[XVLBNCCL] Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 46 : Thần thánh ma pháp sư 9

Edit + Beta : Thiên Trạch

Mười mấy phút sau, khảo hạch cửa đầu kết thúc, một quảng trường chật ních người nay cũng chỉ còn lại hơn ngàn người.

Luna nhìn con mèo nằm vung vẩy đuôi trên vai Elvis, trong lòng ngứa ngáy, không nhịn được đến gần hắn, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Vị đồng học này, ta có thể sờ nó một chút không?"

Elvis không nói gì, chỉ dùng cặp mắt xanh thẳm lạnh lùng nhìn Luna một lúc, sau đó liền đem cục bông nằm nhoài trên vai mình xuống, cất vào túi bên hông.

Luna: "....." Chờ đã, ngươi thật sự nhỏ mọn như vậy hả? Chúng ta còn học chung mấy năm nữa đó! Hơn nữa nàng chỉ muốn vuốt nó vài cái, cũng đâu có nói muốn lấy đi, có cần phải khẩn trương như vậy không?

Thế nhưng bị một cặp mắt ẩn chứa toàn bộ giá lạnh mùa đông nhìn kỹ, Luna cũng chẳng dám nói thêm gì nữa, chỉ sờ sờ mũi mình, lui ra phía sau vài bước. Ánh mắt nàng vẫn không rời khỏi cái túi bên hông hắn, chỉ mong thấy được con vật dễ thương kia.

Bị cưỡng ép nhét vào trong túi, Lê Lạc giãy dụa hồi lâu mới dùng đầu đẩy nắp túi ra. Cậu nhắn cái mũi tam giác màu hồng nhạt, yên lặng nhìn thiếu nữ tóc ngắn. Nếu như cậu không nhầm thì đây hẳn là một trong những nữ chính của cuốn sách. Cậu ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt sung sướng khi người gặp họa nhìn Elvis. Thiếu niên, ngươi lạnh lùng với vợ tương lai như thế, rất có thể sau này sẽ bị đá ra ngủ thư phòng nha.

Elvis chú ý tới ánh mắt Lê Lạc, cũng cúi đầu nhìn cậu một lúc. Cậu lập tức chột dạ quay mặt sang chỗ khác, lỗ tai giật giật, nhu nhuận kêu một tiếng, sau đó mở to đôi mắt màu hổ phách nhìn lên trên, giả bộ vô tội. Thế nhưng cậu hoàn toàn không ngờ tới, Elvis trực tiếp đưa tay khép cái túi lại, buộc chặt miệng túi.

Nghe thấy trong túi truyền ra tiếng cào cùng tiếng kêu không dám tin của cục bông, Elvis bất giác nhếch khóe miệng, nhưng vẫn ác độc không đem túi mở ra, coi như không nghe thấy.

******

Tận tới đêm khuya Lê Lạc mới được thả ra ngoài, cậu lập tức nhảy ra, nằm ngoài trên giường không để ý đến Elvis.

Elvis cũng không thèm an ủi Lê Lạc, trái lại bình tĩnh cởi y phục. Sau khi rút bỏ lớp áo cánh tơ tằm, hắn liền để lộ ra khối cơ bụng sáu múi, vân da xinh đẹp. Cơ thể này hoàn toàn không giống một ma pháp sư, ngược lại tiềm ẩn sức lực mạnh mẽ.

Lê Lạc nghiêng đầu liếc nhìn cơ thể Elvis.

Ở thế giới hiện đại cậu là một trạch nam, thịt trên người đều mềm nhũn, trên bụng trông còn chán hơn, mặc dù gầy nhưng thật sự rất giống một con bạch trảm kê¹. Hơn nữa ở thế giới này, vóc người của cậu hết sức thon gầy, ngay cả cơ thể cũng là một thiếu niên chưa trưởng thành, lấy đâu ra bắp thịt như Elvis.

[¹]Là một loại gà của Trung Quốc, ở nước ngoài còn được gọi là "gà nấu chín mà không trang điểm" bởi chúng có hình dáng đẹp, da trắng, thịt mềm, và hương vị rất ngon.

Thật ghen tị ....... Lê Lạc ai oán liếc mắt nhìn cơ bụng sáu múi của Elvis, sau đó chán nản nghiêng mặt, rồi lại không nhìn được mà hé mắt nhìn tiếp.

Nếu như cơ bụng mọc trên người cậu thì tốt rồi. Mặt mèo của Lê Lạc nhìn không ra cảm xúc gì thế nhưng trong lòng tiểu nhân đã chảy biết bao nước miếng. Mặc quần áo thì gầy, cởi ra mới thấy cơ bắp có thịt, quả thật là ước mơ biết bao lâu nay cậu không thực hiện được. Ở thế giới hiện đại cậu cũng đã làm một tấm thẻ tập thể hình, nhưng ...... hùng tâm tráng khí đi vào phòng được hai buổi, sau đó ngay cả chân cũng không nhấc lên được nữa.

Mơ ước cái gì, cứ để nó bay theo gió đi; Cơ bắp cái gì, được nhìn ngắm là tốt rồi, haha [có duyên gặp lại].

Elvis đương nhiên đã chú ý đến ánh mắt Lê Lạc, trong lòng âm thầm tính toán, tiếp tục cởi quần để mặc áo ngủ, động tác chậm rãi, nhất cử nhất động đều để lộ mị lực nam tính khó cưỡng lại.

Lê Lạc hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt của hắn, mắt mèo tròn xoe cũng không thèm chớp một cái, im lặng xem hết toàn bộ quá trình. Mãi đến khi hắn mặc xong áo ngủ tai cậu mới run lên, bốn chân bước đến cái gối bên cạnh quỳ xuống.

Elvis nằm trên giường, đưa tay xoa đầu Lê Lạc hồi lâu mới thổi tắt nến, trong phòng lập tức tối đen. Không biết qua bao lâu, cục bông nhỏ bên gối đột nhiên mở mắt. Nó im lặng nhìn hắn một lúc lâu, sau đó đứng lên, lặng yên không tiếng động nhảy xuống đất. Thân thể cậu đột ngột lớn lên, trở thành một thiếu niên thon dài, bộ lông mềm mại cũng hóa thành mái tóc màu trắng. Cậu khe khẽ đi lại gần bọc đồ, lấy một bộ trường bào mặc vào.

Lê Lạc đem tay áo xắn lên một đoạn dài mới nhìn thấy cổ tay mình. Cậu đi vài vòng trong phòng, nơi này cũng không lớn lắm —— Đây là phòng của học viện St Helier phân, tư chất khá thì bốn, năm người một phòng, còn như Elvis thì hai người một phòng, hắn đang ở buồng trong.

Chẳng qua cũng chỉ là một buổi tối, ngày mai bọn họ phải đến học viện St Helier khảo hạch lần hai. Mà lần này cũng chính là lúc phân thứ hạng thực lực, để tiện cho việc xếp lớp sau này, thế nên buổi hôm sau mới thật sự quan trọng.

Lê Lạc đi tới trước cửa, cậu định nhìn xem có ai hay không, thuận tiện đi dạo một vòng. Theo số lần biến thành hình người của cậu, thời gian duy trì cũng ngày càng dài.

Có lẽ hiện tại duy trì được khoảng hai canh giờ.

Lúc Lê Lạc đang muốn mở cửa thì đột nhiên, một bàn tay từ phía sau lưng đè tay cậu lại, Lê Lạc kinh ngạc, ngay cả lỗ tai mèo trên đỉnh đầu cũng run rẩy mạnh mẽ, không dám tin quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy Elvis đưa lưng về phía ánh sáng ngoài cửa sổ, khuôn mặt ẩn giấu trong bóng tối, thế nhưng đôi mắt lại sáng ngời, chăm chú nhìn mặt hắn.

"Ngươi là ai?" Elvis đem cánh tay còn lại chống lên cửa, vây toàn bộ thân thể Lê Lạc trong lồng ngực. Ánh mắt xanh thẳm trong đêm tối biến thành màu lam đậm, khiến người ta không nhìn rõ ý nghĩ trong ánh mắt hắn.

"Ta là Ludwig." Lê Lạc sợ hãi nuốt nước miếng, theo bản năng đáp. Cậu cảm thấy bàn tay Elvis đang nắm tay mình rất nóng, nóng đến mức muốn làm cậu bỏng. Cậu khó chịu giật giật tay của mình, nhưng vẫn không tài nào rút ra nổi, "Aii.... Elvis, ngươi có thể bỏ tay ra được không?"

Tác giả có lời muốn nói: Lúc đầu cũng có suy nghĩ thụ biến thành hình người sẽ biến thêm cả quần áo, nhưng sau đó lại phải từ bỏ ý nghĩ này. Nếu như lần nào cũng biến thêm quần áo thì cảm giác trên giường sẽ rất hung tàn a. Công xé một bộ quần áo, trên người thụ lại xuất hiện một bộ mới, lại xé, lại xuất hiện.... Đến lần thứ n, công tận khí bỏ mình, sau đó....... Toàn văn hoàn XD.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro