Chương 14: Nữ phụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Hi sáng sớm mở mắt ra đã thấy mèo quất nhỏ cuộn thành một đoàn, ngủ trong chăn bên cạnh cô.

Cô nhớ rõ cô đã thả một cái gối đầu ở dưới giường, cho mèo con ngủ bên trên.

Vậy mà ban đêm nó tự mình bò đến trên giường cô, còn nằm cạnh cô ngủ, ngủ cũng rất quy củ.

Cô duỗi tay vuốt vuốt đầu mèo quất nhỏ, lông xù xù, cảm xúc cực tốt.

Mèo quất hình như bị cô vuốt tỉnh, mở to mắt "meo" một tiếng, sau đó cọ cọ tay cô tiếp tục ngủ.

Minh Hi chỉ cảm thấy trái tim cô trong nháy mắt liền hòa tan, nhịn không được cảm thán: "Quá đáng yêu..."

Cô bò dậy đi rửa mặt, thay quần áo xong đi ra đã thấy mèo quất ngồi ở mép giường, mắt trông mong mà nhìn cô, thấy cô đi ra liền "meo" một tiếng với cô.

Bước chân cô ngừng lại, nâng mèo quất lên ôm một lát mới ra khỏi phòng ngủ, đem cửa khóa trái.

Đến lớp học, Minh Hi lập tức bắt đầu điên cuồng mua biệt thự mèo, thức ăn cho mèo, từ đồ chơi đến đồ dùng.

Lúc Ấn Thiếu Thần tiến vào phòng học, Minh Hi còn đang search xem nuôi mèo như thế nào.

Ấn Thiếu Thần đi vào sau đó liền nằm sấp trên mặt bàn, hỏi Minh Hi: "Bài tập làm chưa?"

"Làm."

"Ngày hôm qua cho nó ăn cái gì?"

"Bánh bao."

Ấn Thiếu Thần từ trong cặp móc ra một bao thức ăn cho mèo, đưa cho Minh Hi: "Từ chỗ người khác lấy được, ngâm nước ấm một chút sau đó cho nó ăn."

"Ừm, tốt." Minh Hi nhận lấy, bỏ vào trong túi.

"Sao vậy, không chuẩn bị đưa nó đi?" Cậu uể oải ỉu xìu nhìn Minh Hi làm ghi chép, trên ghi chú viết kỹ càng tỉ mỉ làm thế nào nuôi mèo.

"Nuôi, nó quá đáng yêu."

Ấn Thiếu Thần khóe miệng nâng lên mỉm cười, đôi mắt cong thành hình trăng non.

Cậu vốn dĩ lớn lên đã rất đẹp trai, chỉ là khí chất quá mức lạnh nhạt, cũng hay nhíu mày, cho nên trông có vẻ hơi hung dữ.

Nhưng khi cười thật sự rất đẹp, làm Minh Hi không nhịn được liếc mắt nhìn nhiều hơn vài lần.

"Gọi Nguyệt Nha* đi." Minh Hi đột nhiên nói.

* Nguyệt nha là trăng non

"Hử?"

"Mèo, gọi Nguyệt Nha đi."

"À...... Tên Cẩu Thặng gì đó không phải khá dễ nuôi sao?"

"......"

Ấn Thiếu Thần đợi một hồi không chờ được câu trả lời, vì thế hỏi: "Sao thế?"

"Không muốn để ý đến cậu."

"Được, gọi Nguyệt Nha."

Lúc này bọn họ đương nhiên sẽ không nghĩ đến, Nguyệt Nha mềm mại đáng yêu không lâu sau liền biến thành "Trăng tròn".

*

Phùng Mạn Mạn đột nhiên cùng bạn trai chia tay.

Phùng Mạn Mạn kỳ thật vẫn luôn có bạn trai, chỉ là ngày thường rất khiêm tốn.

Bạn trai cô là lớp trọng điểm, là học sinh dựa vào thực lực thi đỗ vào, lên cấp ba mới học Gia Hoa. Ngoại hình xem như không tồi, vóc dáng cũng không có vấn đề, thuộc về nhóm nam sinh khá ổn nhìn tương đối thuận mắt.

Là học bá lớp trọng điểm không chứng minh không yêu đương, sau khi hai người quen biết không lâu liền ở bên nhau.

Tính toán, hai người họ đã bên nhau hơn nửa năm.

Nhưng mà lớp trọng điểm và lớp quốc tế luôn đối đầu.

Học bá lớp trọng điểm chướng mắt đám học sinh dốt lớp quốc tế, cả đống đều dựa vào trong nhà mới có thể lên cấp ba.

Học sinh lớp quốc tế chướng mắt lớp trọng điểm kiêu căng ngạo mạn, hận không thể hếch lỗ mũi lên trời, phải biết rằng bọn họ đều là người thắng từ vạch xuất phát, thật không biết đám người này khoe khoang cái gì.

Phùng Mạn Mạn cùng bạn trai kết giao cũng rất khiêm tốn, cũng do bạn trai cô không muốn công khai, hai người chỉ gửi tin nhắn, kỳ nghỉ mới có thể ra ngoài hẹn hò.

Cô lúc đầu cũng không để ý, kết quả ngay sau khi chia tay hai người hoàn toàn thành người qua đường.

Vẫn là Phùng Mạn Mạn náo loạn, người lớp quốc tế mới biết hai người bọn họ vậy mà từng ở bên nhau.

Phùng Mạn Mạn mới đầu không muốn gây chuyện, nhưng biết bạn trai cũ cùng cô chia tay không đến một tuần, đã công khai theo đuổi Đường Tử Kỳ, mỗi ngày đi theo nói chuyện với Đường Tử Kỳ, hôm nay còn tặng quà Đường Tử Kỳ, Phùng Mạn Mạn mới bùng nổ.

Sau khi chia tay trong thời gian ngắn như vậy đã bắt đầu tán tỉnh cô gái khác, chính là một loại ngoại tình!

Nhất là bạn trai cô thời điểm còn hẹn hò với cô ấy cơ bản đều vắt cổ chày ra nước, lâu vậy cũng chưa từng tặng cô thứ gì giống quà.

Hiện tại bạn trai cũ chủ động tặng Đường Tử Kỳ, đây là giải thích điều gì?

Bạn trai cũ đoán chắc căn bản không thích cô ấy, cùng cô ấy ở bên nhau chỉ vì gia đình cô có điều kiện không tồi.

Hiện tại gặp Đường Tử Kỳ, lớn lên xinh đẹp còn học tập tốt, cảm thấy nữ thần xuất hiện, rất nhanh chia tay Phùng Mạn Mạn, còn thể hiện ra dáng vẻ do Phùng Mạn Mạn không chịu nổi chiến tranh lạnh, mới đề xuất chia tay.

Đồ khốn!

Phùng Mạn Mạn tính tình nóng nảy, tất nhiên không chịu nổi điều này.

Buổi sáng Minh Hi vừa đến trường học, đã gặp phải cảnh tượng Phùng Mạn Mạn đứng cửa lớp trọng điểm chửi ầm lên, cặp sách cũng không kịp cất, lập tức chạy tới kéo Phùng Mạn Mạn lại.

Cô nhớ rõ tình tiết này.

Phùng Mạn Mạn là một trong những nữ phụ pháo hôi trong sách.

Sau khi cùng bạn trai cũ chia tay cực kỳ phẫn nộ, chạy đến cửa lớp trọng điểm đứng ở cửa chửi mắng nam nhân cặn bã kia, thuận tiện mắng Đường Tử Kỳ.

Đường Tử Kỳ thuộc về loại người vô tội nằm cũng trúng đạn, cô ấy thật sự từng từ chối tra nam kia rất nhiều lần, bị mắng cũng rất ủy khuất.

Bên cạnh còn có chủ nhân trước của thân thể Minh Hi châm ngòi thổi gió, hơn nữa Phùng Mạn Mạn là hình tượng nữ phụ pháo hôi não tàn ác độc, thế nên bắt đầu chơi xấu nữ chính.

Lúc ấy Ấn Thiếu Thần cùng Đường Tử Kỳ đã có tình cảm nuôi mèo, Ấn Thiếu Thần còn có hảo cảm với Đường Tử Kỳ, cho nên sau khi biết chuyện này, hung hăng xử lý Phùng Mạn Mạn, hay người vốn dĩ quan hệ không tệ cứ như vậy quyết liệt.

Kết cục của chuyện này chính là, Phùng Mạn Mạn không chịu nổi phê bình, sau vài lần bị Đường Tử Kỳ vả mặt, bị Ấn Thiếu Thần trả thù liền chuyển trường.

Tra nam cuối cùng cũng thấy Đường Tử Kỳ đi đường vòng, không dám trêu chọc cô ta.

Minh Hi hiện tại cùng Minh Hi lúc trước không giống nhau, cô là bạn tốt của Phùng Mạn Mạn, tất nhiên sẽ không để Phùng Mạn Mạn làm việc ngu ngốc.

Cô chạy nhanh đến ôm lấy Phùng Mạn Mạn, kéo Phùng Mạn Mạn đi ra ngoài.

Trong mắt cô, cô là vai ác số một, cũng thuộc về nhóm nữ phụ độc ác.

Hai nữ phụ ác độc ở bên nhau, cho dù không cùng kẻ thù, cũng nên đoàn kết nhất trí, cô không thể nhìn Phùng Mạn Mạn hành động lỗ mãng, cuối cùng rơi vào một kết cục thê thảm.

"Cậu mẹ nó như thế nào không nói? Hả?!" Phùng Mạn Mạn đã tức điên rồi, đẩy Minh Hi ra tiếp tục mắng, "Chỉ biết tiêu tiền của tôi có phải không, cậu vay tôi 5000 tệ khi nào trả? Hả? Không trả nổi đi? Mua quà tặng cho nữ thần của cậu rồi nhỉ?"

Bạn trai cũ Phùng Mạn Mạn mặt đều tái rồi, căm tức nhìn Phùng Mạn Mạn nói: "Cậu đừng nói bậy!"

"Tôi nói bậy, thế nào phải để tôi lấy ra ghi chép chuyển khoản có phải hay không?" Phùng Mạn Mạn lấy ra điện thoại tìm kiếm lịch sử chuyển khoản, bởi vì tức giận tay đều run run.

Minh Hi đi tới mạnh mẽ ôm lấy Phùng Mạn Mạn an ủi: "Mạn mạn, đừng náo loạn, không cần thiết."

"Mình mẹ nó tức." Phùng Mạn Mạn cực kỳ tủi thân.

"Mạn mạn, tức giận cũng phải nhớ kỹ, sai chính là hắn không phải những người khác, đừng làm người vô tội nằm cũng trúng đạn, rốt cuộc những người khác cái gì cũng không làm." Minh Hi đè lại Phùng Mạn Mạn kích động, ý đồ gọi tỉnh một chút lý trí của cô ấy.

Bí quyết sinh tồn của nữ phụ độc ác điều thứ nhất, chớ chọc nam chính cùng nữ chính.

Chỉ cần không liên luỵ đến họ, tính chất chuyện này sẽ khác.

"Mình không muốn làm khó người khác, mình chỉ là muốn cho tất cả mọi người biết hắn là hạng điểu cáng gì, mình cũng không tin hắn còn có thể theo đuổi người khác." Phùng Mạn Mạn gật gật đầu, cố nén nước mắt nói.

Minh Hi thở dài nhẹ nhõm, tiếp tục khuyên giải: "Hiện tại mọi người đã biết hắn ta là dạng người gì, cậu ở đây sẽ chỉ làm bản thân đặc biệt khó chịu."

"Mình không để bụng, mình bất chấp mọi giá."

"Nhưng mình không muốn nghe người khác chỉ chỉ trỏ trỏ cậu, bạn tốt của mình dựa vào cái gì cho bọn họ nói? Cậu không phải không ai để ý, mình cùng Lưu Tuyết đều sẽ đau lòng." Minh Hi tiếp tục nói.

Vốn đến trợ uy cho Phùng Mạn Mạn mắng chửi người, Lưu Tuyết nghe xong cũng phối hợp gật gật đầu: "Đúng vậy."

Tiếp theo lại đây giúp cản Phùng Mạn Mạn.

Phùng Mạn Mạn mím môi không nói chuyện nữa.

Nhưng mà cô cố nén ủy khuất ai cũng có thể thấy được, trong ánh mắt ngậm nước, để lộ quá nhiều không cam lòng cùng tức giận.

Minh Hi ngày thường tính tình rất mềm yếu.

Người khác bắt nạt cô, nói không chừng cô vẫn luôn Phật hệ bỏ qua. Nhưng khi dễ bạn cô, cô cũng sẽ cứng rắn lên.

Minh Hi chính là người như vậy.

"Đầu tiên, cậu đem tiền còn thiếu Mạn Mạn trả lại. Sau đó, cậu công khai xin lỗi Mạn Mạn, thừa nhận là cậu quá phận." Minh Hi nói với bạn trai cũ Phùng Mạn Mạn.

"Tôi vì sao phải xin lỗi?" Bạn trai cũ Phùng Mạn Mạn lại còn rất đúng lý hợp tình, cười lạnh ngồi ở trên bàn, "Tôi lúc trước chính vì cùng những người khác trong lớp đánh cược, xem có thể theo đuổi được cậu ta không, căn bản không tính nghiêm túc, chỉ là muốn cùng cậu ta chơi bời thôi, ai biết cô ta sao lại nghiêm túc như vậy?"

Phùng Mạn Mạn vốn đã khá hơn một chút, kết quả nghe nói thế tức giận đến muốn tiến lên đánh người.

"Cậu không cảm thấy cậu làm như vậy thực sự ác độc sao? Cậu và cặn bã có gì khác nhau?" Minh Hi cũng không kìm được tức giận theo.

"Tôi chính là cặn bã thì làm sao? Còn không phải do học sinh lớp quốc tế mấy người đầu óc quá ngu? Tổng 750 điểm, các ngươi có thể thi được 200 điểm đã hoan hô nhảy nhót? Thật sự cho rằng tôi có thể coi trọng người như vậy sao? Lớp chúng tôi số một đếm ngược đều có thể so với người đứng đầu lớp các người cao hơn 300 điểm đấy!"

Minh Hi căm tức nhìn đồ đàn ông tệ hại kia, thật chí còn nghe được trong lớp có tiếng cười lạnh của những người khác, giống như cũng cảm thấy đúng.

Học dốt thì không đáng được tôn trọng sao?

"Các người học tập tốt, cũng nhiều lắm là đến công ty nhà chúng tôi làm thuê!" Minh Hi phản bác.

"Tôi biết cậu, nhà cậu có quặng, ghê gớm, ông đây dù nghèo túng cũng không đến nhà cậu đào quặng! Tôi xem nhà các người chính là di truyền, con chủ mỏ quặng có thể có đầu óc gì?"

"Vậy vượt qua cậu!" Minh Hi đột nhiên đặc biệt nghiêm túc nói.

"Cái gì?" Tra nam dường như không nghe rõ hỏi.

"Vậy thành tích vượt qua cậu, nếu vượt qua cậu, cậu liền quỳ xuống xin lỗi toàn bộ lớp quốc tế."

Tra nam phảng phất như nghe được một chuyện cười.

Minh Hi!

Quá nổi tiếng!

Trước khi chuyển trường thành tích đếm ngược toàn trường, điển hình cho đồ ngốc ngực lớn.

Hiện tại đồ học kém não tàn vậy mà nói muốn vượt qua cậu?

Buồn cười!

"Đừng buồn cười như thế được không? Kỳ hạn là trước tốt nghiệp sao? Hiện tại bắt đầu cũng quá muộn rồi đi?" Đồ tồi còn đang kêu gào.

"Dương Hào, cậu quá mức!" Đường Tử Kỳ ngay lúc này đột nhiên lên tiếng.

Cho dù là bạn cùng lớp, Đường Tử Kỳ đều không nhìn nổi.

Dương Hào rốt cuộc ngậm miệng, liếc mắt nhìn Đường Tử Kỳ một cái không lên tiếng.

Thấy phòng học không còn ồn ào, Ấn Thiếu Thần cùng Thiệu Dư, Hàn Mạt bọn họ mới đi tới, đứng ở cửa nhìn về phía Dương Hào.

Nhìn thấy những người này, học sinh lớp trọng điểm lập tức cụp đuôi.

Thời điểm Ấn Thiếu Thần đi vào, còn liếc Minh Hi, tiếp theo đi về phía Dương Hào.

Dương Hào theo bản năng đứng dậy, muốn né tránh đã không kịp rồi, Ấn Thiếu Thần tới trước mặt hắn lập tức cho hắn một đấm.

Cậu thích đánh bụng, chỗ mềm, đánh vào tay không đau, đối phương lại rất đau.

Dương Hào thân thể cong lại, kêu rên một tiếng.

"Cặn bã chính là cặn bã, cùng học tập tốt hay tệ không liên quan, phẩm tính của mày tồi tệ như vậy, cho dù học tập giỏi cũng chỉ là đồ rác rưởi." Ấn Thiếu Thần nói xong, túm vạt áo Dương Hào xách ra bên ngoài, tiếp theo vung tay, khiến Dương Hào ngã xuống trước mặt Phùng Mạn Mạn.

"Mày cá cược với ai?" Ấn Thiếu Thần hỏi.

Trong phòng học đột nhiên một mảng an tĩnh.

Ấn Thiếu Thần không chờ được đáp án, cho mặt Dương Hào đã ngã xuống đất tặng một đạp, lại lần nữa hỏi: "Mày đánh cuộc với ai?"

Minh Hi bị dáng vẻ Dương Hào hai lỗ mũi chảy máu làm hoảng sợ, đang chân tay luống cuống, được Ấn Thiếu Thần bịt kín đôi mắt.

Tác giả có lời muốn nói: Minh Hi: Nam chính mấy người đều trêu chọc vai ác như vậy sao?

Ấn Thiếu Thần: Đây đã là trêu chọc?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro