CHƯƠNG 239 THỈNH CẦU CỦA ĐƯỜNG THIÊN TÚNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Thiên Nhàn Đảo.

Sau khi tiểu hồ ly đột phá, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn bỗng trở nên nhàn rỗi. Lâm Sơ Văn hoàn toàn tập trung vào việc nghiên cứu dược tề, Sở Diệp thì bắt đầu nghiên cứu Truyền Tống Trận.

Sau khi thân phận Dược tề sư Địa giai của Lâm Sơ Văn bị bại lộ luôn có người tới cửa xin thuốc. Lâm Sơ Văn đặt một cái rương trong cửa hàng, người xin thuốc viết ra dược tề yêu cầu cùng với thù lao có thể trả được lên giấy rồi ném vào trong rương bí mật. Lâm Sơ Văn sẽ kiểm tra định kỳ, nếu có người nào cung cấp được thù lao mà cậu cảm thấy hứng thú Lâm Sơ Văn sẽ suy xét nhận thỉnh cầu. Lâm Sơ Văn cầm tờ giấy trên tay, nói: "Người nào lại có Thương Long tinh huyết, muốn cầu một lọ Linh Phách Ngưng Tâm dược tề."

"Thương Long huyết à? Thứ rất tốt đó." Kinh Trập Long của Sở Diệp huyết mạch không được thuần khiết, bây giờ nó mới lấy được Chân Long Cửu Biến chỗ Tiểu Bạch, nếu có thể lấy được Thương Long tinh huyết liền có hy vọng lại tiến thêm một bước tiến vào Vương cấp tứ giai.

Lâm Sơ Văn chống cằm, "Dược tề này có thể luyện thử được đó." Thù lao đối phương sẵn sàng chi trả rất phong phú khiến Lâm Sơ Văn không nhịn được rục rịch. Thật ra luyện chế Linh Phách Ngưng Tâm dược tề không khó khăn bao nhiêu, dược tề này khó là khó ở chỗ chỉ có thể luyện chế bằng hàn hoả, một khi sử dụng ngọn lửa khác chẳng những sẽ khiến cho dược tính của dược tề biến đổi lớn mà còn dễ dàng khiến cho nổ lò.

Sở Diệp trầm ngâm một hồi mới nói: "Nếu có thể luyện chế thành công chi trả đúng là phong phú, chỉ là giá cả này không khỏi quá phong phú rồi, thấy thế nào cũng giống như có bẫy vậy."

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đệ cũng thấy vậy." Cây cao đón gió, gần đây cậu với Sở Diệp có chút rêu rao, có lẽ có ai đó nhìn bọn họ không vừa mắt cho nên cố ý gài bẫy.

Thư Tùng An bước tới nói: "Việc làm ăn ở đây của Lâm lão bản thật phát đạt nha! Lúc ta tới nhìn thấy ngoài kia có rất nhiều người xếp hàng đó."

Lâm Sơ Văn bất đắc dĩ lắc đầu, "Ta đã nói là viết sẵn dược tề muốn có với thù lao chi trả rồi bỏ vào trong rương, ta sẽ xem, nhưng vẫn có rất nhiều người xếp hàng như cũ, cũng không biết mấy người này đang nghĩ cái gì."

Thư Tùng An cười nói: "Rất có thể là do muốn nhìn thấy mặt Lâm thiếu chứ sao, dù sao Dược tề sư Địa cấp cũng khó lắm mới gặp được."

Lâm Sơ Văn lắc lắc đầu không nói nữa.

Thư Tùng An nhìn tới tờ giấy trên bàn, "Linh Phách Ngưng Tâm dược tề, Lâm tiền bối tính nhận nhiệm vụ này sao?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đang suy xét đây, cái này thù lao ra tương đối cao, tới ba mươi cây linh thảo ngàn năm, một phần Thương Long huyết."

"Tốt nhất Lâm tiền bối không nên nhận nhiệm vụ này." Thư Tùng An trầm mặc một hồi mới nói.

"Nhiệm vụ này có vấn đề gì sao?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Thư Tùng An lắc đầu, "Quỵt nợ thì không rồi, nhưng hai Dược tề sư luyện chế dược tề này trước đây từng bị đánh cho trọng thương, mấy năm nay mới vừa bình phục thôi."

Lâm Sơ Văn hơi kinh ngạc, "Bị đánh cho bị thương?" Lâm Sơ Văn nheo mắt, địa vị của Dược tề sư Địa giai rất cao, người có thể liên tiếp đánh bị thương hai Dược tề sư Địa cấp chắc cũng không phải là người thường.

"Nhiệm vụ này chắc là do Đường Thiên Túng tuyên bố rồi, Đường Thiên Túng là Hồn Vương lục giai có ba con Vương thú, thực lực phi thường hung hãn, nữ nhi của hắn là Đường Nhu trước kia mạnh mẽ khế ước Hồn Thú bị hôn mê bất tỉnh, chỉ có Linh Phách Ngưng Tâm dược tề mới có thể cứu, Đường Thiên Túng lần lượt tìm hai Dược tề sư Địa cấp nhưng cả hai người này đều thất bại, khơi khơi lãng phí rất nhiều dược liệu. Đường Nhu đã hôn mê hơn chín năm rồi, năm đó có y sư phán đoán rằng một khi nàng hôn mê vượt quá mười năm sẽ lập tức ngủ say hoàn toàn, mà nay còn dư lại không tới nửa năm. Nếu Lâm thiếu nhận nhiệm vụ này mà thành công thì không có chuyện gì, một khi thất bại là sẽ chặt đứt đường sống của Đường Nhu, Lâm thiếu tiền đồ thênh thang không cần thiết phải mạo hiểm lớn như vậy."

Lâm Sơ Văn: "....." Cậu đã nói mà, đơn hàng này tại sao thù lao lại phong phú đến thế, hoá ra còn có nội tình như vậy. Hai người luyện chế thất bại trước kia đều đã bị thương, lần này nếu cậu lại luyện chế thất bại Đường Nhu rất có thể sẽ chết, nguy hiểm còn lớn hơn nữa.

Sở Diệp gật gật đầu, "Thì ra là vậy."

"Không chỉ như vậy đâu, Đường Thiên Túng liên tục đánh cho bị thương hai Dược tề sư cho nên Dược tề sư công hội thực sự đã ra lệnh cấm đối với Đường Thiên Túng, Dược tề sư Địa cấp nào cũng không dám luyện chế dược tề cho hắn nữa hết." Thư Tùng An nói.

Sở Diệp: "....." Hắn đã nói mà, sao lại có thù lao phong phú đến thế chứ, hoá ra còn có nội tình như vậy.

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, "Một khi đã như vậy thì trước cứ gác lại đó thôi." Nếu Kinh Trập Long dùng Thương Long tinh huyết có hy vọng nhanh chóng tiến vào Chiến Tướng tứ giai, nhưng linh hồn lực của Sở Diệp sẽ không xong, Kinh Trập Long tiến giai quá nhanh cũng không phải chuyện tốt, chờ một chút cũng được.

"Sở thiếu, bốn mươi cây linh thảo ngàn năm đều ở đây hết." Thư Tùng An nói.

Sở Diệp nói với Thư Tùng An, "Thư thiếu, gia tài của ngươi cũng rất phong phú đó."

Thư Tùng An xấu hổ cười nói: "Đâu có đâu! Toàn bộ gia sản của nhà ta đều ở chỗ này rồi đó." Để gom đủ bốn mươi cây linh thảo ngàn năm Thư gia của bọn họ lần này thế chấp gần hết sản nghiệp luôn rồi.

Lâm Sơ Văn lấy ra một hộp dược tề đưa qua, "Đây là Duyên Thọ dược tề với Thiên Nguyên Phá Chướng dược tề mà ngươi cần đó." Duyên Thọ dược tề Lâm Sơ Văn lấy ra là vừa mới luyện chế xong còn mới cáu.

Đại gia gia của Thư Tùng An có tu vi Chiến Tướng cửu giai, đã từng thử đột phá Hồn Vương nhưng thất bại, vốn dĩ thất bại Thư Sơn cũng không nghĩ gì nhiều nhưng sau khi bại lộ chuyện Lâm Sơ Văn là Dược tề sư Địa cấp khiến Thư Sơn lại rục rịch. Lấy Duyên Thọ dược tề kéo dài tuổi thọ, lại lấy Thiên Nguyên Phá Chướng dược tề tiến hành đột phá, Thư Sơn gia gia có lẽ có hy vọng đột phá Hồn Vương.

Thư Tùng An tràn đầy cảm kích nói: "Đa tạ Lâm dược sư." Bốn mươi cây linh thảo ngàn năm giá cả này không thấp, nhưng giá này đã là giá hữu nghị rồi, đổi lại một Dược tề sư Địa giai khác dù cho có nâng giá cả gấp đôi cũng chưa chắc có thể đổi được hai lọ dược tề này đâu.

Lâm Sơ Văn cười nói: "Không cần phải khách sáo, chúng ta ở đây cầu chúc lệnh tổ đột phá thành công nha." Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Trong lứa các dược sư Địa cấp thì tuổi của cậu còn quá trẻ, danh khí cũng nhỏ, nếu Thư Sơn có thể nhờ vào dược tề của cậu đột phá thành công thì thực sự trở thành biển hiệu sống, về sau người kiếm cậu nhờ luyện chế dược tề chắc sẽ càng nhiều.

Thư Tùng An vội vàng chắp tay nói: "Đa tạ Lâm dược sư."

Sở Diệp lấy ra một hũ sữa ong chúa đưa qua: "Đây là sữa ong chúa Vương cấp có thể ôn dưỡng khí huyết, tặng thêm cho ngươi." Mấy gia gia của Thư Tùng An đều đã lớn tuổi, nếu đột phá Vương cảnh chỉ sợ không đủ khí huyết, hiệu quả bổ khí huyết của sữa ong chúa Vương cấp là hạng nhất rồi.

Thư Tùng An cảm kích nói: "Đa tạ Sở tiền bối."

Sở Diệp cười nói: "Không cần phải quá khách sáo."

......

Bảy ngày sau khi Thư Tùng An nhận được dược tề, lão gia tử Thư gia Thư Sơn lại lần nữa thử đột phá Hồn Vương, lần này đột phá thành công. Thư Sơn thành công đột phá khiến cho danh khí của Lâm Sơ Văn lên một tầm cao hơn, người tới cửa xin thuốc nối liền không dứt.

Cung Khiếu đi vào phòng khách Thiên Hà hoa lâm, nói với Lâm Sơ Văn: "Lâm thiếu gần đây nhận uỷ thác thật cần mẫn mà!"

Lâm Sơ Văn cười nói: "Cũng bình thường thôi, nhận được sự coi trọng của mọi người thôi."

Cung Khiếu cười nói: "Lâm đạo hữu thật là khiêm tốn." Dược tề sư rất cao ngạo, nhiều Dược tề sư trước khi thành danh còn giả bộ như là người khiêm tốn, một khi thành danh rồi liền ngông cuồng tự cao tự đại. Sau khi Liễu Trần tiến giai Dược tề sư Địa cấp cũng lên mặt hơn nhiều, chỉ có Lâm Sơ Văn là không giống, đối phương bây giờ đã là Hồn Vương, dược tề thuật cũng tăng lên vèo vèo, tuy nhiên cậu vẫn là bộ dáng bình dị gần gũi khi ở chung với bằng hữu y như hồi trước.

"Nhờ phúc Lâm đạo hữu mà gần đây Thiên Nhàn Đảo náo nhiệt hơn nhiều." Cung Khiếu nói.

Lâm Sơ Văn tò mò hỏi: "Rất nhiều người tới đây sao?"

Cung Khiếu gật đầu, "Có rất nhiều cao thủ hội tụ tới đây." Cung Khiếu mở rất nhiều cửa hàng trên Thiên Nhàn Đảo, bởi vì những người này tới mà việc làm ăn của các cửa hàng rất khởi sắc.

Lâm Sơ Văn chống cằm, "Gần đây có rất nhiều người xin thuốc, thù lao cung cấp cũng cực kỳ khả quan."

Cung Khiếu cười nói: "Trình độ dược tề của Lâm thiếu cao siêu cho nên mới hấp dẫn mọi người tới đây."

"Sở Diệp nói Truyền Tống Trận còn hơn nửa năm nữa mới có thể sửa chữa xong."

Cung Khiếu gật đầu, "Đúng vậy, có Sở thiếu gia nhập tiến độ sửa chữa đúng là nhanh hơn rất nhiều." Mấy Trận Pháp Sư Cung Khiếu tìm tới lúc đầu cam đoan là muốn sửa chữa Truyền Tống Trận chỉ cần một năm là đủ rồi, chờ tới lúc hắn nói cho Sở Diệp biết thời gian sửa chữa một năm thì mấy người này lại nói với hắn việc sửa chữa Truyền Tống Trận này còn muốn phức tạp hơn so với tưởng tượng, muốn sửa chữa xong ít nhất phải ba năm, lúc đó Cung Khiếu xém chút nữa bị mấy người này chọc cho tức chết, sau khi Sở Diệp gia nhập mấy người này lại đổi giọng, nói chín tháng là đủ rồi.

Lâm Sơ Văn cười nói: "Vậy thì đúng là tốt quá rồi." Sớm đả thông con đường một chút thì cậu cũng sớm được trở về một chút, "Tiền bối, ngài thu thập dược liệu tới đâu rồi?"

Cung Khiếu chau mày, "Vẫn còn thiếu ba loại nữa." Cung Khiếu thở dài, với năng lực của hắn thu thập trên trăm cây linh thảo ngàn năm cũng không phải là chuyện khó khăn gì, khó chính là thu thập linh thảo ngàn năm cụ thể, rất nhiều lão gia hoả có linh thảo hắn cần nhưng lấy đồng vàng ra cũng không đả động được bọn người kia.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Như vậy ta cũng góp một phần sức lực vậy, tiền bối có thể lấy danh nghĩa của ta tuyên bố treo thưởng, ai có thể cung cấp được linh thảo chúng ta cần thì ta có thể ưu tiên luyện chế một lần dược tề cho người đó."

Cung Khiếu vội vàng chắp tay cảm kích nói: "Như vậy thật đa ta, Lâm thiếu lo lắng như vậy, nếu có bất kỳ yêu cầu gì Cung Khiếu tất sẽ dốc hết sức." Trong thời gian này số lần Lâm Sơ Văn mở lò rất nhiều, thanh danh cũng càng lúc càng lớn, tuy rằng thực lực của hắn khá cao nhưng lực ảnh hưởng chưa chắc so được với Lâm Sơ Văn, nếu có Lâm Sơ Văn hỗ trợ thì chuyện thu thập dược thảo đúng là sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Lâm Sơ Văn cười cười, "Cung tiền bối nói quá lời rồi, lúc trước A Diệp đột phá rồi khế ước Kinh Trập Long, đều làm phiền tiền bối phải hết sức tương trợ rồi, bây giờ đến lượt ta ra một phần sức lực cũng bình thường."

......

Bước ra khỏi Thiên Hà hoa lâm, Cung Khiếu cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

"Phụ thân, ngài đã về rồi!" Cung Thần bước ra đón.

Cung Khiếu gật đầu, "Ừ."

"Phụ thân, Liễu Trần sắp tới đây rồi." Cung Thần cau mày nói.

Vốn dĩ tâm trạng Cung Khiếu đang rất tốt đẹp vừa nghe vậy xong lập tức trầm xuống, hừ lạnh một tiếng, nói: "Lá gan của hắn cũng đủ lớn ha." Cung Khiếu còn nghĩ chừng nào thì thu thập Liễu Trần đây, kết quả Liễu Trần vậy mà tự mình chạy tới đây, chẳng lẽ Liễu Trần cảm thấy hắn ta là Dược tề sư Địa cấp thì ông không dám ra tay sao?

Cung Thần chống cằm, "Sợ là Liễu Trần đã đoán được chuyện của Liễu Huy là do chúng ta làm rồi."

Cung Khiếu hừ nhẹ một tiếng, nói: "Thì đã sao." Liễu Huy ngoài mặt cứ như là người khiêm tốn, sau lưng lại không thiếu trào phúng con trai hắn là phế vật, trước đây hắn nhìn trên mặt mũi Liễu Trần mới nhịn bỏ qua, giờ đã biết được chân tướng vậy đương nhiên hắn không cần phải cho Liễu Trần mặt mũi nữa làm gì. Trước kia Cung Khiếu thu thập linh thảo cần thiết để luyện chế Cửu Dương dược tề trong bí mật, nhưng bây giờ chuyện này đã được đưa ra ngoài ánh sáng, Liễu Trần hẳn là trong lòng hiểu rõ mới đúng.

"Lâm thiếu đã đồng ý giúp đỡ thu thập dược thảo, linh thảo cần thiết luyện chế Cửu Dương dược tề chắc sẽ nhanh thôi là có thể gom đủ rồi."

Cung Thần kích động hỏi: "Thật sao?"

Cung Khiếu gật gật đầu, nói: "Đương nhiên."

Tuy rằng Cung Thần vẫn luôn nói với Sở Diệp là không cần gấp gáp, nhưng làm sao có thể thật sự không sốt ruột đâu. Những người có thực lực không xê xích lắm với hắn năm đó bây giờ đều đã vượt xa hắn hết rồi, Cung Thần cũng muốn bước vào Vương cấp mà.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro