CHƯƠNG 296 TRẦM VÂN QUY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đang dọn dẹp chiến trường thì một con Thương Long bay tới.

"Sao Cung trưởng lão lại tới đây lúc này? Ngài còn phải trấn thủ Thiên Nhàn Đảo mà." Tuy rằng phần lớn đội quân thú triều đã bị chặn lại nhưng lỡ chẳng may có cá lọt lưới đi tập kích Thiên Nhàn Đảo là không được.

"Tạm thời đàn hải thú còn chưa tới, còn có vài vị đạo hữu khác tới giúp đỡ, ta mới ra đây nhìn thử coi sao, hải thú bên này giải tán rồi hả?" Cung Khiếu hỏi.

Sở Diệp gật đầu, nhẹ nhàng trả lời: "Giết chết được mười ba con Vương thú, mấy con khác chạy tán loạn hết rồi."

Cung Khiếu nghe vậy thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi." Tuổi tác Cung Khiếu quá lớn, khí huyết suy kiệt rồi nên không có cách nào chiến đấu thời gian dài được, một khi bị thương nặng trong trận chiến cũng sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ. Tuy rằng Cung Khiếu không sợ thú triều cỡ lớn nhưng nhiều một chuyện không bằng ít đi một chuyện. "Vừa rồi có Long tộc tới đây hả?" Cung Khiếu cảm thụ được dao động linh lực còn sót lại dưới mặt biển rồi hỏi.

Sở Diệp gật đầu, "Có tới!"

Cung Khiếu nheo mắt, "Vậy mà có Long tộc tới nữa ha, chắc rất nhiều Hồn Sủng Sư hối hận vì đã không tới đây đó."

Sở Diệp: "....." Làm sao mà hắn quên mất tiêu, tuy rằng Long tộc nguy hiểm nhưng đồng thời chúng cũng có giá trị không tầm thường, phẩm tướng Thương Lan Long lại càng không phải dạng vừa, mặc kệ là giết lấy tài liệu hay là khế ước làm Hồn Sủng cái nào cũng là lựa chọn rất tốt. Vô số người của Hải Long Cung đều trăm phương nghìn kế đi kiếm chân long để khế ước, nếu biết có Thương Lan Long xuất hiện chắc chắn bị cám dỗ cực kỳ.

"Sau này có lẽ càng ngày càng có nhiều rồng tới đây." Cung Khiếu nói.

Sở Diệp thắc mắc hỏi: "Sao Cung trưởng lão lại nói vậy?"

"Lúc trước chắc là có người rải Dụ Yêu dược tề lại bỏ thêm Chân Long Huyết khi luyện chế xuống biển thì phải." Cung Khiếu nói.

Sở Diệp kinh ngạc la lên: "Chân Long Huyết." Hiệu lực của Dụ Yêu dược tề có liên quan chặt chẽ với tài liệu luyện chế, nếu lúc trước Sơ Văn thêm Chân Long Huyết vào trong Dụ Yêu dược tề luyện chế chắc chắn có thể tăng hiệu lực dược tề lên gấp mười lần, nhưng như vậy thì quá nguy hiểm vì rất có thể hấp dẫn được cả yêu thú Hoàng cấp luôn đó.

Kinh Trập Long nghe xong không khỏi tức giận, "Là ai?! Là ai phí phạm của trời vậy hả!? Có Chân Long Huyết không chịu lấy ra hiếu kính cho ông lớn Truy Phong đây ấy vậy mà lại lấy luyện chế gì mà Dụ Yêu dược tề chứ hả?!"

Sở Diệp: "....." Tên khốn Truy Phong này thật là mơ mộng hão huyền. Nhưng mà hình như thật sự lãng phí nha! Sở Diệp nghĩ thầm: Dụ Yêu dược tề này quả thật là tác phẩm của Lâm Mộng Dung, chẳng lẽ trong tay Lâm Mộng Dung thật sự có Chân Long Huyết hả? Thứ như Chân Long Huyết thật sự là quá quý hiếm! Chẳng qua, nữ chính phúc lớn bằng trời, có đi chăng nữa cũng không kỳ quái.

"Không phải là Chân Long Huyết bình thường mà là Ma Long Huyết." Cung Khiếu nói.

Kinh Trập Long bừng tỉnh nói: "Thì ra là vậy, nếu là Ma Long Huyết thì thôi đi, hổng lẽ tên Đoạt Thiên kia bị Ma Long Huyết hấp dẫn mới chạy tới đây, tên khốn này còn có mặt mũi nói ta sa đoạ, chính mình không phải cũng giống y chang vậy sao, không ngờ lại bị Ma Long Huyết thấp kém hấp dẫn tới đây, quả thực là không tự lượng sức mình, tên khốn này cần phải nhanh chân uống Ma Long Huyết xong cho tẩu hoả nhập ma luôn mới tuyệt."

Sở Diệp: "....." Sở Diệp thắc mắc hỏi: "Ngươi không cảm nhận được hơi thở của Dụ Yêu dược tề hả?" Chiếu theo như Cung Khiếu nói thì Long tộc chắc phải dễ dàng bị dược tề ảnh hưởng mới đúng chứ.

Kinh Trập Long rầu rĩ trả lời: "Dược tề cấp thấp như vậy làm sao có thể hấp dẫn được ta cơ chứ?"

Sở Diệp: "....." Tên nhóc Truy Phong đây là quen ăn nhiều bữa thịnh soạn quá cho nên bị giảm cảm giác hả?

Lâm Sơ Văn nói với Cung Khiếu: "Tâm trạng Cung trưởng lão tốt quá nha!"

Cung Khiếu cười cười, tâm trạng rất tốt trả lời: "Đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công." Cung Khiếu đang nói chuyện thì một con Trầm Vân Quy lao lên khỏi mặt biển.

"Cung trưởng lão tìm được Trầm Vân Quy rồi hả?" Sở Diệp kinh ngạc hỏi.

Cung Khiếu gật đầu, "Phải đó! Vốn dĩ tìm hoài không ra, ai mà ngờ lại tìm được trong đợt hải thú triều lần này."

Sở Diệp tò mò hỏi: "Trầm Vân Quy không phải là không thích chiến đấu sao? Cũng chạy tới tham gia đánh đấm hở?" Hải thú triều lần này vậy mà hấp dẫn được cả Trầm Vân Quy ngủ tối ngày tới luôn sao?

Cung Khiếu lắc đầu, "Không phải vậy đâu."

Cung Khiếu bắt đầu giải thích lai lịch của Trầm Vân Quy, Sở Diệp nghe mà không biết phải nói sao luôn. Trầm Vân Quy là lọt trong bụng một con Cá Voi Sát Thủ rồi được nó chở tới đây, Cá Voi Sát Thủ là một loài động vật biển lớn, có thể dài tới hàng trăm mét, mỗi lần ăn là há miệng rộng tới mức cá lớn, cá nhỏ gì toàn bộ cũng lọt hết vô miệng nó, có lẽ là Trầm Vân Quy sơ ý bị Cá Voi Sát Thủ nuốt luôn vô bụng. Phải biết là con rùa đen như Trầm Vân Quy có bộ mai cực kỳ rắn chắc, bị nuốt vô bụng cũng hoàn toàn không tiêu hoá được. Loài rùa đen này lại sống lâu cực kỳ, Cá Voi Sát Thủ chết rồi chứ Trầm Vân Quy cũng chưa chắc đã chết đâu. Nếu đối phương mà là Trầm Vân Quy thì có thể sẵn sàng coi bụng Cá Voi Sát Thủ thành lò sưởi rồi ngủ hàng chục hàng trăm năm, chờ tới sau khi Cá Voi Sát Thủ chết đi rồi thì nó lại đổi chỗ khác tiếp tục ngủ. Lúc trước khi Cung Khiếu gặp được Cá Voi Sát Thủ thì cảm nhận được hơi thở Trầm Vân Quy trên người đối phương cho nên mới mổ bụng nó ra, quả nhiên phát hiện được con rùa này mà.

Sở Diệp nhịn không được phải hô lên: "Trầm Vân Quy đúng thiệt là Trầm Vân Quy mà!"

Cung Khiếu cười nói: "Chúng ta quay về trước đi, thú triều vầy là tạm thời coi như tan rồi, tuy nhiên vẫn có khả năng kéo nhau trở lại đó."

Sở Diệp gật đầu, "Đúng là vậy!" Thương Lan Long vừa mới bỏ chạy, nhìn điệu bộ đối phương thiệt thòi quá trời vậy không chừng lúc nào đó lại muốn kiếm lại thể diện nữa không chừng.

Sở Diệp thu gom thi thể hải thú lại gọn gàng với mới quay về lại Thiên Nhàn Đảo. Sở Diệp với Lâm Sơ Văn săn hải thú hàng năm cho nên việc gom nhặt xác như vầy làm riết cũng quen cửa quen nẻo.

"Sở thiếu, Lâm thiếu." Đường Thiên Túng cưỡi phi ưng bay về tới.

Sở Diệp hỏi Đường Thiên Túng: "Đường đạo hữu cắt đường hết mấy con hải thú chạy trốn kia chưa?"

Đường Thiên Túng ngượng ngùng trả lời: "Thật ngại quá, ba con hải thú Vương giai nhưng ta chỉ chặn lại được một con hà."

Sở Diệp gật đầu, "Vậy cũng tốt lắm rồi, đối thủ ít đi được con nào hay con nấy."

Đường Thiên Túng nhìn thi thể mười mấy con hải thú trôi nổi trên mặt biển mà không hề cảm thấy mình được an ủi xíu nào luôn. Đường Thiên Túng tới chưa được bao lâu thì Tuyết Vương cũng trở lại.

"Tuyết Vương thu hoạch ra sao?" Đường Thiên Túng hỏi.

Tuyết Vương bất đắc dĩ trả lời: "Chỉ xử được một con con Viêm Hoả Ngư thôi hà."

Đường Thiên Túng gật gật đầu nghĩ thầm: Vậy nghe mới có lý nè, hai người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn không phải người bình thường, không thể so, không thể so mà.

......

Thiên Nhàn Đảo.

"Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã quay lại rồi." Thường Mậu nói.

Thường Hồng hít sâu một hơi, nói: "Đại biến mới xuất hiện trên biển vừa rồi chắc có liên quan với Sở Diệp và Lâm Sơ Văn, ban nãy xuất hiện tổng cộng tới gần ba mươi luồng hơi thở Vương thú chắc là đã có một trận hỗn chiến quy mô đó."

Thường Mậu hít một hơi, thắc mắc hỏi: "Đánh nhau với hơn ba mươi con Vương thú á hả? Nhiều tới vậy sao?"

Thường Hồng gật đầu, "Phải rồi. Vậy nên, trận chiến nhất định là rất khốc liệt, không biết tình hình chiến sự rốt cuộc ra sao rồi nữa. Đáng tiếc không thể đi coi thử coi sao."

"Rốt cuộc là ai gây ra hải thú triều vậy ha? Có phải Lâm Sơ Văn dùng dược tề không kiểm soát hay không?" Thường Mậu hỏi.

Mấy bữa trước Thường Hồng cũng có tới lui một vòng quanh vùng biển gần Thiên Nhàn Đảo, cũng phát hiện có dấu hiệu cho thấy sự tồn tại của Dụ Yêu dược tề. Cung Thần chắc chắn cũng tra ra được chuyện này nhưng hình như hắn lại nghi ngờ người của Hiệp hội Dược tề sư bọn họ làm. Thường Hồng lắc đầu, "Chắc không phải đâu." Mấy năm nay Hiệp hội Dược tề sư vẫn luôn nhìn chằm chặp động tĩnh của Lâm Sơ Văn, mà mấy năm nay Lâm Sơ Văn vẫn luôn câu cá bằng Dụ Yêu dược tề đó thôi. Theo thời gian dần trôi, Lâm Sơ Văn đã càng ngày càng kiểm soát dược tề thuần thục, chắc chắn sẽ không thể nào để xảy ra sơ suất như vậy, nhất là vào thời điểm này. Huống chi, với tính tình của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn nếu muốn dẫn dụ hải thú cũng sẽ không chọn Thiên Nhàn Đảo, dù sao trên Thiên Nhàn Đảo cũng còn sản nghiệp của hai người mà.

Thường Mậu chớp mắt, nói: "Nếu mà nói vậy là có người hoặc thế lực nào khác ngứa mắt Sở Diệp với Lâm Sơ Văn nên ra tay à?"

Thường Hồng gật đầu, "Hơn phân nửa là vậy rồi."

......

Của hàng dược tề của Lâm Mộng Dung.

"Mười mấy luồng năng lượng hung thú Vương giai ngoài biển mới vừa rồi đã biến mất." Mộ Lăng Thiên nói. Sở Diệp có la bàn tìm kiếm hung thú thì Mộ Lăng Thiên cũng từ học viện Thiên Nguyệt lấy được pháp khí cùng loại.

"Mười mấy luồng năng lượng đều biến mất, có phải Hồn Thú của Lâm Sơ Văn đã chết hết rồi hay không?" Lâm Mộng Dung vô cùng chờ mong nói.

Mộ Lăng Thiên lắc đầu trả lời: "Không biết được." Hải thú triều bất ngờ tấn công lần này có hơn hai mươi con, liều mạng với nhiều hung thú như vậy xác suất Sở Diệp với Lâm Sơ Văn an toàn lui thân cũng không cao. Nhưng mà vừa rồi Sở Diệp mới cưỡi Kinh Trập Long quay về đảo, vậy có thể xác định được chắc chắn Kinh Trập Long không sao.

"Lăng Thiên, huynh có từng nghĩ tới việc khế ước một con rồng hay không?" Lâm Mộng Dung hỏi. Lâm Mộng Dung nghĩ thầm: Sở Diệp cưỡi Kinh Trập Long lạng tới lạng lui quá oai phong mà! Mộ Lăng Thiên khế ước Khiếu Nguyệt Thiên Lang cũng có huyết mạch thượng cổ tuy rất lợi hại nhưng so uy thế đương nhiên vẫn kém hơn rồng rồi.

Lâm Mộng Dung không khỏi động lòng khi nhớ tới phong thái Sở Diệp cưỡi rồng bay trên trời. Sở Diệp thật sự quá may mắn đi! Vậy mà có thể khế ước được Kinh Trập Long, tuy Kinh Trập Long dễ khế ước nhưng phẩm chất của nó trong Long tộc cũng không được coi là quá nổi trội, nếu Mộ Lăng Thiên có thể khế ước một con rồng có phẩm chất càng cao cấp hơn đè bẹp đối phương là tuyệt vời.

Mộ Lăng Thiên cười cười, "Đương nhiên, nếu có cơ hội." Mộ Lăng Thiên thở dài trong bụng, nghĩ thầm: Nếu có cơ hội ai mà không muốn trở thành người cưỡi rồng đâu chứ, nhưng không phải là do quá khó khăn hay sao?! Mộ Lăng Thiên nhìn Lâm Mộng Dung, cứ cảm thấy từ sau khi tới Thiên Nhàn Đảo tính khí đối phương trở nên xấu đi rất nhiều, chắc có lẽ là bởi vì nghe được tin tức của Lâm Sơ Văn, rồi từ đó cảm nhận được chênh lệch chứ gì.

......

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn quay trở về Thiên Nhàn Đảo tạm thời sửa sang lại. Lần này Sở Diệp bỏ túi được mười mấy thi thể hải thú, thu hoạch phong phú. Sau khi trở lại Thiên Hà hoa lâm Sở Diệp thả toàn bộ thi thể hải thú ra rồi bắt đầu phân chia chiến lợi phẩm.

Tiểu Thải khá kích động, cứ không ngừng di chuyển tới lui loanh quanh thi thể Hải Yêu. Tiểu hồ ly thấy vậy cắn đứt yết hầu Hải Yêu moi ra một viên yêu châu rồi liệng cho Tiểu Thải, Tiểu Thải liền nuốt xuống ngay lập tức, hơi thở trên người nó đột nhiên dâng trào. Tiểu Ngân vỗ cánh phành phạch liệng vòng quanh tiểu hồ ly. Tiểu hồ ly phun lửa đốt cháy Vạn Độc Sứa, từng luồng khói đen trôi dạt tan tác, khói đen vừa bay lên tới không trung liền bị Mặc Đoàn Tử hấp thu vào người. Theo ký ức Tiểu Bạch thì Vạn Độc Sứa cực độc, nhưng sau khi luyện hoá hoàn toàn sẽ đọng lại thành các búi hệ sợi trong suốt lóng lánh như pha lê, thứ này có thể tăng cường biên độ khống chế linh hồn lực của Hồn Sủng. Kinh Trập Long một mình chiếm lấy một con Long Quy tự mình luyện hoá. Mấy đứa nhỏ điên cuồng hấp thu thu hoạch lần này, cật lực tăng cường thực lực.

Sở Diệp hỏi quạ đen: "Ô Ô, mi coi thử vận mệnh của ta bây giờ sao rồi?"

Ô Ô đánh giá Sở Diệp xong rồi nói: "Vận đen cũng tiêu tán được chút ít, vận may thì lại hơi tăng lên rồi."

Sở Diệp vừa lòng gật đầu, "Vậy là tốt rồi."

"Ngươi phải cảm kích Ô Ô đại nhân cho đàng hoàng, Ô Ô đại nhân mang vận may tới cho ngươi đó." Ô Ô nói.

Sở Diệp gật đầu, "Được rồi, được rồi, biết rồi mà, lần này có thể suôn sẻ như vậy toàn bộ đều là công lao của Ô Ô đại nhân ngài mà."

Quạ đen vừa lòng duỗi cánh chim ra, gật đầu rồi nói: "Tốt lắm, tốt lắm, ngươi hiểu rõ là tốt rồi."

Sở Diệp: "......"

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro