Chương 3: Tiến Giai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3 : tiến giai

Ký ức ùa tới như nước lũ, Tô Dịch chỉ cảm thấy đầu mình đau muốn nứt ra, phảng phất như có vô số nhện độc không ngừng gặm cắn trên người hắn. Nếu như không phải là một tia tàn hồn, Tô Dịch cơ hồ đau muốn tự sát, nhưng mà hắn muốn cũng không thể tự sát được, chỉ có thể phát ra tiếng rên đau đớn như người sắp chết.

.

Tuy rằng Tô Dịch bởi vì đau đớn mà cảm thấy thời gian như thể đã trôi qua hàng triệu năm, nhưng thực chất mới chỉ qua một khắc thôi. Khi hình ảnh Trường Hoa chân quân một thân tố y nhiễm huyết ngã xuống thoáng hiện lên, đau đớn trong phút chốc tiêu thất —— Tô Dịch tưởng rốt cuộc mình được buông tha.

.

Đáng tiếc, hắn quá ngây thơ.
.
Những ký ức không thuộc về bản thân đảo lộn trong óc Tô Dịch, một lần so một lần càng kịch liệt, đến tận khi chúng hỗn loạn va vào nhau tan rã, trở thành vô số mảnh nhỏ như sao sa, chiến trận lấy Tô Dịch làm chiến trường tạm thời ngừng lại , linh hồn Tô Dịch sau một phen sóng gió cảm thấy như bị lăng trì.

Tô Dịch cảm thấy như bị lão thiên đùa bỡn , những ký ức về Trường Hoa chân quân ập tới làm hắn trở tay không kịp, lại đột ngột rút đi càng làm cho hắn phát điên. Giống như một bức họa với nhiều chi tiết cầu kỳ rối rắm thần tốc ập tới trước mặt ngươi mang thông tin như nước lũ xối vào óc, ngươi chưa kịp định thần, nó đã biến mất. Não hắn sắp nổ tung rồi!

.

Thừa nhận thống khổ lớn như vậy, nhưng hắn lại giống giỏ trúc múc nước, trong nháy mắt ký ức về Trường Hoa chân quân lại mất đi hơn phân nửa.

.
Bất quá theo trí nhớ ngắn ngủi còn sót lại của bản thân, Tô Dịch biết mình xuyên qua , còn xuyên vào thế giới 《 Ngự Kiếm Tu Tiên Truyện 》.

.

Trường Hoa chân quân từng có một pháp bảo bảo hộ nguyên hồn, thời điểm bị thương nặng rơi xuống, thân thể bị thiêu cháy, trong phút chốc nguyên hồn hắn chui vào Lưu Sương kiếm, lấy âm dương đảo thi, Càn Khôn nghịch chuyển bí mật đem ký ức mấy trăm năm trước lưu lại, đáng tiếc bởi vì công lực hao tổn quá lớn, nguyên hồn lâm vào hoàn cảnh dầu hết đèn tắt.

.

Bí pháp kia bá đạo vô cùng, một khi bắt đầu liền không có khả năng dừng lại, thời khắc nguyên hồn Trường Hoa chân quân sắp khô kiệt, lại cứng ngạnh đem linh hồn Tô Dịch từ chiều không gian khác sang thay thế. Mà lựa chọn Tô Dịch cũng không phải tùy tiện lựa đại một người, thứ nhất Tô Dịch đang đọc 《Ngự Kiếm Tu Tiên Truyện 》 đúng chương Quân Vô Dạ diệt sát Trường Hoa chân quân, hắn còn vì Trường Hoa chân quân mà lên tiếng bất bình, thứ hai Tô Dịch cùng Trường Hoa chân quân tên họ giống nhau, mệnh cách có nhiều điểm tương tự, giữa hai người hồn lực dao động tương đối nhỏ nên mới trở thành người bị chỉ định.

.

Nhưng Tô Dịch dù sao cũng chỉ là phàm nhân, sau khi nguyên hồn Trường Hoa chân quân miễn cưỡng dung hợp cùng Tô Dịch liền tiến vào trạng thái ngủ say, hồn lực cường đại như thế nào cũng chịu không nổi hao tổn kinh khủng như vậy, vì thế linh hồn Tô Dịch liền chiếm thế chủ động.

.

Hiện giờ ký ức Trường Hoa chân quân ùa về bởi thiếu niên Quân Vô Dạ muốn Lưu Sương kiếm lấy máu nhận chủ, linh lực trong máu khiến nguyên hồn mỏng manh của Trường Hoa chân quân tỉnh lại, bất quá một tia nguyên hồn vì vô pháp chống cự uy thế huyết khế (khế ước bằng máu) triệt để bị áp chế.

.

Về phần Tô Dịch, hắn khó mà chịu tải nổi lượng ký ức truyền thừa khổng lồ kia, bởi cảnh giới Dẫn Khí Nhập Thể còn chưa đạt tới nên thần thức hắn còn quá mức nhỏ yếu, căn bản là vô pháp tiếp nhận toàn bộ ký ức của một Nguyên Anh tu sĩ, nếu không phải Trường Hoa chân quân dầu hết đèn tắt, khoảng khắc khi ký ức ập đến kia hắn sống sót đã là may mắn lắm rồi, càng miễn bàn đến chuyện giữ lại được một phần ký ức.

.
Cũng bởi vì tranh đấu một hồi cùng ký ức mạnh mẽ này không thua gì cùng thần thức của Nguyên Anh đối kháng, khiến năng lực chống cự tinh thần uy áp của Tô Dịch trở nên cực kỳ cường hãn, tại thế giới mà cao giai tu giả dùng uy áp diệt sát tu sĩ yếu hơn này, Tô Dịch cũng coi như nhân họa đắc phúc (trong họa có phúc :v), từ nay có thể tư bảo vệ bản thân trước uy áp từ thần thức của địch nhân cường đại.

.

Bất quá lần này thần thức đối kháng cơ hồ đã tiêu hao hết khí lực của hắn, Tô Dịch một lần nữa rơi vào bóng tối.

.

Tô Dịch không biết, thời điểm hắn bị bao vây trong thống khổ, tiếng kêu gào thảm thiết toàn bộ đều truyền tới tai Quân Vô Dạ.

.

Hiện tại, Quân Vô Dạ dù sao vẫn chỉ là một thiếu niên, cho dù có trưởng thành sớm, thành một đứa trẻ lạnh lùng nhưng lịch duyệt (kinh nghiệm va chạm cọ sát, kỹ năng sống) không sâu rộng, trong lòng y có chút sợ hãi, cơ hồ muốn quăng kiếm bỏ chạy. Nhưng y không cam lòng, tại sơn động này, ngắn ngủn hơn mười ngày chỉ tu luyện theo 《Tiên Quyết 》 mà y đã bước chân vào cánh cửa tu tiên, thành công dẫn khí nhập thể, lại dễ dàng đột phá Luyện Khí nhị tầng. Mà con đường vấn đỉnh trường sinh của y bất quá vừa mới bắt đầu, con đường này là nghịch thiên mà đi, tuy thiên phú là tất yếu, nhưng trên tay có pháp bảo vẫn mang tính quyết định, chẳng ai ngại mình có nhiều hơn một món pháp bảo. Bây giờ có một tuyệt thế bảo kiếm trước mắt y, lại phải từ bỏ, ngày sau nhất định hối tiếc không kịp.

.

Quân Vô Dạ cứ như vậy ở lại trong sơn động, với tu vi hiện tại của y còn chưa tới giai đoạn ích cốc (không cần ăn vẫn sống tốt), bèn hái quả dại mọc trên vách sơn động ăn, khổ tu bất kể đêm ngày, đồng thời y lúc nào cũng có thể quan sát dị động Lưu Sương kiếm, chính là ngoại trừ ngày ấy ký kết huyết khế, cho đến hôm nay vẫn không có bất cứ dị thường nào.

Quân Vô Dạ từng hoài nghi thanh kiếm này có kiếm linh, quyển 《Tiên Quyết 》do nguyên chủ của Lưu Sương kiếm tự tay viết, hắn cũng là kiếm tu, trong 《Tiên Quyết 》từng nhắc tới kiếm linh, tu giả viễn cổ sở hữu kiếm linh, không chỉ khiến công lực tăng lên, trong chiến đấu còn rất linh hoạt,  để luyện chế cần tài liệu cực kỳ phức tạp, phải tế sinh hồn, từ khi sinh ra tới giờ y chưa từng thấy bảo kiếm có kiếm linh, nhưng nếu như kiếm này thực sự tồn tại kiếm linh mà phải từ bỏ y sẽ hối hận cả đời.

.

Nếu quả thực thanh kiếm này không có kiếm linh, thì thanh âm đau đớn đến cực hạn y nghe được là gì, y bỗng nhớ tới mình thường bị người dân Nguyệt Hà thôn đuổi đánh bất giác lại cảm thấy sợ, những vết thương cũ ẩn ẩn đau.

.

Một thanh kiếm lại có thể phát ra âm thanh tê tâm liệt phế như thế, nghĩ đến đây, Quân Vô Dạ ánh mắt phức tạp, nhìn về phía hộp bạch ngọc đựng thanh kiếm, bất tri bất giác trong ánh mắt mang theo một tia thương tiếc, cũng không biết là đồng cảm hay tự thương hại bản thân.

.

Nhưng Quân Vô Dạ chợt tỉnh táo lại, ở trên đời này, loại cảm xúc đồng tình yếu đuối có ích lợi gì? Đạo lý thuộc về kẻ mạnh!

.

Tu tiên phụ thuộc cơ duyên cùng ngộ tính, không biết có phải là vì khát vọng muốn trở nên thật mạnh chiếm trọn thức hải, Quân Vô Dạ cảm thấy cảnh giới bỗng nhiên hơi buông lỏng, thế mà lại có dấu hiệu sắp đột phá!

.

Tranh thủ cảm giác này, Quân Vô Dạ lập tức ngồi xuống nhập định, yên lặng điều động chân khí bên trong đan điền, miệng niệm khẩu quyết đồng thời đem linh lực vận chuyển quanh thân, ra sức đánh vào Luyện Khí tầng ba.

.
Linh lực vận hành vài chu thiên (vòng), Quân Vô Dạ cảm thấy toàn thân càng ngày càng nóng, linh khí chạy vào đan điền càng lúc càng mãnh liệt như thể bị bỏng, nhưng Quân Vô Dạ không sợ hãi, ngược lại thật cẩn thận đem linh lực vận chuyển càng nhanh.

.

Nếu lúc này ở phụ cận có tu sĩ nhìn thấy, nhất định sẽ sợ hãi chứng kiến cảnh tượng linh khí đều tụ tập hướng về ngọn núi, đó là do Quân Vô Dạ chuẩn bị tiến giai, nhưng linh khí vẫn chưa hoàn toàn bị Quân Vô Dạ hấp thu, đại đa số vẫn vờn chung quanh y.

.

Quân Vô Dạ dần dần cảm nhận được tình huống này, y không buồn bực vội vàng, chỉ hoàn toàn thả lỏng mình, khiến thức hải tiến vào cảnh giới kỳ ảo huyền diệu.

.

Linh khí quanh quẩn bên cạnh Quân Vô Dạ đột nhiên tiêu thất, mà Quân Vô Dạ cũng ảm đạm cười, ngừng vận chuyển công pháp, thân thể y phủ một tầng tạp chất đen sì hôi thối, đôi mắt càng thêm thâm thúy sáng ngời, ấn ký chu sa đỏ tươi càng cực kỳ mê hoặc.

.

Tiến giai thành công! Y chính thức bước vào Luyện Khí tầng ba. Quân Vô Dạ  không lập tức dùng Thanh Khiết thuật để vệ sinh qua thân thể mà là nhìn chiếc hộp bạch ngọc đặt Lưu Sương kiếm trên bàn, vẻ mặt đăm chiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro