Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khoảng thời gian 5 phút thay quần áo ít ỏi này, tôi có vẻ như cũng hiểu rõ về thân phận của bản thân mình rồi!

Trong cái cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo sủng văn và cẩu huyết này, Lăng Thân Cẩn vào vai nam chủ. Năm năm trước, anh ta bị người ta thiết kế cùng nữ chủ lăn lộn qua một đêm, sau đó nữ chính mang thai và dứt khoát ra nước ngoài sinh sống. Tình tiết sau đó chính là hai đứa con thiên tài của cô ấy tự mình tìm kiếm cha ruột và rồi cha con tình thân nhận nhau. Lại còn sau đó nữa, cái gì ư? Thì là người ta gia đình bốn người hạnh phúc bên nhau chứ còn cái gì nữa?

Còn tôi, Tô Mạt, chính là vai nữ phụ não tàn của cuốn tiểu thuyết xàm xí này, một vai phụ rướn thân  trên con đường bi thảm nhất: đính hôn với nam chủ rồi bị anh ta hủy hôn, hủy hôn xong lại được mẹ ruột sắp xếp cho một cuộc hôn nhân khác, gả cho một kẻ bại hoại, tất nhiên rồi sống chung với kẻ bại hoại thì sẽ không bao giờ hạnh phúc được, ba ngày một trận nhẹ năm ngày một trận nặng như cơm bữa, đến mức mà phát rồ phát điên và hoa lệ bị đưa vào trại tâm thần. Chấm hết cuộc đời nữ phụ!

Ừm! Kết cục này tôi sẽ phải nhận lấy nhỉ? Đọa má nghĩ thôi tôi không khỏi run rẩy rồi!

Tình tiết hiện tại chắc là tới đoạn nam chủ vừa nhận ra bản thân mình đã có con, tận hai đứa lận, nữ phụ bị sốc tinh thần muốn chất vấn nam chủ, nhưng trùng hợp thế éo nào lại gặp ngay nữ chủ. Nữ chủ với cá tính của mình nói nam chủ méo ra cái gì, bảo nam chủ là cái loại phong lưu thành tính, nhân phẩm bị chó gặm, blabla...sau đó tiêu sái rời đi mà vẫn kịp như đinh đóng cột bảo đảm là cô ta nhất định sẽ không để cho anh ta cướp đi con của mình. Ngay lúc nam chính đang thất thần buồn bực vì chuyện con cái, nữ phụ nhắmm ngay người nam chủ mà hoa hoa lệ lệ ngất xỉu. Nam chủ lúc này vì phong độ đàn ông nên mới cho nữ phụ nghỉ ngơi ở biệt thự tráng lệ của mình một đêm. Sau đó tỉnh thì biến thành tôi đây!

Vẫn còn may, còn kịp! lúc tôi đến mới ở đoạn đầu của tiểu thuyết, tôi chắc chắn sẽ dành thế chủ động trước mặt nam chủ đưa ra yêu cầu hủy hôn, lưu lại cho mình một con đường sống vậy!

Khi tôi xuống lầu, Lăng Thân Cẩn đang dùng bữa sáng, động tác ăn cũng vô cùng thong thả nhã nhặn đích thị như biểu hiện của một công tử nhà giàu, đúng mà, nam chủ chính là một đại gia giàu có còn gì!

Tôi cố tỏ ra ngầu lòi bước đến chỗ anh ta, kéo một cái ghế khác kê mông lên, vắt chân chữ ngũ, vẻ mặt rất bao ngầu và cố gợi đòn:

" Chúng ta nói chuyện đi!"

Anh ta nhướn mày lên, nhìn tôi.

Ôi con tim xử nữ của tôi! Đẹp zai quá đi mấy, anh đẹp trai nhướn mày thôi mà cũng mê người đến vậy ư?

Khụ khụ, tôi đến đây để đàm phán! Sao lại bị đối tác mê hoặc được!

" Muốn hủy hôn cũng được, nhưng tôi có điều kiện"

Trời ạ! Giọng tôi run run, cái vị vai phụ não tàn chẳng có tiền đồ gì cả, làm sao có thể dưới tình cảnh này mà yếu thế được!

Mày của anh ta càng nhíu hơn, nhìn chằm chằm vào tôi.

Trời đất quỷ thần ơi, nam thầm nhíu mày đẹp chết mất! Không được, không được, phải kiềm lại, phải nhịn vào, Tô Mạt!

" Thứ nhất, em muốn anh phải mở cuộc họp báo thừa nhận bản thân tự mình có lỗi với em. Không thể để việc hủy hôn này làm xấu danh tiếng của em được!"

" Cô có danh tiếng à?"

"....."

Chết mịa, cái vị vai phụ não có vấn đề này, những viêc xấu cô ta làm trước kia từ lâu đã trở thành trò cười cho giới thượng lưu rồi, bây giờ bảo tôi đi thu dọn tàn cuộc cho cô ấy, tôi khổ quá mà!

" Có danh tiếng hay không là việc của em, anh lên tiếng giải thích về việc này là việc của anh, nếu anh mà không đồng ý em lập tức đi mách ông anh, suy cho cùng vẫn là anh đơn phương phản bội em còn gì?"

Giọng tôi nhỏ dần, nữ phụ thật chẳng có tương lai gì, chán chẳng muốn nghĩ nữa!

" Năm năm trước chúng ta đã đính hôn đâu , sao gọi là phản bội được?"

" Con anh ôm về tận 2 đứa rồi còn nói không cắm sừng em, nói gì thì nói em đã là vị hôn thê của anh, nói trắng ra thì đây là anh đi ngoại tình đấy ạ!"

" Được rồi, tùy cô"

Ách... Tôi còn cứ nghĩ là phải mồm năm miệng mười cãi lí với nam chủ cơ! Anh ta cứ như vậy mà nhanh chóng đáp ứng luôn rồi!

Tiếp theo đó là tôi đề cập tới các điều kiện khác, tôi hi vọng người phụ nữ của anh ta, chính là nữ chủ ấy, đừng có đến làm phiền tôi và anh ta cũng đừng đến kiếm tôi gây sự. Anh ta có chút ngạc nhiên, nhưng cuối cùng vẫn sảng khoái đồng ý.

" Cô nghĩ thông rồi thì tốt!"

Phí lời, tôi vẫn còn muốn sống sót tới chương cuối cơ ạ! Chỉ cần tôi xuất hiện bên cạnh nữ chủ thôi là y như rằng tôi lại mang tiếng thiết kế hãm hại cô ấy, còn khi ở cạnh nam chủ thì y như rằng nữ chủ lại hiểu lầm! Tôi vẫn nên cách xa mấy người thì hơn ạ!

Lúc ra khỏi nhà của nam chủ, bước chân của tôi nhẹ hẳn đi. Hô hô hô! Sự lựa chọn này của tôi quả nhiên là sáng suốt mà! Theo tiểu thuyết mà nói, với thân phận của tôi có cái gì muốn mà không có được đâu! Hắc hắc...

Chờ đã, hình như tôi không biết đây là đâu mất rồi!

Vì thế tôi mò đường để quay về chỗ ban đầu:

" Lăng Thân Cẩn, bảo người đưa tôi về nhà đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro