chương 92 : Khoe Khoang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 92 : Khoe khoang 

Trans : Sasunaru2602

"Mộc An, ngươi sao lại tới nơi này à? Tuổi ngươi cũng lớn như vậy rồi, bây giờ tới tham gia tuyển chọn của học viện Bích Phong cũng đã chậm." Trương Linh Vũ làm bộ thở dài, tràn đầy tiếc nuối nói.

Hứa Mộc An thờ ơ cười một tiếng, nói: "Phu nhân nói giỡn, ta chẳng qua là nghe nói thành Bích Phong tương đối sầm uất, tới xem xem, phu nhân ngươi tại sao lại ở chỗ này."

"Thành Bích Phong sắp cử hành một buổi đấu giá, ta cùng phu quân tới tham gia hội đấu giá." Trương Linh Vũ nghễnh cao đầu, cùng có cao ngạo nói.

"Hội đấu giá?" Hứa Mộc An nhịn không được nổi lên mấy phần hứng thú.

Trương Linh Vũ gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Ngươi không biết sao? Thành Bích Phong mỗi một năm mở hội đấu giá một lần, hội đấu giá sẽ có thật nhiều bảo vật xuất hiện, nghe nói tu sĩ trúc cơ kỳ cũng tới còn không chỉ một."

Trong mắt Hứa Mộc An không nhịn được lộ ra mấy phần hướng tới.

"Chúng ta cũng đi xem xem." Hứa Mộc An nhìn Tiêu Cảnh Đình nói.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: " Được a !" cơ hội tốt như vậy, dĩ nhiên không thể dễ dàng buông tha.

Trương Linh Vũ khẽ thở dài than: "Hội đấu giá mặc dù tốt, nhưng cũng không dễ dàng vào, hội đấu giá quy củ rất cao muốn tham gia hội đấu giá phải trước thời hạn ở trong cửa hàng của hội đấu giá làm 1 tấm thẻ có số dư một trăm ngàn lượng bạc mới có thể đi vào, phu quân của ta ngược lại có 1 tấm thẻ nhưng mà 1 tấm thẻ chỉ có thể vào 2 người."

Tiêu Cảnh Đình liếc Trương Linh Vũ một cái, "Nga" một tiếng.

Trương Linh Vũ nhìn Tiêu Cảnh Đình ánh mắt  bình thản, thầm nói Tiêu Cảnh Đình thật ra đã bị đánh sưng mặt rồi đi.

Trương Linh Vũ thầm nghĩ Tiêu Cảnh Đình có thể có ít bạc, nhưng muốn cầm ra một trăm ngàn lượng bạc cũng là không thể, từ khi gả cho Quý Mục Trương Linh Vũ tự cho rằng mình mở rộng tầm mắt rất nhiều, cũng không coi tứ đại gia tộc ở Mạc Thành ra gì.

 Quý gia tọa ở Phồn Thành, nhưng mà có trúc cơ lão tổ trấn giữ gia tộc, trong gia tộc còn tồn tại 4 cao thủ luyện khí tầng 9.

Tiêu gia nếu dời nhà đến Phồn Thành cũng chỉ là một gia tộc nhỏ.

"Tiêu huynh, ngươi cũng ở nơi đây à!" Một cái người đàn ông mặc đồ xanh đi ra, mặt mang vẻ vui mừng nói.

Nghe được Quý Mục kêu Tiêu Cảnh Đình một tiếng Tiêu huynh, Trương Linh Vũ không khỏi kinh ngạc, Trương Linh Vũ nghĩ thầm: phu quân nhà mình là luyện khí tầng 5 à! Phu quân lại có thể kêu Tiêu Cảnh Đình là Tiêu huynh, Tiêu Cảnh Đình chẳng lẽ tu vi cao hơn Quý Mục.

"Ngươi là?" Tiêu Cảnh Đình có chút mê hoặc nói.

"Tiêu huynh không nhận biết ta cũng phải, ta cũng tham gia Hầu phủ thi đấu, chẳng qua là thu hoạch le que, không thể so với Tiêu huynh đạt luyện khí tầng 7, xếp hạng trước mười, còn thu được băng tâm đan."

Trương Linh Vũ ở một bên nghe mở to mắt tràn đầy kinh ngạc, Tiêu Cảnh Đình lại là xếp hạng trước mười, điều này sao có thể, mặc dù nàng đã rời khỏi Mạc Thành, đối với sự việc ở Mạc Thành nhiều việc không biết nhưng mà nàng biết Tiêu Cảnh Đình chính là một tên nhà giàu không học vấn nên không có làm được gì.

Tham gia Hầu phủ thi đấu đều là nhân vật thiên tài, Tiêu Cảnh Đình chẳng những được tham gia còn lấy được thành tích xếp hạng trước mười sao? Tiêu Cảnh Đình lại là luyện khí tầng 7, Mạc Thành chỉ lag thành trấn nhỏ, lúc nào lại có thể có một người tuổi trẻ như vậy đạt luyện khí tầng 7, chẳng lẽ Tiêu Cảnh Đình trước kia là giả heo ăn hổ.

"Tiêu huynh, ngươi còn băng tâm đan nữa không? Băng tâm đan giá thị trường ba trăm ngàn lượng bạc, ta nguyện ý ra giá ba trăm năm chục ngàn lượng bạc mua lại." Quý Mục nói.

Tiêu Cảnh Đình thầm nghĩ: Con cháu đại gia tộc chính là tiền bạc như nước à! Vừa mở miệng, chính là mấy trăm ngàn lượng bạc, bất quá Tiêu Cảnh Đình suy đoán trên tay Quý Mục hẳn không có nhiều bạc như vậy, nếu như mình nói bán băng tâm đan hắn hẳn sẽ nhờ trưởng lão trong gia tộc giúp đỡ.

"Xin lỗi, đã giao cho gia tộc
 dùng hết." Tiêu Cảnh Đình nói.

Quý mục tràn đầy tiếc nuối thở dài, nói: "Phải không? Vậy thật tiếc nuối."

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!"

Băng tâm đan là  loại đan dược dùng cho đột phá vách ngăn, từ trước đến nay đều vô giá, gia tộc lớn đạt được loại đan dược này đều giữ lại cho người nhà dùng, đan dược này bán đi, muốn mua lại rất khó khăn, Tiêu Cảnh Đình trên tay còn một viên để lại cho Hứa Mộc An, hắn ngay cả Tiêu Thanh Nham cũng không cho, tự nhiên không thể nào bán đi.

Tiêu Cảnh Đình mướn một gian biệt viện, cùng Hứa Mộc An đi vào ở.

"Người ở cửa hàng vừa nãy hình như cùng em quan hệ rất tệ à!" Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An gật đầu một cái, nói: "Có một chút đi, nàng là hàng xóm trước kia của em không biết tại sao, luôn xem em không vừa mắt."

"Nhìn người  phu quân kia hẳn đến từ thành phố lớn ." Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An gật đầu một cái, nói: "Ta nghe cha  Trương Linh Vũ khoe khoang qua, nói Trương Linh Vũ gả vào một gia tộc lớn bên trong có trúc cơ lão tổ trấn giữ gia tộc, Trương Linh Vũ gả đi không lâu, Trương gia liền dọn nhà."

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Như vậy à!"

. . .

Trương Linh Vũ đi theo Quý Mục đi vào biệt viện đã thuê trước đó.

"Ngươi biết Tiêu Cảnh Đình?" Quý Mục hỏi.

Trương Linh Vũ có chút khẩn trương nói: "Cũng không phải rất quen, chỉ là phu nhân của Tiêu Cảnh Đình là hàng xóm trước kia của thiếp."

Đối với Quý Mục, Trương Linh Vũ không kiềm được có chút khẩn trương,con cháu Quý gia đều sẽ chọn người môn đăng hộ đối làm chánh thê, Trương Linh Vũ chẳng qua là tiểu thiếp của Quý Mục, cha Trương lai nói với bên ngoài Trương Linh Vũ gả vào trong đại gia tộc làm phu nhân.

"Song nhi đó là hàng xóm của ngươi, một song nhi nhưng thiên phú tu luyện lại thật cao!" Quý Mục nói.

Nghe được lời Quý Mục nói, Trương Linh Vũ trong lòng không kiềm được có chút kinh ngạc, "Hứa Mộc An đúng là có chút thiên phú, bất quá, hắn thuộc tính không tốt, ở nhà không được coi trọng, trước kia tu vi cũng chưa ra hình dáng gì."

"À, bất quá, y bây giờ có tu vi luyện khí tầng 6."

"Cái gì?" Trương Linh Vũ thật vất vả mới không có la lên, "Làm sao có thể?" Hứa Mộc An tu vi lại có thể cao hơn phu quân của mình.

Quý Mục suy nghĩ một chút, nói: "Hẳn có kỳ ngộ gì đi, xem dáng vẻ quan tâm của Tiêu Cảnh Đình chắc được Tiêu Cảnh Đình đưa không ít chỗ tốt đi. Tiêu Cảnh Đình cũng thật là kỳ quái, đối với một song nhi lại quan tâm như vậy."

"Thiếp nghe nói Tiêu Cảnh Đình rất không thích Hứa Mộc An, cũng không biết xảy ra chuyện gì." Trương Linh Vũ nói , nghe cha nói, Hứa Mộc An là bá mẫu của Tiêu Cảnh Đình cứng rắn kín đáo đưa cho Tiêu Cảnh Đình, Tiêu Cảnh Đình càng thích phụ nữ, đối với cửa hôn sự này rất phản đối! Song nhi có chỗ nào bằng được với phụ nữ!

"Bỏ qua chuyện đó đi, nhiều bạn nhiều đường, Tiêu Cảnh Đình sớm như vậy đã tiến vào luyện khí tầng 7, quen biết  một chút cũng là có ích vô hại." Quý gia là buôn bán thế gia, Quý Mục thiên phú cũng không cao, đã sớm quay sang đón lấy một ít việc làm ăn của gia tộc giúp kiếm lợi bạc.

. . .

Trương Linh Vũ đi tới phòng ăn lúc này liền thấy Hứa Mộc An cùng Tiêu Tiểu Đông đang dùng cơm, Tiêu Cảnh Đình không thấy bóng dáng.

"Mộc An, tại sao ngươi ngồi một mình à! Tiêu tam thiếu gia đâu ?" Chẳng lẽ là Tiêu Cảnh Đình ném Hứa Mộc An đi rồi.

"Cảnh Đình hắn mang tiểu Phàm đi ra ngoài chơi, ta ngủ dậy trễ một chút, Cảnh Đình hắn không muốn đánh thức ta, cũng không có muốn ta cùng đi ra ngoài." Hứa Mộc An cười cười nói.

"Như vậy à!" Trương Linh Vũ âm thầm suy đoán Tiêu Cảnh Đình ném xuống Hứa Mộc An, một mình tìm thú vui đi, nhất thời khí thuận một ít, "Mộc An, ngươi ngày hôm nay có muốn đi đâu không!"

Hứa Mộc An nhìn Trương Linh Vũ một cái, nói: "Một hồi muốn đi một chuyến đến phòng đấu giá Thiên Thần."

Trương Linh Vũ hỏi: "Ngươi đi đấu giá làm gì? Muốn mua đồ sao? Phòng đấu giá Thiên thần, giá đồ có thể không tiện nghi đâu."

Hứa Mộc An lắc đầu một cái, nói: "Không mua, nếu như có đồ thích hợp cũng có thể mua. Không phải ngươi nói, nếu như muốn tham gia hội đấu giá, trước tiên phải ở phòng đấu giá còn dư một trăm ngàn lượng bạc sao? Ta một hồi đi tích trữ bạc."

Trương Linh Vũ liền ngạnh một chút, nói: "Ngươi có nhiều ngân lượng  như vậy?"

Hứa Mộc An cười một tiếng, nói: "Vốn là không có! Nhưng mà, Cảnh Đình mới vừa cho ta."

Trương Linh Vũ cắn răng, nói: "Ngươi cùng Tiêu thiếu gia, cùng một chỗ rất tốt đi!"

"Tạm được thôi." Hứa Mộc An tràn đầy ngọt ngào nói: "Cảnh Đình rất tốt, chính là tiêu tiền không đúng mực, thường mua cho ta rất nhiều không dùng được tới, nói mấy lần cũng không nghe."

Trương Linh Vũ nghe Hứa Mộc An ngọt ngào than phiền, chỉ cảm thấy trong lòng đè nén lợi hại.

"Tiểu Đông, ăn no chưa?" Hứa Mộc An xoa xoa đầu Tiêu Tiểu Đông hỏi.

Tiêu Tiểu Đông gật đầu một cái, nói: "Ăn no."

"Vậy đi thôi." Hứa Mộc An đứng lên nói.

Trương Linh Vũ suy nghĩ một chút, nói: "Ngươi biết đường sao? ngươi đi một mình cũng không tiện, không bằng ta đi cùng ngươi?"

Hứa Mộc An gật đầu một cái, nói: " Được ! Làm phiền ngươi."

. . .

Trương Linh Vũ đi bên cạnh Hứa Mộc An nhịn không được đánh giá Hứa Mộc An.

Hứa Mộc An thần sắc nhàn nhạt, tựa hồ không có cảm giác gì mặc cho Trương Linh Vũ quan sát.

"Vong tay của ngươi nhìn không tệ à! Bất quá, ngươi trước kia, hình như không thích những thứ này." Trương Linh Vũ nói.

Hứa Mộc An lắc đầu bật cười, trước kia có thích cũng không thể không nói ghét, dù sao cũng không mua nổi, bây giờ. . .

"Cảnh Đình mua, hắn luôn xài tiền bậy bạ." Hứa Mộc An âm thầm thầm nghĩ: Trương Linh Vũ hẳn chẳng qua xem vòng tay của  mình đẹp mắt, không biết đây là một pháp khí không gian. Hứa Mộc An chú ý tới, Trương Linh Vũ trên người đồ trang sức không ít, bất quá cũng chỉ là trang sức bình thường, không có chức năng thực tế gì.

Hứa Mộc An khi gặp qua Vương Lộ nhìn thấy cây trâm bích ngọc trên đầu Vương Lộ chẳng những đẹp mắt còn là vũ khí, có thể sử dụng trong chiến đấu.

Ngọc bội trên người Vương Lộ tinh xảo hoa mỹ, còn có tĩnh tâm an thần, có tác dụng trợ giúp nhập định.

Trên người Trương Linh Vũ đồ trang sức tuy nhiều, nhưng cũng chỉ l hào nhoáng bên ngoài, chắc trị giá không được bao nhiêu tiền.

Trương Linh Vũ miễn cưỡng cười một tiếng, nói: "Ngươi cùng Tiêu thiếu gia quan hệ rất tốt à! Ta vốn nghe nói, Tiêu thiếu gia không thích song nhi, bên ngoài nhân tình đếm không hết, còn lo lắng ngươi đó."

"Cảnh Đình mấy năm trước là có chút ẩu tả, bất quá, Tiêu gia xảy ra chút biến cố, Cảnh Đình tỉnh ngộ, bây giờ đã tốt hơn nhiều, cùng mấy cái oanh oanh yến yến bên ngoài cũng đã vạch rõ giới hạn." Hứa Mộc An nói.

Trương Linh Vũ cười một tiếng, nói: "Phải không? Vậy thì tốt rồi."

Trương Linh Vũ âm thầm thầm nghĩ: Quý Mục nói, Hứa Mộc An bây giờ là tu giả luyện khí tầng 6 Trương Linh Vũ mặc dù cảm thấy có chút không tưởng tượng nổi, nhưng cũng không cảm thấy phu quân sẽ nhìn lầm. Hứa Mộc An bây giờ như vậy lợi hại, mấy cái oanh oanh yến yến kia của Tiêu Cảnh Đình nói không chừng đều là do Hứa Mộc An đuổi chạy.

Hứa Mộc An cùng Trương Linh Vũ một đường vừa nói chuyện vừa đi tới cửa hàng của hội đấu giá.

"2 vị có cần giúp gì không?" Hứa Mộc An vừa đi vào cửa hàng, thì có một nhân viên chiêu đãi chào đón, Tiêu Tiểu Đông ở bên người Hứa Mộc An bởi vì là vóc dáng nhỏ bé lập tức bị bỏ quên.

"Giúp ta đăng ký thẻ bạc." Hứa Mộc An nói.

"Mời qua bên này." nhân viên chiêu đãi nói.

Hứa Mộc An từ trong vòng tay không gian lấy ra một đống linh ngọc, linh ngọc cùng bạc đều có thể giao dịch tiền, trên thực tế, linh ngọc so bạc được hoan nghênh hơn.

"Cái này là thẻ của ngài, bên trong đã cất một trăm ngàn lượng bạc, ngài cầm thẻ này, có thể sử dụng ở các cửa tiệm dưới cờ của phòng đấu giá, thẻ của ngài mời vào sân chứng nhận ." nhân viên  chiêu đãi nói.

Hứa Mộc An gật đầu một cái "Làm phiền."

Thấy Hứa Mộc An từ vòng tay trong lấy ra linh ngọc, một bên Trương Linh Vũ hoàn toàn trợn tròn mắt, "Ngươi,đây là vòng tay trữ vật?"

Hứa Mộc An gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Cảnh Đình luôn xài tiền bậy bạ, thật ra thì ta dùng túi đựng đồ là được rồi."

Trương Linh Vũ miễn cưỡng cười một tiếng, nói: "Tiêu thiếu đối với ngươi thật là rộng lượng à!"

Hứa Mộc An gật đầu một cái, tràn đầy nụ cười nói: "Đúng vậy!"

Sau đó Hứa Mộc An vào sân chứng nhận lấy đồ, Trương Linh Vũ mặc dù hết sức giữ bình tĩnh, nhưng tròng mắt bị đả kích lớn khó giấu được.

Trương Linh Vũ đi nửa đường gặp một người quen, liền cùng Hứa Mộc An cáo từ, Hứa Mộc An rất hiểu từ biệt Trương Linh Vũ.

Tiêu Tiểu Đông nắm tay Hứa Mộc An, bỗng nhiên hướng Hứa Mộc An nhìn sang, giảo hoạt nói: "Mẫu phụ, người là cố ý."

Hứa Mộc An cười khổ một cái, đúng vậy! Hắn quả thật là cố ý, hắn đã lớn như vậy rồi, nhưng giống như đứa bé vậy, thích thú khoe khoang. Lúc trước Trương Linh Vũ rất thích ở trước mặt mình khoe khoang cái này, khoe khoang cái kia, bây giờ mình cuối cùng cũng có thẻ khoe khoang lại, Hứa Mộc An suy nghĩ một chút, cảm giác được mình thật sự là càng ngày càng ấu trỉ.

"Mẫu phụ có phải hay không rất xấu?"

Tiêu Tiểu Đông lắc đầu một cái, nói: "Không có à! Dì kia, thật ra thì cũng rất không thích mẫu phụ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro