CHƯƠNG 313 BÁN ĐẤU GIÁ DƯỢC TỀ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Thiên Nhàn Đảo.

Trụ sở hiệp hội Dược tề sư.

Sắc mặt Thường Hồng khó coi hết sức nhìn về phía Thiên Hà hoa lâm.

"Sư phụ, Lâm Sơ Văn luyện chế ra được dược tề Bách Bảo Lưu Ky rồi, làm sao mà y lại có phối phương dược tề vậy?" Thường Mậu hỏi.

Thường Hồng bất đắc dĩ trả lời: "Sợ là do tên ngu xuẩn Lư Tích Hằng kia làm ra rồi." Đại trưởng lão hiệp hội Dược tề sư vẫn luôn tìm kiếm tung tích Mộc tộc, Lư Tích Hằng ngẫu nhiên biết tung tích Mộc tộc nên muốn chiếm làm của riêng mới gạt mấy người của hiệp hội Dược tề sư lén qua đó một mình, kết quả bị Mộc tộc giải quyết luôn. Với quan hệ của Mộc tộc với Lâm Sơ Văn sợ là Mộc tộc đã bán truyền thừa dược tề của Lư Tích Hằng cho Lâm Sơ Văn rồi chứ đâu.

Mặt Thường Mậu cũng tái mét, nói: "Sư phụ, nếu đúng vậy sợ là tình huống không ổn rồi." Nếu Mộc tộc thật sự bán truyền thừa cho Lâm Sơ Văn vậy thì hiện giờ Lâm Sơ Văn không chỉ có phối phương của mỗi dược tề Bách Bảo Lưu Ly thôi đâu. Dược tề thuật của Lâm Sơ Văn được ông trời ưu ái, toàn bộ hiệp hội Dược tề sư cũng không có người nào có thể so sánh được. Tuy nhiên hiệp hội Dược tề sư có nền tảng sâu dày, biết được vô số phối phương dược tề với thủ pháp Lâm Sơ Văn chưa từng được tiếp xúc, nếu thực sự truyền thừa của Lư Tích Hằng rơi vào tay Lâm Sơ Văn vậy thì lợi thế của hiệp hội Dược tề sư về mặt này sẽ trở nên vô cùng suy yếu.

Sắc mặt Thường Hồng càng khó coi, chuyện về dược tề Bách Bảo Lưu Ly mà được báo về hiệp hội thì mấy tên khốn kiếp trong hiệp hội e rằng lại lải nhải nói gã làm việc tào lao, cả đám chỉ biết nói miệng nhẹ nhàng chứ hoàn toàn đâu có biết muốn cản trở Lâm Sơ Văn có bao nhiêu khó khăn đâu. Lâm Sơ Văn càng ngày càng khủng bố, nếu mà không ra tay chỉ sợ thật sự không thể nào ngăn cản được nữa, dược tề Bách Bảo Lưu Ly cũng luyện ra được rồi, có lẽ những Thái Thượng Trưởng lão ẩn cư của thượng tầng hiệp hội sẽ không nhịn được nữa phải ra tay thôi.

......

Phủ Thành chủ.

"Không ngờ lẹ vậy đã luyện chế ra được dược tề rồi, chỉ là làm sao mà luyện chế được cả dược tề cực phẩm luôn vậy?!" Cung Thần lầm bầm nói. Dược tề Bách Bảo Lưu Ly mà có thể luyện chế ra được thành phẩm đã rất giỏi rồi, dược tề cực phẩm là thứ mà vô số Dược tề sư có nghĩ cũng không dám nghĩ.

Nguyên Sương phu nhân nhịn không được nói: "Lâm dược sư thật đúng là thiên tài, chắc quạ đen đại nhân cũng có hỗ trợ." Lần trước sau khi thấy quạ đen giúp đỡ Cung Thần đột phá, Nguyên Sương phu nhân đã trở nên cực kỳ sùng bái quạ đen, lúc nào mà nhắc tới Ô Ô cũng cung kính kêu là quạ đen đại nhân.

Cung Thần gật đầu, "Hơn phân nửa là vậy rồi."

Trầm Vân Quy vươn cổ thúc giục Cung Thần: "Mau đi mua dược tề đi, lẹ lên, lẹ lên."

Cung Thần: "......"

Cung Thần tìm tới Thiên Hà hoa lâm, Lâm Sơ Văn tiếp Cung Thần. "Cung thiếu tới đây là vì dược tề Bách Bảo Lưu Ly phải không?"

Cung Thần gật đầu, "Đúng rồi! Cũng muốn chúc mừng Lâm dược sư luyện chế ra được dược tề cực phẩm nữa."

Lâm Sơ Văn cười nói: "Ngẫu nhiên mà thôi, không ngờ bất cẩn cái là luyện chế ra được dược tề cực phẩm luôn."

Cung Thần: "....." Hoá ra là do không cẩn thận sao? May mắn người hiệp hội Dược tề sư không có ở đây, chứ giờ ở đây mà nghe được mấy câu này chắc tức chết luôn.

Lâm Sơ Văn suy xét thấy có rất nhiều yếu tố giúp cậu luyện chế được dược tề cực phẩm, thứ nhất toàn bộ máu thú đều là Vương cấp, thứ hai là phẩm chất nước linh tuyền cực kỳ cao cấp. Không gian ngọc truỵ của Sở Diệp mới đây vừa thăng cấp, phẩm chất nước linh tuyền trong không gian ngọc truỵ cũng đã tăng cao, thứ ba là Ô Ô, lúc trước Ô Ô đã hấp thu rất nhiều vận khí từ trong trụ đồ đằng bộ lạc Thái Dương mà chưa tiêu hoá được hết nên Ô Ô chỉ đơn giản chuyển hoá những vận khí này dùng để chúc phúc cậu luyện chế dược tề thành công.

"Toàn bộ chỗ này là dược tề Bách Bảo Lưu Ly, nếu Cung thiếu thích thì lấy hết cũng được." Lâm Sơ Văn nói.

"Ở đây có tới hai mươi sáu bình lận đó." Cung Thần nhịn không được la lên.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng vậy, mấy nay ta luyện chế rất nhiều, nhưng chỉ ra được một lò cực phẩm thôi." Lò luyện ra được dược tề cực phẩm có chín bình, Lâm Sơ Văn giữ lại thêm sáu bình dược tề thượng phẩm từ lò khác, còn dư lại toàn bộ đều ở đây.

Cung Thần: "..... Ta chỉ cần ba bình là đủ xài rồi." Cung Thần thầm nghĩ: Ở hiệp hội Dược tề sư dược tề Bách Bảo Lưu Ly cũng là dược tề rất trân quý đó! Tới Lâm Sơ Văn vừa ra tay chính là một đống, khiến cho dược tề trân quý tới như vậy cứ như là mặt hàng bình thường luôn vậy đó.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Được mà, dư lại Cung thiếu cũng cầm đi luôn đi, lấy bán đấu giá hoặc đổi đồ gì cũng được."

Cung Thần hít sâu một hơi hỏi lại: "Có được không?" Dược tề Bách Bảo Lưu Ly chính là dược tề thương hiệu của hiệp hội Dược tề sư, không có mấy Dược tề sư có thể luyện chế được, thỉnh thoảng thả ra một hai bình thôi đã khiến cho vô số Hồn Sủng Sư Vương giai phải giành giật rồi, giờ Lâm Sơ Văn cùng lúc đưa ra nhiều như vậy, để hiệp hội Dược tề sư mà biết, mấy tên Dược tề sư đó sợ là tức chết mất thôi.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Có thể mà! Tốt nhất là đổi nhiều linh tinh xíu nha." Lúc trước để đánh thức Khoa Phụ Vân Viêm đã tiêu hao hết sạch linh tinh của hai người rồi, Lâm Sơ Văn cân nhắc cũng nên bổ sung thêm chút ít.

"Không phải hồi trước Lâm thiếu đã thu thập được rất nhiều linh tinh sao?" Cung Thần nghi ngờ hỏi lại.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, thở dài trả lời: "Xài hết trơn rồi."

Sắc mặt Cung Thần thay đổi, thầm nghĩ: Lâm Sơ Văn tiêu xài khủng khiếp quá mà!

......

Trụ sở học viện Thiên Hải.

"Ca, Cung Thần tính bán đấu giá mười hai bình dược tề Bách Bảo Lưu Ly kìa, ca ca có thể cân nhắc mua một bình đó." Lạc Yên nói.

Lạc Phong rất có hứng thú nói: "Mười hai bình, mạnh tay dữ dằn nha!"

Lạc Yên gật đầu, "Đúng đó!" Hiệp hội Dược tề sư lúc nào bán đấu giá dược tề cũng ì à ì ạch, nếu có dược tề nào tốt cũng vất vả lắm thả ra được một hai bình, Lâm Sơ Văn lại khác, thường xuyên thả ra một đống lớn, không biết chuyện này có phải cho thấy hiệu suất luyện chế dược tề của một mình Lâm Sơ Văn đã vượt qua toàn bộ hiệp hội Dược tề sư hay không?!

"Nghe nói lúc trước Lâm Sơ Văn cố gắng mua dược tề Bách Bảo Lưu Ly miết luôn mà không mua được, bây giờ Lâm Sơ Văn tự mình luyện chế được rồi không cần phải đi kiếm mua nữa, tự mình luyện chế được dược tề thật là tuyệt mà." Lạc Yên lắc đầu, vô cùng hâm mộ nói.

"Phẩm chất dược tề bán đấu giá lần này ra sao?"

"Bốn bình hạ phẩm, bốn bình trung phẩm, bốn bình thượng phẩm." Lạc Yên nói.

Lạc Phong cau mày, "Không có dược tề cực phẩm kìa!"

Lạc Yên lắc đầu, "Không có."

Lạc Phong tiếc nuối, "Không có nha?"

Lạc Yên bất đắc dĩ, "Ca, ca nghĩ sao vậy? Lâm Sơ Văn quả thật luyện chế ra được dược tề cực phẩm nhưng trong tay Sở Diệp với Lâm Sơ Văn có tới mấy con Hồn Thú Vương giai lận á." Hiệu quả dược tề cực phẩm đương nhiên vượt trội hơn nhiều so với thượng phẩm dược tề, nhưng Lâm Sơ Văn không thiếu tiền, đương nhiên sẽ để lại cho Hồn Sủng nhà mình dùng rồi, ai mà không biết hai người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn bồi dưỡng Hồn Sủng hoàn toàn không tiếc bất cứ giá nào mà.

Lạc Phong gật đầu, thở dài, "Nói cũng đúng."

......

Chẳng mấy chốc đã tới lúc mở màn hội đấu giá.

Lạc Phong đi vào hội đấu giá, tuỳ ý quét mắt nhìn rồi nói: "Không nhiều người tới lắm ha!" Sân đấu giá cực kỳ rộng, có trên vạn chỗ ngồi, sân lớn như vậy mà ngồi thưa thớt chỉ hơn trăm người thôi.

Lạc Yên bĩu môi, "Tuy rằng không có bao nhiêu người tới nhưng toàn là Hồn Vương không hà!" Lần bán đấu giá này Cung Thần không tuyên truyền rộng rãi, người nào biết tin thì tới còn người nào không nhận được tin tức thì hơn phân nửa là mua không nổi rồi. Muốn tham gia được buổi đấu giá này cần phải xác minh vốn cái đã, lần bán đấu giá này chủ yếu thu linh tinh, người nào không mang theo đủ một trăm khối linh tinh không cho bước vô.

"Ca, người kia có phải là Thường Hồng không ha?!" Lạc Yên lén nhìn người đàn ông áo choàng đen mấy lần rồi mới thần bí hỏi anh trai. Hồn Vương tham gia đấu giá có mấy người đều ăn mặc che đầu bịt mặt không muốn để lộ thân phận. Nhưng tu giả Hồn Vương dù sao cũng chỉ có mấy người, mỗi Hồn Vương đều có đặc thù riêng biệt, Hồn Sủng Sư nào quen biết là có thể dễ dàng nhận ra.

Lạc Phong lắc đầu kêu: "Đừng om sòm." Nếu Thường Hồng đã ăn mặc như vậy hơn phân nửa là không muốn người khác nhận ra được rồi. Vốn dĩ nếu mà đông người chắc có lẽ trộn lẫn không đám người không ai nhận ra, vấn đề là quy cách buổi đấu giá lần này khá cao, rất nhiều Hồn Sủng Sư không vào được nên Thường Hồng cực dễ thấy. Lạc Phong đoán là rất nhiều người đều nhìn thấu thân phận của Thường Hồng chỉ là biết mà còn làm bộ như không mà thôi.

"Ca, ca nói coi gã tới đây làm chi ha? Có phải vì gã không thể luyện chế được dược tề Bách Bảo Lưu Ly phải không? Vậy không nên đâu! Dù cho gã không luyện chế được thì hiệp hội Dược tề sư cũng có người có thể luyện chế mà! Có phải vì cầu vượt quá cung khiến hiệp hội Dược tề sư không mua được dược tề cho nên mới tới mua dược tề Lâm Sơ Văn luyện chế không?" Lạc Yên lầm bà lầm bầm.

Lạc Phong nghe Lạc Yên lầm bầm mà không nói nên lời, linh hồn lực của cường giả Hồn Vương ai cũng vô cùng mạnh mẽ, tuy rằng Lạc Yên nhỏ giọng nhưng giấu được ai đâu? Rất nhiều Hồn Sủng Sư trong sân, nhìn cả đám như không có việc gì chứ lỗ tai vểnh hết lên rồi kìa. Lạc Phong bị Lạc Yên làm phiền tới mức không còn cách nào khác, lắc đầu, truyền âm nói: "Có lẽ người ta tới đây thử thực hư thôi."

Lạc Yên bĩu môi, "Thực hư? Tuy danh tiếng Lâm Sơ Văn không tốt nhưng uy tín đâu có vấn đề gì."

Lạc Phong: "....." Lạc Yên nói nghe hình như có gì không đúng, nhưng hình như lại không có vấn đề gì.

Lạc Phong nghía Thường Hồng, cảm thấy đối phương y chang như đứng đống lửa, như ngồi đống than, Lạc Phong âm thầm tội nghiệp Thường Hồng, có một đối thủ như Lâm Sơ Văn hiệp hội Dược tề sư cũng quá đáng thương rồi, Lâm Sơ Văn chưa bao giờ xung đột chính diện với hiệp hội Dược tề sư, nhưng mỗi lần đối phương tuỳ tiện luyện chế ra loại dược tề nào đó là mỗi lần quét sạch thể diện hiệp hội Dược tề sư.

Cung Thần bước ra nói: "Cảm tạ mọi người đã tới tham gia lần đấu giá này, ta cũng không nói lời thừa thãi nữa mà bắt đầu bán đấu giá luôn, kiện đầu tiên của buổi đấu giá lần này là một lọ dược tề Bách Bảo Lưu Ly, thượng phẩm, giá khởi điểm là mười khối linh tinh."

Lạc Phong hâm mộ nhìn Cung Thần, hắn là Hồn Vương, Cung Thần cũng là Hồn Vương, nhưng Cung Thần lại vẻ vang hơn hắn nhiều, đối phương nắm giữ cả một sơn cốc sát khí, còn phụ trách bán ra cả đống dược tề Địa cấp, không như hắn, cần tài nguyên nào cũng phải hết sức cực khổ đi kiếm, tại sao người quen biết với Sở Diệp và Lâm Sơ Văn lại không phải là hắn chứ?!

"200 khối linh tinh." Băng Thiên Dịch nói.

Lâm Mộng Dung cau mày, "Giá cả sao mà tăng nhanh quá vậy." Lần này bán đấu giá mười hai lọ dược tề, Lâm Mộng Dung còn tưởng lọ dược tề đầu tiên mọi người sẽ xem chừng trước, không ngờ giá cả của lọ dược tề đầu tiên thôi mà đã bị đẩy lên tới mức độ này, hai trăm linh tinh là đã gấp đôi giá thị trường rồi.

Mộ Lăng Thiên cau mày, "Rất có thể hắn muốn giáng đòn phủ đầu doạ sợ những người khác." Dược tề giống như dược tề Bách Bảo Lưu Ly khi đưa bán đấu giá thì giá cả đội lên gấp hai ba lần cũng là chuyện bình thường thôi, hai trăm linh tinh không rẻ nhưng thực sự cũng không được coi là mắc đâu. Có thể là do Băng Thiên Dịch báo giá không thấp, cũng có thể là tu sĩ trong sân muốn nể mặt Dược tề sư Địa giai như Băng Thiên Dịch nên sau khi Băng Thiên Dịch báo giá cũng không có ai tiếp tục cạnh tranh, lọ dược tề này rốt cuộc về tay Băng Thiên Dịch. Rất nhanh dược tề đã tới tay Băng Thiên Dịch.

"Sao rồi?" Tuyết Dương ngồi bên cạnh Băng Thiên Dịch hỏi.

Băng Thiên Dịch cười nói: "Dược tề thuật của Lâm dược sư chắc đã tiến bộ hơn trước nhiều rồi." Băng Thiên Dịch từng giao lưu dược tề thuật với Lâm Sơ Văn, đối với trình độ dược tề của Lâm Sơ Văn cũng có hiểu biết nhất định.

"Tiếp tục bán đấu giá lọ dược tề thứ hai, hạ phẩm." Cung Thần nói ngắn gọn. Người tới tham gia đấu giá đều biết phân biệt tốt xấu, không cần Cung Thần phải nói thêm gì nhiều.

"150 linh tinh." Băng Thiên Dịch lại mở miệng lần nữa.

"160 linh tinh." Băng Thanh Tiên Tử báo giá, sầu muộn nói: "Băng dược sư thật là không đúng rồi, đã mua một lọ thượng phẩm rồi mà hạ phẩm cũng không buông tha nữa."

"170 linh tinh." Băng Thiên Dịch áy náy nói với Băng Thanh Tiên Tử: "Ta có tới hai Hồn Thú Vương giai lận, nhất bên trọng nhất bên khinh cũng không tốt!"

"180 linh tinh." Thiết Li đạo nhân cười nói: "Hai vị đừng giành nữa, cứ nhường cho ta là được rồi."

"200 linh tinh." Băng Thanh Tiên Tử nghiến răng nói.

Băng Thanh Tiên Tử vừa đưa ra mức giá này mọi người không tiếp tục đấu giá nữa, lọ dược tề thượng phẩm đầu tiên chỉ có hai trăm linh tinh, mọi người đều cảm thấy Băng Thanh Tiên Tử ra giá này sợ là lỗ nặng rồi. Mười hai bình dược tề Bách Bảo Lưu Ly cũng không ít, tuy nhiên vì hiện giờ rất nhiều Hồn Vương đều cố thủ ở Thiên Nhàn Đảo tìm kiếm Thương Lan Long, mà đa phần Hồn Vương không chỉ có một con Vương thú cho nên mười hai bình dược tề này hoàn toàn không đủ chia. Mấy Hồn Sủng Sư vốn còn muốn chờ chiếm hời nhưng thấy tình hình này không ổn rồi, cũng lũ lượt tham gia đấu giá. Mọi người cứ lên giá ào ào, giá chốt toàn là hai trăm linh tinh trở lên, so với lọ dược tề đầu tiên mà Băng Thiên Dịch đấu giá được thì hay rồi, có giá cực kỳ rẻ.

Tuyết Dương hít sâu một hơi, "Dược tề bán đắt như tôm tươi ha!" Tuyết Dương bỏ ra 230 khối linh tinh đấu giá được một lọ dược tề trung phẩm, giá cả dược tề hơi vượt mức ngân sách của Tuyết Dương.

Băng Thiên Dịch hít sâu một hơi, cười trên nỗi đau của người khác nói: "Hiệp hội dược tề chắc đang tức dậm chân luôn rồi."

Thời gian dần trôi, rất nhanh chỉ còn lại ba lọ dược tề cuối cùng.

"Tiếp theo bán đấu giá lọ dược tề thượng phẩm cuối cùng, vị khách nào còn chưa ra giá thì nhanh tay lên, tận dụng thời cơ, cơ hội chỉ gõ cửa một lần thôi đó. Giá khởi điểm vẫn là mười khối linh tinh."

"50 linh tinh."

"100 linh tinh."

"120."

"140."

"150."

......

"Ca ca, Thường Hồng cũng tham gia báo giá kìa." Mắt Lạc Yên sáng ngời nói.

Lạc Phong bất đắc dĩ liếc Lạc Yên một cái mới nói: "Tham gia báo giá thì cứ tham gia báo giá thôi mà." Nếu Thường Hồng đã tới thì tham gia báo giá cũng là chuyện bình thường.

Lạc Yên phát hiện cứ sau mỗi lần Thường Hồng nâng giá, Hồn Sủng Sư trong sân sẽ dừng lại một lát rồi mới tiếp tục ra giá.

Ước chừng Thường Hồng cũng phát hiện nên mặt mày tái nhợt. Vốn Thường Hồng muốn đấu giá một lọ dược tề để đánh giá trình độ dược tề của Lâm Sơ Văn, kết quả lại là tình huống này, Thường Hồng cũng không biết có nên tiếp tục ra giá hay không, giờ gã đã cực kỳ hối hận vì không tìm người ra giá giùm mình rồi.

"200 linh tinh."

"250 linh tinh."

"280 linh tinh."

Lọ dược tề thượng phẩm đầu tiên Băng Thiên Dịch lấy được với giá hai trăm linh tinh, lúc đó rất nhiều Hồn Sủng Sư đều cảm thấy bán đấu giá nhiều dược tề như vậy có thể chờ thêm chút nữa nên không cạnh tranh với Băng Thiên Dịch làm gì, kết quả lọ dược tề thượng phẩm thứ hai được đẩy giá tới hai trăm chín, lọ cuối cùng Thường Hồng trả ba trăm rưỡi linh tinh lấy về.

Băng Thiên Dịch nhìn thoáng về phía Thường Hồng, nhếch môi, trong mắt hiện lên trào phúng.

"Hình như Lâm Sơ Văn lấy được truyền thừa của hiệp hội Dược tề sư rồi."

Băng Thiên Dịch gật đầu, "Ta cũng có nghe nói." Chuyện Mộc tộc xuất thế Băng Thiên Dịch cũng có nghe người ta đồn, hình như có vô số Dược tề sư rất có hứng thú đối với Mộc tộc, tuy nhiên Mộc tộc cũng có người bảo vệ Vương giai, còn có liên hệ với các bộ tộc viễn cổ khác, cũng không dễ chọc chút nào, hình như có mấy cường giả Vương giai đã bị lật thuyền.

Phạm vi sử dụng của dược tề Bách Bảo Lưu Ly rất rộng, Lâm Mộng Dung cũng lấy được một lọ, lọ mà Lâm Mộng Dung lấy được là trung phẩm. So với dược tề thượng phẩm thì cạnh tranh dược tề trung phẩm không kịch liệt như vậy. "Dược tề Bách Bảo Lưu Ly này thật là thú vị."

Mộ Lăng Thiên gật đầu, "Phải đó." Trình độ dược tề tổng thể ở khu vực học viện Thiên Nguyệt toạ lạc cao hơn nhiều so với Thiên Hải Vực, đương nhiên điều này không có nghĩa là truyền thừa dược tề Thiên Hải Vực vô dụng, cũng giống như dược tề Bách Bảo Lưu Ly này học viện Thiên Nguyệt không có đâu. Nếu có thể lấy được truyền thừa dược tề Thiên Hải Vực đem về bán cho học viện Thiên Nguyệt, bọn họ hiển nhiên có thể lập được công lớn.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro