Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm Lâm lão đại hỏi câu này hoàn toàn không chú ý đến sắc mặt của Lâm lão tam. Lão vừa nói xong lời này, Lâm lão tam hận không thể trực tiếp đem băng ghế ném chết lão.

Lâm lão tam đen mặt hỏi, "Đại ca, nhị tiểu tử nhà ta được phân nhiều hay ít cùng ngươi có quan hệ gì sao?"

Nghe lời này, Lâm lão đại xấu hổ ho khan một tiếng, "Cái kia, đại bá ta đây không phải là nên quan tâm Quý tử một chút sao? Cho nên liền hỏi một chút, hỏi một chút."

Vốn dĩ phu lang Lâm lão nhị cũng muốn hỏi Lâm Phú một chút, nhưng vừa nghe lời này của Lâm lão tam liền lập tức im lặng không nói. Xem cái dạng này, chỉ sợ còn chưa xong đâu.

Lâm lão tam liếc nhìn Lâm Phú và Lâm Quý, "Để bọn họ đi ra ngoài, nhà này còn chưa có phân xong đâu."

Lâm lão đại nghe ông nói lời này, tức khắc liền bất mãn, "Lão tam ngươi đây là có ý gì? Ngươi muốn đuổi chúng ta đi?"

Lâm lão tam không nói lời nào, chỉ nhìn Lâm Phú cùng Lâm Quý. Bọn họ không biết lời nói kia của Lâm lão tam sẽ đem lại cho họ bao nhiêu lợi ích, nếu hiện tại không nghe theo ông, đợi một lát nữa trưởng thôn đến, nói không chừng cha họ lại đổi ý. Vì thế Lâm Phú cùng Lâm Quý liền khuyên bảo mấy người Lâm lão đại cùng Lâm lão nhị ra ngoài trước, chờ bọn họ phân gia xong rồi lại vào.

Lâm lão đại thấy thế cũng không dám nói gì, cuối cùng vẫn đi ra ngoài.

Ngay sau khi họ rời đi, Lâm Phú liền tính toán xem gã sẽ được phân bao nhiêu ruộng cùng lương thực.

“Cha, trong nhà dư lại tám mẫu ruộng tốt, ta cùng Quý tử mỗi người ba mẫu, dư lại hai mẫu là của ngươi cùng lão tam, trong nhà còn có mười mẫu ruộng dâu, ta cùng Quý tử mỗi người bốn mẫu, dư lại chính là của cha và lão tam, còn có tám mẫu ruộng cạn, cũng phân giống ruộng tốt. Phần còn lại là căn nhà này, phòng ở ta cùng Quý tử mỗi người một nửa, cha các ngươi dọn ra ngoài ở  đi. Lương thực cũng là ta cùng Quý tử một người phân một nửa, các ngươi không cần đem đi. Trên tay cha còn bao nhiêu bạc cũng lấy ra phân chia đi, ta cùng Quý tử một chút bạc đều không có.”

Nghe xong lời nói của Lâm Phú, Lâm Dật muốn cười, như thế nào không dứt khoát đuổi bọn họ ra ngoài luôn đi? Còn phân chia cái gì nữa?

Mà Lâm lão tam sau khi nghe xong lời Lâm Phú nói, hận không thể trực tiếp đem người đánh chết, thế nhưng còn muốn đem người cha là ông đuổi đi, đúng là càng ngày càng có năng lực. Muốn lấy bạc trong tay ông, tưởng bở!

Lâm lão tam muốn mắng người, bất quá bị Lâm Dật kéo lại, để ông ổn định một lúc, đợi người tới lại nói.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, trưởng thôn Lý Đại Thành là một người chính trực, lời nói của trưởng thôn ở thơi đại này thậy sự rất hữu dụng. Nếu mà trưởng thôn lại đồng ý với những lời mà Lâm Phú nói, hắn sợ ngày sau sẽ càng khó sống.

Nhà trưởng thôn cách nha của Lâm lão tam không xa, mọi người đến rất nhanh, khi trưởng thôn ở ngoài cửa nhìn thấy Lâm lão đại và Lâm lão nhị liền hỏi: "Các ngươi ở chỗ này làm cái gì? Không lẽ hai nhi tử của Lâm lão tam đòi phân gia là do các ngươi xúi giục?"

Trong lòng trưởng thôn rất rõ ràng, quan hệ người trong thôn thế nào ông  đều xem ở trong mắt, chẳng qua là cái gì cũng không nói mà thôi.

Thôn trưởng hỏi câu này, Lâm lão đại và Lâm lão nhị bị dọa cho giật mình, Lâm lão tam vội xua tay nói: "Không, không, không phải,  trưởng thôn chúng ta cùng lão tam là thân huynh đệ, làm sao có thể làm ra chuyện như vậy được. Bọn ta chỉ là đến xem có việc gì cần hỗ trợ hay không thôi, chủ đến nhìn xem, không có ý gì khác."

Trưởng thôn tất nhiên là không tin, bất quá cũng không nói gì, "Nếu không có thì tốt." (Truyện edit bởi: Kikiwi0407)

Trưởng thôn nói xong liền theo hai đứa nhỏ đi vào nhà chính, trong nhà nghe thấy bên ngoài có tiếng động liền nhanh chóng mở cửa để thôn trưởng đi vào.

Trưởng thôn vừa tới gần, Lâm Dật hơi quỳ trên mặt đất, "Khụ khụ... Thỉnh trưởng thông... Khụ khụ.. Giúp chúng ta... Làm chủ a!"

Lâm Dật đột nhiên quỳ xuống, không chỉ nói chuyện đứt quãng còn ho khan, đem trưởng thôn dọa sợ.

Trưởng thôn không biết chuyện gì đang xảy ra, liền vội vàng đi tới đỡ Lâm Dật, hỏi Lâm lão tam, "Lâm lão tam, đây là có chuyện gì a, mấy hôm nay nhà ngươi ồn ào chuyện phân gia, bây giờ đã quyết định rồi sao?"

Vừa rồi Lâm Dậy đột nhiên quỳ xuống làm ông cũng có chút ngốc, cũng không có nói rõ đang xảy ra chuyện gì, nhưng vừa rồi Lâm Dịch đối ông đưa mắt ra hiệu, Lâm lão tam nghĩ nghĩ cũng liền minh bạch. Trưởng thôn tới vừa lúc để ông ấy làm chủ giúp bọn họ a.

Thôn trưởng này vừa hỏi Lâm lão tam liền lập tức mở miệng nói, “Trưởng thôn, ta quản không được hai thằng con bất hiếu này, cái nhà nên phân cho xong, trưởng ngươi phải giúp ta a, bọn nó muốn bức tử ta theo chân a ma bọn nó a. Cái tên bất hiếuLâm Phú này, đem a ma nó đánh bị thương hiện tại nằm ở trên giường còn chưa có tỉnh lại."

Trưởng thôn vừa nghe lời này liền cảm thấy sự tình không tốt, nhi tử còn động thủ đánh cha sao, này không được nha.

Trưởng thôn lập tức liền quay đầu trách cứ Lâm Phú, “Lâm Phú, ngươi dám đánh a ma ngươi, ngươi là không chỉ muốn ăn cơm nhà lao mà muốn bị trời phạt đi, ngươi đây là bất hiếu a!”

Lâm Phú thật ra sợ trưởng thôn, trưởng thôn không chỉ quản lý thôn, còn là quen thuộc với nha môn ở trấn trên. Nếu trưởng thôn thật sự theo cha gã tố cáo gã bất hiếu, gã liền chạy không thoát. (Truyện edit bởi: Kikiwi0407)

Lâm Phú tuy rằng sợ hãi, nhưng vẫn có lý trí, gã quyết định cho dù có chết gã cũng không thừa nhận việc gã đánh a ma bất tỉnh, gã liền nói, "Trưởng thôn, ngươi đừng nghe cha ta nói bậy, hắn chính là không muốn chúng ta phân gia nên mới nói như vậy, a ma ta rất tốt đây, đang nghĩ ngơi ở trong phòng, không tin ngươi đi xem thử."

Lâm Phú tuy nói như vậy, nhưng Tôn Tú dù sao cũng là một ca nhi, trưởng thôn đi xem cũng không thích hợp, gã cân nhắc trưởng thôn sẽ không đi xem, nên mới dám nói như thế.

Nhưng gã không ngờ rằng bên cạnh còn có một Lâm lão tâm, Lâm lão tam vừa nghe được Lâm Phú nói, lập tức nói tiếp: "Đúng, đúng, người đang nằm ở trên giường, trưởng thôn, ngươi nhìn xem. Nhìn xem cái tên bất hiếu này đem a ma đánh đến tàn nhẫn."

Lâm Phú vừa nghe lời này liền sốt ruột, “A cha, ngươi làm sao có thể nói như vậy được, ta không có động thủ đánh người, Quý tử có thể làm chứng cho ta, Quý tử ngươi nói có phải hay không?”

Lâm Quý cùng Lâm Phú đứng ở cùng chiến tuyến, tất nhiên là giúp đỡ Lâm Phú, Lâm Quý nói, “Trưởng thôn, đại ca ta nói không sai, hắn thật sự không đánh người.”

"Hai tên bất hiếu các ngươi, còn nói hươu nói vượn, thôn trưởng, ngươi đừng tin lời bọn họ nói, cứ việc cùng ta vào xem sẽ biết. Hai thằng con bất hiếu này, chờ a ma chúng khỏe, chúng ta liền đi nha môn cáo trạng bọn chúng."

Lâm lão tam muốn đưa trưởng thôn vào, Lâm Phú và Lâm Quý vội vã chạy đến ngăn cản không cho bọn họ vào, Lâm Phú nói, "Cha, không phải Trịnh Vũ đã đi thỉnh đại phu sao? A ma cũng không có việc gì lớn, cha, chúng ta vẫn nên nói chuyện phân gia trước đi, sau khi phân xong thì các ngươi cũng nên dọn ra ngoài đi."

Dọn ra ngoài, nghe được lời này tức khắc hai mắt Lâm lão tam trừng lớn, hận không thể nhào qua một phát cắn chết Lâm Phú.

Trưởng thôn cũng nghe không được thích hợp, "Lâm Phú, ý của ngươi là gì ? Cái gì mà kêu cha ngươi dọn ra? Căn nhà này là của cha cùng a ma ngươi, phân gia cũng chính là các ngươi phải dọn ra đi."

“Trưởng thôn, lời này cũng không thể nói như vậy, phòng ở này là của cha cùng a ma ta, chúng ta là con của hắn a, hắn đem phòng ở cho chúng ta cũng là đương nhiên, lại nói cha ta cũng đồng ý, trưởng thôn cũng không thể nói cái gì đúng không?”

Khi nghe lời này, trưởng thôn đã hiểu tại sao lúc nãy Lâm Dật lại quỳ xuống cầu ông làm chủ, hóa ra là Lâm Phú và Lâm Quý muốn đuổi họ đi.

Thôn trưởng hỏi Lâm lão tam, "Lâm lão tam, ngươi đã nghĩ kĩ muốn phân nhà này thế nào rồi sao?"

Lâm lão tam còn chưa mở miệng, Lâm Phú đã cướp lời, "Trưởng thôn, cha ta vừa rồi đã đồng ý lời ta nói, nhà này phân thế nào đều nghe theo ta cùng Quý tử, do chúng ta quyết định."

Lâm lão tam muốn nổi giận, bất quá giống như nghĩ đến cái gì, cho nên cũng không có mở miệng, nghe Lâm Phú nói.

Lâm Phú đem lời vừa nói với bọn Lâm Dật lặp lại cho trưởng thôn nghe một lần nữa, "Trưởng thôn, ta cũng Quý tử đã nghĩ kĩ rồi, dù sao nhà lão tam cũng ít người, thì lấy ít một chút, chúng ta đông người vậy nên lấy nhiều, bằng không khẳng định ăn không đủ no."

"Nên phân như thế này, tám mẫu ruộng tốt ta cùng Quý tử mỗi người ba mẫu, dư lại hai mẫu cha cùng lão tam mỗi người một mẫu, mười mẫu ruộng dâu ta cùng Quý tử mỗi người bốn mẫu, cha cùng lão tam mỗi người một mẫu, còn có tám mẫu ruộng cạn, ta cùng Quý tử mỗi người ba mẫu, cha cùng lão tam mỗi người một mẫu, phòng ở này cùng súc vật lương thực có trong nhà ta cùng Quý tử mỗi người một nửa, cha cùng lão tam dọn ra ngoài ở, bạc của cha đâu cũng lấy ra phân cho chúng ta một phần, trưởng thôn ngươi xem như vậy có được không?”

Đừng nói Lâm lão tam, chính trưởng thôn nghe xong cũng cảm thấy thực sinh khí.

Trưởng thôn lạnh mặt nhìn Lâm Phú, " ngươi đối xử cha ngươi như thế sao? Thôn này chỉ sợ không chứa nổi hai huynh đệ các ngươi rồi, nếu các ngươi đã muốn phân như thế, không bằng để ta đây khiến cho các ngươi dọn ra khỏi thôn, ở bên ngoài các ngươi muốn rượng nhiều hay ít ta cũng không jois hai lời, các ngươi thấy thế nào?"

Trưởng thôn có quyền đuổi người ra khỏi thôn, nhưng lý do bị đuổi ra ngoài là bất hiếu, nào còn có ai cho bọn họ đến thôn, thế bọn họ sống như thế nào?

Lâm Phú khi nghe lời này, gã thực sự sợ hãi, còn sợ hơn lúc cha gã nói muốn đi nha môn báo quan. (Tuyện edit bởi: Kikiwi0407)

Trưởng thôn, trưởng thôn ngươi không thể làm như vậy a, cha ta đã đồng ý những chuyện này, ngươi không thể đuổi chúng ta đi a."

Lâm Quý cũng xen vào, "Đúng vậy trưởng thôn, chuyện này cha ta đã đồng ý, ngươi không tin liền hỏi cha ta, ông ấy khẳng định là đồng ý."

Trưởng thôn ngay lập tức hỏi Lâm lão tam, "Lâm lão tam, ngươi thật sự đồng ý sao?"

Lâm lão tam sao có thể đồng ý, "Trưởng thôn, đây đều là do hai tên bất hiếu này nói, ta không đồng ý, bọn chúng muốn bức tử ta, ta sao có thể đồng ý.”

Lâm lão tam nói xong, trưởng thôn liền đối Lâm Phú cùng Lâm Quý nói, “Các ngươi nghe thấy chưa? Cha các ngươi không đồng ý, các ngươi để ta tới làm chứng cho các ngươi phân gia, phân xong các ngươi liền mang phòng ở đồng ruộng dọn ra khỏi thôn luôn đi?"

================
Lời editor:
Có phân gia thôi mà dài quá chừng hà, tui định lúc trưa làm cho xong luôn nhưng mà có chuyện vui bất ngờ.
Con cưng của tui trưa này mới vượt cạn thành công, bảy bé mẹ tròn con vuông, tui vui lắm luôn á.
Cho các cô ngắm con cưng của tui nè. Thương lắm

Mai tui sẽ edit cả sáng luôn để cho nhanh hoàn bộ này nha.
Yêu😘❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro