Chương 23: Giống như anh tui sắp cưới vợ kế nên cần hỏi ý kiến con gái mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A, không có gì, chị vẫn ổn." Tưởng An Nam chột dạ đứng lên, "Anh trai em chắc sắp về rồi, chị đi nấu món gì cho anh ấy ăn."

Tô Nguyên Nguyên nói, "Trong nhà em có dì giúp việc nấu rồi ạ."

"Vẫn là không nên làm phiền dì ấy, chị thật ra nấu ăn cũng khá ngon á." Tưởng An Nam nói, nói xong liền chạy ra ngoài.

Tô Nguyên Nguyên sờ sờ đầu, "38, chị An Nam bị sao vậy. Không phải chị ấy với anh tui như nước với lửa sao?"

"Dựa theo lượng hormone cô ấy vừa phân bố, chắc hẳn là cô ấy đang mắc bệnh tương tư."

Tô Nguyên Nguyên trán liền nhăn lại, "Từ khi nào tương tư cũng được coi là bệnh. Không đúng..." Nàng trừng lớn đôi mắt, "Chị An Nam tương tư ai?"

Hoắc Cần mỗi ngày đều về nhà đúng giờ, vừa mới vào cửa liền thấy phòng bếp nhà mình bốc khói nghi ngút, hắn liền nhanh chân chạy vào. Phát hiện không có Tô Nguyên Nguyên bên trong liền yên tâm rồi. Sau đó thấy Tưởng An Nam luống cuống chân tay cho nước vào nồi.

Nhìn thấy vẻ vụng về của cô, Hoắc Cần nhíu mày.

Tưởng An Nam thoạt nhìn dịu dàng hào phòng, có vẻ rất hiền huệ, không ngờ cô lại không biết nấu ăn. Mà không biết nấu ăn, lại vào phòng bếp làm gì?

"Tránh ra, để tôi." Hoắc Cần xắn tay áo đi qua.

Tưởng An Nam lúc này mới phát hiện hắn đã trở lại. Trên mặt tràn đầy vẻ xấu hổ, "Em là muốn chiên trứng."

Không thể trách nàng, Tưởng An Nam lúc bé là ăn cơm ở căn tin tòa thị chính. Sau trưởng thành trong nhà cũng có dì giúp việc, nàng cũng không cần phải nấu ăn.

Hoắc Cần nhấp miệng, một câu cũng không nói, đi qua đem trứng chiên cháy đen trong nồi bỏ vào sọt rác, sau đó rửa nồi, lại làm một phần trừng chiên khác.

Đem trứng chiên bỏ ra dĩa, Tưởng An Nam trợn mắt ngạc nhiên, xấu hổ không nói được lời nào.

"Ăn đi." Hoắc Cần đem mâm đưa cho cô.

Tưởng An Nam: "......"

Tô Nguyên Nguyên vẫn luôn ở bên ngoài nhìn lén, thấy vậy liền cười nói, "Anh hai, lúc nãy chị An Nam nói muốn nấu cho cho anh ăn đó."

Hoắc Cần nhìn về phía nàng, lại nhìn Tưởng An Nam đang ngượng ngùng, lúc này mới xoay người lấy đũa, "Sau này không cần nấu cho tôi, tôi sẽ tự mình nấu."

Sau đó đi ra phòng bếp.

Tô Nguyên Nguyên: "......" Thật là một thẳng nam không hiểu phong tình. Xứng đáng làm cẩu độc thân suốt đời.

Nhưng mà nghĩ đển cảnh anh trai nàng làm trứng chiên vô cùng thuần thục, vẻ mặt anh tuấn, khi chất đĩnh bạc. Tô Nguyên Nguyên không thể công nhận anh trai là một nam nhân vô cùng tốt, hèn chi chị An Nam lại thích thầm anh ấy.

Sau khi biết Tưởng An Nam thích anh trai mình, Tô Nguyên Nguyên liền trong tối ngoài sáng trợ công.

Tuy bình thường Hoắc Cần cái gì cũng không lộ, nhưng nàng đã cùng anh trai ở với nhau lâu như vậy, nàng vẫn hiểu rõ anh trai mình. Thậm chí còn biết anh trai thích ăn đồ ngọt nữa.

Nên nàng liền giả vờ bận học, nhờ Tưởng An Nam giúp nàng mang điểm tâm ngọt cho anh trai. Làm anh vui vẻ hạnh phúc.

......

Hoắc Cần phát hiện, gần đây số lần gặp Tưởng An Nam có chút nhiều. Lúc trước chỉ là gặp ở nhà, giờ ở công ty cũng thường xuyên gặp phải.

Ngay cả trợ lý Thái đều trong tối ngoài sáng dò hỏi xem hắn có phải có gì mờ ám với Tưởng An Nam không.

Hoắc Cần cũng không phải là một người trì độn. Chẳng qua có một số việc hắn chưa từng suy xét qua. Cho nên cũng không rảnh nghĩ nhiều. Bây giờ với những chuyện khác thường này, hắn cũng cảm nhận được.

Kết hôn đối với Hoắc Cần là việc có cũng được không cũng được. Rốt cuộc ở trong lòng hắn, tình thân mới là trên hết. Đối với những kẻ vì yêu mà mù quàng, hắn khịt mũi coi thường.

 Nhưng mà đối với việc Tưởng An Nam tiếp cận, cộng với việc Tô Nguyên Nguyên lén lút tác động. Hoắc Cần liền suy xét nhiều hơn.

Như là chuyện Bé hy vọng mình sẽ có một chị dâu. Như chuyện nếu mình cùng Tưởng An Nam tạo thành một gia đình, hắn cũng thấy vô cùng thích hợp. Không thể phủ nhận, Tưởng An Nam là một cô gái khiến người ta dễ sinh ra hảo cảm.

Hoắc Cần mấy ngày nay dành thời gian cân nhắc chuyện này, sau đó liền nói với Tô Nguyên Nguyên, "Em cảm thấy, anh cũng cô giáo Tưởng tạo thành một gia đình, có được không?"

Tô Nguyên Nguyên đang xem TV, nghe được lời này, nàng thiếu chút nữa bị nước miếng sặc đến.

"38 ca, tình cảnh này... Có chút giống như tui là con gái của anh tui, sau đó anh tui chuẩn bị cưới vợ kế, hỏi ý kiến người con gái này."

"Cô đích thị là con gái chống trước mà."

Tô Nguyên Nguyên: "....."

Được rồi, không quan tâm anh trai coi mình là gì, nàng cảm thấy cần phải đưa ra lời khuyên quý giá. Nàng lôi kéo tay Hoắc Cần, một bộ dáng mẹ hiền khuyên bảo con trai, "Anh hai à, anh không cần phải hỏi ý kiến em đâu, anh cần phải hỏi ý kiến chị An Nam cơ. Tư tưởng này của anh không tốt tý nào, anh cần phải tôn trọng bạn lữ của mình nha. Em có thích hay không cũng không sao cả, quan trọng là chị ấy có thích không, anh có thích không. Dù sao chị An Nam chính là người sẽ sống cùng anh cả đời."

"Cũng sẽ sống với em cả đời."

Tô Nguyên Nguyên trợn tròn mắt, "Ai nói, em về sau lớn lên sẽ đi ra ngoài du lịch vòng quanh trái đất! Anh hai, anh đừng nói anh sẽ không cho em đi? Hơn nữa nếu sau này em tìm được đối tượng thì sao, anh cũng không thể không cho em xuất giá."

Hoắc Cần: "......" Hắn chính là tính như vậy.

Tô Nguyên Nguyên cảm thấy mình đã thuyết phục được Hoắc Cần, sau đó vỗ vỗ tay anh trai, "Anh hai, anh xem đi, con trẻ trưởng thành sẽ phải rời đi, chỉ có chị An Nam sẽ bồi anh cả đời. Nhưng mà anh trai, anh đã theo đuổi được chị An Nam chưa? Ngàn vạn đừng tự bổ não như chị gái nhà Lý thợ mộc nha."

Hoắc Cần: "......"

Đem Hoắc Cần dạy dỗ một phen, Tô Nguyên Nguyên bắt đầu hứng thú bừng bừng đưa ra gợi ý cho anh trai, giúp anh theo đuổi một người bạn gái xinh đẹp. Như là tặng hoa, mời đi xem phim, ăn cơm, nói lời ngọt ngào vâng vâng.

Hoắc Cần nghe xong đầu đầy hắc tuyến, "Em  học những thứ này ở đâu? Ai làm những chuyện này với em?" Vẻ mặt như là ngày lập tức đem tên tiểu tử thúi dám dụ dỗ em hắn dạy dỗ một trận."

"Không không không, anh hai, em tuyệt đối trong sạch. Thật sự, đây đều là những chuyện em thấy trong TV!" Tô Nguyên Nguyên vỗ ngực tự tin khẳng định mình không hề yêu sớm.

Hoắc Cần đứng lên, chỉ vào TV nói, "Sau này bớt xem mấy thứ đó."

Tô Nguyên Nguyên: "......"

Tô Nguyên Nguyên chuẩn bị nhìn xem Hoắc Cần vất vả theo đuổi bạn gái. Thậm chí còn lén lút biên soạn 18 bí quyết theo đuổi bạn gái cho anh trai.

Kết quả hôm sau, Tưởng An Nam đỏ mặt cầm theo một bó hoa hồng tay trong tay cùng với Hoắc Cần đi vào nhà.

Đợi khi Hoắc Cần ngồi trên sofa xem TV, Tô Nguyên Nguyên mới lối kéo Tưởng An Nam trốn vào phòng dạy múa hỏi chuyện, "Chị An Nam, anh trai theo đuổi chị  sao?"

Tưởng An Nam thẹn thùng cười cười.

"Chính là hôm nay khi chị mang đồ ăn cho anh trai em, anh ấy đột nhiên lấy ra một bó hoa tặng chị. Nói muốn yêu đương với chị trên tiền đề tiến tới hôn nhân."

"Sau đó chị liền đáp ứng rồi?" Tô Nguyên Nguyên bụm mặt, "Chị, sao chị không làm khó anh ấy một chút."

"Tưởng An Nam nhấp miệng cười, trên mặt tràn đầy niềm tin vào một tình yêu tốt đẹp, "Bởi vì chị cũng thích anh ấy."

Bởi vì anh ấy nói với chị, cuộc đời anh ấy, thân nhân mới là quan trọng nhất. Anh không thể cho chị tình yêu vượt qua tình thân, nhưng anh ấy hy vọng, chị có thể trở thành người thân của anh ấy.

Tô Nguyên Nguyên lúc trước cảm thấy nam chính đối với nữ chính phát triển đến lúc kết hôn một cách thần tốc, lúc này tới lượt anh trai nàng và Tưởng An Nam, tốc độ một chút cũng không thua kém.

Hai người trở thành người yêu mới ba tháng liền đính hôn. Lại ở vị trí vị hôn thê ba tháng liền kết hôn.

Một người là con gái của thị trưởng, một người là đại lão của thương giới. Hai người kết hợp, cũng là một tin tức chấn động trong thành phố.

Tưởng An Nam tuy rằng chỉ có một người ba là Tưởng thị trưởng, nhưng thân thích vẫn còn rất nhiều, nhiều người còn có chức vị cao hơn Tưởng thị trưởng.

Lần này Tưởng An Nam kết hôn, rất nhiều người thân từ nước ngoài trở về tham gia hôn lễ.

Hoắc Cần thì khắp trời nam đất bắc đều có người quen, hôn lễ tổ chức cũng vô cùng náo nhiệt.

Tô Nguyên Nguyên làm tiểu phù dâu, toàn bộ đều bồi Tưởng An Nam trang điểm, còn an ủi cô "Chị An Nam, chị không cần lo lắng."

Tưởng An Nam hạnh phúc cười, "Thật là chị cũng rất chờ mong."

Ở cùng Hoắc Cần thời gian càng dài, quan hệ càng thân thiết, cô liền hiểu hơn về người nam nhân này, càng thấy được nhiều điểm tốt của anh ấy.

Tô Nguyên Nguyên cảm thấy bản thân mình có thể nhìn thấy rất nhiều bong bóng tình yêu trên đầu Tưởng An Nam.

Hai người đang nói chuyện, cửa phòng ngủ bị đẩy ra, một người đàn ông thân hình cao lớn đi đến, toàn thân toát nên vẻ thành thục.

"An Nam, tân hôn vui vẻ." Người đó cười chúc mừng.

"Anh An Đông, anh về khi nào vậy?"

"Vừa trở về." Tưởng An Đông cười cười. Sau đó lại nhìn Tô Nguyên Nguyên cười cười.

Nhưng mà Tô Nguyên Nguyên không cười nổi, lúc này nàng đang thảo luận với hệ thống, "888, cái người tên An Đông này... Sẽ không phải là người trong nguyên cốt truyện trợ giúp nam nữ chính chứ."

Trong nguyên tác ban đầu, nam nữ chủ bị đuổi ra nước ngoài, sau đó gặp Tưởng An Đông đang đi tu học ở nước đó. Sau đó Tưởng An Đông thích nữ chính, cuối cùng giúp nữ chính trở về nước, lợi dụng quan hệ với chính giới của mình, đánh bại vai ác Hoắc Cần.

Tô Nguyên Nguyên: "......"

Tô Nguyên Nguyên vẫn chưa phản ứng lại, nhưng do nàng tuổi còn nhỏ, cho nên Tưởng An Đông cũng không so đo, lại tiếp tục cùng Tưởng An Nam nói chuyện, hỏi về Hoắc Cần. "Em có biết rõ vị hôn phu của mình không? Cậu ấy có ân oán gì với người tên Trần Cảnh Hoa không?"

Tưởng An Nam nói, "Anh nói Trần Cảnh Hoa sao... Hình như có chút ân oán, nhưng chuyện cũng lâu rồi. Sao anh lại hỏi như vậy?"

"Anh ở nước ngoài có gặp được bọn họ, một người tên Trần Cảnh Hoa, một người Lý Thanh Diệp."

Tô Nguyên Nguyên: "......" Cốt truyện cường đại......

"Hai người kia nói Hoắc Cần thủ đoạn ngoan độc, ngầm làm rất nhiều chuyện không muốn người khác biết. Cháu cũng biết đó, chuyện này mấy năm nay đều xử lý rất gắt gao, cho nên anh vừa về nước liền chuẩn bị tiến hành điều tra, kết quả vừa về liền nghe nói tân lang của em là Hoắc Cần. Nên cảm thấy có chỗ kỳ lạ."

Những chuyện khác không nói, anh vẫn biết rõ tình tình của chú mình. Nếu Hoắc Cần thật sự có hành vi trái pháp luật, chú hắn nhất định sẽ không đồng ý để An Nam gả cho người này.

Tưởng An Nam nhíu mày, "Hai người kia nhất định là trả đũa."

Tô Nguyên Nguyên nói, "Đúng đúng đúng, tất cả đều là bôi nhọ!"

Tưởng An Đông nhìn nàng một cái. Tưởng An Nam nói, "Đây là em gái của Hoắc Cần."

Tô Nguyên Nguyên kiên định nói, "Anh trai em chắc chắn là người tốt, anh tùy tiện hỏi thăm sẽ biết. Là bọn họ muốn hại anh trai em, bị anh hai em nắm được nhược điểm, liền chạy ra nước ngoài."

Tưởng An Đông gật gật đầu, xem như tin chuyện này. Nhưng nhanh chóng nghĩ tới một chuyện khác, "Còn chuyện Lý Thanh Diệp là chuyện này là sao?" Làm một người anh trai, hắn nhất quyết không chấp nhận một người em rể đang có tình cảm với người phụ nữ khác. Thừa dịp hôn lễ còn chưa cử hành, anh cần phải làm rõ những chuyện này.

Tô Nguyên Nguyên: "...... Chị ấy có suy nghĩ hơi nhiều."

Tưởng An Nam chu mỏ nói, "Chuyện của cô ấy em cũng có biết, nghe tiểu Thái nói, Lý Thanh Diệp luôn cho rằng Hoắc Cần đối với cô ấy tình cảm sâu nặng. Nhưng mà, em dám cam đoan chuyện này là không có thật." Chuyện này là một lần cô đi đem cơm cho Hoắc Cần nghe được. trợ lý Thái sợ nàng hiểu lầm chuyện Lý Thanh Diệp nên cố ý giải thích một phen.

Kỳ thật không cần tiểu Thái giải thích, nàng cũng không tin có chuyện đó, không ai hiểu vị hôn phu của mình hơn cô. Ở phương diện tình yêu, anh ấy có thể xem là kẻ trì độn. Chuyện tình cảm sâu đậm này, anh ấy làm không được.

Người Tưởng An Nam nói, Tưởng An Đông trên mặt lộ ra một tia cổ quái.

Tưởng An Nam nghiêm túc nói, "Anh họ, anh rất thân với hai người họ sao."

"Không thân lắm, chẳng qua thấy đều là người Hoa sống ở nước ngoài, liền thuận tiện chiếu cố một chút mà thôi." Tưởng An Đông thuận tiện nói. "Là anh quá lo lắng, anh xin lỗi. Tý nữa anh sẽ ra nói chuyện với em rể."

Tưởng An Đông vừa ra đến bên ngoài, di động trong túi liền vang lên. Nhìn thấy người gọi đến là ai, anh liền trực tiếp ngắt cuộc gọi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro