Chương 8: Thứ nữ nghịch tập (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Vân Khinh Mạch
Editor: Bánh Flan Bling Bling (@Truc2101)

Mộ Bội Nhi nhíu mày, xem ra nam nhân này đã nhận ra thân phận của nàng.

"Có việc?" Mộ Bội Nhi không chút khách khí mở miệng.

Bên cạnh Mộ Vãn Ca không nhịn được bĩu môi, chính bởi vì Mộ Bội Nhi không để Bách Lí Hàn vào mắt, cho nên mới khiến Bách Lí Hàn nhìn nàng với cặp mắt khác.

Không thể không nói, nam chính cũng biến thái!

"Chỉ là muốn mời Mộ tiểu thư vào đây ngồi thôi." Bách Lí Hàn mở miệng, nhìn Mộ Bội Nhi một thân bạch y, không biết vì sao, đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Mộ Vãn Ca.

Mộ Bội Nhi tự nhiên cũng phát hiện ánh mắt của Bách Lí Hàn, lập tức cũng nghiêng đầu nhìn qua.

Bất quá Mộ Bội Nhi lại không nhận ra Mộ Vãn Ca. Dù sao, trước kia Mộ Vãn Ca rất thích mặc y phục quá tuổi, trên đầu còn cắm đầy trâm cài, trên mặt lại trang điểm dày. So sánh với Mộ Vãn Ca hiện tại, đúng là khác nhau một trời một vực, như một bầu trời, một ống cống!

Ánh mắt Bách Lí Hàn rất nhanh dời đi, nhưng ánh mắt Mộ Bội Nhi vẫn nhìn thẳng chằm chằm Mộ Vãn Ca.

Cảm nhận được ánh mắt sắc bén từ Mộ Bội Nhi, đôi môi hồng nhuận của Mộ Vãn Ca hơi cong, nhếch lên một độ cong yêu dã.

"Vị tiểu thư này người nhà xảy ra chuyện gì sao?" Nói xong câu này, Mộ Vãn Ca thầm nghĩ, người nhà Mộ Bội Nhi chẳng phải còn có cô sao!

Lập tức nghĩ thầm trong lòng một câu đen đủi, cũng may chỉ làm nhiệm vụ, cô cũng không hoàn toàn coi mình là người nhà phủ Thừa tướng.

Nghe vậy, con ngươi Mộ Bội Nhi hơi khựng, có thể là nữ nhân trời sinh có giác quan thứ sáu, khiến nàng ta rất không vừa mắt Mộ Vãn Ca, "Vị tiểu thư đây nói vậy là có ý gì?"

Khóe miệng Mộ Vãn Ca cong lên, trong mắt lóe lên lưu quang, khiến cho cả người nhìn qua vô cùng kiều diễm.


"Tiểu thư người một thân bạch y, ta còn tưởng người nhà ngươi đang có tang ấy chứ." Lời nói nhẹ tênh chớp chớp mắt, bộ dáng tỏ vẻ vô tội.

Nghe vậy, Mộ Bội Nhi nháy mắt sắc mặt đỏ lên!

Nàng thích nhất là màu trắng, lúc mặc vào cũng giúp cả người nàng toát lên khí chất thoát tục, vậy mà có người lại dám nói như vậy!

Đặc biệt là còn ở trước mắt hắn!

Mộ Bội Nhi lén nhìn mắt Bách Lí Hàn, tuy nàng không biết thân phận người này là gì, nhưng không thể phủ nhận, nàng đã có hảo cảm đối với nam nhân này. Hiện tại bản thân bị người khác nói thế trước mặt người mình có hảo cảm, Mộ Bội Nhi trên mặt lập tức khó chịu!

Đặc biệt là còn phát hiện nữ nhân này mặt mày cùng tiện nhân Mộ Vãn Ca kia có chút giống nhau, Mộ Bội Nhi càng thêm chán ghét nữ tử trước mặt này!


Dựa theo nguyên tắc người không đụng ta, ta không đụng người. Mộ Bội Nhi cảm thấy, lời nói kia của Mộ Vãn Ca, chính là hoàn toàn xúc phạm nàng!

Tuy rằng nàng không thích người của phủ Thừa tướng, nhưng nàng xem Đào di nương như là mẫu thân thân sinh của mình, hiện tại lại bị Mộ Vãn Ca nói người nhà nàng chết, vậy còn không phải là đang nguyền rủa Đào di nương sao!

Cơ hồ là theo bản năng, ngón tay dưới ống tay áo đột nhiên xuất hiện một cây ngân châm, bay nhanh bắn về phía Mộ Vãn Ca.

Giây tiếp theo, một bóng đen bỗng xuất hiện, tiếp được ngân châm kia.

Mộ Vãn Ca nhìn bóng đen trước mặt, phất phất tay, để hắn lui xuống.

Đây chính là ám vệ do lão cha Mộ thừa tướng an bài cho cô phòng nguy hiểm.

"Vị tiểu thư này cũng thật độc ác a, ta chẳng qua chỉ hỏi một câu, lại giận đến mức muốn giết người luôn sao?" Mộ Vãn Ca chớp mắt, bộ dạng đầy vẻ ủy khuất.

Theo như trong cốt truyện, đã từng có một lần trong cung yến, khi đó Mộ Bội Nhi đã vang danh thiên hạ tự nhiên cũng có tư cách tham dự.

Lúc đó vì có người đố kỵ nàng một thân bạch y thoát tục, liền châm chọc nàng tham gia cung yến lại mặc đồ trắng, chẳng lẽ trong nhà có người chết.

Chính vì câu nói này, Mộ Bội Nhi liền lén dùng ngân châm độc, giết người nọ.

Còn tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro