục, Thẩm Nam Phong vừa sướng vừa đau, tay vỗ bôm bốp lên mông của Cố Ngôn khiến nó đỏ như đít khỉ.

Dương vật to lớn chiều dài quá cỡ cứ đâm thẳng vào nơi sâu nhất tử cung như muốn phá nát nó. Tử cung nhỏ hẹp bị éo phá mở tạo thành hình dạng của cặc, trở thành bao ủ cặc chuyên dụng. Cơ thể nhỏ nhắn bị cặc lớn đụ tới mực bụng nổi thành hình, gò lên một khối.

Cố Ngôn bị đụ đến nước miếng nhễ nhãi, cậu cứ theo bản năng bò lên trên lại bị kéo về.

Cứ thế cậu vừa bò về phía trước, hắn kéo cậu về đụ mãnh liệt ở phía sau. Sau đó thấy cậu bò cũng thú vị, bắt cậu cứ thế bò bằng bốn chân, rên ẳng ẳng ư ử lấy lòng hắn.

Hắn địt liên tục mấy ngàn cái, tinh trùng tích lũy đã lâu bắn phình bụng của Cố Ngôn, căng tràn phọt ra ngoài. Hắn theo bản năng muốn bịt lại cửa lồn của Cố Ngôn. Lại bất ngờ hành động của mình thẹn quá hóa giận mà vỗ bốp một cái lên mông cậu.

Hắn không muốn cậu sinh con, giữ tinh trùng trong bụng cậu làm gì. Tức tối hắn đi về phía trước, dương cụ bắn một lần chưa rũ xuống đi ở đằng trước. Mà Cố Ngôn vô lực bị kéo xềnh xệch ở đằng sau, lồn bị chà sát xuống sàn nhà, tràn ra tinh dịch tạo thành một đường trắng mịn.

"Chó nhỏ dùng lồn lau sàn luôn."

Thẩm Nam Phong quay lại thấy như thế thì buồn cười, Cố Ngôn bị chịch đến thần trí mơ hồ, thấy hắn nói theo phản xạ liền ẳng ẳng hai tiếng. Hắn bật cười, vỗ đầu cậu nói:

"Chó ngoan."

Người hầu sớm làm tốt đồ ăn, mà trên bàn ăn chỉ có một bát cơm hiển nhiên chỉ có Thẩm Nam Phong ngồi.

Mà Cố Ngôn hiển nhiên là ngồi ở dưới đất. Thậm chí có một bát cơm trắng cho chó. Chỉ có cơm trắng.

Cố Ngôn được ăn cơm đã vui mừng nhưng Thẩm Nam Phong nói chó nhỏ gầy yếu cần uống sữa. Hiển nhiên không phải loại sữa bò ngon lành kia.

Cố Ngôn nhìn dương cụ to dài còn chưa xẹp xuống kia liền hiểu. Người nọ cũng không cần chờ cậu hiểu mà kéo cậu vào giữa đùi.

Bắt cậu há miệng thâm hầu cho hắn. Miệng Cố Ngôn nhỏ hẹp lại chật chội, mỗi lần chịch vào làm cho cậu đau đớn thở không nổi mà ho khan, co thatw cổ họng. Thẩm Nam Phong rất sung sướng, nhưng hắn đã bắn một lần, lần hai liền lâu hơn.

Hắn bình thản ăn cơm, để người kia cứ ngồi giữa hai chân hắn ngậm cặc ủ cặc chờ sữa. Đợi tới khi hắn ăn xong, nhìn cổ họng người nỏ phình lên dương vật của hắn, nước mắt giàn dụa thì khó được từ bi, một tay nắm lấy mũi của cậu, một tay đè để cậu cắm vào tận gốc.

Từng tiếng ư ư đau khổ trong miệng, mặt đỏ tía tới. Hắn mới thở dài một hơi bắn vào. Tinh dịch nóng hổi tưới thẳng vào dạ dày trống trơn khiến cậu càng cảm thấy cồn cào khó chịu.

Cố Ngôn được buông ra, ngã oạch xuống sàn. Thẩm Nam Phong mới lên tiếng làm cho cậu ăn cơm. Hắn còn vẫn vẫy tinh dịch vào bát của cậu.

Cố Ngôn há mồm ăn, cổ họng còn vị đắng nghe tang rình của tinh dịch khiến cậu ăn mà không biết mùi vị gì, chỉ cảm thấy ăn rồi người lại càng nóng.

Cậu lại rên ư ử, cả người cọ xát vào cột bàn sau đó bị Thẩm Nam Phong cười nhạo, lôi đi kéo vào phòng. Cửa phòng đóng lại truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết cùng với tiếng cười lớn đầy ác ý.

...
Mang tiếng xuyên nhanh mà bây giờ anh công còn xem thụ là món đồ chơi, có chút rung động nhưng không đáng kể. Thụ thì ko có miếng tình cảm nào với công luôn.

Chap sau công 2 lên sàn, ông này thì ổn áp hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro