Chương 07: Bí cảnh dưới lòng đất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bất luận là ai, người tới dường như không phải người chúng ta có thể đối phó." Quý Dao cau mày nói. "Phòng ngừa vạn nhất, tốt nhất nên để đệ ấy ở bên người Cố trưởng lão."

Lâm An gật đầu.

Tầng trên chỗ bọn họ, không phải Đại Thừa thì cũng là Độ Kiếp thời kỳ cuối, nếu động thủ, bọn họ cũng khó lòng bảo vệ Cố Tam Thanh.

Chuyện này tựa như một khúc nhạc dạo ngắn, thoáng cái đã qua.

Cảnh giới của Cố Tam còn quá kém, thậm chí chưa từng phát hiện.

Nhân gian đương độ cuối xuân, gió đêm lạnh lẽo, đệ tử tản đi.

Cố Tam Thanh bắt đầu ngày ngày bám theo sau Cố Thanh Liêu.

Quý Dao nói rõ sự tình ngày ấy cho Cố Thanh Liêu, Cố Thanh Liêu cười ha ha, móc ra một cái ngọc bội đeo vào trên cổ Cố Tam Thanh.

"Lão phu vốn đặt trên người con thêm một tầng phong ấn, có thể hóa giải chỉ có các tu sĩ Đại Thừa. Nữa là số tu sĩ Hợp Thể giờ không còn nhiều, các con không cần lo ngại."

Ông cười với phụ thân của Cố Tam Thanh: "Cháu nội ngoan nếu gặp chuyện gì đáng sợ, cứ phá nát cái ngọc bội này, gia gia liền chạy tới."

Việc này coi như xong.

Bọn họ đi ngang qua một con sông một ngọn núi, cuối cùng đã đến bí cảnh dưới lòng đất.

Trên đường Cố Thanh Liêu còn tự thân động tay, cùng bọn họ nướng rất nhiều thịt.

Cố Thanh Liêu xuất thân từ nhân gian, nhiều năm như vậy qua đi, luyện ra được một tay nấu nướng cực tốt.

Cố Tam nhìn mà hai mắt phát sáng.

Anh kiếp trước sợ nhất đói bụng, đời này tất nhiên không kiềm chế nổi trở nên sành ăn.

Đồ ăn thơm ngon, ai cũng không thể cự tuyệt.

Cùng lắm thì anh tu thành Tiên đạo, không sợ đời này bị béo phì, cũng không bị sâu răng.

"Ăn chậm nhai kỹ, cẩn thận nóng."

Cố Tam cắn từng miếng từng miếng một, ăn đến không ngóc đầu lên được.

Quý Dao cùng Lâm An đã là Ích Cốc, ngồi ở một bên cười nhìn.

"Cháu nội ngoan, con cần phải nhớ." Cố Thanh Liêu thấp giọng nói với anh. "Con tuy không sinh ra trong nhân gian, mà con người —— cuối cùng đều bắt nguồn từ phàm trần, không vướng phải hồng trần, làm sao phá hồng trần?"

"Lão Tống không cho con tiếp xúc với hồng trần, lão phu không ngờ đến hắn lại nghĩ ra biện pháp ngu ngốc như vậy. Đem con nhốt lại ở Thanh Hàn am, đạt đến trúc cơ liền đưa con ra ngoài xem hồng trần nhưng lại không cho vướng vào, còn hy vọng con sẽ phá được hồng trần? Nực cười!"

"Người không biết hồng trần như thế nào, sao có thể vứt bỏ nó. Cháu nội ngoan, con nhớ kỹ. Dẫu cho cầu tiên lộ, vẫn là một phàm nhân, con kiếp này phải vướng vào hồng trần một lần, như vậy mới không uổng phí..."

Ông bỗng nhiên ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

Cố Thanh Liêu mặc dù đã già, nhưng khi nhìn ông như vậy, lại có vẻ tuấn lãng tiêu sái, phong lưu phóng khoáng.

Ông đỡ trán mà cười, chân trời đầy sao lấp lánh, đêm dài bất tận.

"Thôi thôi, con vẫn còn quá nhỏ." Cố Thanh Liêu nói. "Ngày sau sẽ hiểu."

Cố Thanh Liêu nhấn mạnh từng chữ: "Trăng thanh gió mát, hoa soi mình dưới nước, đất trời to lớn đến thế lại không tìm được một góc như vậy."

Đây là lần thứ hai Cố Tam nghe thấy câu nói này, hệ thống nói đây là một trong những câu chân quyết của Thanh Hàn am, cụ thể ý của nó là gì lại không giải thích rõ.

Cố Tam cười cắn miếng thịt, nói với hệ thống: "Ta còn cần ngươi làm gì?"

Hệ thống: "..."

Kí chủ ngài đòi hỏi quá nhiều, tôi cũng chỉ là một tên hệ thống, không phải giáo viên dạy Văn đâu!

Kỳ thực bọn họ cũng không biết, có rất nhiều thứ, nhìn qua chưa từng thay đổi, nhưng thực ra đã thay đổi từ lâu.

Trong sách Cố Tam Thanh vốn mười tuổi đến được bí cảnh dưới lòng đất, sau đó mới tu luyện thành trúc cơ, sau đó ở lại Thanh Hàn am cho đến khi thành Kim Đan, Cố Thanh Liêu trong nguyên tác, cũng bởi vì một lý do khác mới xuất quan.

Chuyến này hộ tống bọn họ, vốn nên là Lâm An cùng hai vị trưởng lão khác.

Trong sách, ngoài sách.

Đã thay đổi rất nhiều, cũng có rất nhiều, có biến nhưng chưa từng thay đổi.

Ai biết được?

Ai biết được?

Mây trên khắp Cửu Châu tản ra, lộ ra bí cảnh dưới lòng đất.

Tất cả nhân kiệt, đều tụ tập ở đây.

Cố Tam đứng bên cạnh Cố Thanh Liêu, nhìn theo đệ tử các đại tông phái lần lượt tiến vào bí cảnh.

Cũng không đến phiên anh.

Hệ thống bi phẫn, Cố Tam mừng rỡ nhàn nhã.

Quý Dao cùng Lâm An muốn đi theo hộ pháp, phòng ngừa đệ tử trong đó gặp chuyện gì bất trắc.

Cố Thanh Liêu thì lại ở bên ngoài cùng các tu sĩ Đại Thừa trấn thủ mắt trận của bí cảnh, phòng ngừa bí cảnh bị đổ nát.

Quý Dao nghiêm túc nhét túi Càn Khôn vào tay Cố Tam Thanh, bên trong toàn là đồ ăn, Cố Tam Thanh cưới đến mắt híp lại thành một đường chỉ.

Lâm An bất đắc dĩ lắc đầu.

Cố Tam Thanh được Cố Thanh Liêu đưa đến một hang núi, trong động có cấm chế dày đặc.

Cố Thanh Liêu nói: "Con ngồi đây tu luyện cho thật tốt, chớ đi ra ngoài."

Cố Tam gật đầu.

Bí cảnh dưới lòng đất tuy nhỏ, nhưng tác dụng vô cùng to lớn, linh khí tỏa ra.

Bên trong hang động linh khí ngập tràn.

Mặc dù đối với các tu sĩ trên Trúc Cơ không có tác dụng gì lớn, nhưng Cố Tam Thanh vẫn còn nhỏ, dùng linh khí xung kích kinh mạch cũng có tác dụng không nhỏ.

Các trưởng lão Đại Thừa thi thoảng cũng đem các đệ tử nhỏ Trúc Cơ lại đây tu luyện, vì vậy Cố Tam Thanh nhìn cũng không có gì quá nổi bật.

Nhưng ai cũng không ngờ đến, đêm hôm ấy, sau khi các đệ tử tiến vào bí cảnh dưới lòng đất không lâu, bí cảnh bỗng sập xuống, trời đất tối tăm.

Đông đảo trưởng lão Đại Thừa tụ tập lại, Cố Thanh Liêu cau mày nói: "Có người hút linh lực từ bí cảnh dưới lòng đất!"

"Ai không có ở bên trong?"

"Vân Tiêu tông."

"Ghê tởm." Một vị trưởng lão cười lạnh nói. "Lá gan không nhỏ."

Cố Thanh Liêu chỉ vung tay, trường kiếm xuất vỏ, chém thẳng lên trời.

"Việc cấp bách trước tiên, là liên hệ với các trưởng lão Độ Kiếp, hợp lực cứu các đệ tử ra ngoài. Sau đó, còn việc gì bàn sau!"

Bên ngoài bí cảnh dưới lòng đất.

Trong hang động.

Cố Tam Thanh từ khi tỉnh lại sau giấc ngủ, điều đầu tiên nhìn thấy, chính là một vị máu me đầy mặt.

"..."

Cố Tam cười hỏi hệ thống: "Ngươi không đánh thức ta?"

Hệ thống: "Đúng, tôi tình nguyện ngủ cùng ngài cho bớt cô đơn."

Cố Tam: "..."

Mịa, ai muốn ngủ cùng ngươi.

Gia gia, cấm chế vững chắc người từng hứa hẹn đâu?

Tốt nhất nên cho con một lời giải thích hợp lý!

.

Tác giả có lời muốn nói: cầu bình luận, cầu bình luận ~ cầu bình luận ~~~~~ QAQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro