Chương 24: Kết thúc thế giới thứ nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghĩ đến lúc trước khi còn ở nước ngoài, mỗi lần tìm anh cần giúp đỡ, Lý Thanh Diệp luôn là vẻ mặt ngượng ngùng. Khi đó anh còn cảm thấy có chút kỳ quái. Giờ nghe được chuyện em gái nói, anh liền cẩn thận suy xét lại. Người phụ nữ đó, khong cho rằng mình có cảm tình với cô ta chứ...

Tưởng An Đông run lập cập, đi qua phía em rể tương lai. Là anh họ của cô dâu, sao anh có thể không đi làm khó chú rể một chút chứ.

Bên kia điện thoại, Lý Thanh Diệp liên tục gọi điện đi, nhưng lần nào cũng không thành công. Cuối cùng tự an ủi mình, có thể do khác quốc gia nên đường truyền không tốt. Cô phải bình tĩnh chờ tin tức của Tưởng An Đông.

Rốt cuộc nam nhân kia đối với cô rất tốt. Giới thiệu công việc cho mình. Lúc nàng gặp chuyện khó khắn, cũng ra tay tương trợ.

Trái ngược với Trần Cảnh Hoa, sau khi xuất ngoại liền lạnh nhạt với mình, người đàn ông nay thật sự đối tốt với mình.

Nhớ tới việc đó, Lý Thanh Diệp lại bắt đầu rối rắm. Một bên là lòng chung thủy trong tình yêu, một bên là tình cảm nhiệt tình của một người đàn ông khác.

Lúc này đang cầm điền thoại rối rắm không biết nên làm sao, Trần Cảnh Hoa xách theo cặp công văn từ bên ngoài vào.

Chung cư này là hai người thuê khi đến đây. Khi bọn họ đến đây ngoại trừ ngoại trừ một chút tiền vốn lập nghiệp, chính là hai bàn tay trắng. Hắn phải cực khổ liên lạc các nhân mạch trước đây, sau đó lại phải đi nhờ vả những họ hàng có quan hệ tốt lúc trước. Bây giờ mọi việc mới chậm rãi đi lên quỹ đạo. Nhưng mà người Hoa ở nước ngoài cũng không dễ dàng gì. Đặc biệt loại người không có gia tộc che chở như hắn, lại càng thêm khó khăn.

Cho nên lúc đầu mọi việc đều vô cùng khó khăn. May mắn được Tưởng An Đông giúp đỡ một phen. Nhưng sau khi quen biết Tưởng An Đông, Trần Cảnh Hoa thường xuyên thấy được biểu tình quen thuộc trên mặt Lý Thanh Diệp.

Đã quá rõ suy nghĩ của Trần Cảnh Hoa, tất nhiên hắn cũng đoàn được Lý Thanh Diệp lại bổ não cái gì.

Nhưng cũng bởi vì biết, Trần Cảnh Hoa càng cảm thấy mình lúc trước thật buồn cười. Sao có thể thích loại người phụ nữ hoa tâm như vậy.

Nàng bề ngoài là vẻ toàn tâm toàn ý với mình, trên thực tế, trong lòng lại thời thời khắc khắc nhớ thương người khác.

Nếu nàng thật sự là một người đối với tình yêu trung trinh, sao lại luôn ảo tưởng người khác yêu nàng.

Lúc này hắn toàn thân mệt mỏi trở về, thấy Lý Thanh Diệp ôm điện thoại rối rắm, Trần Cảnh Hoa cảm thấy mình nên kết thúc những sai lầm lúc trước của mình.

Vì vậy mấy ngày sau, Lý Thanh Diệp từ bên ngoài trở về, liền phát hiện đồ đạc của Trần Cảnh Hoa không còn nữa, còn có một phong thư để lại.

Trần Cảnh Hoa nói cho Lý Thanh Diệp, Tưởng An Đông lúc còn ở đây, giúp đỡ không dưới 30 người, trong đó nữ nhân cũng mười mấy người. Lý Thanh Diệp nàng chỉ là một người trong đó mà thôi. Cái gì mà yêu thầm, tương tư đơn phương, đều là những suy nghĩ hão huyền của cô mà thôi.

"Tôi để lại cho cô 10 ngàn đô, cô hãy sống cho tốt. Hai chúng ta vĩnh viễn không cần gặp lại."

Lý Thanh Diệp cầm thư, ngồi dưới đất gào khóc. "Cảnh Hoa, Cảnh Hoa em không có suy nghĩ như vậy... Anh hãy tin tưởng em...."

......

Bởi vì cách nhau quá xa, những chuyện của nam nữ chính, Tô Nguyên Nguyên cũng không biết. Nhưng hiên tại tất cả các nguy cơ đều được giải trừ. Cho nên nàng cũng không chú ý phía nam nữ chính nữa.

Trong nhà có thêm một người chị dâu, Tô Nguyên Nguyên cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Anh trai chị dâu hưởng tuần trăng mật, nàng bị cưỡng bách trở thành bóng đèn, nhưng cũng nhân dịp này đi xem phong cảnh mỹ lệ bên ngoài.

Chị dâu Tưởng An Nam là một người phụ nữ vô cùng săn sóc và biết cách tận hưởng cuộc sống, lại vô cùng hiểu vị em chồng của mình, nên mỗi lần có thười gian liền dẫn theo em chồng đi ra ngoài du lịch. Ngược lại anh trai nàng kết hôn xong lại trở thành người cô đơn.

Tình trạng này vẫn luôn diễn ra đến khi Tưởng An Nam mang thai.

Tuy rằng mang thai, Tưởng An Nam vẫn vô cùng yêu thương Tô Nguyên Nguyên, mỗi lần Tô Nguyên Nguyên đến gần, Tưởng An Nam liền nhẹ giọng dạy dỗ con mình, "Bảo bảo, đây là cô Nguyên Nguyên của con, là người cô tốt nhất trên đời.

Mấy tháng sau, đời sau của Hoắc gia cũng được sinh ra. Là một nam bảo bảo đáng yêu.

Tô Nguyên Nguyên rốt cuộc nhìn thấy được tình thương cha con trên người anh trai. Nội liễm mà âm trầm.

Nàng lại gần nhìn tiểu bảo bảo, sau cho nhìn anh trai mình, "Có con trai của mình, anh hai có cảm giác như thế nào? Có phải hạnh phúc đến không chịu được không?"

Hoắc Cần ôn nhu nhìn con trai đang ngủ say cùng thê tử, lại nhìn về phía Tô Nguyên Nguyên, cười gật đầu, "Thực hạnh phúc."

Tô Nguyên Nguyên liền vui mừng hỏng rồi, cười ngoác miệng. "Em biết ngay mà."

Hoắc Cần cũng vui vẻ nở nụ cười. Hắn muốn nói cho Bé, hắn đã thấy hạnh phúc từ lâu rồi. Cho dù về sau có hạnh phục như thế nào, hắn vẫn luôn nhớ rõ, ánh sáng đầu tiên chiếu vào cuộc đời tăm tối của hắn là Bé, từ đây dẫn đường hắn đi đến con đường tràn ngập ánh sáng.

Nhưng mà, Bé của hắn mới không so đo những chuyện này đâu.

......

Tô Nguyên Nguyên thi đại học cũng ở trong thành phố. Vốn dĩ cho rằng, anh trai kết hôn sinh con xong, cũng sẽ không quá cần mình như trước. Nàng sẽ thành công lui thân, nơi nơi đi du lịch. Kết quả lại thêm một người ngăn cản nàng.

Sau đó chờ cháu trai hiểu chuyện, liền gia nhập vào hàng ngũ này.

Ở trong mắt bọn họ, nàng vĩnh viễn là một cô em gái nhỏ, cần cả ngày nhìn chằm chằm gắt gao.

Tô Nguyên Nguyên cũng luyến tiếc cháu trai mình, dứt khoát học đại học ở đây, học chuyên ngành múa, tốt nghiệp xong liền trở thành hiệu trưởng trường mùa. Chuyên bối dưỡng những đứa trẻ nghèo có thiên phú.

Không biết có phải do người trong nhà quản thật chặt không. Tô Nguyên Nguyên cả đời cũng chưa có bạn trai.

Lúc đầu người trong nhà cũng rất vui vẻ, mong nàng tìm đối tượng trễ một chút. Nhưng chờ nàng lớn hơn, mọi người lại bắt đầu lo lắng.

Tô Nguyên Nguyên cũng cảm thấy kỳ quái, nàng sao lại không muốn tìm đối tượng, bình thường nàng chính là một nhan cẩu chính hiệu.

Kết quả hỏi 888 liền biết, nàng vẫn đang ở kỳ thực tập, vì tránh cho nàng vì chuyện tình cảm mà làm hỏng việc, nên chỉ số tình yêu của nàng tạm thời bị che đi. Chờ thế giới sau nàng lên chính thức là có thể mở ra thuộc tính tình yêu.

888 lo lắng Tô Nguyên Nguyên luẩn quẩn trong lòng, an ủi nàng, "Nếu cô cảm thấy cô đơn, tôi sẽ bồi bên cạnh cô thật tốt."

"Ha ha ha ha, thật tốt qua." Tô Nguyên Nguyên cười ha ha, "Nếu như vậy tui liền có thể dưỡng thật nhiểu tiểu thịt tươi, trái ôm phải ấp đúng không?"

888: "......"

Tô Nguyên Nguyên nói được thì làm được, nhanh chóng tìm cho mình vài nam trợ lý. Đều là những tiểu thịt tươi có giá trị nhan sắc cao. Tuy rằng mỗi ngày nàng cũng không làm gì, nhưng nhìn bổ bổ mắt, tâm tình cũng rất vui.

Công ty  Tam Thủy Nguyên tiền vào thị trường quốc  tế, Tô Nguyên Nguyên sống ngày càng tiêu dao. Ngoại trừ việc đi làm từ thiện khắp nơi, thời gian còn lại toàn dùng để ăn chơi sa đọa.

Bởi vì anh trai và cháu trai nàng đều là đại lão của thương giới, nàng cũng trở thành vạn kim hào môn, so với thiên kim còn muốn gấp 10 lần.

Tô Nguyên Nguyên rời đi trong tiếng khóc rống của cháu dâu cùng chất tôn. Nàng vừa thoát ly thân thể, liền biến thành một vầng sáng tiến vào bên trong một cái chai ấm áp, tuy rắng không gian có chút tù túng, nhưng thật thoải mái và chắc chắn.

"Nhiệm vụ giả số 01, chúc mừng cô đã hoàn thành nhiệm vụ thực tập, chính thức trở thành nhân viên."

Xung quanh nàng, một vầng hào quang màu hồng đang chuyển động.

"Ngươi là 888?"

"Đúng vậy. Ký chủ."

"Màu của cậu thật là đẹp." Tô Nguyên Nguyên khen. Sau đó nghi hoặc nói, "Cậu không phải là một tiểu nam sinh sao, sao bây giờ lại thành tiểu công chúa rồi?"

888: "... Màu sắc của tôi phụ thuộc vào linh hồn của ký chủ." Ai mượn ký chủ của hắn là một cái ngốc bạch ngọt chứ?

Tô Nguyên Nguyên kinh hỉ nói, "Thì ra linh hồn của tui là màu hồng phần nha, tui quả nhiên là xinh đẹp."

888: "......"

"38 ca, nơi này là chỗ nào?"

"Nơi này là nơi nhiệm vụ giả dưỡng linh hồn. Ký chủ, cô hiện tại đã trở thành nhiệm vụ giả chính thức, có thể nhận được phúc lợi của nhân viên."

Tô Nguyên Nguyên hưng phấn nói, "Có phải có thể mở được thương thành? Mua sắm thần dược?"

"... Chúc mừng ký chủ, phúc lợi của nhân viên chính thức mà cô nhận được là, dù cho nhiệm vụ thất bại cũng sẽ không tử vong, có thể tiếp tục nhận nhiệp vụ khác."

Tô Nguyên Nguyên khinh bỉ nói, "Phúc lợi kém quá vậy."

"Ký chủ, vô tận sinh mệnh đối với nhiệm vụ giả chính là tài sản lớn nhất."

Không đợi Tô Nguyên Nguyên nói tiếp, 888 liền nói, "Ký chủ, cô có thể tiến vào thế giới tiếp theo. Mong cô chuẩn bị sẵng sàng."

Tô Nguyên Nguyên lập tức khẩn trương lên, "Tui còn chưa chuẩn bị xong mà. 38 ca, cậu nhất phải cho tui xuyên tới một thế giới giống vừa rồi nha. Tui không ngại bị người ta coi như con nít để nuôi dưỡng đâu.

888 nở một nụ cười khiến nàng sởn tóc gáy.

......

-------------------------------------------------------------------------

Editor: Vậy là kết thúc thế giới đầu tiên rồi.  Do tui cũng lười nên hơn 1 tháng rưỡi mới hoàn thành, cũng còn nhiều chỗ thiếu sót do tui edit một đoạn dài rồi mới nghỉ ra chỗ đó nên xưng hô sao mới hợp lý kkk

Mọi người có thể thấy cốt truyện hơi nhàm chán nhưng mà mấy cái truyện này để dành khi mà đã quá mệt mỏi với dramma thì tìm tới đọc để thư giãn thư giãn. Nên là vẫn hy vọng có người ủng hộ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro